Đời thơ
Thay đổi trang: << < 124 | Trang 124 của 124 trang, bài viết từ 1846 đến 1849 trên tổng số 1849 bài trong đề mục
0
Đ Ê M   T H U
 
Ngủ đi em,
gối bắp tay!
Anh thêm hơi ấm
lạnh này dần vơi
 
Ngày mai
giữa nắng vàng khơi
Em vui
anh hái hoa cười
yêu thương!
 
Nguyễn Văn Thái
30-10-2010*462
*
 
Đ I   T Ì M   S Á C H   Q U Ý
 
Đi tìm sách quý đẩu đâu
Quanh mình bao quyển sách giầu tinh hoa
 
Trên bàn, sách quý - “MẸ CHA”
Dạy ta hiếu đễ, dạy ta làm người
 
Sách này luôn có bên đời
- “ANH EM” đùm bọc, nụ cười bao dung
 
Sách bên, tím nét thuỷ chung
- “VƠ CHỒNG” ghi khắc tận cùng yêu tin
 
Sách kia - “BẠN HỮU” nghĩa tình
Dạy ta chia sẻ bạn mình vui, đau
 
Sách khuyên - “CON CHÁU” đời sau
Tình yêu thương nhắc thuộc làu ruột gan
 
“LÀM NGƯỜI” - sách của tâm can!
 
Nguyễn Văn Thái
30-10-2010*463
*
 
C H Á U   V Ề   G I Ữ A   N G À Y   X U Â N
 
Cháu về ríu rít ngày xuân
Tiếng chim hót khúc trong ngần sớm mai
Lon ton tiếng nhạc gót hài
Nhà trên nhà dưới đường dài bước non
 
Lung linh hạt nắng má giòn
Góc sân lóng lánh miệng tròn gọi ông
Tiếng thơ rộn rã trong lòng
Hoà hương xuân toả ngát lòng ông vui
 
Xua tan đông giá ngậm ngùi
Tháng năm biền biệt, xa xôi dặm trường
Tết quê ấm áp tình thương
Ấp iu ông cháu đêm hường giấc mơ.
 
Nguyễn Văn Thái
31-1-2011*490
*
 
C H Â N  D U N G  M Ộ T  C O N  N G Ư Ờ I
 
Nó đấy!
                  quá nửa đời phiêu dạt
trở về
            ngôi nhà lạnh ngắt
Một mình
                   tiền không
(không kể tiền chùa để lại)
Luẩn quẩn
                  trong nhà
                                    không ra đến ngõ
Hàng ngày
              đối diện ti - vi
                    nghe chiếc đài nói chuyện
                                  độc thoại với băng đĩa
Nó quên chị
                    nó quên em
 chỉ nhớ tiền bố thí
                      và tự cho thông trí hơn người!
Mỗi ngày
               nhích dần
                              bến tận
                                           cô liêu
                                                        Đoạn kết!
 
Nguyễn Văn Thái
10-3-2011*521
*
 
ĐỘNG ĐẤT VÀ SÓNG THẦN Ở  NHẬT BẢN
 
 
Nước mắt lưng tròng              
Nỗi đau nhân thế…
 
Các cháu chờ ai?
                            đợi ai?
Biền biệt…
                     hết rồi!
Cha mẹ đâu?
                     người thân đâu?
 
 Một tuần sau
                       sóng thần
                                        động đất!
Các cháu lầm lũi
                            lặng thầm
                                        góc phòng chờ đợi
Chịu nỗi đau…
                          nấc nghẹn lòng người.
 
Ôi!
      thảm khốc!
                          đất dầy
                                        trời cao        
Những cái chết
                           gồng nỗi đau thời đại.
 
Nguyễn Văn Thái
20-3-2011*524
(Viết khi đọc tin 30 em học sinh trường Tiểu học Kama Nhật Bản chờ cha mẹ và người thân đến đónsau một tuần xảy ra thảm hoạ động đất  sóng thần)
 
 
0
T Â M   T Ì N H
 
Xa nhau mấy buổi thôi mà
Tưởng như biền biệt năm xa cách trời
 
Mới hay huyền diệu con người
Thẳm sâu xao động đầy vơi tâm tình
 
Thôi đừng ước mộng phù sinh
Vườn thơ quyến luyến, vị tình gần nhau
 
Chiều thương thanh thản dáng cau
Lá trầu xanh mãi theo màu thời gian.
 
Nguyễn Văn Thái
21-3-2011*526
*
 
T Ô I   T Ì M   L Ạ I   C H Í N H   T Ô I
 
Ngày ấy…
Tôi thường mặc bộ com lê
                                       mỗi khi đến công sở
Công việc bộn bề
                              ngày ngày
                                               rối mòn tâm, trí
Tôi tự giác đóng vai chủ nhà
                                         vừa là đầy tớ
                                                      trung thành
Trong trí tôi
                      mặt hồ đầy váng
                                               lòng hồ trong veo
Rồi một ngày
                        rối loạn
                                       lộn phèo
Cả từ trên
                   xuống dưới
Tôi đi…
Bao nhiêu con người một phía
                                                       lặng im
Còn tôi ngược phía
                                     đi tìm chính tôi.
 
Nguyễn Văn Thái
29-3-2011*529
 *
 
T Â M   v à   T Ầ M
 
Thiên lương, cha dạy, mẹ răn
Nghiệp đời luyện đức, ước lành cõi tâm
 
Cao sang cũng phải có tầm
Nhẫn thân cỏ dại lặng thầm xanh tươi
 
Được chi ngạo nghễ cái tôi
Đã thân cát bụi
chiều rơi nặng buồn!
 
Nguyễn Văn Thái
31-3-2011*531
*
 
E M   C H O   A N H   M Ù A   X U Â N
 
Em tặng anh mùa xuân
Cho anh đời hạnh phúc
Cho mái nhà thân thuộc
Cho đàn con hiếu hiền
 
Em gánh chung buồn phiền
Gặt về bao lộc, khước
Vọng thẳm sâu mong ước
Ta giờ như giấc mơ
 
Em của ngày tương tư
Là nguồn sinh phúc lộc
Anh dặm đường băng dốc
Nhìn đời định hướng xa
 
Cho trọn vẹn mùa hoa
Anh đi trong cảm mến
Bếp lửa hồng thánh thiện
Mệt nhoài… nơi dừng chân
 
Em tặng cả mùa xuân…
 
Nguyễn Văn Thái
25-4-2011*545
(Tặng những người vợ làm tròn bổ phận)
*
 
S U M   H Ọ P
 
Ngày thống nhất
                            con cháu về sum họp
Chớm hè vui
                      nắng rợp mái quê nhà
Vườn sân trước thắm tươi bông hồng nở
Trời rung rinh tha thiết gió đưa hương
 
Không gian thơ nồng nàn ươm sức sống
Tiếng chim ca líu ríu nốt nhạc trời
Cháu tha hồ mảnh sân nhà tung tẩy
Rộn rã tiếng cười tiếng khóc cháu vui
 
Đồ đạc của ông có tanh bành sa sẩy
Máy tính hàng ngày - hạnh phúc nhỏ nhoi
Ông quên hết để ngắm nhìn các cháu
Những ngày vui! Ôi hạnh phúc, sum vầy!
 
Bà giấu vui vào con cá, nhánh hành
Vào ngọn lửa nồng, bếp ga rạo rực
Vào canh thơm, quả cà, cơm nóng sốt
Vào hộp trứng hồng… mai nội, ngoại  xa
 
Ngày mai…
                    ngày mai…
                                       mà xa biết mấy!
Con cháu đi…
                        phía trước…
                                              với cuộc đời
Chỉ còn lại ông bà và ngôi nhà kỷ niệm
Đợi lần sau…
                        hứa hẹn những niềm vui!…
 
Nguyễn Văn Thái
3-5-2011*5490
(Kỷ niệm 30 - 4 - năm 2011)
 
 


 
 
 
0
T Ì M   T H Ơ
 
Tôi gắng tìm
khắc khoải
mơ hoài
năm tháng trôi
 
Vẫn biết quanh mình
bao ngọc vàng
vô tận
 
Nhìn lên nhìn xuống
nhìn ngược nhìn xuôi
phải trái
xăm xoi…
 
Nhìn tôi
nhìn đời…
Toàn trắng!
 
Thơ vời vợi
kiêu sa!
 
Nguyễn Văn Thái
11-5-2011*554
*
 
M I Ê N   M A N
 
Tôi tạm dừng, nhớ một thời đã quên
Suy nghĩ kỹ về những gì đã thấy
Ngẫm đến ngấu vì một điều sa sẩy
Định hướng nhìn rồi sẽ bước đi xa
 
Đã một thời tuổi trẻ mơ - hoa
Đã có lúc gót chân nhẫn nhục mòn vô lý
Manh áo, bát cơm giục lòng say chân lý
Được chút rồi
                           lòng lại thấy bâng khuâng
Tôi ngượng cho tôi đã nhuộm đỏ một cái tên
Cứ lộng lẫy trong ánh màu của điện
Cứ nhấp nháy ánh vàng đêm, chấp chới
Giữa ban ngày…
                             bối rối
                                          hoá thành sâu
 
Tôi biết đi đâu…
lún chân trong vòng xoáy đục sầu
giữa luẩn quẩn chơi vơi
                                            dát màu vàng chói
Xung quanh còn lời nói dối
Nhìn trời xanh
                             chới với 
                                               xa vời
Mặt đất chặn một đầu còn tất cả buông xuôi
Ngẫm mà đau phận dân đen trần thế!
 
Tôi sợ chính tôi mặc bộ quần áo màu chuyên chế
Đã vội trốn trong đời dân dã cần lao
Sợ ánh mắt nhìn tôi lạ xa, biết bao
Tai đã ù nghe mãi tiếng kêu than trần tục!
 
Có ai hiểu mặt trái đường khâu?
Có ai thấy vụng về mũi chỉ?
Có ai nghĩ đằng sau điều hoan hỉ
là khúc ru buồn năm tháng
kết thành hoa?
 
Dân làng quê tôi chân chất thật thà
Chỉ thấy được trời mưa hay nắng
Còn bao thứ rì rầm
                                đen trắng
Chẳng bận lòng…
                           thong thả bước chân chiên
Triền miên theo đêm xuống ngày lên
Lam lũ lẫn mệt nhoài dẻ dúm
Kiếm đồng tiền… lấm lưng thân nẫu
Ngày mai về lại như thế
                                              dễ chừng…
 
Tôi nhớ về một thuở hào hùng
Cứ lặng lẽ vô tư chụm lưng đánh giặc
Ai cũng thấy có phần trách nhiệm
Không ra chiến trường lòng thấy ngượng làm sao!
Những năm chống giặc tự hào
Dưới đất trên trời
                             biển sông
                                              đồng bằng rừng núi…
Một khối giang sơn - một khối tròn vành
 
Bao cuộc đời chưa đi hết tuần trăng
Cả hình hài không còn trên mộ chí
Những người thân chỉ biết đã yên nghỉ
Ở nơi nào?!...
                        không biết!…
                                              cầu mong…
Trên trời
                thêm lấp lánh những vì sao
 
Tôi bước đi khắc khoải chênh chao
Lòng ngờ ngợ nhưng chưa thể nói
Thực tại phũ phàng nhàu trang sách thánh
Mờ mịt đâu đâu…
                                   Chắc ở cung Hằng!!!
 
Tháng năm trôi…
 
Nguyễn Văn Thái
15-5-2011*558
*
 
T Ì N H   B I Ể N
 
Trinh trắng chiều nghiêng biển lả lơi
Rì rào sóng rỡn trắng trùng khơi
Sõng soài ngút mắt bờ xa trắng
Mây trắng tinh khôi nắng rạng ngời
 
Xanh nghiêng nghe tiếng gọi tình yêu
Gió biển mơn xanh gợn ánh chiều
Khơi xanh êm ái… miền hư ảo…
Sóng nắng xanh tươi nét mỹ miều
 
Giật mình!... như thể mới chiều qua
Biển, nắng, gió, mây… nốt nhạc hòa
Xoã bờ cát trắng trinh nguyên ấy
Lưu dấu đóa hồng xanh cánh hoa.
 
Nguyễn Văn Thái
24-5-2011*565
 *
 
M Ì N H   T H Ư Ơ N G?
 
Nào hay con tạo vần xoay
Sáo bay… mòn mỏi tháng ngày mà thương
Bến Tương vò võ, khói sương
Chân mây mờ mịt, tà dương ngậm ngùi
 
Cũng là bởi tại người thôi
Đương xuân đã vội phai phôi má hồng
Hồn mơ mộng cõi thinh không
Hương thơm ủ đóa sen hồng mình riêng
 
Ngỡ mình lỡ bước, vô duyên
Mở lồng sáo lộng cánh huyền qua sông
Ngỡ người đưa đẩy cho xong
Cánh đào hóng gió đông phong rập rình!!!…
 
Nắng giờ rực rỡ vườn tình
Vẫn nhành hoa tím tặng mình... mình thương?
 
Nguyễn Văn Thái
5-2011*588
*
 
T Ì N H   N Ồ N G
 
Ngất ngây ngày mới trùng phùng
Hương sen ngan ngát tới cùng niềm riêng
Em về, anh vợi chung chiêng
Đã nguôi ngoai những muội phiền ngày thu
 
Anh gom hương ủ, đợi cho
Nắng lên gửi ấm tan mù ngày đông
Em mơ với giấc mơ hồng
Đêm đêm xanh giấc, mưa không đếm buồn
 
Nắng từ chí sáng tâm hồn
Võng thơ rực rỡ môi son thiên thần
Em - vầng mây tía, trinh ngần
Anh - xanh thảm cỏ lịm chân em về
 
Trập trùng mấy nẻo sơn khê
Tay cầm… hong những tái tê… Tình nồng.
 
Nguyễn Văn Thái
5-2011*589
*
 
 
 
 
 
 
 
0
T Ì M   L Ạ I   T Ì N H   N G Ư Ờ I
 
Bốn mươi xuân tím khung trời
Bước xa mòn mỏi trông vời tình quê
Theo trang nhật ký tìm về
Xuôi dòng kỷ niệm bộn bề tâm  tư
 
Tìm về những dấu chân xưa
Mái chùa*, lớp học,Tương - Như**, ngôi trường…
Bến đò*** nối mạch yêu thương
Học trò, đồng nghiệp… con đường lạ, quen
 
Ngày đi… quyến luyến chân sen
Đường xa, sông rộng… càng in nghĩa dày
Tình trò sưởi ấm lòng thầy
Mắt hoe bịn rịn chia tay trưa hè…
 
Tìm về một buổi chiều quê
Mẹ thương, xoa vợi tái tê nỗi lòng
Thương tình cho cả tiền nong
Thảo thơm  -  con đỡ khát lòng đường xa
 
Một thời bom đạn từng qua
Hồn quê nâng cánh hồn ta nẻo đời
Tình người tha thiết đầy vơi
Ta về yên ả khoảng trời… hoàng hôn
 
Nguyễn Văn Thái
31-5-2011*602
*
 
M Ã I   X U Â N
 
Nợ đời chưa trả… nợ luôn!
Thong dong ngày tháng bán buồn mua vui
Xuân xanh, xanh mãi… tuyệt vời!
Đời còn mấy nả… rối bời ruột gan?
 
Yêu thơ, thơ mãi chứa chan
Tình người đằm thắm xanh ngàn thương yêu
Bếp hồng lên má yêu kiều
Làng quê yên ả dập dìu khúc ru.
 
Nguyễn Văn Thái
1-6-2011*603
*
 
N A Y
 
Thôi thì mai vẫn còn mai
Nay ta cứ mải mê hoài thơ ca
Cho dù bao bước can qua
Mặc thây con tạo, lòng ta an nhàn
 
Ngày vui bên cánh đồng làng
Cánh cò vươn sải thênh thang mây trời
Cùng nhau gom góp nụ cười
Cho nguôi ngoai vợi nỗi đời đã qua.
 
Nguyễn Văn Thái
1-6-2011*604
*
 
N H Ủ   L Ò N G
 
Em đi chỉ mấy ngày thôi
Mà sao mình cứ bồi hồi lo xa
Này đây muối mắm tương cà
Em mua đã đủ cả ba ngày còn
Sao phải lo cỏn lo con
Em lên thăm cháu cũng tròn ba hôm
 
Thôi đừng lo lắng bồn chồn
Ba hôm em lại về luôn thôi mà
Ngày quê êm ả trôi qua
Bếp hương lên ngát, ngôi nhà bình yên
Lại vo tròn những ưu phiền
Để mình lại những triền miên thơ đời.
 
Nguyễn Văn Thái
2-6-2011*605
*
 
V Ô   T Ư
 
Có ai trả hết nợ đời
Mà vương vấn, mà đầy vơi nỗi niềm
 
Trả - vay… chuyện kể ngày đêm
Băn khoăn suy xét buồn thêm nữa buồn
 
Ta về ngả mũ… hoàng hôn
Dập dờn rong ruổi cánh hồn chân mây
 
Cùng về với những thơ ngây
Chuồn chuồn khoan nhặt đong đầy nắng yêu.
 
Nguyễn Văn Thái
2-6-2011*606
 *
 
 N   T Ì N H
 
Chỉ là san sẻ cùng nhau
Cảm thông, chia vợi nỗi đau của người
Lòng vui - bớt hận với đời
Ngày đi đẹp vẻ thảnh thơi an nhàn
 
Làng quê rực rỡ nắng vàng
Hàng cau thơ mộng mênh mang khung trời
Du dương câu hát à ơi
Tình - thơ - nghĩa - bạn bên đời ngân nga.
 
Nguyễn Văn Thái
3-6-2011*607
*
 
B À   V À   C H Á U
 
Nằm bên, cháu hỏi:
- Bà ơi
bà làm sinh nhật bà rồi, hay chưa?
Bà rằng:
- Từ xửa từ xưa
Cụ quên ngày đẻ nên chưa lần nào
 
Ngạc nhiên, cháu hỏi:
- Vì sao
chưa được lần nào bà có ngày sinh?
Đến mai cháu to hơn mình
đi siêu thị mua bánh sinh nhật bà…
 
Thế rồi tiếng khóc bật ra
Nói trong nước mắt nhạt nhoà, cháu thưa:
- Cháu về… bà có… buồn chưa…
Buồn… thì bà… cứ lên nhà… cháu chơi!...
 
Cháu nói trong tiếng nấc hơi:
- Thế là… là… thế… là… lời ru say
 
Lắng nghe giấc cháu đêm nay
Bà lau nước mắt…
ước ngày mai lên…
 
Nguyễn Văn Thái
21-6-2011*621
(Thanh Sơn 4 tuổi nói chuyện với bà nội trước khi ngủ)
*
 
Thay đổi trang: << < 124 | Trang 124 của 124 trang, bài viết từ 1846 đến 1849 trên tổng số 1849 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9