Cao xa
Pham Cong Chinh 22.10.2017 03:13:50 (permalink)
0
Cao xa
Ta đã đi muôn vàn nơi cao đẹp
Hỏi lại lòng:  Giờ  ôm được gì không?
Có chăng ! chỉ là ánh trời hồng
Bao mây xúm lại  ngó trông mà cười
 
Ngửa mặt  than cùng đất ngó cùng trời
Tim ta vụn vỡ,  hỏi lời lãi chi?
Ngọn non khê cao ngút gío, cho ta gì?
Có chăng thoả mãn đam mê trời hồng
 
Trời đã cuối thu, ưu tư sầu muộn
Tỉnh giấc quay về, quạnh quẽ cô liêu
Phu thê đỡ dìu, Chân bước liêu xiêu
Dáng đỏ về chiều, tóc bạc lưa thưa
 
Hiểu biết ta không dụng cũng bằng thừa
Trí cuả ta, không Bao la biển rộng
Ấn vào trên, tụt hổng dưới, như không
Mới nhận ra: Gia đình là tất cả
 
Chỉ có Gia đình  trải cả con tim
Con cái cuả ta, tài sản vững bền
Luôn còn tiếp nối ở trên gian trần
Cao xa, chẳng bằng tình gần.... quanh ta....
CH2
 
#1
    Pham Cong Chinh 23.10.2017 01:45:03 (permalink)
    0
    Trò đời.
     
    Chúng ta thì đã già
    Mẹ đã dần đi qua
    Rồi đến lần chúng ta
    Cầu ấy ai cũng qua
    Chỉ nhanh chậm thôi mà
    Thực sự chẳng còn xa
    Hãy trân qúy cái còn
    Xung quanh của cháu con
    Không còn của mình nữa
    Ngày ăn chỉ ba bữa
    Có thêm cũng ứ đầy
    Muốn gì cao xa đây?
    Chỉ nên trong  tầm  với
    Thời gian không chờ đợi
    Sức khoẻ treo vài sợi
    Cuộc đời như trò chơi
    Thỏa mãn luôn gọi mời
    Mỗi sợi một trò đời
    Cuối dần là rụng tóc
    Thứ đến là rụng răng
    Sau nưã mất thăng bằng
    Lao chao rồi ngã gục
    Còn chi nưã tiếp tục?
    Chạy đua với trò đời.....trò  đời...
    CH2
     
    #2
      Pham Cong Chinh 26.10.2017 00:45:17 (permalink)
      0
      Hôn mưa.
       
      Viết thơ lên lá thu vàng
      Xin gío đưa tới cho nàng dùm tôi
      Cảm thông an uỉ tim côi
      Bao năm bao tháng xa dời làng xưa
      Biết bao nhiêu chuyện nắng mưa
      Đè lên nỗi nhớ, khi chưa  qua cầu
      Chuyện anh chuyện chị trước sau
      Cùng bao kỷ niện trong màu tình xưa
      Gío ơi! Xin cảm thông đưa
      Nhờ thơ vuốt má, hôn mưa môi tình....
      CH2
       
      #3
        Pham Cong Chinh 01.11.2017 12:53:29 (permalink)
        0
        Lộc gìa.
         
        Đoạn trường ai tránh được đâu
        Tuổi già nhăn nhó, qua cầu cảm thông
        Đơn côi con cháu bềnh bồng.
        Nhưng lòng luôn có tình hồng đi theo
        Tuổi gìa cảnh dễ cheo leo
        Sẽ đơn sẽ chiếc, sẽ teo bớt phần
        Xa dần bạn hữu người thân.
        Người quen thân cận cũng dần tránh xa
        Mùi, nhăn, vướng bận thôi mà!
        Chấp nhận nhịn nhẫn sẽ qua! mỉm cười.
        Gìa nhưng vẫn giữ nét tươi
        Biết nhìn sẽ thấy phúc Trời trao ban
        Nhìn xem quanh cả thế gian
        Chưa gìa phân nửa, đã tan qua rồi
        Ta đi trọn cả ngọn đồi
        Non xanh tươi mát, cuối đời vi vu
        Xuân hạ rồi tới chiều Thu.
        Trời cho ta được chu du khắp miền
        Bây giờ còn cõi cao thiên 
        Tiếp tục tiến tới nhờ quyền ơn trên
        Thân ta nguyện mãi đáp đền
        Tôn thờ  Thượng đế , chẳng quên bao giờ....
        CH2

         
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9