SAO EM PHẢI RA ĐI?
nguyễn thế duyên 28.10.2019 16:27:41 (permalink)
0
 
                        SAO EM PHẢI RA ĐI?
                  Kính tặng những hương hồn nhưng thùng nhân việt nam.
Đất nước đẹp vô cùng sao em phải ra đi?
Cho tôi thắp một nén nhang trên bàn thờ tổ quốc.
Để khóc em, những người không cứu nước .
Mà ra đi để cứu gia đình.
 
Đất nước giàu vô cùng sao em vẫn điêu linh?
Rừng vàng đâu? Đất ba gian đỏ một màu như máu.
Biển bạc đâu? Cá chết trắng bờ như một mảnh khăn tang.
 
Ôi miền trung quê em!
Nắng thiêu cháy da người!
Thuế thiêu cháy đời người.
Con khát sữa đêm dêm ngằn ngặt khóc.
Quay lại nhìn con , lấy tay gạt mắt.
Em ra đi! Cắn chặt môi máu nhỏ xuống cằm.
 
Ôi miền trung! Bão tố dập dồn.
Bão của trời!
Bão của đời!.
Bốn mươi năm chưa bao giờ ngừng bão.
Lụt của trời!
Lụt của đời!
Bốn mươi năm cuộc đời mình có bao giờ không lụt đâu em
 
Chui lủi em đi, em đã trở thành tài nguyên đất nước.
Những đồng tiền em gửi về anh khóc.
Ai cười?
Đất nước thêm một chút ngoại tệ rồi.
 
Anh cố ngăn.
Tiếng nấc dâng lên chẹn ngang cổ họng.
Đau đớn quá nên anh không thể khóc.
Đất quê em vẫn nắng lửa gió lào.
Và con em Khi nào?
Lại tiếp bước chân em trong hành trình tồn tại?
 
Đất nước đẹp vô cùng!
Đất nước giàu vô cùng!
Sao em phải ra đi?
                            Hà nội 28/10/2019
                       Đật nước trong những ngày đau thương
 
 
 
 
 
 
 
 
 
#1
    ms.witch 16.12.2019 21:49:22 (permalink)
    0
    Hi ông thày sao cô trò này cũng ở miền trung ma chưa thấy gì ? Nghe đồn họ ở Hải Phòng nhiều đó. Mai mốt mà cô trò có đi luôn thật, phải tế đến quỷ khốc thần sầu cô trò này mới chịu đó. 😇 chắc phải hùa vào tế cùng thầy một bài thôi.


    viết cho người đi
    ( về việc 39 người tử nạn)

    Cuộc sống tuy có nghèo, sao đến nỗi vong thân?
    Thật tiếc thương cho những mảnh đời bất hạnh
    Tiễn hồn em giữa mùa giá lạnh
    Như một lời thức tỉnh giữa trời đông

    Em đi rồi, tổ quốc đâu có ghi công!
    Gia đình em ghi vào tim thêm một khoản nợ
    thế giới chẳng qua chỉ mất thêm một người!

    Miền trung chịu khó bao đời
    dầm mưa, dãi nắng từng quen
    đói cũng sạch, rách chẳng hèn
    dân mình bao nhiêu phen khốn đốn cũng vượt qua
    người ta theo gia đình sum vầy nơi xứ xa
    sao em nỡ bỏ chồng, con, mẹ, cha, quê nhà. Tìm vui gì nơi đất khách ?

    Khúc ruột miền trung, thiên tai thử thách
    phú tại trời
    quý tại người
    sông có khúc, người có lúc. Mấy ai cả đời than khóc ?
    mệnh tại trời
    lỗi tại người
    giàu sang tuỳ thời. Chẳng ai cười mãi đâu em !

    Băng chi rừng, vượt chi biển ? Em trở thành nỗi âu lo của đất nước
    chân chưa chạm biên giới, mắt chưa thấy mặt trời. Thân tro bụi
    về đâu ?
    Bỗng dưng nước người ta trả phí bạc cả đầu!

    Thế giới xót thương
    người chạnh lòng, không ngăn được nước mắt
    kẻ u buồn, muốn trách. Chẳng biết trách ai!
    hỏi gia đình hay đất nước sai?
    và tương lai con em chúng ta về đâu trên con đường xoá đói ?

    Nước ta đẹp và giàu!
    Xứ người đẹp và giàu!
    Em ơi, đâu thiếu kẻ ăn xin!

    đã lỡ kiếp này, nguyện linh hồn em sớm siêu sinh!

    London Nov 2019
    mtlove



    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2019 10:06:31 bởi minhthanh_love >
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9