C Â U   C H U Y Ệ N   T Ì N H   Đ Ầ U        I 
  Lũ mùa tràn ngập nước mênh mông 
  Cùng với bà con cứu ruộng đồng 
  Gặp em đâu ngỡ là duyên định 
  Lỗi tại nước nguồn lênh láng sông     
  Anh nhìn lơ đãng chuyến đò sang 
  Chẳng biết cùng ai chuyện xóm làng 
  Sức trai dồn nén từng môi xẻng 
  Gửi gắm bao tình dưới nắng chang     
  Mải mê xẻng ngọt tiếp liền nhau 
  Thần lửa trườn lên xế mái đầu 
  Ngưng tay cho thấu mồ hôi chảy 
  Bỗng gặp em nhìn ánh mắt sâu     
  Đôi tay nâng đất dáng mơ màng 
  Từ đấy nắng tình em gửi sang 
  Anh nào đâu biết em tình ý 
  Thỉnh thoảng em nhìn… anh xốn xang     
  Thế rồi ngày ấy xa là xa 
  Nước lũ tràn đê ngập mái nhà 
  Cuộc sống  quê ta trên “biển cả” 
  Anh buồn… con lũ ác chia xa!     
  II     
  Lũ rút anh mơ dưới gốc dừa 
  Ngày đi ngày lại võng đong đưa 
  Bên em, hồ nhỏ lời tâm sự 
  Vui chuyện hôm nay, nhớ chuyện xưa     
  Mái nhỏ nhà tranh xinh nét thơ 
  Đôi ta, em nhỉ tự bao giờ 
  Hương tình ấp ủ thơm hoài mãi 
  Đời đẹp nghĩa tình, tựa cõi mơ     
  Một tháng ở nhà nghỉ dưỡng tâm 
  Lời dân to nhỏ: Nó duyên thầm 
  Yêu cô gái nhỏ trong thôn nọ 
  Anh chỉ mỉm cười, mãi ngậm tăm…     
  Đã hết hè rồi anh lại đi 
  Mùa thi mang nợ với cơm mì 
  Than ôi anh thấy sao buồn tẻ 
  Dồn nén nỗi lòng anh gắng đi     
  III     
  Đông qua rồi lại tới mùa xuân 
  Khắc khoải yêu em luống ngại ngần 
  Anh viết tình thư bày tỏ ý 
  Ước thề chung đợi ý tình nhân     
  Thư đi thư lại tháng năm trôi 
  Năm tháng xa nhau đã trọn rồi 
  Buồn nhớ thương yêu đều có cả 
  Lòng em - chưa tỏ anh nguyền thôi     
  Rồi một chiều xuân ở mãi xa 
  Hồn anh bay bổng rộn chim ca 
  Nhận thư cô bạn người trong xóm 
  Ngây ngất say tình đăm đắm xa     
  Em ở quê hương em có hay 
  Lòng anh ấp ủ suốt đêm ngày 
  Yêu em say đắm trong niềm nhớ 
  Nhìn dặm đường xa anh muốn bay     
  IV     
  Lại mùa phượng vĩ rợp trời hoa 
  Khớp khởi về quê thăm cảnh nhà 
  Vấn vương thương nhớ lòng xen lẫn 
  Anh đợi tin lành đôi lứa ta     
  Qua năm đằng đẵng nỗi yêu hoài 
  Về chốn quê hương một buổi mai 
  Mối tình dang dở thôi hay nữa 
  Khó nói… Nỗi lòng tỏ với ai!     
  Niềm tin đau đáu ở lòng thành 
  Thăm hỏi bà con lối xóm quanh 
  Mới hay em vẫn lòng son sắt 
  Mãi đợi anh về ước mộng xanh     
  Anh hẹn gặp em, em hẹn anh 
  Tối mong, tối gặp nối duyên lành 
  Hai đứa từ đây thề nguyện ước 
  Em chờ anh nhé?… Em yêu anh!     
  V     
  Nhưng rồi chiều ấy chẳng xa đâu 
  Em nói anh hay ước mộng sầu 
  Cha quyết can ngăn, đâu dám nữa… 
  Anh à! Thôi nhé hãy xa nhau!     
  Biết nói với em nói những gì 
  Bên tình bên hiếu chọn bên chi 
  Lòng anh không muốn em đau khổ 
  Chỉ biết ngậm ngùi… Thôi biệt ly     
  Thư về anh viết hỏi thăm em 
  Em đã gọi anh là bạn quen 
  Anh trai(!) - Em gọi anh như thế 
  Anh chẳng nói gì cũng chẳng ghen     
  Anh muốn quên đi câu chuyện đời 
  Dở dang làm khổ cả hai người 
  Anh đi bộ đội cho quên lãng 
  Thề nguyện làm chi, vấn vương thôi.     
  VI     
  Lần ấy anh về thăm cố hương 
  Vui khuây bên mẹ, bữa cơm thường 
  Đang ăn ngon miệng nghe lời kể 
  Nó... đã ngỏ lời… buốt vết thương!!!     
  Uất nghẹn ở đâu dâng cuộn sôi 
  Miếng cơm chưa hết đã no rồi 
  Cơm ngon trả mẹ ăn sao nữa 
  Đau lắm mẹ à con muốn quên…     
  Con biết nói sao mẹ kính yêu 
  Tủi thân con mẹ đã đau nhiều 
  Con không muốn nói lòng con xót 
  Vờ khéo mỉm cười để mẹ yên     
  Mẹ có hiểu không giữa tuổi xanh 
  Đời vui tươi thắm gặp duyên lành 
  Chẳng may con mẹ tình chưa kết 
  Nên ngõ xuân giờ chẳng yến oanh     
  VII     
  Thế rồi lần ấy một chiều đông 
  Em nói trong thư chẳng lấy chồng 
  Thư em, nỗi lòng dâng xao xuyến 
  Hối hận lòng em, anh hiểu không?...     
  Hồn xuân thanh thỏa gió tươi hồng 
  Ngày ngóng chân trời cánh nhạn mong 
  Đèn xa le lói trong khuya khoắt 
  Hương ấm sưởi tình bớt lạnh lòng     
  Quê hương ngời ngợi nắng thu sang 
  Cúc nở vườn xanh rực ánh vàng 
  Chim hót quanh nhà vui tiếng nhạc 
  Lời đồn đám cưới khắp thôn làng     
  Ngờ đâu lần hẹn tối mùa đông 
  Nổi giận thày em tát má hồng 
  Mây đen vần vũ đêm càng đặc 
  Sau đấy xóm làng ngập nước sông     
  VIII     
  Chiến trường mơ mộng cánh heo may 
  Xa biệt, tình ta phai héo gày 
  Lẻ bóng dặm trường hun hút thẳm 
  Chỉ còn trong tưởng áng mây bay     
  Buồn trông ngày tháng bặt tin nhau 
  Anh có ngờ đâu một buổi chiều 
  Qua cánh thư nhà anh mới tỏ 
  Em đi rồi... em có chồng yêu…     
  Đau xé tim anh tan nát lòng 
  Nhìn về quê mẹ giữa chiều dông 
  Hỏi em sao nỡ tình ta vỡ 
  Bỏ mặc anh buồn trông bãi sông     
  Thôi nhé từ đây xa mãi xa 
  Chúc em tươi thắm đóa hồng hoa 
  Rẽ lối anh về sầu mộng cũ 
  Ru lòng trong cõi biệt tình ta.     
  Nguyễn Văn Thái 
  43/30-8-1971*