CÂY VỀ VỚI ĐÂT
Nguyễn Văn Phú .
Hai cây cùng gọi sơ-ri,
Con mua năm ngoái, đúng khi chuyển nhà.
Đem về, trồng tạm qua loa:
Một trong đất - một chậu hoa, trên hè.
.
Năm sau, có một cây khoe
Chồi non xanh biếc; lá xòe lung linh.
Còn cây trong chậu lặng thinh,
Một thân cô quạnh, giữa bình cao sang.
.
Khách thăm không khỏi ngỡ ngàng,
Thương cây bé đã phải mang nỗi buồn.
Mấy ngày bố mẹ thăm con,
Chạnh lòng thương xót cây non, bồn chồn.
.
Sáng nay, quyết dậy sớm hơn
Rồi mang cuốc xẻng, ra vườn trồng cây.
Một mình đào bới loay hoay,
Cây trong chậu, phải chuyển ngay xuống vườn.
.
Bố suy nghĩ rất giản đơn,
Được về với đất, cây non hết buồn.
Dù chưa hiểu hết ý con.
Bố xin lỗi, cứ trồng luôn xuống vườn.
.
Người đời còn lắm vấn vương,
Bố thì giải thích: “Bố thương cây mà”!
Paris 2-5-2018 (P0067)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2024 15:45:00 bởi Phu Nguyen Van >