THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
EM NHƯ NẮNG
Em như nắng
Tắm cho trưa vàng nắng
Tắm cơn giông
Ngạt thở cuối chân trời
Cơn mưa gội
Tóc con đường lấm bụi
Dòng sông trôi
Từng vạt nắng đang rơi
Em như nắng
Tắm mưa thành trinh trắng
Những mối tình khát nước
Tát cạn anh
Em như nắng
Em tắm cơn mưa nắng
Em tắm anh
Bơi lội giữa tình mưa
Em như nắng
Tắm mưa anh dịu lại
Nắng ban mai
Gột trắng những đêm buồn
Mưa tắm nắng
Nắng tắm mưa mê dại
Ta tắm nhau
Thân xác tắm linh hồn...
NGƯỜI TÌNH THIẾU ĐÊM
Tóc thu rối
khẽ chạm đông
Tiết heo may mới
lạnh không hết mình
Ai yêu
bằng nửa trái tim
Nửa trái tim
nhận người tình thiếu đêm
Thiếu đêm
thiếu nửa người tình
Người tình
nằm đợi một mình heo may
Trời se duyên
đắm vào say
Ai lẻ đêm
sẻ ban ngày đắp qua...
NỤ HÔN THU
Mùa thu về trên lá
Hơi thu man mác rơi
Em ơi, vị thu lạ
Ngát hương trong đất trời
Thu rơi trên con sóng
Thu ngang qua cánh buồm
Thu trong bàn tay lạnh
Vừa đánh rơi nỗi buồn
Nỗi buồn vu vơ quá
Nỗi buồn vừa đi qua
Nỗi buồn chưa trở lại
Nỗi buồn phai sắc hoa
Chớm thu từ bao la
Chớm thu về trên tóc
Chớm thu cây đàn khóc
Nốt nhạc thu thiết tha
Chớm thu ru hồn ta
Em ơi, mùa thu thở
Môi lá thu ai nhớ
Nụ hôn thôi hững hờ...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: