Thơ Thiền Hoa Vô Giác
Hoavogiac 29.04.2018 20:05:54 (permalink)
0
Bất phụ như lai bất phụ khanh

Dẫu hàn phục tâm thôi nhớ nàng
Nơi nào an trụ hỡi thế gian
Chấp niệm hồng trần xa tịnh nghiệp.
Lục đạo luân hồi lệ hợp tan
Quán chiếu chân ái không sanh diệt
Vạn pháp qui tâm nhập niết bàn
Hoa rơi trướt mắt lại trăm năm
Một khúc tương tư mãi theo chàng.
......
Hoa sen
chúng sanh thời nghe pháp diệu âm
Như hoa sen trắng giữa bích đầm
Bùn nhơ không còn mang thân ấy
Từ đây hạt duyên đã kết mầm
..........
Trở về
Tôi nghe sinh linh ngừng hơi thở
Có bước chân qua lỡ hình hài
Buồn nào đọng, buổi sớm mai
Chim muôn hoa lá lại ngày hót ca
Ôi đất mẹ hiền hòa ôm con
Tình của mẹ hơn non hơn bể
Hôm nay con đã trở về
Ngôi nhà tỉnh thức vỗ về tâm an
......
Trà đạo

Hương nồng khói tỏa đọng bên hiên
Một chén trà xanh hết não phiền
Bôn ba xuôi ngược nơi trần thế
Mệt mỏi thân tâm bị xích xiềng
............. ........ . ......

Mặc áo

Dù áo trần thế có đẹp sang
Cởi bỏ xuống đi mặc áo vàng
Lộng lẫy kiêu sa đầy đau khổ
Mộc mạc đơn sơ lại an nhàn
Chiếc áo vô minh người đeo đuổi
Chiếc áo bồ đề mấy ai mang
Tự hỏi trần gian còn mê muội
Tìm thấy đâu đây cảnh niết bàn ?
......
Làng mai
Muốn được một lần đến Mai thôn
Gặp Người áo vải chốn thiền môn
Trăm năm khó cầu thiện tri thức
Ngàn năm khó gặp Đức Chư Tôn
Chấp tay thành tâm con đảnh lễ
Vì vạn chúng sanh thuyết chân ngôn
Chơn lý thâm sâu truyền khắp giới
Pháp môn vi diệu mãi trường tồn..
....Kiên Định.....

Lòng thành kính bái Phật mười phương
Sinh lão bịnh tử thật vô thường
Phát tâm bổ đề ta diệt khổ
Niệm bỏ hồng trần chẳng vấn vương
Nghiệp chướng tiêu trừ thành chánh quả
Thoát khỏi luân hồi tới tây phương
Ngũ uẩn giai không đây là đạo
Giữ lòng kiên định sẽ là đường....
....Bờ Giác. ...

Bên kia sông là bến bờ giác ngộ
Nhưng thuyền nào chở nổi tấm thân mê
Tham sân si như sương mờ giăng lối
Đôi chân trần ta lạc bước về đâu?

"Nước mắt chúng sanh nhiều hơn nước biển "
Bởi chia ly bởi nguyện ước không thành
Bởi oán thù bởi sinh tử mong manh
Bởi ốm đau bởi còn thân tứ đại

Thuyền qua sông mà người còn đợi mãi
Chẳng xa lìa những ảo mộng nhân gian
Sẽ được gì khi thân này nằm xuống
Ngoài kinh cầu và những tiếng khóc than

Bước lên đi sang sông về bờ giác
Vững tay chèo thuyền bát nhã ung dung
Ta đi qua mênh mong đời biển khổ
Thấy bóng mình chợt mất hóa hư không....
....
....Lục Bình....
Lục bình
Mênh mông sông nước cánh bèo trôi
Li ti hoa tím thấp những chồi
Bình minh sớm nắng ngàn dậm đỏ
Hoàng hôn khói nước trải xa xôi
Buồn thương con nước ôm hình ảo
Một chuyến đò ngang đã phai phôi
Chỉ còn nơi đây màu hoa tím
Tím tận chân tình tím tim tôi !!!
......
HOA VÔ GIÁC
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9