TRĂNG VÀ THI SĨ - Trả Lại
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
mactieuphong 06.08.2019 17:38:35 (permalink)
0
Thời gian đi mất, rồi người cũng đi mất, Ai trả cho tôi ngày ấy bây giờ, hỡi những đêm trăng !?

TRẢ LẠI

Trả lại cho tôi thủa thiếu thời
Thủa người cười nói giỡn bên tôi
Trả trăng bóng nước không vàng vó
Lồng lộng thơ ngây ngưỡng cuộc đời

Tôi đòi màn đêm buông thả trăng
Gói lại tâm tư mãi vĩnh hằng
Đời bao nhiêu cõi mà nghiêng ngã
Một kiếp luân trầm mấy phân vân.

Hãy trả lại đây, trả lại đây !
Thơ ngây ngày ấy mộng tình say
Trăng xưa còn đó hay đã chết
Đêm nay về sáng thế gian này...

Đừng dối lừa ta nữa mộng mơ
Nguyệt lãnh, hàn phong cõi chung mờ
Đất trời thay đổi, người thay đổi
Ai trả trăng về thủa tình thơ...?

Mặc Tiêu Phong 
1. 6. 015

P/s: Những ngày trăng
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2019 15:13:39 bởi mactieuphong >
#1
    mactieuphong 06.08.2019 17:40:38 (permalink)
    0
    Tự Tình
    Thả hồn bay bổng giữa đêm trôi
    Loang theo khói thuốc loãng tan rồi
    Dưới bóng trăng tà trông bạch nguyệt
    Tự tình khuya vắng, thuốc trên môi

    Ta thấy gió về động bên sân
    Rạc khua chiếc lá chết bao lần
    Con bóng thêm dài thương dĩ vãng
    Đỏ nòng le lói nỗi bâng khuâng

    Trần đời buồn lắm tối đêm nay
    Mây trôi loạn hướng chẳng đường bay
    Trăng chết nửa phần đen như mực
    Dù đang mười sáu vẻn trọn ngày

    Trăng già, trăng trẻ, trăng vẫn hay
    Cổ kim vẫn thế người vẫn say
    Ta ngóng , ta trông , ta đồng vọng
    Trên cao trăng vẫn lạnh như đồng...

    Mặc Tiêu Phong
    3h30_16.2. 015(AL)

    P/s: đêm nguyệt thực mất ngủ.
     
    #2
      mactieuphong 06.08.2019 17:43:29 (permalink)
      0
      Trăng Quê
      Đêm qua trăng ngó qua song
      Thấy em chải tóc,ngô đồng ngẩn ngơ
      Mây xa lơ lững sương mờ
      Gió vin nhành Giấy dật dờ ngã nghiêng
      Ngổn ngang tiếng nhái sau hiên
      Nghe con cá quẩy dưới thuyền cha em
      Thằng cu dạy bé học kèm
      Mẹ đang khâu áo lem nhem mắt đèn
      Con vàng nghe động chân đêm
      Sủa lên mấy tiếng bên thềm rồi im
      Trăng cao trầm lắng lim dim
      Nồng nàn hương huệ đi tìm ngẩn ngơ
      Thôn quê tĩnh lặng, trăng mờ
      Cánh dơi gấp khúc lập lờ trời đêm. 
      Ngõ ngoài tiếng sáo vang lên
      Em theo lối hẹn trăng bên góc hồ
      Ánh vàng sóng bước nhấp nhô
      Tình nhân vãn cảnh bờ hồ đông vui...

      Mặc Tiêu Phong 
      4.8.014
      #3
        mactieuphong 06.08.2019 17:57:19 (permalink)
        0
        TRĂNG VẠN CỔ

        Trăng quê đủng đỉnh lưng đồi
        Mây là tình nhỏ xa xôi lững lờ
        Em là một khoảng trời thơ
        Trăng là một mối tình hờ với ta
        Đêm về đêm trắng sương ngà
        Trăng về trăng rọi lòng ta giữa đời
        Dưới trăng nhánh lựu lả lơi
        Lửa tàn theo cánh hoa thời Nguyễn Du *1
        gió đưa bụi Trúc như ru
        Tình Hàn mặc tử thiên thu tơ lòng *2
        Trần gian nợ gánh long đong
        Cung Trăng dạo cảnh buồn không Tản Đà ! *3
        Ta ngồi mộng mị trăng xa
        Trăng xưa, trăng cũ vẫn là trăng nay
        Vạn năm nhân thế đổi thay
        Cổ nhân lớp lớp cạn say trăng nồng
        Ánh vàng huyền diệu thinh không
        Tỏa soi tâm sự trong lòng thế gian
        Khi vui khúc nhạc cung đàn
        Khi nâng chén cạn mơ màng tình say
        Khi buồn lay lắt trăng mây
        Khi tình xa cách nữa đầy, nữa vơi
        Vạn năm xoay chuyển thế thời
        Mặc cho gió thổi mây trôi lững lờ
        Thời này ta ngắm trăng mơ
        Thời xưa cũng thế, bây giờ - cổ nhân
        Mơ Trăng, thả mộng xuất thần
        Thi ca muôn vẻ tương thân tỏ lòng
        Nhớ người thuở trước hồn vong
        Ôm trăng mà chết say lòng thi nhân. *4

        Mặc Tiêu Phong
        Vu lan 2014

        P/S :
        *1 : dưới trăng quyên đã gọi hè
        Đầu tường lửa lựu lập lòe đơm bông
        Nguyễn Du
        - (Xuân đã tàn hạ đến) mượn câu thơ của ND để nói đến trời bắt đầu vào Thu, Hạ đã tàn. 

        *2 :mượn ý Thơ trong bài Đây Thôn Vỹ Dạ của Hàn mặc Tử để nói đến một chuyện tình buồn...

        *3 : mượn ý bài Thơ :
        Muốn Làm Thằng Cuội

        Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi!
        Trần giới em nay chán nữa rồi.
        Cung Quế đã ai ngồi đó chửa?
        Cành đa xin chị nhắc lên chơi.
        Có bàu có bạn, can chi tủi,
        Cùng gió cùng mây, thế mới vui.
        Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám,
        Tựa nhau trông xuống thế gian,cười.
        -Tản Đà -

        *4 : Lý Bạch :
        Được mệnh danh là tiên thơ, Lý Bạch (701-762) là nhà thơ lãng mạn kiệt xuất đời nhà Đường, Trung Quốc. Về cái chết của ông, ngươi đời sau có rất nhiều quan điểm. Một quan điểm nói, Lý Bạch chết vì bệnh tật, quan điểm khác lại cho rằng ông bị chết đuối. Trong cuốn “Thảo đường tập tự” viết về tập thơ Lý Bạch, tác giả Lý Dương Băng nói, Lý Bạch bị bệnh chết. Từ đó, khi nói về nguyên nhân cái chết của Lý Bạch, người đời sau đều dựa vào ý kiến này. Lý Bạch là người nghiện rượu nặng, đặc biệt là những năm cuối đời. “Uống cuồng” là một phương thức sống của ông, cho nên uống quá nhiều sinh bệnh là điều có thể sảy ra. Trong tập “Lý Hàn Lâm thi” của nhà thơ cuối đời Đường Bì Nhật Hưu
        có câu “ Uống nhiều sườn bị thối, hồn say về âm ti” (chỉ bệnh sơ gan, ung thư gan, lá lách do uống quá nhiều rượu gây ra) chỉ rõ Lý Bạch vì say mà sinh bệnh. Quách Mạt Nhược cũng nói, năm 61tuổi Lý Bạch còn đi du ngoạn Kim Lăng, thường qua lại hai quận Tuyên Thành, Lịch Dương. Lý Quảng từng nói, Lý Bạch có quyết định tòng quân, đến Kim Lăng thì phát bệnh, đành quay về. Lúc đó, ông đã đang ở thời kỳ đầu “căn bệnh thối sườn”. Lúc đó căn bệnh này gọi là “bệnh cổ trướng”. Quách Mạt Nhược lại nói, năm 62 tuổi khi đang chữa bệnh ở Đường Đô, bệnh tình của Lý Bạch đã biến thành mãn tính, ngực bụng bắt đầu sưng to, trở thành “bệnh thối sườn”. Đến tháng 11, ông đã qua đời. Sách “Cựu Đường thư” cũng nói, Lý Bạch vì uống rượu quá độ, dẫn đến bệnh tật, chết ở Tuyên Thành. Lý Bạch suốt đời yêu rượu, yêu trăng, cậy tài sống ngông cuồng, coi khinh quyền quý, tài năng tế thế song vận số long đong. Tuy có “chí chim bằng” song ông luôn ôm hận “tóc trắng ba nghìn trượng”, lấy rượu giải sầu, “Nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm”.
        Song Lý Bạch vẫn tham uống, khi bệnh đến mức độ vô phương cứu chữa, cái chết khó tránh khỏi. Tuy nhiên, Lý Bạch thọ 62 tuổi, thời đó cũng được coi là trường thọ rồi. Quan điểm Lý Bạch bị chết đuối cũng có căn cứ nhất định. Vương Đình Bảo trong “Đường Chích Ngôn” có nói: “Lý Bạch mặc áo bào gốm vua ban, bơi trên sông Thái Thạch, ngạo mạn tự đắc, bên cạnh không có ai bơi cùng, vì say rượu muốn vờn trăng trong nước mà chết”. Hồng Mạn đời Tống trong “Dung trai tuỳ bút” cũng có ghi chép tương tự, có điều phía trước thêm ba chữ “thế tục ngôn”. Ý nghĩa của ba chữ này là muốn nói, truyền thuyết trong dân gian xuất phát từ sự tưởng tượng tốt đẹp. Điều đáng nói, truyền thuyết mang màu sắc lãng mạn này lại xuất hiện sau khi Lý Bạch qua đời ít lâu, chứ không phải đợi lưu truyền. Đến đời Nguyên, trong vở kịch “Lý Thái Bạch lưu dạ lang” do tác giả Vương Bá biên soạn cũng đề cập đến chuyện Lý Bạch chết đuối. Tuy nghệ thuật không đồng nghĩa với hiện thực, song lời kể này không phải không có căn cứ. Đối với những người hâm mộ thơ Lý Bạch, họ muốn tin ông do “vớt trăng rơi xuống sông” mà chết. Nhà thơ vốn coi trăng là tượng trưng cho sự cao thượng trong sáng, cho nên họ mong muốn và chấp nhận quan niệm Lý Bạch bị chết đuối hơn. Tuy nhiên, nhận định về việc Lý Bạch chết vì uống rượu quá nhiều hay bị chết đuối, đến nay vẫn chưa được phân định rõ ràng.
        #4
          mactieuphong 06.08.2019 18:00:46 (permalink)
          0
          Nhớ Nửa Vầng Trăng
          Vầng trăng ai nỡ bẻ đôi
          Để cho nhân thế mồ côi nửa vầng
          Mây buồn lơ lững phân vân
          Sao trời chợt khóc lệ dâng nhạt nhoà
          Trần gian ngồi nhớ tình xa
          Mình đây, người đấy, trăng già chia đôi 
          Nửa vầng soi lúc chung đôi
          Nửa vầng soi buổi chia phôi nghẹn ngào
          Người đi cỏ lá xanh xao
          Trăng đi hồn cũng lạc vào thương đau.
          Người đời ai khác chi đâu
          Nửa vầng trăng khuyết gợi sầu yêu đương! 
          Tàn đêm rượu nhắm hơi sương 
          Thấy vầng trăng đổ men dường như say
          Nhìn ra núi đá cỏ cây
          Mờ mờ nhân ảnh lòng ngây ngất tình
          Hoang vu đèo vắng riêng mình
          Một vầng trăng khuyết lặng thinh đỉnh đồi
          Vầng trăng bị vỡ làm đôi 
          Tặng em một nửa,còn tôi nửa vầng
          Mong ngày tháng tám thu phân
          Hai vầng trăng khuyết tròn vầng đôi ta.

          Mặc Tiêu Phong
          Phượng Hoàng Đèo
          06.08-2011



           
          #5
            mactieuphong 06.08.2019 18:05:21 (permalink)
            0
            ĐAU THƯƠNG 

            Rửa đống xương tàn dưới ánh trăng
            Sương mờ lạnh lẽo thấm da thâm
            Ai than ai khóc hồn điên dại
            Thịt rữa dần tan, bóng nguyệt hằng.

            Tiếng rú khuya nay thật thảm thương
            Móng tay cào xước bức đêm trường
            Máu loang nền cỏ,trăng giãy chết
            Trân người trợn mắt ngó giương giương

            Một lần tình ái bỏ rơi ta
            Mấy lần duyên bén ngỡ đậm đà
            Hận theo ngàn thủa,theo ngàn thủa
            Hoàng lầu vất vưởng lại hồn ma.

            Rồi đêm rên rỉ, đêm thở than
            Nén đau trút hận ngó trăng ngàn
            Ai dám bên ta làm bàu bạn
            Thơ càng điên loạn,loạn thơ ta...

            Mặc Tiêu Phong
            3.9.015
             
            #6
              mactieuphong 06.08.2019 18:07:32 (permalink)
              0
              Ảo Ảnh

              Đêm lại trắng trong mờ sao xa thẳm
              Sương giăng ngang làm chăn đắp trần gian
              Màu thời gian, đêm ngày cứ miên man
              Hình chẳng rõ, sắc cũng nhìn chẳng rõ

              Trời đâu mất,núi đồi đi đâu mất
              Bỏ lại đêm đặc quánh nặng hao gầy
              Tiếng oan hồn nào lẫn khuất đâu đây
              Mà đêm vọng, đêm đung đưa dữ dội…

              Ta nghe tiếng gió lùa qua vách gỗ
              Tấm mành run rờn rợn chéo trên song
              Khuôn mặt ai mắt trợn trắng cả tròng
              Rên theo gió,tóc rũ rượi theo gió

              Ta nhìn thấy chói loà lên chớp đỏ
              Cả trần gian loé sáng rồi bặt tan
              Một nền trời vết rạn nứt đang lan
              Rồi rơi rớt sâu muôn ngàn vạn trượng…

              Đêm lại đen trong muôn ngàn ảo tưởng
              Chớp hàng mi đêm hoá cả vạn hình
              Đêm vẫn dài…vẫn tích tắc…lặng thinh…
              Nên lại trắng…lại đen… rồi lại ngắn…

              Mặc Tiêu Phong
              25.9.015
               
              #7
                mactieuphong 06.08.2019 18:10:45 (permalink)
                0
                Nguyệt Tàn

                Trăng chiếc chênh vênh làn mây bạc
                Lạc loài tinh Tú lắng thời gian
                Tiếng ai còn đó trong xa vắng
                Bóng vẫn nghiêng theo ánh nguyệt tàn. 

                Mặc Tiêu Phong
                2014
                 
                #8
                  mactieuphong 06.08.2019 18:15:12 (permalink)
                  0
                  Nguyệt Lạc

                  Hứng ánh trăng trời trong chén say
                  Ngàn năm tinh tuý gợn hồn mây
                  Anh ngỡ mắt Em đêm nguyệt lạc
                  Sương giăng thêm ảo dáng Em gầy

                  Dế đêm mất ngủ đàn thở than
                  Dơi đêm bay múa lượn trăng ngàn
                  Ta ngồi mơ tưởng trong trời đất
                  Em về đây chưa khi mùa sang !

                  Ồ,  men đang nồng tối hôm nay
                  Ta ôm dĩ vãng dưới trăng đầy
                  Bóng đổ ngoài sân nghiêng thấy lạ
                  Cười ngó chi ta hỡi áng mây.

                  Đừng bảo rằng ta chẳng nhớ mong
                  Hết Xuân qua Hạ đến Thu Đông
                  Trăng mùa ta hái chưa tròn mộng
                  Em như cánh Hạc giữa trời không...

                  Mặc Tiêu Phong
                  23.6.016

                  P/S: Đêm trăng, những ngày say.
                   
                  #9
                    mactieuphong 06.08.2019 18:17:38 (permalink)
                    0
                    Dạ Nguyệt Ca

                    Đêm qua…
                    Đêm qua… trăng ghé hiên nhà
                    Trăng nghiêng nghiêng
                    Trăng soi chiếc võng của bà
                    Trăng vô tình
                    Trăng vô tình làm buồn người ta….
                    Trăng vô tình làm buồn người ta…
                    À à a... ới a…..

                    Câu ca, câu ca nay đã xa rồi
                    Lời đưa nôi, run run bên cháu ngậm ngùi
                    Gió về trời, gió về trời nên đời hắt hiu…

                    Đời còn còn nhiều cô liêu
                    Chiều ru trăng ngủ trong chiều
                    Rồi đêm khuya, đêm khuya trăng thức một mình
                    Trăng một mình, than thở cho riêng mình …

                    Hỏi đời vài nhân sinh
                    Tình tang, tang tính, tang tình…
                    Người ra đi, ra đi…. Ta khóc cho mình
                    Khóc cho mình hay khóc cho nguyệt xinh…

                    Mặc Tiêu Phong
                    14.03.07
                     
                    #10
                      mactieuphong 06.08.2019 18:19:44 (permalink)
                      0
                      Mặc Nhiên
                      Đợi mấy chục mùa xuân
                      Chưa một lần em đến
                      Ngàn lời không ngỏ hẹn
                      Trăng rớt về bên đêm …

                      MặcTiêu Phong
                      02.02.017
                       
                      #11
                        mactieuphong 06.08.2019 18:22:06 (permalink)
                        0
                        Một Mình

                        Ai sui trăng ở một mình thế ?
                        Lặng lẽ lung linh giữa bầu trời
                        Trần gian lạc loài đôi tiếng dế
                        Ta cũng một mình ngắm trăng trôi

                        Ai đem trăng thả trên trời rộng
                        Một mình vất vả vượt sông ngân
                        Ta lấy cô đơn trăng làm mộng
                        Gom góp suy tư được đôi phần

                        Đêm nay đất trời vừa vào Hạ
                        Thương ai mà khản tiếng chim Quyên *
                        Tiếng kêu như khóc trên đất lạ
                        Ta nghe đêm rớt dưới đáy thuyền

                        Cây Mai Chiếu Thuỷ sân nhà nở
                        Ngạt ngào hưởng toả, trắng tinh khôi
                        Cô bé nhà bên quên bài vở
                        Ngẩn ngơ song cửa ngắm trăng trời

                        Nghe tiếng lá khua trên nhành Trúc
                        Thì ra gió dỗi bảo cô đơn
                        Người cũng hơn gì nên đôi lúc
                        Ngồi ngẩn ngồi ngơ đến vô hồn

                        Ai đem Trăng thả lên trời thế !
                        Nghìn năm bay mãi chỉ một mình
                        Cây Đa tuổi già trên Cung Quế
                        Ta như chú Cuội ngồi lặng thinh…

                        Mặc Tiêu Phong
                        12.05.017

                        P/s :
                        * Chim Quyên : Chim Đỗ Vũ (chữ Hán: 杜宇) hay Đỗ Quyên (chữ Hán: 杜鹃) là tên chữ Hán của loài chim Cuốc, ngoài ra nó còn có tên gọi khác là Tử Quy. Giống chim này đầu mỏ hơi cong, miệng to, đuôi dài, lông lưng màu tro, bụng trắng có 1 đường đen thẳng ngang. Nó thường sống chui lủi trong bụi rậm, hồ nước hoặc ao chuôm to to. Đến thời điểm đầu mùa Hạ cuối mùa Xuân thì loài chim này bắt đầu kêu chủ yếu vào những đêm trăng mờ tĩnh mịch, giọng kêu nghe thảm thiết bi ai gợi cho lữ khách tha phương động lòng nhớ tới nơi "chôn nhau cắt rốn".
                         
                        #12
                          mactieuphong 06.08.2019 18:24:22 (permalink)
                          0
                          Trăng Xuân

                          Trăng xuân đã khuyết hơn một nửa
                          Còn trôi lơ lững giữa ngân hà 
                          Ta với người đâu vài ba bữa
                          Lời trong lòng dấu chẳng nói ra

                          Đêm trăng lặng lẽ sương nhẹ ướt
                          Lạnh theo cơn gió lá ngại ngần
                          Em ở bên trời trăng có buốt
                          Như là trăng ở chốn này không ?

                          Hôm nay trăng khóc em rồi đấy !
                          Vạt mây lau mắt lệ nhoà mờ
                          Chắc em xa quá nên chẳng thấy
                          Nguyệt bà đang buộc những sợi tơ…

                          Vừa nghe Xuân bảo Păngxê * nở
                          Đêm nay sương đọng những giọt buồn
                          Ai nhớ thương ai sao không tỏ
                          Trăng rơi thăm thẳm tận trùng muôn…

                          Mặc Tiêu Phong
                          10.03.017

                          •P/S :
                           * Păngxê : Là tên một loại hoa, còn gọi là hoa bướm, hoa tương tư…
                          Hoa tương tư có tên tiếng Pháp là hoa Pensée "nỗi nhớ nhung, tơ tưởng, tương tư", với thông điệp là "Nhớ về em (Thinking of You); Người đã chiếm giữ mọi ý nghĩ của tôi". Hoa Pensée cón có tên gọi tiếng Anh là Pansy, tên Latin là Violatricolor. Chữ "tricolor" là "ba màu" và "Viola" là do hoa thuộc họ hoa tím Violet (Violaceae). Tuy số lượng ba màu ở mỗi hoa không bao giờ thay đổi và đã trở thành đặc trưng của hoa Pensée, nhưng ba màu này được "tổ hợp ngẫu nhiên" từ các màu tím, đen, đỏ, vàng, xanh, trắng, cam để tạo nên nhiều giống hoa Pensée với những màu sắc lạ, rất hấp dẫn.

                          Người đời đã yêu mến tặng cho loài hoa này nhiều biệt danh khác nhau, mà quen thuộc nhất có lẽ là "Heartsease", bởi vì người ta tin rằng những cánh hoa hình trái tim này có phép màu tình yêu kỳ diệu, có thể chữa lành những trái tim tan vỡ, an ủi những nỗi đau tình yêu, và nhất là, nếu bạn luôn giữ chúng bên mình thì bạn sẽ chắc chắn nhận được tình yêu của người mình yêu. Pansy là một thành phần trong "Bùa Yêu" của người Celt (ở Anh). Chính Shakespeare cũng đã đưa ý tưởng này vào trong vở kịch nổi tiếng "Giấc Mộng Đêm Hè" - với vài giọt nước cốt hoa Pansy nhỏ lên mắt khi say ngủ, Titania đã yêu "sinh vật đầu tiên mà nàng nhìn thấy".
                          Theo một truyền thuyết của Đức, ngày xưa Pansy có mùi hương thơm ngào ngạt. Người ta kéo nhau đi từ hàng dặm xa đến chỉ để được ngửi mùi hương đó. Nhưng chính vì vậy mà lớp cỏ xung quanh bị giẫm nát, tàn phá. Pansy cầu xin Chúa giúp đỡ những ngọn cỏ mong manh đó. Thế là, từ đó, Chúa lấy đi hương thơm của Pansy, nhưng bù lại cho nó một vẻ đẹp tuyệt vời.

                          Păng-xê là một bông hoa Tình Yêu làm người ta liên tưởng đến thánh Valentine. Từ lâu, bông hoa đã được những người đang yêu trao gửi cho nhau như lời nhắn nhủ thương nhớ "Thinking of You". Tuy nhiên, theo dân gian, người ta cho rằng không nên hái đóa hoa Păng-xê khi trên nó có đọng giọt sương, bởi vì như thế có thể gây nên cái chết của người yêu và rất nhiều nước mắt sẽ phải tuôn rơi...
                           
                          #13
                            mactieuphong 06.08.2019 18:28:11 (permalink)
                            0
                            ĐÊM HOANG LIÊU 

                            Đêm dài như thế kỷ
                            Trăng sa bóng cuối trời
                            Nỗi nhớ nào ngơi nghỉ
                            Hỡi tình nhân của tôi !

                            Quê người khó chợp mắt
                            Cảnh lạ giống quê hương
                            Sương đêm rơi lạnh ngắt
                            Ai khóc ai bên đường...

                            Mây trời còn dìu vợi
                            Trăng gió mộng xa xôi
                            Người yêu người nên nỗi
                            Lòng này khó phai phôi...

                            Mặc Tiêu Phong 
                            5.12.015
                             
                            #14
                              mactieuphong 06.08.2019 18:31:26 (permalink)
                              0
                              Thi Sĩ

                              Anh ở trên Mây, ở cung Trăng
                              Một mình quanh quẽ mãi bao năm
                              Có Thơ làm bạn thành tri kỷ
                              Năm tháng "miên miên vô tuyệt kỳ"*

                              Kia bầu trời rộng của Anh tất
                              Cả đại dương xanh, dải non khơi
                              Kim cương anh rải Sao lấp lánh
                              Vàng sáng lung linh ánh Mặt trời

                              Anh ở trên Mây, ở Cung Trăng
                              Mỗi chiều câu cá ở Sông Ngân
                              Dạo cảnh Thiên hà không biết mõi
                              Chân đi rợp sắc chiếc Cầu Vồng

                              Tối về Anh ngủ trong Cung Quế
                              Mơ Mộng Thi Ký*, cảnh và hoa
                              Thiên nhai vô định tình chưa vướng
                              Những lúc suy tư cũng nhẹ nhàng

                              Anh ở một mình thiếu gì đâu
                              Tự do tự tại vạn thiên cầu
                              Mỗi tội gái đẹp anh không có
                              Ông Trời bảo đầy đủ không cho...

                              Anh bỏ trời mây xuông dương gian
                              Nghe đồn gái đẹp khắp giang san
                              Mang nửa gia tài anh đi kiếm
                              Gái bảo anh mơ quá nên gàn !

                              Gái ở trần gian thích đô la
                              Căn nhà nho nhỏ phải vila
                              Lambo* đi dạo thay đôi dép
                              Cá chẳng thèm câu- Rét- tô rằn *

                              Anh tưởng mình giàu nhất muôn nơi
                              Xuống trần anh nghèo rách mùng tơi
                              Những thứ anh giàu ai thèm tới
                              Nên xếp vào thằng ế nhất đời.

                              Ở trần họ sống chen chúc nhau
                              Người qua kẻ lại có quen đâu
                              Năm thuở mười thì vui câu chuyện
                              Hoang vắng còn hơn Quế Cung Lầu

                              Sống buồn ẩn dật anh viết thơ
                              Gia tài sót lại có bây giờ
                              Mơ tưởng quay về trời xưa cũ
                              Chị Hằng, thằng Cuội xí không cho

                              Anh xuống trần gian ở trọ đời
                              Phong trần khoác áo bụi trăm nơi
                              Đâu kẻ dại khờ thương mà đến
                              Yêu kẻ làm thơ chẳng có lời...

                              Tối nay Anh ngồi nhớ cung trăng
                              Sao trời lấp lánh tiếc cho Anh
                              Mất cả gia tài không có gái
                              Đọa kiếp dương gian vẫn Thơ Tình

                              Mặc Tiêu Phong
                              08.08.018

                              P/s :
                              * "Đa tình tự cổ không dư hận
                              Dĩ hận miên miên vô tuyệt kỳ "
                              trong film Tây Du Ký của Đài Loan, Trư Bát Giới sử dụng mỗi khi đau khổ vì tình yêu.
                              Câu trên là Đa tình tự cổ không dư hận. Chữ "không" có nghĩa là chỉ (only) chứ không phải không (not). Vì thế câu đó hiểu là kẻ đa tình tự ngàn xưa chỉ còn lưu lại mối hận .

                              Câu sau là "Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ", xuất xứ từ Trường hận ca của Bạch Cư Dị, đại ý là "nỗi hận này dài dằng dặc biết bao giờ nguôi".

                              Hai câu này vốn dĩ không liên quan gì tới nhau, câu trên là một câu phương ngôn thường xuất hiện trong văn học cổ Trung Quốc, nếu tra xuất xứ của nó thì rất khó, cũng tương tự như câu "ngô đồng nhất diệp lạc, thiên hạ cộng tri thu" trong Hoài Nam tử vậy, người ta dùng qua nhiều thế hệ, nhưng cũng chẳng biết nó từ đâu ra.

                              Sở dĩ họ ghép hai câu đó với nhau vì nó tương đồng và nối tiếp về mặt nghĩa.

                              * Mộng Thi Ký. :Tên Tập thơ của Mặc Tiêu Phong. ( Những bài thơ từ trong giấc mộng ) 

                              * LAM BÔ : Automobili Lamborghini S.p.A., thường gọi tắt là Lamborghini, là nhà sản xuất siêu xe thể thao cao cấp (siêu xe hơi) của Italy, có trụ sở chính và xưởng sản xuất đặt tại Sant' Agata Bolognese, gần Bologna, Italy. Hiện tại Lamborghini là công ty con thuộc tập đoàn ô tô lớn nhất thế giới Volkswagen AG của Đức.

                              * RET - TO - RĂN : Chữ tiếng anh : restaurant nghĩa là Nhà hàng.
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9