L Ờ I C U Ố I C Ù N G A N H Anh vào giấc điệp thiên thu
Nhẹ như chiếc lá gió ru lìa cành
Thản nhiên một chuyến lữ hành
Khác là cánh hạc mây xanh vô cùng
“Tiếng Lòng” ngân vọng tình chung
Dòng sông gềnh thác, bão dông âm thầm…
Ngược xuôi, ngang dọc thuyền dầm
Bến bờ xế bóng trăng rằm tỏ duyên
Còn đâu hội ngộ hàn huyên
Vần thơ tâm đắc, chén khuyên chén cười…
Lặng nghe anh vịnh câu Kiều
Mê say ngẫm hiểu bao điều thế gian
Đông tây kim cổ luận bàn
Nhân tình thế thái… miên man chuyện đời
Anh giờ ở cõi xa vời
Để buồn, để nhớ ngậm ngùi thương đau…
Để đời - một kiếp bể dâu
Để người - một tấm thâm sâu nghĩa tình
Để thơ - tập “Tiếng Lòng” mình…
Để lòng - cái lẽ tử sinh kiếp người!
Hỡi ôi! con tạo trêu ngươi
Âm dương cách biệt, chia đôi ngả đường
Biệt ly… tình nghĩa vấn vương
Câu thơ vái vọng, nén hương buồn phiền…
Anh về giấc điệp hoàng tuyền
“Tiếng Lòng” gối - mộng, diệu huyền lời ru
Giấc thiền an cõi ngàn thu
Tình thơ xanh thắm ngân ru giữa đời!
Nguyễn Văn Thái
25-10-2012*1122b
*
M Ộ T G I Ờ G I Ả N G B À I Kim giây nhích bước nặng nề
Bảng đen - đen kịt ủ ê cả giờ
Phấn tròn nguyên vẹn bơ phờ
Tưởng như con sóng bơ vơ dòng đời
Ngày xưa ơi! Mãi qua rồi!?
Chân trời xa lắc, chơi vơi cõi lòng
Bao giờ xong mớ bòng bong
Bình minh tỏ rạng mây hồng lại bay!
Mai sau nhìn nước non này
Ngẩng lên chiêm ngưỡng!
đau thay cho đời?
Muộn màng giọt lệ tâm khơi
Sau cơn bão táp nắng ngời ánh mai!?
Nguyễn Văn Thái
31-10-2012*1125
*
D Ạ Y C Ố Đi tìm cái đủ cái vui
Ngờ đâu vấp cái hẩm hiu cõi lòng
Chiếu vua vẫn một sắc hồng
Thần dân luẩn quẩn tiền nong xu thời
Đứng trên lớp thấy chơi vơi
Xác xơ lưới nhện tình đời vương mang
Chợ chiều bán nốt cỗi, gàn
Thân tù chuốc cực bẽ bàng , xót đau
Nếp xưa nay đã thay mầu!?
Con đường xộc xệch nát nhàu niềm tin!
Nhập hồn vào đá lặng thinh
Cõi mơ… vẫn thấy bóng mình lẻ loi
Nguyễn Văn Thái
8-11-2012*1134
*
T Ì N H Ô N G Chị họ vu quy các cháu được về
Ríu rít bày chim quây quần tổ ấm
Hạnh phúc vô cùng! Niềm vui chan chứa
Ôm chặt vào lòng cháu quý cháu yêu
Dành dụm thời gian bên cháu thật nhiều
Sợ thu tàn một đi không trở lại
Lá nhuộm mầu úa vàng, khuất biệt mãi
Ngày vào đêm lạnh lẽo giấc đông trường
Các cháu trở về với khoảnh trời riêng
Để lại ông lòng bùi ngùi thương nhớ
Sân rợp buồn mênh mang chiều lạnh vắng
Dòng sông chiều nay thao thiết tình trôi
Trận rét đầu mùa thay đổi sắc trời
Mưa sẫm sướt gió dập vùi ngọn cỏ
Lạnh rợn da, lòng bồn chồn khôn tả
Ngóng tin hoài lo các cháu đường xa!
Nguyễn Văn Thái
11-11-2012*1135
*
K H U Y Ê N C O N Con giờ nên vợ nên chồng
Ngày vui giòn giã pháo hồng, hoa tươi
Đời vui duyên thắm tình người
Lòng tay trọn trái ngọt bùi yêu thương…
Mẹ cha một nắng hai sương
Dãi dầu chắt mặn nên hương tháng ngày
Nhặt bòn ngô lúa sắn khoai
Cho con cơm áo chí say nghiệp đời
Ghi lòng tạc dạ con ơi!
Khôn từ hơi ấm lòng nôi tảo tần
Mẹ gầy vắt kiệt sữa phần
Đường cày ngang dọc chai sần tay cha
Lệ xuôi - truyền kiếp con à
Lá thông đổi kẹo lừa qua tử thần*
Nuôi con - chim mẹ hiến thân**
Uốn căng đầu gối đỡ trần che con***
Chữ tình thấm thía sắt son
Cái tâm hiếu nghĩa vẹn tròn mai sau
Đắp xây hạnh phúc bền lâu!
Xuân về rực rỡ sắc mầu đời con.
Nguyễn Văn Thái
16-11-2012*1137
(*) Sự tích về tình mẫu tử của Nhật Bản (**) Một loài chim ở Mỹ và Nga (***) Câu chuyện trong vụ động đất Trung Quốc mẹ chết vẫn chống đỡ cho con 4 tháng tuổi sống sót *