TỪ EM XA ANH
Ta cách nhau chưa đầy trăm mét
Thở cùng chung bầu không khí đầy
Em đầu này anh đầu bên ấy
Muốn nhìn nhau khó khăn vậy sao?
Ta cách nhau chỉ mấy cổng rào
Cùng ngắm mưa, đếm giọt sầu rơi
Cùng ngắm trăng khuya đếm sao trời
Cùng mơ ước nhưng không dám tỏ.
Ta cách nhau chỉ mình hiểu rõ
Rất gần, nhưng xa vạn nẻo đường
Trong chiêm bao cũng không gặp được
Còn điều gì đau đớn hơn không?
Anh luôn nhìn mọi thứ màu hồng
Đến khi nhận ra thì đã muộn
Xung quanh mình toàn là gai góc
Ngã xuống rồi ôi dòng máu tuôn.
Em thương anh che giấu nỗi buồn
Giờ đã ở sâu nơi vực thẳm
Còn ai dám đưa tay em nắm
Cứu vớt em ra khỏi bùn dơ?!
Đời em từ xa anh đến giờ
Đêm khuya chập chờn không đủ giấc
Ngày mập mờ ảo ảnh không thật
Đầu óc quay cuồng biết về đâu...?
Từ xa anh ngày tháng u sầu
Tóc phai màu, mắt nhìn chẳng rõ
Vẫn tin rằng một ngày nào đó
Ta sẽ bên nhau dẫu muộn màng!
(Boulevard)