C H I A S Ẻ N Ỗ I Đ A U Nỗi đau giá được sẻ san
Còn đâu nhói buốt lệ tràn ngập tim
Nhỏ nhoi yếu ớt cánh chim
Thành tâm cầu khẩn… ước tìm niềm mong
Gửi người chút mọn thơm lòng
Như hương hoa thoảng cánh hồng tươi xinh
Ước làn gió lạ cõi tình
Người về thuở buổi bình mình hôm nào
Mong là một giấc chiêm bao
Qua cơn ác mộng thở phào, lâng lâng!
Nắng mai rực rỡ trời xuân
Lầu mây tỏa nắng rạng ngần lời hoa
“Tình thân ái nghĩa nhân hòa
Bốn phương tụ hội một nhà đồng tâm”
Chim chiều lộng cánh bổng trầm
Thi đàn vang khúc ca ngâm dâng đời.
Nguyễn Văn Thái
15-7-2013*1266
*
T I Ế N G L Ò N G T H I Ê U P H Ụ Kể từ dạo anh đà vắng bóng
Chốn mang mang em ngóng, khôn ghìm
Mơ hồ nguồn gió đường chim
Chân trời mây khói im lìm tịch liêu
Đã mấy độ sắc màu thu đổi
Biết bao mùa bổi hổi không phai
Bóng chim tăm cá biệt hoài
Tháng ngày mòn mỏi lai rai nỗi tình
Căm kẻ khởi đao binh, ngang ngược
Thù đội quân xâm lược, hung tàn
Dân lành chết chóc, nhà tan
Đau thương uất hận lan tràn núi sông
Chàng đi mãi, biết không trở lại
Vẫn mong chờ khắc khoải người về
Dặm trường mù mịt sơn khê
Cỏ xanh đất lạ u mê sao tìm?
Gối đẵm lệ từng đêm hoang hoải
Mưa lê thê ngày mãi sầu tư
Bóng chiều nghiêng đổ lơ chơ
Hồng hoang vẳng vọng tiếng tơ nhói hồn
Tình làng xóm vuông tròn, thắm thiết
Nghĩa nước non khôn xiết giãi bày
Nhớ ơn liệt sĩ muôn đời
Vẻ vang truyền thống, rạng ngời tương lai
Nguyễn Văn Thái
Kỷ niệm TBLS 27-7-2013*1279
*
V Ề V Ớ I H Ộ I T H Ơ Q U Ê Sinh ra trên mảnh đất quê
Xứ người bươn chải bộn bề đường mây
Lá vàng về với cội cây
Cố hương nương mảnh nắng gầy đa mang
Khỏa tan lớp váng ao làng
Cho trăng tỏa rạng, hạt vàng ánh lên
Bóng trời hồng cánh mây tiên
Vòm hoa sao nháy khơi nền ca ru
Ước nguyền gom sức góp bù
Vuông tròn mơ mộng bao thu mong chờ
Sóng đàn đồng cảm hồn thơ
Ngân nga tình khúc cảm bờ u minh.
Nguyễn Văn Thái
12-8-2013*1285
*
“N Ử A Đ Ờ I” T Ô I Nhường em thưởng ngoạn miền xa
Tôi về trông nghỉ cửa nhà cội quê
Trước ngày chân đất nón mê
Còn tôi vung vẩy đi về, phồn hoa…
Em thời bươn bả đã qua
Chiếc cân thúng quả bến phà mòn chân
Gót sen chiu chắt tảo tần
Bốn mùa mưa nắng kiếm lần bãi sông…
Lo chăm “bầu bí” lớn khôn
Như mơ… yên ả hoàng hôn an bình
Hương quê thoảng ngát đượm tình
Bên chiều thanh thản câu kinh ru đời
Chân tu chính quả lộc khơi
Cội nguồn tươi hậu, tâm ngời sáng trong
Chiều lam bếp ấm hương lòng
Vườn xanh trước nở bông hồng thắm xinh
Trứng gà* trĩu quả lung linh
Thềm hiên thánh thót nhạc tình chim ca.
Nguyễn Văn Thái
18-8-2013*1289
(*)Cây trứng gà * T Ư Ơ N G T Ư B U Ồ N Bão tố chia hai nẻo
Lửa lan vào mối duyên
Ngỡ ngàng thành lạ lẫm
Biển lộng lênh đênh thuyền
Ôi!… Phân kì mãi mãi…
Lẻ bóng đường rời xa
Đâu thắm xuân tri kỷ
Chỉ trong ta nhạt nhòa
Ta dong hồn thoát xác
Ủ rũ nắng tàn phai
Thầm lặng mơ hoài niệm
Liêu xiêu vãi gót hài
Trọn kiếp cùng hoang vắng
Cuối đời đắp tịch liêu
Tràn miền xanh cỏ dại
Còn lại một sầu chiều.
Nguyễn Văn Thái
23-8-2013*1295
*
T Ì N H N G Ư Ờ I T H Ơ Hương lúa xôn xao gọi nắng thu
Tìm vui trẩy hội chốn chân tu
Đường quê dẫn dắt câu dò hỏi
Tít tắp chân trời vọng hát ru
“Tóc dài”* mỏi mắt đẫm heo may
Ngào ngạt ngõ hương vương nắng đầy
Quê cội lắng tình ươm mật ngọt
Bếp nồng thơm thảo… Nghĩa tình thay!
Diều thơ lộng gió bổng tầng mây
Ngây ngất vi vu sáo giãi bày
Gieo nắng đồng xanh hương cỏ biếc
Tắm dòng sông ngát ngất lòng say
Mộng đắm hồn quê theo tiếng thơ
Gấm thêu thủy mạc cõi riêng mơ
Tri âm đồng vọng người thơ ấy
Đẹp nét chân dung những nẻo khờ
Nắng vàng như lụa trải đường xa
Bát ngát khung trời ngân tiếng ca
Liễu vẫy… lòng sông mây tím óng
Lúa xanh hương thoảng thắm lòng ta.
Nguyễn Văn Thái
31-8-2013*1296
(*) Liên để tóc búi tó (Tặng Đinh Sĩ Liên Vụ Bản) *