Tùy Bút Cố Quận
Vào hoạ bốn câu với Vô Thường nghe.
Phật Tại Tâm
Phật ở trong ta Phật tại tâm
Từ bi hỷ xả bất truy tầm
Tứ vô lượng trử tàng thiện ý
Trong ta Thiền Phật toạ tại tâm
Chúc Vô Thường tâm luôn yên bình.
Thân,
Nhị
Vậy hả bác BLG, than ôi! Kiếp Này Chôn Mối Tình Câm Trễ rồi! Thôi đã trễ rồi
Tình câm một mối chôn đồi núi cây
Phượng vĩ Trường Nguyễn kiếp này
Là hương nhạt, là sắc gầy hao thơ
Là vần, là chữ hững hờ
Là câu, là ý dật dờ tháng năm
Thôi rồi! giấc mộng tơ tằm
Se chung khung cửi chôn nằm đất sâu
Buồn bác BLG hỉ, mối tình đơn phương kiếp này ai biết...ai hay??? Hỡi ôi.
Thân,
Nhị
Sáng vào Tha Hương, thấy bác BLG đứng trước cửa hỏi " Thơ giấu đâu!!! Đưa ra ngay, ta mới cho nhập môn ". Nhị em gải đầu cười cầu tài " Dạ tối qua nhị em chè chén với đám học bạn say quá, chữ nghĩa nó chạy tán loạn tứ phương hết rồi bác BLG ạ, nên đề thi Bác ra lúc canh ba đêm qua, coi như nhị em rớt đi Bác nhé! Trong lưng giờ chỉ còn lận mấy câu thơ con cóc của ông cò quận 9 làm bùa hộ mạng, nhị em đưa tạm đây xin Bác nhận cho vậy, khi nào giã rượu thì nhị em sẽ đạo thơ của ông bạn già dâng lên bác sau, được không bác BLG??? "
Chút Thi Tài Giấu giếm chi ông chút thi tài
Đời rồi một thoáng! Cũng một mai
Chữ năm bảy chữ vần giới cảnh
Câu bốn ba câu ý tuyền đài
Hán khởi chém bạch xà bảo đế
Tần tan điểm hoàng mã rằng nai
Rượu mấy bàu say nằm tự vấn
Lòng bận lòng ư chút thi tài!!!
Dạ nhị em cảm ơn bác BLG đã xí xoá cho mà bước vào nhà, chứ đứng ngoài ấy thêm vài ba phút nữa thì nhị em ngã lăn ra đất mất vì trời lạnh quá Bác ạ, để nhị em rót tách trà nóng mời Bác nhắp môi cho ấm dạ Bác nhé; khà khà.
Thân,
Nhị
Đọc bốn câu thơ trên của bác Thuốc Diệt Bọ mà lạnh cả xương sống! Khoan Chầu Diêm Lão...Đợi Em Khoan chầu Diêm Lão...khoan chầu
Đợi em hoa tím theo hầu chàng ơi
Dương trần ta lỡ nợ đời
Âm ty nguyện sẽ duyên thời sánh duyên
Đợi em đã bác Bọ à! Đợi em hái ít hoa tím rồi theo với, Bác còn nợ tình em chưa thanh toán xong cơ; khà khà.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2016 14:40:32 bởi Cố Quận >
Có ai đã từng ghé qua đất Thần Kinh để thưởng nguyệt trên Sông Hương, đã lần giong thuyền ra giữa dòng thu tơ vàng chiếu lung linh giữa đêm vắng, nghe hồi chuông Thiên Mụ ngân xa chưa nhỉ??? Rồi hồn một thoáng bâng khuâng, rồi một phút chạnh lòng chợt nhớ đến bài " Phong Kiều Dạ Bạc " của Trương Kế thời Đường, bài thơ tuy chỉ có vỏn vẹn bốn câu ngắn, nhưng nó đã lột tả được hết cảnh vật và thanh âm trên dòng sông trong một đêm thu vắng bạn ạ, hay thật là hay.
Hương Giang Vọng Nguyệt
Nguyệt à ta nhớ tơ làn
Lung linh mặt nước thu vàng lung linh
Tay ngà ngọc nhẹ nâng bình
Mời ta chén rượu ân tình say sưa
Tay thon mười ngón mềm đưa
Vén màn song ánh trăng vừa chạm song
Trăng vừa lên ngự dưới dòng
Thuyền giong cách bến gió chòng chành nghiêng
Rung khoang! Rủ sạch muộn phiền
Lòng ta, dạ ấy lạc miền hỉ hoan
Nguyệt à thơ tiếc tơ làn
Xưa lung linh áng thu vàng Sông Hương
Và có niềm ước ao nhỏ trong đời mình là sẽ được lần giong thuyền giữa đêm trăng, ngồi tay chén rượu cùng bạn thiết, thưởng nguyệt trên dòng Sông Kiên thân yêu ngày nào vậy bạn hỉ.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 17 bạn đọc.
Kiểu: