Huế Của Tôi Ơi
HUẾ CỦA TÔI ƠI! Tui nghĩ về O Tui thương xứ Huế Thương dòng Hương Giang sông nước êm đềm Thương sáng Kim Long, chiều núi Ngự Bình Tà áo tím lộng bay trong gió Chừ ở bên ni nhớ về bên nớ Huế của tôi ơi khuất dấu bao mùa Kể từ ngày còn-mất-hơn-thua O ở lại với thăng trầm dâu bể Tui ra đi cùng nỗi sầu nhân thế Đời trầm luân, nghiệt ngã đã dư thừa Chừ qua rồi những tháng nắng ngày mưa Tui mong ước về thăm Xứ Huế Tui cũng biết chừ O tay bồng tay bế Chuyện ngày xưa như con nắng qua sông Nhưng đôi khi cũng xao xuyến trong lòng Nhìn cánh phượng nghiêng nghiêng chiều cuối Hạ Và đôi khi thấy buồn chi lạ Hình tượng con đò lặng lẽ trong sương O có còn đứng trước đài gương Xõa mái tóc, che nghiêng vành nón Tui nghĩ về O Nhớ những lần đưa đón Mà nghe tim lạc nhịp bồi hồi Nhớ lần tan trường mình sánh bước chung đôi Tui đánh bạo cầm tay O bất chợt O bẽn lẽn rụt tay về... ốt dột Dẩu môi xinh “chi lạ rứa anh nì” O ngó bên tê Dòm lại bên ni Cười khúc khích đi xa thêm mấy bước Tui đứng lại O vô tình cứ bước Một đỗi xa quay mặt... dậm chân hờn Tui bật cười, tui noái bông lơn “Chắc có người đợi bên tê đầu dốc?” O phụng phịu khua đôi guốc mộc Tui chạy theo năn nỉ cả buổi về… Chừ nhớ về O Răng buồn chi lạ rứa thê Dẫu biết tất cả chỉ là duyên số Nhưng mong ước có một ngày mô đó Tui về thăm O Thăm lại Huế của mình. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2018 04:24:05 bởi Nguyệt Hạ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: