E M V À T H Ơ Em là búp của tình anh
Sắc hương đồng nội mát lành tinh khôi
Tơ duyên ước hẹn - thế thôi
Bởi chăng đũa lệch, tim người rối ren?
Trăm năm Em đẹp tình duyên
Bếp nồng hương lửa ấm miền bôn ba
Vườn xinh xanh ngát lá, hoa
Hương Em nguồn cội mái nhà bình yên
Em tên là gái thuyền quyên
Ti – gôn rợp bóng lạc duyên bụi hồng
Con sông đôi ngả chia dòng
Đò tình qua lại khơi trong đôi bờ
Em là hồn những tình thơ
Ru anh ngơ ngẩn vườn mơ giữa đời
Tình trăng êm dịu kiếp người
Phiêu bồng cõi ảo thơ ngời óng thêm
Và em, em cũng là Em
Trong thơ, trong tưởng, êm đềm hoàng hôn
Em về nâng cánh tâm hồn
Cho anh trôi dạt miền phồn hoa thơ.
Nguyễn Văn Thái
15-6-2012*957
*
C H Á U V Ề N G H Ỉ H È Ở Q U Ê Cháu về gọi tuổi thơ tôi
Gót son thơ dại … bồi hồi trong mơ
Sáng mê ngái ngủ dật dờ
Chìm trong giấc điệp mà mơ mặt trời
Tự nhiên ồn ã góc chơi
Mách bà: em đánh, ông ơi: chị rầy
Chiều về mót hạt nắng gầy
Cánh mây diều nựng, sân bày tập xe
Dế mèn vào mộng đêm hè
Say theo hương gió quạt tre - bà chiều
Tuổi thơ đầy ắp bao điều
Cháu về gợi cả mộng chiều cố quê.
Nguyễn Văn Thái
24-6-2012*870
*
K H Ó A C Ử A C ON T I M Ta đành khóa chặt tim thôi Bằng lòng với cảnh nương đồi tịnh tu Tim ơi ráng chịu cầm tù Đời mình đến độ tuổi thu mất rồi Trời kia có mảnh mây trôi
Gió đi nẻo gió chân trời mù sương
Ngẩn ngơ giữa ngã ba đường
Bước chân lỡ nhịp vấn vương tình Người
Em buồn, anh cảnh chơi vơi
Tình trong hư ảo để lời viển vông
Con đò tàn tã chèo không
Nổi nênh bến vắng đục dòng cạn trôi
Cô đơn, trằn trọc, buông lơi Chòng chành, chạng vạng, bồi hồi ích chi Thôi nghe những chuyện thầm thì Thanh tâm tĩnh trí ngủ khì khỏe re Đêm đêm gió bắc tràn về Một mình nằm lạnh não nề nửa tim Làm sao có thể im lìm Bổ dậy đi tìm “chìa khóa để đâu” Nguyễn Văn Thái - Bảo Thương (chữ nghiêng)
26-6-2012*971
*
T Ừ C H Ứ C Có người nổi loạn
làm dông
Tôi đem tấm áo nâu sồng che mưa
Rác đời theo sóng cuốn bừa
Thấu xa… lặng lẽ tôi chờ
quá giang
Họ quen cái thói ngang tàng
Tôi trên bước xuống…
nhẹ nhàng, tự do
Tâm đen sẵn tật hồ đồ
Hiện thân tôi với con đò thiên duyên
Mặc bao kẻ thích dạ, điên!
Thanh cao - tâm nhủ
tiên hiền…
thong dong
Vui nơi - thanh thản cõi lòng:
Tinh khôi giấy trắng
sáng trong tình người
Người đi theo vết chân đời
Tôi đi tìm cái riêng tôi
Một mình!
Nguyễn Văn Thái
30-6-2012*976
*
T Ì N H N G O À I L U Ồ N G Tình yêu dẫu đẹp ở đời
Em đang dằn vặt chơi vơi tình lề
Anh trơ trước nỗi tái tê
Em ôm ngày tháng lê thê hận buồn
Tim ơi! Sao cứ bồn chồn
Biết anh “hai lưỡi” vẫn hôn môi nồng
Mơ đêm ấp ủ hơi chồng
Bùa yêu giăng mắc, tơ lòng buộc em
Mây mưa trôi hết khát thèm
Anh còn đâu nữa nỗi niềm em mang
Lại đi tìm mới địa đàng
Say tình hoang hoải bẽ bàng phù sinh
Yêu say mê giục lòng ghen
Em mua khờ dại, bao phen chứng rành!
Em cho cả gốc, ngọn, cành
Anh gom đốt rụi cuộc tình, làm mưa
Lúc thương ngọt nhạt đong đưa
Dùng dằng anh muốn đổ thừa thời gian
Nhạt tênh một vệt trăng tàn
Soi em vào cõi nát tan tâm hồn.
Nguyễn Văn Thái
2-7-2012*981
(Nỗi lòng một cô gái bị người yêu phụ bạc) *
Q U Ê N Quên dấu bàn chân trên miền sa mạc
Vui bình minh giọt nhạc đẫm hương ngần
Chân trời mơ nở sắc đẹp thiên thần
Say đắm đuối ánh dương xây ngày mới
Quên mảnh ghép hàng ngày tuy tiếc nuối
Bức sơn mài toàn bích nói lòng yêu
Hồn thơ thăng hoa rực rỡ đường chiều
Vườn thi nhạc tang bồng chơi thỏa trí
Quên tục trần tâm hướng tầm cao quý
Bát nhã cao thâm - mơ ước hồng trần
Trí anh hào trau chuốt bước danh nhân
Miền vĩnh cửu lung linh ngời sắc nắng
Quên hận thù riêng ta, nơi sâu lắng
Mở vòng tay bác ái đến mọi người
Tình yêu thương nồng tim đỏ không ngơi
Nguyện chăm sóc tận tâm vườn tình nghĩa
Quên phai tàn, ngày sinh như không có
Tâm hồn tươi xuân sắc cánh thời gian
Cứ an nhiên ngắm màu lá úa vàng
Bầu sinh lực tràn trề thêm từng bước.
Nguyễn Văn Thái
3-7-2012*982
*