Ca Khúc Lương Bình
Đoản khúc lam giang Một…chiều về bên sông, trong bóng con đò đưa khách sang
Trời mưa..cánh hoa giữa dòng
Ai chợt cười…cho lòng xao xuyến
Tình đong đầy theo dáng em
Chân bước đi nghe lòng bâng khuân
Tiếng ai hò… điệu buồn nhớ mong chờ ai
Trên bến sông đầy…khách chiều vắng thưa người qua
Đường ..làng mòn ..quanh co
Xanh thắm… mênh mông… hương mía...thơm ngọt ngào,
Lương bình ơi, thân thiết con đò ngang
Hình ảnh…chiều quê, bên cánh cò…xa khói mờ
Trên bến bờ.,. người xưa ngóng chờ.
Quyến luyến chia tay
Bến sông đầy
Nhìn xa con sóng lăn tăn trong lòng vương vấn
Gió xuân sớm lạnh, dạt dào tình quê
Bấy nhiêu mong đợi
Anh tăng lời thơ
Hình em trong bóng trăng
1. Trời ngả hoàng hôn mây cũng ngừng trôi trên xóm nhỏ, mưa nhẹ lưa thưa xuyên qua mành lá lữ khách chồn chân trao gởi tâm…tình. Thăm thẳm mênh mông từng dãy mía Lương Bình, trên bến sông quê dập dềnh con sóng nhỏ, mây trắng bềnh bồng trời nước nối liền nhau, nắng sớm mưa chiều cho vườn trái sum xê, nhìn những cánh chim bay khuất dạng dưới xa mờ, ai khải điệu đàn gợi nỗi nhớ xa xôi, cứ mỗi hoàng hôn ngóng con thuyền về trên bến cũ.
2. Đêm xuống trời mây kết hình kỳ ảo ta bắt gặp nàng tiên trong sắc áo đời thường. buổi hội ngộ đầu tiên với ánh mắt ngại ngùng, đường vào nhà em hoa leo vàng lối nhỏ, anh đứng bên đường chỉ liếc mắt trộm nhìn sang, trời hôm nay không có ánh trăng soi, chỉ đóm lửa hồng lập lòe bên bếp nhỏ, tiếng chuông ngân xua tan màn đêm băng giá, giọng hát của ai buồn ru giấc ngủ em say.
Đêm khuya gió lạnh vào hồn
Người trai xa xứ chập chờn giấc mai
Có khi đêm ngắn đêm dài
Có khi ta gọi Lương Bình là quê.
5. Này gió đêm ơi hãy kể cho ta nghe chuyến đò năm xưa trên dòng Sông Vàm Cỏ, chở những người con anh hùng chiến đấu dành lại tự do cho nòi giống tiên…. Rồng. Họ đã hi sinh tất cả cuộc đời mình, pháo đạn mưa bom đối mặt kẻ thù hung hiểm,chỉ mong đất nước thanh bình cuộc sống được ấm no, ánh trăng khuyết tàn sương phủ kín cả trường giang, kẻ nhớ cố nhân chưa thỏa dạ sầu nâng chén ngọc, để nhớ trọn một đêm đông đầy kỷ niệm, và chào đón bình minh lên rạng rỡ dựng xây đời.
6. Đường lớn rộng Lương Bình nay đổi mới, nhà máy công trình rồi từng dãy phố mọc lên, chàng thanh niên vội vả đến với Công ty, cô thôn nữ mỹ miều nhẹ nhàng chăm khóm mía, tóc bay bay bước chân trần bối rối, miệng em cười xuân đỏ thắm bờ môi. Khách bốn phương trời đã từng đến quê em, lưu luyến vấn vương với tình người cảnh vật, sương rơi rơi màu xanh tô chồi biếc, con én chao nghiêng xuân lại sắp quay về, hãy nắng lên đi cho hoa đầy thôn xóm, cho mắt em ngời cho cây mía thêm cao, đêm trăng sóng nước thì thào, xuồng lô nhô sóng dạt dào tình quê.
Bạch Vân Nam
KARAOKE https://www.youtube.com/watch?v=VSkE5bqnauA
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2017 23:30:09 bởi Bach Van Nam >