![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
THƠ NGÃ DU TỬ
PHẢI EM XƯA? Và em đến giữa tinh cầu một sáng Phải dáng xưa: - kiều diễm rạng môi mày Ta chết giữa mê ly ngày tục lụy Ôi xiêm y tung tẩy sóng đường mây Thân run lên lồ lộ tấm thân ngà Dáng mai mảnh những đường cong tuyệt mỹ Gò bồng đảo hồng lên người kiều mị Nét thanh tân ngời ngợi, điểm núm hồng Có phải em rực rỡ nhất đàn bà Ta kiêu hãnh đặt môi thơm nồng cháy Em là ai, sao xiêm y lộng lẫy Phải tiên nương hiển hiện giữa tim này? Mơ một đời cùng trên một chuyến bay Về bến mộng có hương thơm ngào ngạt Ta và em mỗi mùa gieo thơ nhạc Kỳ diệu trần gian réo rắt ngợi ca tình
Ngã Du Tử/ SG
MAI NHÀ NGÀY TẾT Mai nở bung đầy cành Rực rỡ sáng mùng hai Tết đoàn viên vui ấm Rực vàng hương sắc Mai Lòng vui khi xuân đến Nhà vui khi Tết về Tiếng cười reo thắp nến Hương Xuân hoa tràn trề. Cháu con về đông đủ Đạm bạc rứa mà vui Năm mới nhiều hy vọng Cả năm vang tiếng cười. NDT/ SG Mùng 2 Tết Ất Tỵ R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2025 16:11:48 bởi Thanh Vân >
MỘNG THỰC HƯƠNG TÌNH YÊU Mộng thật đẹp, mơ về anh tuyệt nhất Ta lãng du khoác lên áo thi ca Thời gian trôi không thể xoá nhòa Lòng lãng tử mơ giấc mơ đẹp nhất Áo em đỏ rực rỡ ngày trước mặt Ngày hồn nhiên yêu nếp sống thanh lương Tôi yêu em rất giản dị, bình thường Em cũng vậy thắm xanh màu cây cỏ Những ý thức thương yêu cùng với gió Theo hương em lãng mạn tháng năm dài Mảnh hồn chiều thật đẹp nét hoàng khai Đem cổ tích phấn thông vàng nạm ngọc Ôi thế kỷ sóng hồn đôi mắt ngọc Một chiều nào bừng dậy giữa tầng không Tiếng yêu đương dịu ngọt đến cung rằm Cũng đánh thức Hằng Nga trên cung Quảng Này em ạ, nét đẹp nào quyến rũ Để lòng mình chết giấc mắt môi hôn Mảnh tình em giữ kín mãi trong hồn Cho trần thế thơm hoài hương tình ái. NDT/ SG (Rêng cho tình yêu em) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2025 03:49:44 bởi Thanh Vân >
SÔNG, TRĂNG & HOA HỒNG ĐỜI ĐANG VUI CÙNG DÒNG SÔNG HUYỀN NHIỆM YÊU THƯƠNG NGƯỜI MONG DẠO KHẮP MƯỜI PHƯƠNG SÔNG & TRĂNG CẢ HOA HỒNG TƯƠI THẮM MỖI THỜI LÊN XUÂN TÂM NGAN NGÁT HƯƠNG NDT (Nguyên tiêu Ất Tỵ 25)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2025 21:38:26 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
NGHIỆM THẾ THƯỜNG Thời giả tạo người tài mai danh ẩn… Gió trăng mây làm bạn với sông hồ Ngày lặng ngắm những ngậm ngùi nhân thế Đêm yên lành suy nghiệm những tung hô Không lạ nữa cuộc nhiễu nhương thế sự Đuốc non sông u ám lẫn mơ hồ Tiếng mời gọi ngọt bùi quanh miếng thịt Lắm anh tài lạc nẻo chợ, bơ vơ Thời mạc vận về tựa lưng cùng núi Ngắm cây cao, đùa với gió sương mờ Giả từ phố với thị phi trùng điệp Thương nước non mắt nhỏ lệ thành thơ Ngày từng trải bước chân hoang khắp chốn Rõ mắt đời đục quánh những tròng ngươi Dẫu yêu lắm cũng đành treo thao thức Chẳng phân bua chuyện thua được cõi người Áo dâu bể sẽ có ngày rách toạc Sẽ phơi trần sự thật những vai u Và dự báo loài rắn nào lên kiệu Cũng chào thua vì giông tố mịt mù NGÃ DU TỬ/ SG
LÃO CÂU TRĂNG
Tiếng trăng vỡ dưới dòng sông nước bạc Mái chèo khua Lặng lẽ khách câu đêm Ánh trăng khuya Tưới ướt bộ râu mềm Màu trắng bạc soi dòng trôi thơ mộng
Trời càng khuya sương mờ mờ nẻo quạnh Vùng trời trăng úp xuống dòng sông êm Lão buông câu Tưởng nhớ thuở giang hồ Chiếc Giang hạm tuần tra nơi chiến địa
Trời mờ sương giăng giăng đêm đạn lửa Xé đêm vàng rách toạc cảnh tịch liêu Mùa trăng non, mờ tỏ bóng con người Giong mắt rọi màu chiến chinh biên địa
Và đêm nay ánh trăng vàng mỹ lệ Thật bình yên dòng sông lặng vô bờ Gió thanh bình len lén rung chòm râu Trời thư thái tay chèo ngưng khua nước
Còn trăng rọi đáy sông chìm in bóng Sông cơ hồ Ôm mây nước cùng trăng Lão thả câu chìm xuống đụng mây tầng Lòng rung cảm chiêu hồn theo sương khói
Ngã Du Tử/ SG (2024) R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2025 04:46:02 bởi Thanh Vân >
NGÀY MỚI
Bầy chim lạ nay đã về làm tổ Dưới tàng cây ủ những sợi mây màu Rung cánh hót nhạc ngày trong sương sớm Một góc đời vui từ phía trên cao Tôi hít thở hương của đầu ngày mới Lồng ngực căng đầy ắp bình minh Đời xuôi ngược con đường quen cũng vội Những bước chân hối hả sóng thị thành Bầy chim ấy chắt chiu từng ấm lạnh Ngày lên cao ríu rít tiếng gọi đàn Tôi cao hứng gọi mây dừng trước cửa Thả vào chung trà sớm hớp mây ngàn Làm con quay giữa thế thời chìm nổi Thôi khoan thai chiếc áo bạc Tiên Rồng Tôi ca hát theo chân ngày mới gọi Lời thơ tôi đẫm giòng máu Lạc Hồng Có vội lắm cũng lên rừng, xuống biển Dẫu khoan thai cũng ra phố, ra đường Đổ mồ hôi quanh năm giành hơi thở Cả đời nầy lần lửa đến mù sương Uống từng ngụm có mây trời ướp nước Để tin rằng có cuối biển chân mây Hồn đã lỡ yêu thương từ sóng dậy Có một ngày tay nắm chặt bàn tay Ngã Du Tử/ SG
SÔNG THƠ Ngày về trải nhớ bến sông nằm nghe thao thức dập dồn tim xanh sáng trong màu mắt yên lành quê ơi, thương quá tình anh nhiệm mầu NGÃ DU TỬ/ SG
KHAI PHÓNG Khi ánh sáng dân chủ bừng lên sẽ khai phóng những tâm hồn ma mị đầu óc đặc nhưng rẫy đầy quyền lực cả sự sợ hãi không đâu trong mỗi con người Chỉ dân chủ mới thay đổi nếp nghĩ lỗi thời suốt bảy mươi năm như cánh bướm đẹp cần có hóa thân từ kén đời trần gian không thể sống hai lần dân tôi ơi sao cứ mãi ngại ngần Có cuộc thay đổi nào không chịu nhiều mất mát cuộc đổi thay nầy tin chắc chẳng bao nhiêu không phải người nắm quyến không biết bởi lòng tham sinh tội lỗi đớn hèn Hởi mặt người sao vẫn mãi bôi đen có gian manh nào không bị dập tắt những lầm than của bàn chân đất tội tình đến khi nào đất nước có bình yên Ta cứ mãi băn khoăn hoài thế cuộc đêm hoài nghi những tia sáng giả hình có thực sự cựa mình rồi thức giấc hay còn ngủ mơ trước thực tại vô tình? Dẫu yêu người mỗi thức dậy bình minh cũng hoảng hốt với thế thời ngiệt ngã và em ạ thời gian đang giục giã mùa khai sinh cho dân tộc hồi sinh Ngã Du Tử/ SG
KỶ NIỆM LAGI NHỚ ĐỜI Năm nào đó chừng 4,5 năm có lẽ, tôi đi ra Lagi cùng với các đồng nghiệp, công việc xong tôi gọi nsna Đỗ Hữu Thế và Thục Oanh đã hẹn, Trời bắt đầu trở gió. Trong balo tôi máy ảnh với 3 ống kính đủ các tiêu cự. Tôi đến quán Gió gọi ly café cho tỉnh ngồi chuyện trò với Thế, Oanh. Thế và Oanh vồn vả lắm. Kỳ nầy anh ra em có mấy địa điềm bào đảm anh đến là mê và chỉ sáng tác, lòng mở cờ, vui lắm. Trời bắt đầu đỗ mưa từ nhẹ sang nặng hạt chúng tôi ở quán café đến vài lần di chuyển, Sau cùng các anh em gọi tôi về trả xe vì người chủ xe cần phương tiện, khốn nổi mưa dai dẵng và nặng hạt, Tôi quyết định về mặc dù thế và Oanh bảo rằng: “mưa lớn anh về ướt hết máy móc là mệt lắm, (máy ảnh nếu bị mưa ướt có thể bĩ hư vì các vi mạch, ống kính có thể bị ẩm dễ bị mốc, muốn lau chùi phải mất công sức và tiền bạc) Khi tôi về mưa như cầm chỉnh đỗ, trời ơi ướt như chuột lạnh run lại không nhớ chỗ về! Tôi gọi điện liên tục cho Thế, qua điện thoại Thế hướng dẫn tôi chạy ngược lại, báo hại chuyến đi nhớ đời ấy, tôi về Sài Gòn viết bài up trên trang tôi có tag qua cho Thế Oanh, hổng biết có đọc chưa? Vừa rồi Thục Oanh vào Sài Gòn dự đám cưới, cũng có tôi nữa nhắc lại thấy vui. Gửi lại bài thơ ngày ấy như một kỷ niệm ở Lagi khó quên. NDT LAGI NGÀY NHỚ Gửi Thế và Oanh Lagi Đến Lagi một ngày nắng đẹp Nhưng bất ngờ một trận mưa dai Cafe với vài người quen từ độ Thơ còn bay trên đỉnh mộng ngày dài Ơi quán gió ngồi thong dong từng giọt Chuyện trò nhau những thành bại trong đời Ngày như vội cơn mưa chiều bất chợt Kéo thật dài theo mỗi nhánh thơ trôi Tôi còn những dặm dài trên đại lộ Áo độc hành vắt vội giữa tháng năm Em nào biết hành trình đang quá vội Nên chia tay trong gió dãi mưa dầm Dẫu rất ngắn cũng vui ngày gặp gỡ Bụi mưa còn vương đẫm ướt hồn quê Xin thân mến một lần qua Bình Thuận Níu chân tôi nổi nhớ ngập lối về NGÃ DU TỬ/ SG (2015)
DÒNG SÔNG THỰC TẠI Dòng sông nào rát mặt rác lùa về đêm qua dòng sông nào xé mắt chất độc vừa thải ra Dòng sông thời thơ ấu trong veo nhận bầu trời áng mây nào trắng muốt nhuộm xanh tuổi hồng trôi Mấy mươi năm thống nhất dòng sông nào cũng đau dọc suốt triền Nam Bắc mắt trăm sông đục ngầu Sống lưng Trường Sơn dọc xẻ ngang sườn là sông ơi dòng sông đất nước đặc quánh sầu long đong Đêm qua sông kêu cứu sáng nay sông chết rồi hết sông Trà, sông Nhuệ đến sông Gianh, sông Hồng Ơi sông Tiền, sông Hậu mang phù sa dâng đời cũng ngậm buồn đau đáu biết làm gì sông ơi! Công nghệ thời sản xuất chất độc thải ra sông mặc môi trường hủy hoại nổi tai ương trắng đồng Sông Sài Gòn tức tưởi bể bờ đến thương tâm kỹ nghệ thời hút cát lỡ lói đến trăm năm Khi lòng người tán tận vì lợi lạc đồng tiền những dòng sông đất Việt muôn đời sau lụy phiền NGÃ DU TỬ/ SG (Trích Muôn dặm tình quê, NXB Văn Hóa Văn nghệ 2012)
TÔI GỬI CÁC BẠN BÀI THƠ RẤT CŨ TÔI VIẾT NĂM 1975, TUY KỸ THUẬT KO NHƯ SAU NẦY NHƯNG NÓ LÀ MỘT KỶ NIỆM VỚI CHA TÔI KHI TRÒ CHUYỆN VỀ LẬP THÂN. MẾN, NDT HỔ TỰ THUẬT Tôi sinh ra giữa núi rừng trùng điệp bên người cha chúa tể của núi rừng mỗi bình minh thong thả đứng ung dung nghe nhạc điệu của núi rừng hòa tấu Tôi theo người suốt quãng đời thơ ấu trời cho tôi người cha thật oai hùng ơi lòng cha sao quá đổi bao dung người chỉ bảo từng đường đi nước bước Có đôi lúc tôi tỏ ra ngang ngược người cho rằng: Bướng bỉnh ắt tài hoa tôi ngao du khắp xứ sở rừng già ôi, rất tuyệt giống hùm thiêng thơ mộng Hương hoa của mùa xuân ngào ngạt mặc sức đùa vui với cả giống nòi ngày hạ dài hê hả vệt nắng soi nghe ấm áp loài thú rừng nhiệt đới Những bản tình ca tháng ngày mong đợi triệu con tim làm lay động rừng già ngày thu về nghe lành lạnh thịt da thương con suối đỗ dồn khua róc rách Cũng ngày ấy: - Tôi, mẹ cha xa cách cha dắt tôi hùng cứ một góc rừng khi chia tay lòng bỗng thấy rưng rưng tôi vui sướng giờ biết mình đã lớn Mùa đông dài cây rừng buồn lã ngọn cành bạc đầu im ỉm đứng bâng khuâng loài thú rừng ngần ngại những bước chân trong hang động tìm về từng hơi ấm Ngày đông vẻ trầm ngâm tịch lặng bước chân non làm lay động rừng già đưa mắt nhìn mọi vật như im xa nghe rét mướt dội về từng thớ thịt Hởi rừng núi muôn đời là kỳ bí trái tim tôi gõ nhịp phách ân cần bước bắt đầu ngự trị một giang san hương xuân mới với nụ non lộc biếc NGÃ DU TỬ/ SG
GIỮA PHỐ CHIỀU Chiều nay giữa phố ta ngồi nhìn thiên hạ biết bao người lại qua mắt nào đo đếm phong ba mắt nào thấu thị ngọc ngà trần gian Phấn hương lớp lớp hàng hàng mùa xiêm áo cũng rộn ràng thướt tha ngắm nhìn no mắt dáng hoa có còn ai hiểu lòng ta thế nào? Chùm sao Bắc đẩu trên cao Sài Gòn ơi, gửi lời chào nghĩa nhân và em hãy cứ ân cần mỗi bước đi vững đôi chân thiện lành Ta từng tháng thắm, ngày xanh bàn chân muôn dặm hành trình bể dâu đi qua mưa gió dãi dầu có ai hiểu được nhiệm mầu trần gian? Nghiệm cả đời viết bài văn trang nghiêm mà đọc trước thăng trầm này ta ngồi giữa phố chiều nay vẫn còn Em mở vòng tay đợi mình Ngã Du Tử/ SG
GIEO HẠT Sông vẫn chảy và dòng đời xuôi ngược Còn gì Em? trong cõi mộng sông hồ Thương con chữ giữa đời mông mênh quá Chuyện cõi người tung tẩy phép được thua Cứ thong thả dày lên từng trang viết Áo chàm phai - theo nhịp gõ thời gian Ta đứng giữa muôn trùng: - Gieo nắm hạt Nghĩa & ân. Thương cùng mến vô vàn NGÃ DU TỬ/ SG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: