Đ Ấ T R U Con thoi thêu nhịp dệt ngày
Nắng chan, nắng nhạt; mưa dày, mưa thưa…
Nhịp đời bước ngọng lơ ngơ
Hoàng hôn thả bước lờ vờ thảnh thơi
Bâng khuâng lai vãng nghiệp đời
Nếm hương nhân thế đầy vơi bập bồng
Ngẫm thời ngụp lặn bến sông
Theo dòng đã mấy bão dông ưu phiền!
Tâm yên sâu lắng am thiền
Câu thơ điệu nhạc lạc miền tiên du
Kiến tha đầy sợi nắng thu
Tổ vàng ươm ủ ước ru mộng thường
Tình thơ gỡ rối vấn vương
Đường chiều êm ả quê hương thanh bình
Nhâm nha chén nghĩa chén tình
Lá rơi về cội… phận mình, đất ru.
Nguyễn Văn Thái
23-4-2013*1234
*
T H Ă M M Ộ Sớm mai thăm viếng mộ phần
Um tùm cỏ dại ướt nhuần mưa đêm
Đìu hiu ớn lạnh lăng thềm
Nghĩa trang vắng vẻ im lìm hoang vu
Tâm nhìn về chốn thâm u
Nghe lòng thương cảm những thu khuất rồi
Cây buồn… lá lạc… giọt rơi
Con tim the thắt nghẹn lời khấn thưa
Làn hương sương khói vất vơ
Hồn thiêng lai vãng người xưa động lòng?
Thời gian lầm lũi vô cùng
Lại là cát bụi hòa chung nỗi về
Lạc dần cõi ảo u mê
Đau tình huyết tộc tứ bề vắng không
Hạc kêu vọng tận tâm lòng
Chắp tay khấn giữa mênh mông cõi buồn.
Nguyễn Văn Thái
3-5-2013*1239
*
T Ì N H N G Ư Ờ I Vào trận đánh
hai người lính đối mặt
trút lửa căm thù
Giành chiến thắng vinh quang cho lý tưởng!
Bầu trời dần xanh trở lại
Chân trời thêu muôn ánh sáng vầng dương
Cỏ cây vươn mầm xóa đau thương thù hận
Mặt đất hồi sinh nhuộm sắc vẻ hòa bình
Hai con người hẹn ngày hội ngộ
Bắt tay
thiện tình
cởi mở
mắt nhìn nhau
Hai tâm hồn hòa đồng trong thời khắc nhiệm màu
Yêu thương chất ngất trong lòng hai cựu thù thế kỷ…
(Mộ người lính ngập trong chiều lá ủ
Gió bơ vơ trơ lạnh cành khô
Rêu loang phủ lối mịt mờ
khói phảng phất vất vơ trên mộ chí
Vài hình hài trên tấm bia cũ kỹ
đăm đắm nhìn…
một thuở bình yên!
Cả hai chiều khác tên!)…
Cỏ cây đã hóa xanh bãi chiến trường khốc liệt
Hoa nở bạt ngàn che lấp hố bom xưa
Đất sinh sôi, ruộng vườn thay mới
Trái tim hối hận?!...
Dòng sông trôi bỏ lại những bến bờ!...
Nguyễn Văn Thái
3-5-2013*1240
*
E M Đ I C H Ù A
Xưa em tay trắng cùng anh
Tảo tần son sắt nên danh kiếp này
Đàn con nay đủ khôn rồi
Chân tu chính quả đạo đời - hằng mong
Giờ vui trong tấm nâu sồng
Hướng tâm niệm Phật, tĩnh lòng tụng kinh
Éo le bao nỗi lý tình
Nhập thiền giải thoát an sinh tuổi già
Câu kinh ngân cõi ta bà
Trái tim nhân ái thiết tha tình đời
Vào chùa niệm Phật tâm khơi
Đẹp đời, chân đạo rạng ngời tình yêu
Thành tâm mõ vọng sớm chiều
Cội nguồn ấp ủ những điều bình yên.
Nguyễn Văn Thái
16-5-2013*1245
*
... T H A Y! Thà rằng đừng biết cho xong
Càng nghe, càng đọc… lửa lòng càng sôi
Tức thay! Cái ác hiếp đời
Buồn thay! Cái nhát ngậm lời, ăn chia
Thương thay! Con đỏ u mơ
(Ta may mắn được câu thơ giải sầu)
Khổ thay! Sức yếu, nhà nghèo
Của mình... nó cướp trắng lều… chịu đau
Lo thay! Muôn kiếp mai sau
Đất trời còn có nguyên màu nước non?!
Tôi đem bán: Chí cỏn con
Mua về cái nhục bôi son diễn hề.
Nguyễn Văn Thái
30-5-2013*1249
*
T Ặ N G T H Ơ B Ạ N T Ô I Bạc đầu mới được tin nhau
Nghe đâu bạn yếu, chịu đau một mình
Con tim độc thoại cõi tình
Mưa giăng phủ kiếp phù sinh cơ cầu
Dặm ngàn dâu bể bấy lâu
Tình thâm son sắt thắm màu thân thương
Câu thơ tri kỷ soi đường
Tặng nhau quà nghĩa quà thương, tấm lòng…
Nắng tình sưởi ấm ngày đông
Bạn cười… tôi mát như dòng sông quê
Truyền nhau ngọn lửa đam mê
Thơ ngân tỉnh giấc ủ ê tâm hồn
Giọt chiều văng vẳng hoàng hôn
Lại say mạng ảo bồn chồn chờ thi
Bạn tôi giờ phải bùa mê…
Nắng hoa tươi rói lối về… chiều buông.
Câu thơ thơm thảo tỏa hương
Bạn vừa tỉnh giấc đêm trường đa đoan.
Nguyễn Văn Thái
1-6-2013*1250
(Tặng bạn ĐH sau 40 năm xa cách) * M Ộ T T H Ờ I T U Ổ I M Ơ Thuở còn tươi mái đầu xanh
Ngọn đèn dầu lửa chong canh miệt mài
Dày công cõng chữ trên vai
Thắt lưng thót lại, nợ hoài mùa thi
Trái tim quên tuổi xuân thì
Dặm trường rạng trí nam nhi khác thường
Khó khăn tỏ rõ can trường
Đạn bom nào cản được đường tâm đi
Chí trai - trong dạ khắc ghi
Qua bao dâu bể mấy khi nản lòng
Cánh chim thỏa chí tang bồng
Bôn ba muôn nẻo bập bồng đường mây
Bõ công đèn sách bấy chầy
Chiều vàng tự tại sum vầy cháu con
Dòng sông soi bóng hoàng hôn
Con diều đậu gió thả hồn ngân nga
Nguyễn Văn Thái
4-6-2013*1251
*
C H I A S Ẻ Xa xôi vọng tiếng thở dài
Gió đưa mưa lạnh giá hai ngả cầu
Bạn đau: Giờ Mẹ nơi đâu
Tôi buồn vương vấn ngày sầu: Mẹ đi
Câu thương dang dở bất nghì
Vầng trăng khuyết nửa chia ly đoạn trường
Chiều về vời vợi quê hương
Nỗi tình vò xé tâm hường bạn tôi
Dặm trường cách trở đôi nơi
Trang thơ - chia sẻ, nói lời tâm can
Gió thơm ru bến bình an
Tri âm sâu thẳm tiếng đàn lòng nhau.
Nguyễn Văn Thái
16-6-2013*1253
*