GÓI QUÊ
Gói quê vào chiếc áo the
Nuôi tằm, kéo kén, mẹ se chỉ bồng
Đợi ngày nắng ấm - đem hong
May thành tấm áo - thắm nồng tình thương.
Gói quê vào mái tóc vương
Mùi thơm hoa bưởi, dặm trường tỏa hương
Quê nhà bát ngát ruộng vườn
Cò bay mỏi cánh - sông trườn viền quanh.
Gói quê vào lá dông xanh
Hạt nếp mềm dẻo - mỡ hành ngon thơm
Nhớ cha còng lưng đặt nôm
Thương mẹ cấy lúa - nồi cơm đong đầy.
Gói quê vào trang vở dày
Bao nhiêu kiến thức - công thầy nào quên
Ngôi trường làng - mãi gọi tên
Theo ta đi suốt - lênh đênh đường đời.
Gói quê vào chiếc nón tơi
Ta đã gắn bó suốt thời thanh xuân
Những ngày lễ hội tưng bừng
Nón e ấp nón, ta rừng rực ta.
Gói quê vào chiếc khăn hoa
Giật mình - người tặng, vỡ òa niềm riêng
Hẹn nhau gặp - buổi xuân hiền
Thế mà đã mấy thập niên - chưa về.
Nhớ quê - nỗi nhớ tràn trề
Ướt đẫm ký ức - ùa về dư âm
Từ sâu đáy lòng - âm thầm
Tiếng quê thổn thức - sóng ngầm tim ta.
Lá rụng xuống cội cây già
Bỏ buông tất cả - về nhà, thăm quê.
PEARL