![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
THƠ NGÃ DU TỬ
Bình yên ngày tháng đi về
Năm tháng đi qua vội vã Mặt người hiu hắt về khuya Bên đời còn màu giông tố Bình yên ngày tháng tôi dzià
Bên em dẫu ngày lưng chén Mà sao ấm áp lạ thường Còn nhau giữa đời gian khó Là duyên của sự yêu thương
Nghìn xưa bên đời hờ hững Còn vang vọng tới ngàn sau Thả hồn vào xanh giấc mộng Bão đời hơn những cơn đau
Có ai biết mình đã đủ Túi người rộng lắm lòng tham Cả đời miệt mài thu vén Vỡ ra thân xác đã tàn
Kệ người chạy theo danh lợi Ta về ngồi lại cùng em Mặc đời. An nhiên trước phố Gẫm đời hiểu tiếng rơi đêm
Lỡ nhau một đời yêu mến Cũng thường cho mỗi bình yên Làm sao ai người hiểu được Ngộ ra bớt chút ưu phiền. Ngã Du Tử/ SG
CÒN MÃI NIỀM TIN Em ạ, Mỗi bước ngã mọi điều như đổi khác Đừng vô tình giẫm lại lối mòn xưa Trời vô thường lúc nắng, lúc mưa Ta kẻ sĩ phong trần đâu sá kể Phải cân nhắc chữ: Tín, nhân, lễ, nghĩa Để mai sau không u uất nỗi buồn vương Mười lăm năm mài nhẵn ghế nhà trường Và chữ nghĩa gieo muôn phương im lặng Mờ mịt trời Nam chưa chỗ bán Ừ thôi em, làm bạn với vệ đường Dầu dãi nắng sương Sờn vai khuya sớm Đắp điếm áo cơm Dòng đời phẳng lặng… Nam nhi hề, mặc khốn khổ trần ai vang tiếng đục Bước phong trần rướm máu: Bình yên ý thức Thế sự mười năm buồn nhuộm ý Tay gầy nguyện ước vẫn tròn câu Nghiêng bầu ta hát dưới đêm thâu Tâm sự cùng trăng trút cạn sông hồ Thiên hạ cần tiền? – Ta dâng bầu nhiệt huyết Thiên hạ cần ư? – Ta nào có phân vân Giữa mất còn đừng giả nghĩa, giả nhân Ta bình thản như trăng rằm lên xuống Mới vào thu phải nào đông đến muộn Mà lo toan áo gấm khoác quanh mình Áo khinh cừu vắt vẻo dưới bình minh Non nước rộng ai hiền ngu, quang chính Bức dư đồ ai lần tay chỉ đính Sau trăm năm thăng hóa đến bây giờ Sao nhọc nhằn còn quá đổi ngây ngô Chuỗi dài thời gian có gì khác lạ Rồi bao lâu đất nước ngọc ngà Khoác áo gấm ung dung cùng trẩy hội Nhọc nhằn sông núi đơn côi Muộn phiền bưng mặt khóc Dáng nằm nghiêng theo chiều tổ quốc Rằng non sông mai mốt sẽ tưng bừng Cả trăm con Âu Lạc sẽ xanh cành Cây Tổ quốc có đơm hoa tươi tốt? Sữa mẹ Việt nuôi đàn con khôn lớn Như tiền nhân thời nao cũng quật cường NGÃ DU TỬ/ SG
NGHE LÒNG ẤM LẠI MÙA ĐÔNG Uống đi em rượu đã kề môi Sao không uống? - Đôi mắt buồn thăm thẳm Rượu đã rót nhưng thế gian chật chội Nổi co ro trước mắt kẻ dã tâm Đêm đặc quánh trước mặt đời là thật Bao nhiêu người lầm lạc giữa mê cung Cảm ơn anh giữa trời đất muôn trùng Vai kề cận một lần nghe cũng đủ Có lẽ đời còn nhiều người mê ngủ Ngày vào đông còn tưởng một xuân hồng Cũng đành vậy, chuyện thế thời muôn sắc Thôi quay về cuộn giữa giấc thinh không Và ta thức bởi lời em chân thật Dù thân ngà lạnh lắm buổi vừa đông Em xa rồi ta hiểu thấu nguồn cơn Trong gang tấc nghe lòng vừa đủ ấm NGÃ DU TỬ/ SG
CẢM XÚC CAFE SÁNG Vườn cafe buổi sáng đầy xao động Ta ngồi nghe nắng sớm thỏ thẻ cùng: Ồ, sự sống bắt đầu từ nhật nguyệt Hiện diện đời vạn sự cứ vui chung Ai say mê với tiền tài danh vọng Ta một đời chăm bón cõi văn chương Trên đại lộ đời người luôn hãnh bước Sẽ về đâu? - Trời đất vốn diệu thường Và lắng nghe từng âm thanh trước mặt Chuyện thị phi muôn thuở chẳng khôn cùng Tâm yên ắng trước cảnh đời xao động Lòng khoan thai giữa trời đất riêng chung Cảnh rộn rịp trước cuộc đời hối hả Cũng làm vui con mắt mở cổng ngày Tiếng hưng phế muôn đời luôn tiếp diễn Cuộc đời này như sấp ngửa bàn tay Ta còn lại những gì trên nhân thế? Chợt ngộ ra: - Duy nhất một chữ tình Thương quý lắm những tấm lòng chơn thật Ngắm bình yên thiên hạ trước bình minh. NGÃ DU TỬ/ SG
THƠ GỬI NGƯỜI ĐÀN BÀ Người đàn bà giấu tình trong con chữ nên đêm về mãi khép nép làm thơ đời giông gió nghe ngại ngần hơi thở Đếm phong sương mãi miết vỗ quanh bờ Hồn đã dựng phía nghìn trùng lau lách màu xanh rêu phong kín tự lâu rồi bật đứng dậy từ nổi đau thống thiết nắng vừa lên, đời sống giục liên hồi Ngã Du Tử/ SG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: