Chương 11 Thomas Brown vào xe nhưng chưa đi ngay. Anh ta nhìn đồng hồ rồi tìm số phone của Mia, cô bạn gái thân thiết của nạn nhân Christine Baker.
Mia nghe điện thoại sau nhiều tiếng chuông reo.
- Hello!
Mừng rỡ vì thấy cô ta trả lời ngay, Thomas nói:
- Tôi là Thomas..
Chưa kịp nói hết câu, Mia đã nói liền:
- Tôi nhớ anh là ai! Thomas đúng không? Có gì mới lạ không? Anh gọi tôi từ Houston sao?
- Không, tôi đang ở Tyler! Tôi nói chuyện với cô một chút được không?
- Tôi đang làm việc…
Thomas mau mắn nói ngay:
- Tôi chỉ muốn biết tên người bạn cùng trong quân ngũ với anh của Christine. Điểm này rất quan trọng cho cuộc điều tra.
- Larry Cruz! Nhưng.. người này có liên quan gì đến vụ này chứ?
Thomas tìm cách giải thích sao cho hợp lý nhưng không làm lộ cuộc điều tra.
- À.. chúng tôi điều tra đủ mọi người quen biết với Christine Baker. Cô có gặp người này lần nào không?
- Một lần!
- Cho tôi biết sơ anh ta là người như thế nào?
Mia có vẻ suy nghĩ rồi mới trả lời:
- Bây giờ tôi phải làm việc. Hay là chúng ta gặp nhau vào buổi chiều đi!
Thomas nghĩ thật nhanh, đằng nào cũng phải ở lại đây tối nay.
- Được! Mấy giờ?
- Năm giờ! Cùng chỗ lần trước anh nhớ không? McDonald’s trên đường Murphy!
- Tôi sẽ gặp cô ở đó lúc 5 giờ chiều!
- OK!
Nói xong Mia cúp điện thoại.
Thomas gọi điện thoại cho xếp của mình.
Ông Aviel Lewis bắt máy sau 2 tiếng chuông reo.
- Sao? Có gì mới lạ không?
- Dạ có! Tôi sẽ tường thuật cho xếp sau khi về lại Houston. Bây giờ tôi phải ở lại Tyler tối nay đã! Có những diễn biến hay lắm nên tôi cần gặp một vài người chiều nay ở đây.
- Được rồi! Không sao cả!
- Cám ơn xếp! Tôi tường trình với ông ngày mai!
*
Thay vì trở lại sở cảnh sát ở đây tìm viên thám tử phụ trách hồ sơ của Christine Baker, Thomas gọi điện thoại cho thám tử Walker Cox ở Houston.
Thấy số điện thoại của Thomas Brown, ông Walker Cox nghe ngay.
- Walker Cox nghe!
- Thomas Brown đây!
- Có tin gì sao?
- Đúng vậy! Tôi đang ở Tyler. Như đã có một giả thiết cho rằng đây là một vụ giết người hàng loạt. Trên bả vai của cả hai nạn nhân Olivia Ramirez và Christine Baker đều có vết cắt tương tự như nhau. Lúc nãy tôi có xem những cuộn thu hình trong tiệm ăn nơi nạn nhân Christine Baker làm việc và khám phá có sự xuất hiện của một người đàn ông đến đón Christine Baker 3 lần. Lần cuối cùng đúng vào ngày mà nạn nhân Christine Baker bị giết.
Thám tử Walker Cox hỏi ngay:
- Cảnh sát và thám tử điều tra vụ này trên Tyler nói sao?
Thomas thở dài khi trả lời:
- Ông không thể tưởng tượng nổi họ làm việc tắc trách như thế nào trong vụ này! Họ chỉ đến gia đình nạn nhân hỏi qua loa mà không hề đào sâu nên không hề biết đến sự hiện diện của người này!
- Đó là bạn trai của nạn nhân sao?
- Điều này chưa biết! Chúng ta cũng chưa chắc chắn nên không thể xin trát tòa để tịch thu những cuộn phim này!
- Tại sao anh không yêu cầu cảnh sát trên đó làm những việc này?
- Tôi đã gặp thám tử Long phụ trách trường hợp này nhưng thái độ của ông ta vừa lạnh nhạt vừa như bất hợp tác!
- Nên anh cần tôi giúp?
- Đúng như vậy! Tôi có chụp hình người đó trong cuộn phim thu hình của tiệm ăn nơi nạn nhân Christine làm việc. Tôi biết điều này không được phép nhưng không có cách nào khác!
Walker Cox yên lặng trong mấy giây rồi nói:
- Nói tiếp đi!
Thomas hoan hỉ:
- Tôi sẽ gửi cho ông hình ảnh người này. Đây là một quân nhân với cánh tay xâm hình Chữ Thập Chiến Trường. Người bạn gái thân thiết của nạn nhân cho tôi biết tên của người này là Larry Cruz, bạn của anh ruột nạn nhân.
Walker Cox có vẻ chú ý khi hỏi lại Thomas:
- Anh muốn tôi tìm kiếm người này?
- Ông không thấy đây là một đầu mối tốt sao?
- Tôi đồng ý với anh. Tôi sẽ tìm hiểu ngay. Kết quả thế nào tôi sẽ gọi cho anh biết!
- Cám ơn! Quá tốt rồi!
- Chúng ta liên lạc sau! Nhớ chia sẻ nếu khám phá ra gì khác!
- Đương nhiên!
- Cô bạn gái của nạn nhân ở Tyler có cho biết thêm gì nữa không?
- Chưa biết! Cô ta đang đi làm, chiều nay mới gặp!
- OK! Nói chuyện sau!
- Cám ơn!
Thomas Brown gật gù. Thám tử Walker Cox rất chuyên nghiệp và rất được! Chắc mình còn phải nhờ vả ông ta nữa, Thomas nghĩ thầm như thế.
Lại có điện thoại! Nhìn số gọi đến là luật sư Tâm! Thomas bắt máy nói ngay:
- Tôi đang định gọi cho anh đây!
Tâm nôn nóng hỏi:
- Anh đang ở Tyler phải không?
- Đúng vậy!
- Có manh mối gì không?
- Đã tìm ra người đàn ông đến đón nạn nhân ở Tyler là ai rồi! Cũng may là nhìn được qua những băng thu hình của tiệm ăn!
Luật sư Tâm không đè nén nổi sự phấn khích. Làm như sự xuất hiện của người đàn ông đó đã làm tan biến mọi âu lo của Tâm.
- Đó là ai?
- Một quân nhân!
- Có tìm ra người đó đang ở đâu không?
Hiểu được sự nôn nóng của Tâm, Thomas giải thích:
- Tôi đang nhờ thám tử Walker Cox giúp tìm qua hệ thống của sở cảnh sát vì tôi chỉ là thám tử tư không đủ phương tiện để làm chuyện này!
- Ông ta hợp tác chứ?
- Anh đừng lo, Walker Cox rất chuyên nghiệp và rất tốt! Tôi rất tin tưởng ông ta! Vụ này nếu được giải quyết ổn thỏa là phải nhờ vào Walker Cox! Ngoài ra có chuyện gì khác không?
- Son Nguyễn bị bắt giữ rồi!
- Đương nhiên là chuyện đó phải xẩy ra sau khi có kết quả DNA.
Luật sư Tâm hỏi Thomas:
- Anh nghĩ sao về chuyện này?
- Chuyện này là chuyện gì? Liam hay Son đã có quan hệ tình dục với nạn nhân Olivia? Anh muốn hỏi tôi như vậy?
- Phải!
- Tôi nghĩ là Son vì anh ta có quen biết Olivia một thời gian. Yên chí, Walker Cox sẽ làm cho Son khai ra!
- Không phải là bức cung chứ?
Thomas Brown thở dài:
- Anh quan tâm như vậy chẳng qua là vì Son là anh của Liam đúng không?
- Đúng như vậy! Sao không phải là một người khác không có liên hệ gì với Liam chứ?
- Son đã biết Liam là em trai mình chưa?
- Tôi không biết! Ông Walker Cox lúc nào cũng bận rộn, nói chuyện với ông ấy rất khó!
Thomas cười:
- Ông ấy không muốn nói chuyện với anh thì đúng hơn vì anh là luật sư biện hộ cho Liam Wright!
Luật sư Tâm than thở:
- Lúc trước tôi chỉ lo lắng cho Liam vì đó là bạn thân của tôi. Bây giờ tự dưng ở đâu lại lòi ra một người anh sinh đôi với Liam làm sự lo âu của tôi lại tăng gấp đôi!
Thomas cười ngạo:
- Anh đang trách tôi đấy sao?
Luật sư Tâm vội vàng bào chữa:
- Không, không! Tôi không có ý như vậy!... Tôi chưa bao giờ phải biện hộ cho một người quen thân như vậy! Thật khó xử cho tôi, anh hiểu không?
Thomas nhẹ nhàng an ủi Tâm:
- Tôi chỉ đùa thôi! Tôi rất hiểu chuyện này! Nhưng điều quan trọng mà tôi tin là cả Liam và Son đều không thể là hung thủ giết người!
Luật sư Tâm thở dài:
- Biết Son là anh ruột của Liam mà cuộc sống không khá lắm nên tôi cũng hơi băn khoăn!
- Thái độ của Liam thì sao khi biết mình có người anh sinh đôi? Phản ứng của anh ta thế nào?
- Không vui trong hoàn cảnh này! Tôi hiểu và thông cảm cho bạn tôi! Thôi.. mình nói chuyện sau nhé!
- OK! Tôi sẽ gọi anh khi có tin gì mới mẻ!
*
Thomas Brown đến chỗ hẹn với Mia sớm chừng 10 phút nhưng ngồi ngoài xe, không vào McDonald’s. Ngồi chờ trong một tiệm ăn nhanh không thích thú gì! Chờ ngoài xe nhưng Thomas luôn đảo mắt nhìn và chờ Mia. Trong đầu anh ta có bao nhiêu câu hỏi và hy vọng Mia sẽ là người có thể giải đáp để cuộc tìm kiếm hung thủ sẽ nhanh chóng hơn.
Không ngờ Mia lại đúng giờ như vậy! Vừa nhìn thấy Mia ra khỏi xe, Thomas cũng nhanh chóng hành động như vậy và đi nhanh để bắt kịp cô ta.
Như có linh tính, Mia dừng bước quay lại nhìn phía sau. Thấy người thám tử đang đi sau mình, Mia mỉm cười:
- Chào anh! Chắc anh cũng vừa đến?
Thomas cười vui vẻ khi trả lời:
- Tôi đến sớm hơn nhưng ngồi chờ ngoài xe!
Hai người cùng vào trong tiệm ăn. Bây giờ Thomas là người đi trước. Anh ta chọn một chiếc bàn trong góc. Thực sự không cần phải làm như thế vì giờ này rất vắng người, nhưng có lẽ do thói quen thận trọng của Thomas!
Ngồi xuống ghế, Thomas hỏi Mia:
- Cô dùng gì, tôi đi mua!
- Tôi không đói và cũng chưa muốn ăn. Hay anh mua cho tôi một ít khoai chiên và một ly Coke là được rồi.
Thomas gật đầu, giơ ngón tay cái lên rồi ra quầy mua thức ăn.
Mia nhìn theo bóng dáng người thám tử trẻ tuổi rất cởi mở dễ thương này. Giá mà anh ta ở ngay đây thì kết bạn cũng được lắm!
Chẳng bao lâu sau, Thomas trở lại với khay thức ăn.
Họ vừa ăn vừa hỏi thăm nhau như đã quen lâu ngày. Điểm đặc biệt ở Thomas là sự hòa đồng dễ dàng cũng như sự cởi mở thân thiện của anh ta làm người khác thấy thoải mái, không phải giữ gìn.
Nhưng Mia là người lên tiếng đầu tiên về mục đích của sự gặp gỡ này.
- Tại sao anh cần biết về Larry Cruz?
Thomas ngừng ăn, nhìn Mia khi trả lời. Nhưng đôi mắt của anh ta dường như đang sục xạo tìm kiếm gì trước người thiếu nữ tên Mia ngồi đối diện.
- Larry Cruz đến chỗ Christine làm và đón cô ấy đi đâu đó nhiều lần.
Mia hỏi lại với vẻ ngạc nhiên:
- Như vậy thì đã sao?
Thomas trầm giọng hỏi Mia:
- Họ có phải là bồ bịch không?
Mia trợn mắt với vẻ ngạc nhiên và hỏi lại Thomas:
- Anh nói dỡn hả? Làm gì có chuyện đó?
- Tại sao cô lại có thể cả quyết như vậy?
- Vì tôi biết Christine! Không đời nào bạn tôi lại chịu anh chàng này!
Câu nói này của Mia làm Thomas chú ý.
- Cô có thể giải thích rõ hơn cho tôi hiểu không? Larry Cruz là người như thế nào mà bạn cô lại chê?
Mia nói thẳng thừng không cần suy nghĩ:
- Nếu Larry Cruz như anh thì Christine sẽ chịu đấy!
Cả Mia và Thomas đều bật cười trước câu trả lời này.
Thomas chưa kịp nói gì thì Mia lại bồi thêm:
- Nếu anh muốn biết Larry Cruz là người như thế nào thì anh cứ tự nhìn lại mình đi! Larry không cởi mở thân thiện như anh. Cũng không vui vẻ làm người khác dễ chịu.
- Nếu vậy thì tôi lại cho rằng Larry Cruz là một người lạnh lùng bí ẩn! Nhưng biết đâu sự bí ẩn ở con người anh ta lại làm cho phái nữ bị thu hút!
Mia trề môi nói:
- Không có tôi!
Thomas nghiêm mặt:
- Tôi không nói đùa đâu! Nhưng nếu không thích thì tại sao Christine lại đi với anh ta những 3 lần?
Mia hỏi lại:
- Ba lần sao? Mà sao anh biết?
- Máy thu hình của tiệm ăn nơi Christine làm cho thấy như vậy! Nhưng mà này… cô có gặp Larry Cruz nhiều lần không?
- Duy nhất 1 lần ở nhà Christine!
- Bạn của cô có nói chuyện gì về Larry Cruz không?
Mia suy nghĩ:
- Cũng có đôi lần nhưng tôi không chú ý vì tôi cho rằng anh ta không phải là típ người mà Christine thích.
- Cô có chắc không?
Mia lưỡng lự trước câu căn vặn này của Thomas:
- Anh làm tôi phân vân. Chuyện… Christine đi với Larry Cruz 3 lần mà cô ấy không hề kể với tôi là điều thật lạ kỳ… Tại sao?
Thomas chuyển hướng câu hỏi:
- Larry Cruz là bạn trong quân đội với anh của Christine đúng không?
- Ừ.. nhưng có lần tôi nghe anh Tom là anh của Christine nói là Larry Cruz đã xuất ngũ.
- Nhưng anh của Christine vẫn còn trong quân đội phải không?
- Phải!
Thomas trở lại với con người bí ẩn tên Larry Cruz:
- Kể cho tôi nghe những suy nghĩ của cô về Larry Cruz. Nếu có thể tả con người đó cho tôi càng chi tiết càng tốt!
Mia nhìn Thomas bằng ánh mắt kỳ lạ:
- Để nhớ lại xem nào.. Lần đó gặp anh ta ở nhà Christine vào buổi chiều. Ăn barbecue ngoài sân sau… Anh Tom là người nướng thịt… Rồi Larry đến phụ.. Larry rất ít nói và có vẻ không thoải mái ở đó. Hình như đó là lần đầu tiên Larry đến nhà Christine hay là lần thứ nhì thì tôi không biết chắc chắn. Nhưng rõ ràng là anh ta rất lạc lõng.
- Larry Cruz là người gốc Mễ phải không?
Bây giờ những câu trả lời của Mia không còn quyết đoán như trước.
- Theo như họ Cruz thì là người Mễ đúng rồi! Anh không nghĩ như vậy sao?
Vừa lúc đó điện thoại của Thomas reo. Anh ta nhìn điện thoại nhìn rồi ra hiệu cho Mia giữ yên lặng:
- Tôi nghe đây!
Bên kia đầu giây, Walker Cox nói với Thomas:
- Đã tìm ra Larry Cruz! Hắn ta đã xuất ngũ. Địa chỉ cuối cùng trong hồ sơ là ở tiểu bang Kansas. Tôi gửi cho anh hình của Larry Cruz. Có gì cho biết sau!
Thomas hoan hỉ đáp:
- Cám ơn nhiều lắm! Tôi sẽ liên lạc sau!
Cúp điện thoại, Thomas xem lại những tin nhắn. Chưa thấy tin nhắn của Walker Cox! Chắc vài phút nữa!
Nhìn Mia, Thomas giải thích:
- Vài phút nữa cảnh sát ở Houston sẽ gởi cho tôi hình ảnh của Larry Cruz! Để xem đây có đúng là Larry Cruz mà cô đã gặp hay không!
- Trời đất! Vậy mà nãy giờ tôi cứ tưởng anh đã biết mặt mũi của Larry Cruz rồi chứ! Anh nói cứ như thật!
Thomas cười:
- Tôi chỉ nói theo những suy đoán của mình! Chính cô là người đã cho tôi tên của anh ta!
Mia không nói gì.
Thomas xem lại tin nhắn. Mặt anh ta rạng rỡ hẳn lên khi nhìn thấy tin nhắn từ Walker Cox. Nhấn nút để xem. Thomas đưa ảnh Larry Cruz trong điện thoại của anh ta cho Mia xem rồi nói:
- Sao hả? Có đúng người này không?