Thơ Nguyễn Trung
lá thông vàng hoàng kim, thời nào, còn đâu nữa bóng chiều đã xế, mùa thu về cũng như tùng bách, người quân tử cuối thu vàng lá, thời hoàng kim vẫn tưởng muôn đời xanh rì mãi cũng đến ngày thu lá thông vàng rơi rụng cắm sâu mình vào đất thời hoàng kim, ngày xửa, ngày xưa R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2024 03:35:12 bởi Thanh Vân >
mùa thu cũ đông chưa về, mùa thu đã cũ có phải rừng vàng đã tàn phai cây lá khốc khô chờ mưa đến như người đang đợi mộng quay về lá chết trên cành chưa rơi rụng thương ai ở giữa kiếp tha phương cố víu theo vào niềm mơ ước viễn mộng ngày nào có còn không
lao xao thu người đi để quên lại mùa thu những chiếc lá rơi, quay quắt nhớ bước chân xưa, xào xạc trong rừng lang thang trên đường, tôi lao xao
tuyết thu những sợi bông trắng đùa với gió vài cánh đậu trên lá thu vàng người co ro đứng bên đổi vắng ngơ ngẩn, ngày thu quyện vào đông
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: