Huyền Chi tên thật là Hồ Thị Ngọc Bút, sinh năm 1934 tại Từ Sơn, Bắc Ninh,
theo gia đình vào Nam từ trước năm 1954.
Lúc mới vào Nam, khoảng những năm 1948-1949, bà sống cùng chị gái tại Đà
Lạt, đến năm 1950 về Sài Gòn, vừa đi học vừa phụ mẹ trông nom sạp vải ở chợ
Bến Thành. Thời gian ở Sài Gòn, Huyền Chi sinh hoạt với một nhóm văn nghệ
sĩ trẻ và làm thư ký toà soạn chuyên trách mục thơ cho tạp chí Phụ Nữ của bà
Nguyễn Thị Lan Phương. Năm 1952, bà xuất bản tập thơ Cởi mở trong đó có bài
Thuyền viễn xứ đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành một nhạc phẩm nổi
tiếng.
Huyền Chi lập gia đình với giáo sư Trần Phụng Tường vào năm 1954, và theo
chồng ra Phan Thiết, nơi ông đang dạy Pháp văn ở Trường trung học Phan Bội
Châu. Lúc này, bà mở một hiệu sách mang tên Bút Hoa, đồng thời dạy Anh văn
tại nhà và vẫn cộng tác thơ với tạp chí Tiền Phong ở Sài Gòn. Một thời gian sau
bà bỏ viết. Tập thơ Cởi mở bị thất lạc vào năm 1975, khi gia đình bà dọn về sinh
sống ở Sài Gòn. Hiện nay chồng Huyền Chi đã qua đời, bà đang sống với các
con ở Sài Gòn, hằng ngày dạy kèm tiếng Anh cho trẻ em trong xóm.
Biển Mỹ Khê (Tranh Bùi Xuân Phái)
Thuyền viễn xứ
Ra khơi sương khói một chiều Thùy dương rũ bến tiêu điều ven sông Lơ thơ rớt nhẹ men lòng Mây trời pha ráng lụa hồng giăng ngang Có thuyền viễn xứ Đà Giang Một lần dạt bến qua ngàn lau thưa Hò ơi! Câu hát ngàn xưa Ngân lên trong một chiều mưa xứ người Đường về cố lý xa xôi Nhịp sầu lỡ bước, tiếng đời hoang mang Sau mùa mưa gió phũ phàng Bến sông quay lại, hướng làng nẻo xa Lệ nhòa như nước sông Đà Mái đầu sương tuyết lòng già mong con Chiều nay trời nhẹ xuống hồn Bao nhiêu sương khói chập chờn lên khơi Hai bờ sông cách biệt rồi Tần Yên đã nổi bốn trời đao binh Ngàn câu hát buổi quân hành Dặm trường vó ngựa đăng trình nẻo xưa Biết bao thương nhớ cho vừa Gửi về phương ấy mịt mờ quê hương Chiều nay trên bến muôn phương Có thuyền viễn xứ lên đường… lại đi…
*Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát cùng tên.
Nhà thơ Huyền Chi (Hình Lê Hoàng Tuấn Kiệt gửi)