![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đời thơ
C Ứ M Ỗ I L Ầ N T Ô I Đ Ế N… Cứ mỗi lần tôi đến…
Sau giây lát diệu huyền
Tiếng lòng ngân tha thiết
Ôi những ngày bình yên!
Giây đầu tiên tôi nghĩ
Là biết nàng nơi đâu
Ngồi sau khung cửa mở
Nàng ở ngôi nhà kia!
Trái tim tôi động sóng
Không biết tự bao giờ
Tâm hồn vui rộn rã
Nghe lòng bồi hồi dâng…
Hương về trên má ấm
Hoa nở làn môi thơm
Nắng long lanh mắt ngọc
Suối tóc huyền mơ bay...
Cứ mỗi lần tôi đến
Chỉ thấy nàng cười tươi
Nàng mơ mùa xuân chín!?
Thế rồi thời gian trôi....
Nguyễn Văn Thái
155/13-8-1974*
(Đến với cuộc sống bình yên)
G Ặ P D Ò N G S U Ố I T R O N G Trên đường xe đang đi
Gặp ngay dòng suối lạ
Con đường chia hai nửa
Ngập ngừng… đâu lối sang?
Xe đứng ở bờ này
Nhìn nước trong suốt đáy
Hai đầu đường rõ lối
Lòng vững bò chân ga
Nhìn thấu từ phía xa
Dưới dòng xanh hòn đá
An tâm sao đến lạ!
Lòng cạn?! Có gì đâu?!
Dập dềnh như đang trôi…
Ô hay?!… Xe ì ạch
Nước ùa vào tràn ngập
Máy chết lịm mất rồi!
Dằn lòng trông mây bay
Hoảng hồn nhìn xuống đáy
Xót xa buồn hối hận
Chót một lần qua đây
Đợi xe bạn sang nhờ
Thôi thì đành thế vậy!
Dòng suối này hãy nhớ
Lần sau qua ngầm này.
Nguyễn Văn Thái
156/15-9-1974*
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: