T H Ứ C M Ộ N G T Ì N H Buông mành, giận nén khuê phòng
Sợi duyên níu kéo… thinh không, xa vời!
Đợi nao chuyển nhịp luân hồi
Bến xưa hẹn kết mộng đời trăm năm…
Đường em giăng kín tơ lòng
Bao mùa sương gió đục trong mơ màng
Vườn thu đượm nắng đa mang
Bến thề mộng mị... dã tràng… qua đêm
Đành nghe sóng vỗ ru niềm
Nổi chìm mộng tưởng say chiêm bao tình
Mênh mông sông nước ôm mình
Lắng hồn hoài vọng kiên trinh cát đằng
Vấn vương tà áo tân bằng
Nẻo sương khuất bóng tình trăng... ngậm sầu…
Buồn tình đẫm sũng trời ngâu
Thương ai gối lạnh chăn nhầu cô miên
Mai sau khi kệ thuyền quyên
Dạ này muối mặn thắm miền sắt son.
Nguyễn Văn Thái
16-8-2025@4844