T I Ễ N B I Ệ T G I Á P T H Ì N Tờ lịch cuối cùng chạy vòng trái đất
Quả bóng ôm vạn vật tự hồng hoang
Bềnh bồng thinh không, rút ruột thời gian
Cho vũ trụ mãi phập phồng hơi thở
Mùa sinh sôi miệt mài theo cuộc lữ
Dẫu sâu mọt lần lữa bước văn minh
Kẻ thủ ác gây thảm cảnh điêu linh
Bao hiểm họa rập rình quanh cuộc sống…
Hồn thơ tôi như than gầy núi rỗng
Tím nhạt nhòa cánh muống biển chiều phai
Giữa ngát hương và thánh thót muôn loài
Giữa nhộn nhịp bụi hồng nơi đô hội
Giọt ly bôi nghẹn lòng sang Ất Tỵ
Vẫn ước đá mòn, ríu rít chim muông
Bát nhang thờ tuần tiết tỏa khói hương
Căn hộ đượm lời yêu thương đầm ấm…
Tờ lịch cuối cùng rưng rưng suy ngẫm
Theo bóng chân tu ươm giấc bình an
Mộng hồn thơ còn bay bổng, chứa chan
Bông huệ trắng* ngát hương trong màu nắng.
Nguyễn Văn Thái
31-12-2024/6848
(*) Biểu tương trí tuệ và sự giác ngộ tâm linh