Đời thơ
Thay đổi trang: << < 124125126 | Trang 126 của 126 trang, bài viết từ 1876 đến 1889 trên tổng số 1889 bài trong đề mục
Nguyễn Văn Thái 1949 15.12.2025 12:23:16 (permalink)
0
C H I A   S Ẻ   N Ỗ I    Đ A U
 
 
Nỗi đau giá được sẻ san
Còn đâu nhói buốt lệ tràn ngập tim
Nhỏ nhoi yếu ớt cánh chim
Thành tâm cầu khẩn… ước tìm niềm mong
 
Gửi người chút mọn thơm lòng
Như hương hoa thoảng cánh hồng tươi xinh
Ước làn gió lạ cõi tình
Người về thuở buổi bình mình hôm nào
 
Mong là một giấc chiêm bao
Qua cơn ác mộng thở phào, lâng lâng!
Nắng mai rực rỡ trời xuân
Lầu mây tỏa nắng rạng ngần lời hoa
 
“Tình thân ái nghĩa nhân hòa
Bốn phương tụ hội một nhà đồng tâm”
Chim chiều lộng cánh bổng trầm
Thi đàn vang khúc ca ngâm dâng đời.
 
Nguyễn Văn Thái
15-7-2013*1266
*
 
T I Ế N G   L Ò N G   T H I Ê U   P H Ụ
 
 
Kể từ dạo anh đà vắng bóng
Chốn mang mang em ngóng, khôn ghìm
Mơ hồ nguồn gió đường chim
Chân trời mây khói im lìm tịch liêu
 
Đã mấy độ sắc màu thu đổi
Biết bao mùa bổi hổi không phai
Bóng chim tăm cá biệt hoài
Tháng ngày mòn mỏi lai rai nỗi tình
 
Căm kẻ khởi đao binh, ngang ngược
Thù đội quân xâm lược, hung tàn
Dân lành chết chóc, nhà tan
Đau thương uất hận lan tràn núi sông
 
Chàng đi mãi, biết không trở lại
Vẫn mong chờ khắc khoải người về
Dặm trường mù mịt sơn khê
Cỏ xanh đất lạ u mê sao tìm?
 
Gối đẵm lệ từng đêm hoang hoải
Mưa lê thê ngày mãi sầu tư
Bóng chiều nghiêng đổ lơ chơ
Hồng hoang vẳng vọng tiếng tơ nhói hồn
 
Tình làng xóm vuông tròn, thắm thiết
Nghĩa nước non khôn xiết giãi bày
Nhớ ơn liệt sĩ muôn đời
Vẻ vang truyền thống, rạng ngời tương lai
 
Nguyễn Văn Thái
Kỷ niệm TBLS 27-7-2013*1279
*
 
V Ề   V Ớ I   H Ộ I   T H Ơ   Q U Ê
 
 
Sinh ra trên mảnh đất quê
Xứ người bươn chải bộn bề đường mây
Lá vàng về với cội cây
Cố hương nương mảnh nắng gầy đa mang
 
Khỏa tan lớp váng ao làng
Cho trăng tỏa rạng, hạt vàng ánh lên
Bóng trời hồng cánh mây tiên
Vòm hoa sao nháy khơi nền ca ru
 
Ước nguyền gom sức góp bù
Vuông tròn mơ mộng bao thu mong chờ
Sóng đàn đồng cảm hồn thơ
Ngân nga tình khúc cảm bờ u minh.
 
Nguyễn Văn Thái
12-8-2013*1285
*
 
“N Ử A   Đ Ờ I”   T Ô I
 
 
Nhường em thưởng ngoạn miền xa
Tôi về trông nghỉ cửa nhà cội quê
Trước ngày chân đất nón mê
Còn tôi vung vẩy đi về, phồn hoa…
 
Em thời bươn bả đã qua
Chiếc cân thúng quả bến phà mòn chân
Gót sen chiu chắt tảo tần
Bốn mùa mưa nắng kiếm lần bãi sông…
Lo chăm “bầu bí” lớn khôn
Như mơ… yên ả hoàng hôn an bình
Hương quê thoảng ngát đượm tình
Bên chiều thanh thản câu kinh ru đời
Chân tu chính quả lộc khơi
Cội nguồn tươi hậu, tâm ngời sáng trong
 
Chiều lam bếp ấm hương lòng
Vườn xanh trước nở bông hồng thắm xinh
Trứng gà* trĩu quả lung linh
Thềm hiên thánh thót nhạc tình chim ca.
 
Nguyễn Văn Thái
18-8-2013*1289
(*)Cây trứng gà
*
 
T Ư Ơ N G   T Ư   B U Ồ N
 
 
Bão tố chia hai nẻo
Lửa lan vào mối duyên
Ngỡ ngàng thành lạ lẫm
Biển lộng lênh đênh thuyền

Ôi!… Phân kì mãi mãi…
Lẻ bóng đường rời xa
Đâu thắm xuân tri kỷ
Chỉ trong ta nhạt nhòa

Ta dong hồn thoát xác
Ủ rũ nắng tàn phai
Thầm lặng mơ hoài niệm
Liêu xiêu vãi gót hài

Trọn kiếp cùng hoang vắng
Cuối đời đắp tịch liêu
Tràn miền xanh cỏ dại
Còn lại một sầu chiều.

Nguyễn Văn Thái
23-8-2013*1295
*
 
T Ì N H   N G Ư Ờ I   T H Ơ
 
 
Hương lúa xôn xao gọi nắng thu
Tìm vui trẩy hội chốn chân tu
Đường quê dẫn dắt câu dò hỏi
Tít tắp chân trời vọng hát ru
 
“Tóc dài”* mỏi mắt đẫm heo may
Ngào ngạt ngõ hương vương nắng đầy
Quê cội lắng tình ươm mật ngọt
Bếp nồng thơm thảo… Nghĩa tình thay!
 
Diều thơ lộng gió bổng tầng mây
Ngây ngất vi vu sáo giãi bày
Gieo nắng đồng xanh hương cỏ biếc
Tắm dòng sông ngát ngất lòng say
 
Mộng đắm hồn quê theo tiếng thơ
Gấm thêu thủy mạc cõi riêng mơ
Tri âm đồng vọng người thơ ấy
Đẹp nét chân dung những nẻo khờ
 
Nắng vàng như lụa trải đường xa
Bát ngát khung trời ngân tiếng ca
Liễu vẫy… lòng sông mây tím óng
Lúa xanh hương thoảng thắm lòng ta.
 
 Nguyễn Văn Thái
31-8-2013*1296
(*) Liên để tóc búi tó
(Tặng Đinh Sĩ Liên Vụ Bản)
 *
 
 


 
 
 
 
Nguyễn Văn Thái 1949 15.12.2025 12:55:28 (permalink)
0
V Ề   M I Ề N   C H Â N   S Ó N G
 
 
Chân trời le lói ánh dương
Hồn thơ đồng vọng lời thương gọi bày
Thi đàn nắng ấm mê say
Đường xa dông gió chẳng lay bước tình
 
Ngát thơm giàn lý tươi xinh
Hoa rồng* trắng nở trung trinh tâm hồng
Vườn xanh tình đất thắm nồng
Gạn trong giọt biển mênh mông nghĩa đời
 
Đường mây chung mộng khơi vơi
Câu thơ chắp cánh rạng ngời thanh cao
Chụm nhau cạn chén rượu đào
Giữa miền chân sóng xôn xao tiếng lòng
 
Xanh cao mây thoáng tầng không
Lung linh quê - phố, cánh đồng ngắt xanh
Lâng lâng tím ngát thu phong
Vọng về lời sóng mơ trông bến tình.
 
Nguyễn Văn Thái
8-9-2013*1298
(*) Hoa thanh long
(Tặng vợ chồng bác Thiện xã Hải Lý)
*
 
G I Ả I   O A N
 
 
Ngẫm đời
day dứt nỗi đau
Giọt lòng sẻ nửa
trước
sau
một giàn
Mà như nước lửa
tan đàn
Tháng năm bào xé ruột gan cõi tình!
 
Mẹ cha sắp đặt khuôn hình
Trời cho cái nết
“Nhân sinh thập toàn”
 
Biết rồi!
Ai bảo mình oan?
Trước gương Thị Kính
tự an ủi lòng
 
Bận chi đo đếm sâu nông
Tự gam hương sắc hoa hồng
giải oan.
 
Nguyễn Văn Thái
10-9-2013*1299
 *
 
N H Ì N   C H I Ề U
 
 
Giọt nắng tươi đón đợi mỗi giây đời
Ta lững thững trên đường chiều quê cội
Ngày thanh thản đọc chùm thơ tự khởi
Tự đáy lòng cầu nguyện nỗi buồn vơi
 
Buồm lộng gió vững lái vượt biển khơi
Hướng bến bờ khát khao chân trời biếc
Ước yên ả trong cao xanh bát ngát
Và sóng êm gió mát đẹp muôn nơi
 
Ta mở toang cửa rộng tỏa hương đời
Giang vòng tay thiện tình vui bạn hữu
Hóa thảm cỏ dịu êm lòng lữ khách
Chăm vườn hồng nở thắm những bông hoa
 
Ngã ba chiều gió quẩn quặn lòng ta
Sao Bắc Đẩu cánh chim bằng định hướng
Chút day dứt luồng tây thổi nồng chướng
Chốt cửa chùa. . . kinh tụng bớt vang xa
 
Ta phù du dong ruổi dải Ngân Hà
Tằm nhả tơ miệt mài năm tháng chín
Cõi hư vô đơn trình xin tự nguyện
Vuông cỏ xanh đánh dấu đoạn luân hồi.
 
Nguyễn Văn Thái
13-9-2013*1300
*
 
V Ề   Đ Â Y   V Ớ I   N H A U
 

Gom hương đất cội tụ về 
Đèo con nắng yếu, tiếng khê, tuổi chùng
Hào quang tỏa cõi mông lung 
Tình thơ đồng vọng vui chung tiếng đàn

Tiếng lòng thỏa mộng riêng mang 
Nghĩa tình thi sĩ đá vàng vui sao 
Dâng đời tâm đức, lời chào 
Hồn tươi muôn sắc lạc vào vườn thơ 

Chung câu khao khát mong chờ 
Thời gian hiểu ý vần thơ, thấu tình 
Cỏ bời, hoa ngát tường minh 
Dẫu gì… thi hữu kiên trinh tâm hồn

Dắt dìu qua khúc dại khôn
Đài thơ, lý tưởng không còn giận nhau 
Cùng say hương vị sắc màu 
Thi đàn tỏa sáng mây sầu mờ tan.

Nguyễn Văn Thái
15-9-2013*1301
*
 
Đ Ế N   T H Ă M   B Ả N   E M
 
 
Chiều vàng nguyện ước bản đây
Trời cao xanh biếc tầng mây thái hòa
Chim rừng rộn rã hót ca
“Khó khăn khắc phục” nhắc là… tới ngay
 
Lời thương chưa tỏ đã say
Cành yêu tay nắm trong tay qua cầu
Thướt tha tấm lụa tươi nâu
Cõi tiên thơ mộng rực màu không gian
 
Tình dâng xao xuyến ngút ngàn
Vọng nghe chiêng nhịp lòng tràn thương yêu
Hồn lâng lâng khúc phiêu diêu
Hoang sơ nồng thắm mơ chiều bên em.
 
Nguyễn Văn Thái
19-9-2013*1306
 *
 
 
 
 
 
Nguyễn Văn Thái 1949 15.12.2025 13:37:54 (permalink)
0
T Ả N   M Ạ N   V U   V Ơ
 
 
Mộng mơ tìm bạn mộng mơ
Tang bồng thỏa chí mộng mơ tang bồng
Tử sinh méo mó khép vòng
Nhục vinh vinh nhục cũng xong một đời
 
Kiếp tằm tơ nhả đầy vơi
Làm thân con nhộng hóa lời bay đi
Vòng đời vui buổi xuân thì
Đường sinh cửa tử yêu vì trăm năm
 
Vào đêm ngẫu hứng trăng rằm
Ảo huyền cát bụi nảy mầm khúc nhôi
Diệu kỳ tiếng khóc chào đời
Linh thiêng rớt lại nụ cười hư vô
 
Nào đâu ai dám hững hờ
Mộng mơ làm bạn mộng mơ nối vần.
 
Nguyễn Văn Thái
24-9-2013*1311
*
 
T H U   X Ư A
 
 
Cành thu lay động heo may
Mơn man se lạnh sương đầy ao thu
Cám thơm quyến rũ rô mù
Chiếc phao vụt mất sướng ru ngất lòng
 
Mênh mông sóng nước đồng trong
Rộn ràng tiếng mõ cờ hồng trải đua
Hội đền Cây Quế vào mùa
Dập dìu lữ khách trẩy mua phúc giầu
 
Mẹ còn dầu dãi nương dâu
Cha lo sấp mải chăm mầu bãi sa
Em thơ tha thẩn quanh nhà
Tôi chìm giấc mộng bờ xa ngóng đền.
 
Nguyễn Văn Thái
25-9-2013*1312
*
 
Đ Ê M   H Ộ I   B Ả N    E M
 

Xa xa lấp lánh ánh đèn 
Vọng nghe lời gió điệu khèn thướt tha 
Trăng vàng óng mượt đồi xa 
Khát khao hương bưởi vườn nhà bấy nay 

Bàn tay thắm thiết bàn tay
Nét hoa rạng rỡ lời say nghẹn ngào 
Mênh mông… ngan ngát… trời sao
Ngất ngây huyền diệu lạc vào tình em… 

Cồng ngân thức dậy màn đêm 
Rượu cần em chúc tình thêm la đà 
Lửa hồng sương lạnh bay xa 
Rừng khuya ngời sáng đóa hoa đại ngàn…

Nguyễn Văn Thái
29-9-2013*1319
*
 
T H U   N Ê N   T H Ơ
 
Dòng thu ngăn ngắt đáy màu xanh
Cánh gió đong đưa cả bóng cành
Sông sáng soi vào mơ vũ trụ
Anh tình mê mẩn vẩn vơ quanh.
 
Hương lòng thoang thoảng mãi triền xanh
Thắm thiết chim ca quấn quýt cành
Thu đã tươi vàng ngây mắt lá
Nắng “xuân” diễm lệ ánh hòa quanh.
 
Lá phong vàng sắc sáng trời xanh
Rợp cánh đong đưa lả lướt cành
Trùng khơi cách trở thay niềm luyến
Một thoáng mơ hồ lãng đãng quanh.
 
Nắng ửng ngàn khơi ước thắm xanh
Lao xao thu lá khẽ lay cành
Bông hồng khoe sắc trong vườn biếc
Lịm tiếng oanh vàng lưu luyến quanh
 
An nhiên nắng nhạt lặng mây xanh
Gốc cội nằm nghe lá úa cành
Heo may xao xuyến khơi niềm nhớ
Lộc nõn ru tình vương vấn quanh.
 
Nguyễn Văn Thái
5-10-2013*1332
 *
 
T H U   T R O N G   T Ô I
 
Dòng sông thơ thao thiết nắng chiều nay
Lòng mơ trong như trời thu xanh ấy
Phù sa lắng hạt mùa thơm vào mẩy
Cánh đồng vàng thêm thắm biếc làng quê
 
Ơi dòng sông thầm khao khát si mê!
Ước mãi chảy giữa cội nguồn đất mẹ
Cơn gió nào thổi bạt đời dâu bể
Nỗi đa mang đau đáu bến bờ xưa?
 
Chiều thu rồi miền ảo nắng dần thưa?
Câu thơ nối giữa hai dòng đồng vọng
Hương tỏa ngây dìu hoàng hôn vào mộng
Chim hót ca ríu rít rộn vườn hồng
 
Lòng thầm mơ dào dạt một dòng sông
Sóng theo sóng vỗ đôi bờ cỏ biếc
Thả hồn thơ quyện niềm vui tha thiết
Tay trong tay đan sắc đỏ hoàng hôn.
 
Thu trong tôi rực rỡ nắng tình ươm
Trải mênh mông vàng tơ lan sương tím
Trong sâu thẳm trái tim nồng yêu quý
Một dòng sông thanh khiết giữa lòng tôi.
 
Nguyễn Văn Thái
6-10-2013*1334
*
 
T Ì N H   V I Ễ N   X Ứ
 
 
Bão định mệnh đường mây rẽ lối
Sức kiệt, hồn hấp hối rụng rơi
Cánh chim lạc giọng hoang đồi
Buồn xa viễn xứ, khóc đời quê hương
 
Lửa binh đao trước ngày tàn lụt
Khói đen bay bốc ngút tầng mây
Còn đâu yên cảnh sum vầy
Loạn ly giọt lệ vơi đầy oán, ân
 
Ngày tháng trôi mong hoài bến cũ
Lời sắt son trọn giữ đáy lòng
Trăng tà ngưỡng vọng bên song
Trời thu vào lạnh minh mông u buồn!
 
Nguyễn Văn Thái
10-10-2013*1343
*
 
 
 
 
 
 
Nguyễn Văn Thái 1949 1 ngày và 5 giờ (permalink)
0
M Ộ N G   T Ư Ở N G
 
Chiều quê hương mây thu buồn lơ đãng
Tít trời xa mộng mị cánh chim mờ
Ngôi sao hôm lấp ló dải tím mơ
Tim the thắt đồi sương che khuất bóng
 
Ngước cao xanh vẫn thinh không im lặng
Giữa mông lung, cát bụi kiếp phù du
Trái đất tròn cần mẫn giữa thâm u
Ta đâu có của vần xoay con tạo
 
Gõ cửa đời, đời ngẩn ngơ cõi tạm
Nợ ba sinh có ngần ấy… định rồi!
Phận con đen thân cỏ giữa cuộc chơi
Đêm lại về với ngậm ngùi cay đắng
 
Tắm thu vàng hồn còn trong dĩ vãng
Hứng giọt may lưu luyến giấc chiêm bao
Đẫm trăng suông khao khát một vì sao
Dõi chân trời mắt tìm trong đắm đuối
 
Rồi một ngày cả không gian mê muội
Hương cỏ xưa ngào ngạt khắp đất trời
Chúc rượu nồng cùng lịm đến xa xôi
Ru bờ liễu ngàn tơ vờn vương vít.
 
Nguyễn Văn Thái
11-10-2013*1344
*
 
 
T R Ă N G   M Ơ
 
 
Trăng mơ êm dịu giấc say
Tình làm hương thoảng mộng lay cánh phòng
Nghìn trùng xa ngái thương mong
Hồn thơ quyện áng mây hồng không thinh
 
Lẻ ngày bóng chiếc buồn tênh
Vẳng nghe trong dạ chông chênh u hoài
Cánh thơ nương gió cùng ai
Nhớ nhung theo giọt nắng phai mơ màng.
 
Tình ươm như ánh thu vàng
Đượm hương cốm lá sen làng ủ mơ
Sân đình dư vọng tiếng tơ
Trăng sương ngân khúc tình thơ thanh ngần
 
Nguyễn Văn Thái
15-10-2013*1349
 *
 
B A N   M A I   C H I Ê M   B A O
 
 
Thềm sương con nắng đợi em
Gom hương thơm mới êm đềm lời ru
Cành thương xua dải mây mù
Tiếng chim loang vỡ âm u cuộc đời
 
Dìu em bước mộng khơi vơi
Gió luồn suối biếc mọng ngời non tiên
Tung bay cánh lụa khuôn viên
Lâu đài thơ mộng nổi viền nét cong
 
Sương mai lóng lánh vầng đông
Vần thơ dan díu tơ hồng cùng mây
Trời nghiêng đất ngả vào say
Chiêm bao con nắng dệt ngày cùng em
 
Nguyễn Văn Thái
16-10-2013*1354
*
 
V À N G   T H U
 
 
Tiếng tơ nồng thắm vương thềm
Hương thu se ngọt say mềm lòng ai
 
Mờ xa khắc khoải mong hoài
Hoàng hôn lặng đổ bóng dài câu thơ
 
Thinh không vẫn dải mây mờ
Cánh chim không mỏi hồng thư tươi màu
 
Sông chiều thao thiết bên nhau
Dập dìu bóng nhạn lạc vào vườn mơ
 
Cùng ai đồng mộng bơ thờ
Trông buồn lá rụng hững hờ dòng  trôi!
 
Nguyễn Văn Thái
17-10-2013*1355
*
 
H O A   Đ Ấ T
 
 
Hoàng hôn tím đỏ
Rạng ánh mây hồng
Mơ màng trăng quyện
Lung linh mặt sông
 
Trăm năm tình lắng
Hoa đất đượm nồng
Hương đồng gió nội
Sông thơ xanh dòng
 
Sông về nguồn cội
Êm đềm tiếng tơ
Phù sa thắm sắc
Dẫu ngàn khơi xa.
 
Nguyễn Văn Thái
17-10-2013*1356
*
 
T I Ế N G   X U Â N   K H Ơ I
 
 
Rừng cổ tích đắp mấy tầng rêu phủ
Chỉ rì rào tai lắng bước nhẹ thoa
Khói sương bay theo hơi thở nắng ngày
Nghe tịnh mịch buồn trải lòng xa xót
 
Một tiếng chim ngân rừng già thánh thót
Nắng ùa về đổ lụa loãng vầng mây
Gió lao xao ong bướm múa từng bầy
Hoa rực rỡ không gian hương ngào ngạt
 
Dâng đắm say của nỗi niềm khao khát
Giọt ngâu lòng sướt mướt khóe tương tư
Phút tao phùng thảng thốt những lo dư
Mộng mãi còn nối liền cầu Ô Thước
 
Tiếng ban mai giục hồn thơ thức giấc
Chút rùng mình phố ảo lạc chiêm bao
Tiếng xuân khơi! Nghiêng nắng gửi lời chào
Đứng trên đất thở khí trời họa bút.
 
Nguyễn Văn Thái
17-10-2013*1357
*
 
 
 
 
 
 
Nguyễn Văn Thái 1949 1 ngày và 5 giờ (permalink)
0
T I Ế N G   H Ó T   B A N   M A I
 
 
Trời xa vọng tiếng uyên ương
Ban mai lóng lánh giọt sương thanh nhuần
Trái tim lay động nhành xuân
Dạ dâng xao xuyến tiếc ngần mùa qua
 
Bên sông dõi sáo bay xa
Heo may thoa cỏ xót xa tơ lòng
Xuân thì xa cách, tình không
Trắng mây vương nhẹ cánh hồng nương nương
 
Mông lung ở cõi vô thường
Đẹp duyên se thắm yêu thương muộn mằn
Cây xanh còn khối tình chân
Trái yêu gom chắt ngọt phần cho nhau
 
Xuân khơi hương tím ngàn sau.
 
Nguyễn Văn Thái
18-10-2013*1358
*
 
T Ì N H   C U Ố I  T H U
 
 
Anh góp hương chiều ước vọng thơ
Thêm xanh sông biếc giữa thu mơ
Về em ngày mới tươi hoa nắng
Hồng thắm vườn xinh thỏa nỗi chờ.
 
Hương đêm góp lại gửi về anh
Gió thoảng hương thơm mộng ước lành
Giá lạnh suơng rơi mờ đỉnh núi
Sầu len thấp thoáng bóng trăng thanh
 
Gom cả hương thu ướp đóa hồng
Vàng hơn, nhạn dệt cánh mây bông
Xua tan sương giá ngàn xa cách
Nồng ấm hoàng hôn thắm tím mong
 
Gối mộng mơ hương cúc thắm cành
Dây tơ trước gió sợi mong manh
Thuyền trôi nước ngược thuyền xa bến
Sóng vỗ rì rầm đợi biển xanh .
 
Nguyễn Văn Thái
19-10-2013*1359
*
 
E M   V À   A N H
 
 
Em đi đo ánh mặt trời
Anh nhìn mặt trăng nghe gió
Em ngắm trăng trong giọt nhớ
Mặt trời gửi nắng nơi anh
 
Vòng tròn khép kín triền miên
Trùng khơi đoạn đành mang nỗi
Phôi pha bao mùa xuân mỏi
Xa xôi… cơn gió cuộc đời!
 
Cuối thu nở muộn dành dành
Quỹ đạo thiêng liêng định mệnh
 “Mong manh sợi tơ trước gió”
Em ơi ta hái nhành thơ…
 
Nguyễn Văn Thái
20-10-2013*1360
*
 
R U   E M
 
 
Gió “xuân” mơn mát đầu giường
em say giấc mộng
anh thương vô cùng
qua rồi giông tố hãi hùng!…
thân nương viễn xứ gấm nhung đắp đền
 
Ngủ đi cái ngủ ngoan hiền
anh gom hương gió ngoài hiên thu vàng
cài lên mái tóc mơ màng
“con tim dồn dập”
ngỡ ngàng ban mai!
 
Đời kia sông mãi chảy hoài
ngủ yên cái ngủ
miệt mài anh ru!
hoàng hôn không vẩn mây mù
anh bên em mãi 
không thu lạc bày…
 
Nguyễn Văn Thái
20-10-2013*1361
*
 
 
Đ Ê M   N A Y
 
 
Thu nghe lá trúc lao xao
Câu thơ soi tỏ thanh cao tâm lòng
Vườn mai xinh xắn khóm hồng
Hương lan thoang thoảng bên dòng sông quê
Lửa nồng đầm ấm phu thê
Cành na chim hót say mê tự tình.
 
Nắng lên chào ánh bình minh
Trăng về soi mộng bóng hình đôi ta
Cạnh dòng sông mẹ hiền hòa
Hương cau thơm ngát muôn nhà chung vui
Giây trầu xanh mướt gọi mời
Anh thêm vôi thắm đẹp trời đêm nay
 
Nguyễn Văn Thái
22-10-2013*1364
*
 
 
 
 
 
Nguyễn Văn Thái 1949 1 ngày và 2 giờ (permalink)
0
T R U N G   T R I N H
 
 
Anh nghe chăng tiếng chim uyên
Líu lo chúc tụng tiền duyên chúng mình
Nắng tô đôi má hồng xinh
Nụ hoa chúm chím rung rinh xuân về
Tóc em dài đủ lời thề
Anh cài trâm bạc bến mê đậm tình
 
Miền thương cầm dạ trung trinh
Đêm thơ trăng tỏ lung linh ánh vàng
Sương hoa ướt cỏ địa đàng
Cõi tình anh yến rộn ràng niềm yêu
Môi thơm mọng đắm ban đầu
Xanh trầu vôi ngọt tẻ cau say ngần
 
Nguyễn Văn Thái
22-10-2013*1365
TGV (Chữ nghiêng)- NVT.
*
 
G I Ữ   M Ã I   L Ờ I   Y Ê U
 
 
Từ em cất nhịp lời yêu
Như rơi xứ lạ lạc chiều thu khai
Rừng vàng ngơ ngác bóng nai
Gió đưa hương cỏ lắng tai ngỡ ngàng
 
Từ em ru giấc mộng vàng
Yến anh lảnh lót mơ màng tầm xuân
Sương khuya trăng đã xuống gần
Đêm thâu nghe thở ái ân giục lòng
 
Từ em ước vọng nụ hồng
Thấu trong xa xót bao đông xứ người
Chiêm bao đắp tượng nụ cười
Tươi làn môi thắm dẫu trời tuyết sương
 
Từ em êm mọng làn hương
Đất nghiêng rẽ lối thiên đường gót xiêu
Tim hồng nồng đượm lời yêu
Ru em lịm giọt thơ chiều mơn thoa
 
Cành đêm tím oải hương hoa*
Lời yêu mãi trọn tim ta. Không lời ! …
 
Nguyễn Văn Thái
23-10-2013*1366
(*)Oải hương hoa tượng trưng thủy chung
*
 
T H Ơ   Đ A   T Ì N H
 
 
Một ngày con nắng vàng hoe
Cành xoan thả nhạc chích chòe hót trong
Ai đang se sợi tơ hồng
Để ai mãi ngóng bên sông đợi đò
 
Nửa em lấp lánh cánh cò
Tôi cầm chén rượu tìm mò trăng khơi
Hình em vời vợi chân trời
Tựa mây tựa gió bên đời tôi mơ
 
Tình gieo sương khói xa mờ
Bên sông cùng bóng làm thơ đa tình.
 
Nguyễn Văn Thái
24-10-2013*1367
*
 
M Ẹ   G Á N H   G I A N G   S Ơ N
 

Mẹ đi gánh vạt nắng nhàu
Nén trong tâm khảm nỗi đau cuộc đời
Nhìn người thấy dáng mẹ tôi
Cong chiều sương gió tỏ lời nước non
Hình hài Tổ quốc trong con
Giang sơn mẹ gánh mỏi mòn ước mong...

Có người con gái ngoái trông
Mẹ tôi lầm lũi ngược dòng đường xa.

Nguyễn Văn Thái
24-10-2013*1368
*
 
V Ô   T H AN H
 
Thiên đường
trăng tỏ làn mơ
Tử đinh hương* ngát tím bờ dòng xanh
Rừng hoang
thanh vắng
em anh
Lặng
không gian lắng
nồng nàn
sương đêm
 
Lịm hương
mọng chín môi mềm
Lờ mờ tinh tú
êm đềm làn mây
Màn đêm chìm cõi mộng say
Thoảng lên hương cỏ
thơm ngây ngất tình
 
Vô thanh
thanh lặng vô hình
Giọt mai mát lịm
lung linh giọt đời.
 
Nguyễn Văn Thái
25-10-2013*1375
(*)Cảm thấy sao xuyến, phải chăng mình đã yêu rồi chăng
*
 
 
 




 
0
H Ư Ơ N G   S Ắ C   T I N H   Y Ê U
 
Mặt trời tỏa lá biếc màu tươi mới
Trăng ánh vàng lộng lẫy giữa mênh mông
Xanh cánh gió tươi làn môi son thắm
Hương dịu êm say đắm tóc mây bồng
 
Tiếng chim hót rừng thiêng như bừng sáng
Trái tim yêu róc rách suối ngàn tơ
Hoa rực rỡ dập dìu say ong bướm
Hương quả thơm ngào ngạt ướp câu thơ
 
Xuân đã về thay cho ngày đông giá
Cơn mưa rào xanh lại đất hoang vu
Chút chạnh lòng thêm xốn xang nỗi nhớ
Chiếc lá vàng đậm hương sắc mùa thu
 
Ta yêu nhau mỗi ngày lên như mới
Diệu huyền sao tất cả chỉ hai người
Ngày vẫn cũ mà thấy lòng cứ vội
Quyến luyến nhau dẫu vời vợi chân trời
 
Ở bên nhau chỉ nói một lời: Yêu
Là tất cả cho những điều mơ ước
Là nắng mới là xuân tươi là hoa ngát
Là tiếng chim ngân thánh thót cõi lòng ta.
 
Nguyễn Văn Thái
26-10-2013*1379
*
 
T Ì N H   Y Ê U   X A
 
 
Lẻ ngày lạc cõi nhớ mong
Ngọn đông gợn sóng bờ sông cỏ bời
Cánh chim chao mỏi dọc đời
Về đâu?
…. xuôi,
ngược…
khung trời lặng thinh
 
Bên kia trăng cũng tự tình
Buồn về trống vắng ảo hình ru mơ
Giấc khuya ngân vọng tiếng tơ
Giọt sương khát đợi, gió chờ luồn mây
 
Cuối thu mỏng ánh nắng gầy
Rồi đông trở lại với ngày yêu xa
Nhớ nhung cách giải Ngân hà
Ngóng mong tháng mật la đà tắm sương
 
Tình thu tỏa nắng yêu thương
Cốm xanh hương dẻo vấn vương cõi người
Lòng sen biếc thắm mộng khơi
Ủ thơm lên ngọt ươm lời tình chung.
 
Nguyễn Văn Thái
28-10-2013*1383
*
 
T Ấ M   L Ò N G   
V Ớ I   N G Ư Ờ I   Đ I   X A
 
 
Người giờ tít bổng cao siêu
Lầu mây ủ cánh chim chiều vời xa
Thi đàn vẫn rộn vần ca
Tình thâm “một khối nhân hòa đồng tâm”
 
Hồn thơ tri kỷ tri âm
Đối câu, họa tứ, vần cầm nhặt khoan
Vườn xanh hoa thắm hương ngàn
Tiếng tơ ấm áp chứa chan tình đời
 
Trần gian thương nhớ trọn lời
Hạ buồn thu lắng đông vời xuân chia
Năm ngần qua những mùa kia
Người đi chín suối không thia lia lòng
 
Lầu mây rực ánh nắng hồng
Chim chiều mở cánh mênh mông cõi tình.
 
Nguyễn Văn Thái
30-10-2013*1386
*
 
K H Ó C   E M   D Ũ N G
 
Biết là… Nghe…Vẫn bàng hoàng
Em… đi! Để mãi ngỡ ngàng cho nhau
Giờ xa… nén nỗi thương đau
Biết sao… em hỡi... dàu dàu ngả anh!
 
Than ôi!… Thăm thẳm cao xanh!
Ngẩng lên cho lệ đoạn đành vào trong
Mất em… anh khóc nghẹn lòng
Ngàn thu biền biệt… một dòng sông trôi
 
Cùng em mơ lại khoảng trời
Tháng năm quê mẹ đầy vơi nỗi niềm
Phố khuya dịu ngọt ánh đêm…
Biển xa bát ngát… êm đềm… ngày vui…
 
Xa nhau đã bấy ngậm ngùi
Giờ là xa thật!… Thật rồi!… Còn đau!
Em đi… lầm lũi về đâu?
Mặc đời trần thế khóc sầu nhớ thương
 
Dặm trường hướng vọng tâm hương
Thương em mang nỗi đoạn trường lẻ loi
Suối vàng thanh thản em ơi!
Thương em!… Đau lắm!… Trần đời bơ vơ…
 
Nguyễn Văn Thái
9h ngày 1 tháng 11 năm 2013*1390
(Nén hương tưởng nhớ người em thân thương của tôi)
*
 
M U Ộ N   M À N G
 
 
Sao không từ những ngày xưa
Xuân đời tươi thắm đượm mùa lửa hương
Lầu hồng đầm ấm lược gương
Gối tay ru giấc mộng thường, tròn mơ
 
Cánh hoa bạt gió ngóng mùa
Con tim hoang hoải nhạt thưa nắng tình
Mây mù giã mỏi không thinh
Xuân đi tẻ lạnh gập ghềnh tha hương
 
Muộn màng dịu ngọt yêu thương
Dẫu trong mộng tưởng dặm trường trùng khơi
Bến bờ khát vọng đầy vơi
Bên nhau ấp ủ mặn mòi giọt thương.
 
Nguyễn Văn Thái
3-11-2013*1392
*


 
 
 
 
0
T R I   Â N
 

Tôi như lạc vườn mơ
Giữa muôn màu hoa nắng
 
Hương hontho  ngào ngạt
Mê say đắm hồn tôi
 
Hoa hontho rực rỡ
Lung linh thêu khoảng trời
 
Hontho miền đất hứa
Xin tri ân cả đời
 
Nguyễn Văn Thái
15-11-2013*1410
*
 
X U Â N
 
 
Xuân về hây hẩy non tơ
Dòng xuân mọng chín làn bờ son tươi
Chồi xuân chúm chím nụ đời
Vẻ xuân mát lịm trắng phôi trong ngần
 
Mơn man xuân đến rất gần
Bời bời thảm cỏ đường trần tỏa hương
Đâu cần khoe tấm nghê thường
Ru tình hoang dại gió nhường nước mây
 
Tuần xuân ngây ngất giấc dầy
Lịm trong sâu thẳm nong đầy suối mơ
Dòng thương rủ rỉ đôi bờ
Một làn sương ngọc ngẩn ngơ đóa hồng.
 
Nguyễn Văn Thái
15-11-2013*1411
*
 
A N H   M Ơ
 
 
anh mơ gội nắng ban mai
tình đêm vương vấn ru hoài con tim
khung trời ríu rít tiếng chim
làn sương đông nhẹ thoảng tìm vu vơ
 
chân trời vầng tím mộng mơ
bao nhiêu bồi đắp cho vừa lòng yêu
thương nhau hồng dáng thu chiều
mắt đông khô lệ xuân điều ngân nga
 
trông về sương khói trùng xa
cầm bằng cách mặt Hồng hoa trắng ngần.
 
Nguyễn Văn Thái
18-11-2013*1415
*
 
Đ Ê M   Đ Ợ I…
 
 
gốc đa ngóng đợi người về
bóng chim tăm cá bến mê lạnh lùng
trông xa cách nẻo muôn trùng
gió hiu hắt gió tình mung lung buồn
 
chạm đông bấc thổi mưa tuôn
bờ Tương réo rắt sáo luồn lách lau
ai thương khuya khoắt đêm sầu
cô liêu, xăm xắp giọt ngâu đợi đò
 
mơ gầy đất lấm nằm co
sao đêm vắng lịm tối mò mẫm sương
một hai vàng đá dạ thương
tủi thân vò võ đêm trường đợi em
 
rũ buồn mưa vuốt lạnh thêm
tình ai xa vắng để mềm lạt yêu
 
Nguyễn Văn Thái
20-11-2013*1416
*
 
T Ì N H   B Ế N   S Ô N G   Q U Ê
 
 
Thả hồn chiều thanh thản bến sông quê
Mắt đuối tầm đôi bờ xanh ngút ngát
Vòm mây tỏa ánh hào quang tít tắp
Tàu thuyền qua mặt gương sáng ngược xuôi
 
Uốn trên dòng cong cong dáng nền trời
Như mắc cửi xe đi về hối hả
Nối đôi bờ gồng lưng cầu vất vả
Vững niềm tin chân trời mới cuộc đời
 
Tình lắng đọng bao tầng đất sa bồi
Diều vi vu ru về thời dĩ vãng
Bến quê xưa thì thầm niềm khao khát
Rộn lòng sao… ấm áp những ngày mơ!
 
Ngã ba sông gió lộng mát bờ xanh
Đêm yên tĩnh gọi đời trao giấc ngủ
Thả lòng mình vô tư vòng no đủ
Vọng tiếng gà canh chuyển… đón bình minh.
 
Nguyễn Văn Thái
21-11-2013*1417
*
 
 
 
 
 
0
T Ì N H   M Ơ
 
 
Chiều tà lối mộng cỏ sương
Lưa thưa lục lạc* gió hương xạc xào
Gập ghềnh khúc khuỷu núi cao
Mây trời vần vũ nôn nao cõi lòng
 
Lỡ làng rã mỏi cánh ong
Hoa tàn xuân cỗi đâu trong ngạt ngào
Tình mơ đẹp vẻ thanh cao
Nắng qua dốc mỏi được bao nhiêu ngày?
 
Đăng trình gánh nỗi niềm say
Xôi kia cố đấm càng cay đắng lòng
Cầm bằng sương khói chờ mong
Nhọc thân đông giá ngồi hong mớ tình
 
Hão huyền ôm giữ dáng hình
Bằng chi thơ rượu ru mình vào đêm.
 
Nguyễn Văn Thái
21-11-2013*1418
(*) Chuông con đeo thành chuỗi
*
 
Đ Ê M   T R Ở   G I Ó
 

Đêm tự dưng trở gió
Trời đã chuyển sang đông?
Tiễn thu vàng xa lắc
Ru ta buồn mông lung!

Ngoài thềm hiên lã chã
Nghe từng giọt mưa rơi
Một mình ta xa lạ
Hồn du trong chơi vơi

Cho đông về tê tái
Thu ơi sao vội vàng
Lại một mình đêm vắng
Ta buồn thiu si mê

Mưa nào đã hết tạnh
Buồn ta dâng đêm trôi...

Nguyễn Văn Thái
25-11-2013*1425
*
 
N H Ư   M Ặ T   T R Ờ I   M Ặ T   T R Ă N G
 
 
Cùng em ngụp lặn biển mơ
Hồ yêu ảo mộng câu thơ khớp vần
Thuyền về bến bởi hồng quân
Hợp miền sáng tối - phù vân… cõi đời
Điệp trùng khúc nhớ ngàn khơi
Tìm nhau nỗi khát mặt trời mặt trăng
 
Ước hoa hồng thắm vĩnh hằng
Rủ về một thuở Châu Trần xe duyên.
 
Nguyễn Văn Thái
27-11-2013*1431
*
 
T R Ô N G   N G Ư Ờ I…
 
 
Trời đông dạo gót vườn thơ
Tìm bông hoa tím - người mơ chung tình
Con tim háo hức đinh ninh
Tơ hồng đã thắm nguyên trinh lối trần
 
Hoa đua muôn vẻ vẹn phần
Tím xưa còn đó biếc nhuần cánh tươi
Tự nhiên mưa lất phất rơi
Ngọn đông chớm lạnh đất trời chao nghiêng
 
Thương ai chen bước tình duyên
Cầm mơ với mộng thuyền quyên anh hùng
Xót xa nhặt vẻ lạnh lùng
Ngậm ngùi trở gót mịt mùng đêm sương
 
Trông người lòng tự vấn vương
Một mai người lại xót thương trả mình?
 
Nguyễn Văn Thái
28-11-2013*1433
*
 
N H Ắ N
 

Rộn ràng trước ánh thu nhìn
Xôn xao trong dạ ước liền bờ quen
Ngọt ngào… thỏa nỗi niềm riêng
Ngỡ ngàng trăng tỏ khắp miền quê em

Lời ghen nói tự con tim
Giọt buồn tràn chén đắm chìm tương tư
Bẽ bàng luyến sáo tình hờ
Có đâu son sắt lượn lờ sông tương

Sợi yêu dệt lỗi… vấn vương
Lệ ngâu rầu rĩ lẽ thường xa nhau
Khắc ghi bia đá ngàn sau
Nhắn ai tình nhớ thâm sâu vuông tròn

Chiều thu bảng lảng bóng mòn
Hỏi phương trời ấy người còn yêu thương?
 
Nguyễn Văn Thái
30-11-2013*1436
*
 
 
 
 


 
0
K H Ú C   T H U   T Ì N H
 
 
Ru nhau trong khúc thu tình
Nhuộm chiều mây tím rung rinh lá vàng
Hoàng hôn nắng gió mênh mang
Đan lòng ươm mật ngỡ ngàng mãi xuân
 
Mặn nồng hương lửa ái ân
Trăng vàng dệt thảm đêm trần tiêu dao
Tiếng tơ xao xuyến ngọt ngào
Chim ca thả nhạc vui trao thâm tình
 
Cùng về vun luống hoa xinh
Hương thoang thoảng ngát …
Đẫm mình cùng thơ.
 
Nguyễn Văn Thái
1-12-2013*1437
*
 
L Ệ C H   L Ò N G
 
 
Cách nhau một quãng dao quăng
Mà sao thăm thẳm đêm trăng mịt mùng
Lệch lòng khó bắc tình chung
Chiều mưa eo óc lùng nhùng nhiêu khê
 
Thôi về chuộc hẹn bến quê
Nắng mưa thầm thĩ nón mê xuôi dòng
Trăng rằm ngắm vọng giếng trong
Trông con diều mảnh mơ mòng thực hư
 
Heo may nấc nghẹn… hình như
Sơn khê khuất bóng, tương tư… chiều buồn…
 
Nguyễn Văn Thái
1-12-2013*1438
*
 
C H Ờ   T R Ă N G
 
 
Một mình ta đêm lạnh
Tìm ánh trăng trong mây
Trăng đêm nay về muộn
Ta mờ bóng đêm gầy
 
Ngồi buồn ta vuốt gió
Mây vần vũ điệp trùng
Trăng buồn như đang giận
Chập chờn luồn trên mây
 
Ô kìa trăng hiện rõ
Sương giăng pha ngọc ngà
Mịn màng làn nhung lụa
Mơn man đêm cùng ta…
 
Ôm vầng trăng trong ngực
Ta vào giấc ngủ vùi
Hồn đi trong tiềm thức
Thơ ngân cùng trăng ngời.
 
Nguyễn Văn Thái
1-12-2013*1439
*
 
M Ộ T   N G À Y   K H Ô N G   N Ắ N G
 
 
Nắng đổi mầu làm em đau quay quắt
Nghĩ về nhau chỉ câu chữ thay lời
Cầu yêu thương nối cách trở trùng khơi
Hai nỗi nhớ âm thầm nơi bất biến
 
Giá có thể xin một lần ước nguyện
Tựa vào nhau truyền hơi ấm bàn tay
Trái tim yêu dâng nhiệt huyết hàng ngày
Lời tâm sự ngọt ngào hoa trái thắm
 
Đường yêu đương cách xa bao dặm thẳm
Nhìn mây bay gửi với những lời tình
Trải suy tư thêu trí tưởng riêng mình
Trong tâm khảm đinh ninh lòng vàng đá.
 
Hương yêu thương vàng hươm màu mắt lá
Đêm tình thu vằng vặc ánh trăng ngần
Sao lung linh lóng lánh rộn dòng Ngân
Sương ngây ngất làn mây vờn cánh gió
 
Cứ miên man sống một ngày không nắng
Trường tương tư man mác nỗi lòng mơ
Đông đang sang heo hút phía xa mờ
Thèm ánh nắng ngày mai hằng mong đợi.
 
Nguyễn Văn Thái
2-12-2013*1440
*
 
T H Ư Ơ N G   N G Ư Ờ I   C H Â N   M Â Y
 
 
Bão dông dâu bể em đi
Chân trời mù mịt hứa gì cho em?
 
Nắng chan vội vã qua thềm
Thơ ngây tuổi ngọc gót mềm mắt nhung
 
Đường mây bóng lẻ theo cùng
Phiêu liêu đất hứa lạ lùng tuyết sương
 
Hồn thơ vương vít mảnh vườn
Đa đoan cơ phận bước đường trần gian
 
Xuân thì bỗng chốc lỡ làng
Tứ đời chưa tỏ nhàu trang thơ rồi
 
Khát về tổ ấm hương nôi
Thương người lữ thứ chân trời lênh đênh.
 
Nguyễn Văn Thái
3-12-2013*1442
 *
 
V Ắ N G   E M
 
 
Vắng em phố ảo dạo quanh
Phiêu diêu sa mạc lạnh tanh hồn ngày
Lạnh lùng sâu thẳm rừng vây
Biển tình mù mịt chân mây xa vời
 
Mưa lòng róc rách lệ rơi
Mảnh thân lay lắc giữa trời quạnh hiu
Ngõ xưa hun hút tình chiều
Đêm yêu đom đóm thắp lều liêu trai
 
Một mình ước mộng cùng ai
Câu thơ lạc vận? Đơn sai tấc lòng?
Bói duyên tìm chút than hồng
Dấm tình hoang hoải bờ đông sưởi đời.
 
Nguyễn Văn Thái
9-12-2013*1447
*
 
 
 
 
 
 
0
“G Ặ P   L Ạ I   E M”
 
 
Nào đâu hình bóng ngày xưa
Chiếc quan tài mục bùn nhơ nước ngầu
Tiểu xương gọn lỏn, đen màu
Em ơi!...
lần chót nhìn nhau
bần thần!…
 
Mình em về lại âm phần
Mặc cho dương thế xoay vần gió sương
Vĩnh hằng thoát cõi vô thường
Dưới cồn yên nghỉ, cốt xương cỏ rờn
 
Bể dâu một kiếp hồng trần
Ba đào… thân tội - lợi danh thôi mà
Giờ còn nấm đất tha ma
Thiệt, buồn, hận… cõi ta bà làm chi!
 
Nguyễn Văn Thái
13-12-2013*1454
(Bốc mộ chú em rể)
*
 
C O N   T I M
 
 
Con tim không biết nói
Nhưng đập suốt cuộc đời
Tim nói không thành lời
Chỉ có những chân lý
 
Con tim không cần nghĩ
Cảm nhận rất diệu kì!
Khi cho biết điều gì
Không bao giờ nói dối
 
Cảm lòng em bão nổi                                                                                                    
Con tim sẽ rối ren
Tình duyên được gọi tên
Buồng tim ngày bối rối
 
Do con tim định lối!
Tình yêu ngày lên ngôi!
Đôi tim hòa nhịp đời
Chân trời trong nhau biếc!
 
Nguyễn Văn Thái
14-12-2013*1455
 *
 
N Ó I   V Ớ I   E M
 
 
Đất hạn cằn mong mỏi một cơn mưa
Như con đói đã bao ngày xa mẹ
Lòng lữ khách khát khao về quê cội
Mầm chồi non nao nức đợi vào mùa
 
Mhân trời xa hư ảo ánh mây mờ
Hào quang tím vắt qua trời xa tít
Chiều xuống thấp màu hồng tươi khơi khát
Trăng đang lên ngời ngợi mộng vầng đêm
 
Sao lung linh theo gió họa hiên thềm
Dạ hương lan thoảng về hôn quyến rũ
Trời xao xuyến chở xuân lòng ấp ủ
Và sương đêm ru ngọt đất mùa yêu
 
Nắng bừng lên lấp lánh biển khơi khơi
Gió ban mai thổi bùng hương thương nhớ
Dải bờ liền tình yêu tìm lối cổ
Vòng tay thơm ôm trọn cả niềm mơ
 
Hoàng hôn hồng
tươi rói những vần thơ!
 
Nguyễn Văn Thái
15-12-2013*1456
*
 
H O A   V À   B Ư Ớ M  ,  O N G
 
 
Khát tình
sắc thắm,
hương thơm
Gợi thèm ong bướm
khơi ươm
lửa nồng
 
Mẩn mê mùi sắc - đói lòng
Bướm ong tất tả lập công cho đời.
 
Thiên nhiên kỳ diệu tuyệt vời!
 
Nguyễn Văn Thái
16-12-2013*1457
*
 
T Â M   L Ò N G
 
Cõi tình đồng cảm cái bang
Nâu sồng xót dạ ngỡ ngàng vấn vương
Cuộc đời muôn dạng nẻo đường
Nào ai muốn gánh đau thương bể sầu
 
Duyên trời phúc lộc đến đâu
Ngửa lưng xin đội ơn sâu, tạc lòng
Can qua dâu bể long đong
Một lời tâm tịnh sắc - không cũng là
 
Khảm lòng thiện ý mở ra
Cởi tâm tích đức gần xa đón mời
Không màng chi chuyện danh, lời
Không hề phân biệt ở đời thấp cao
 
Đã thân phận chốn ba đào
Hiểu người, thấu cảnh chênh chao khất đường
Một lòng vàng đá chữ thương
Nguyện cho, phát lộc, tâm gương sáng ngời
 
Thôi thì duyên số đã rồi
Gần xa xin nhận lời mời, chiều nhau
Vườn thơ tươi đủ sắc mầu
Ngắm trăng, chúc rượu, trầu cau, vào chùa.
 
Nguyễn Văn Thái
17- 12-2013*1458
*
 
L Ờ I   T H Ư Ơ N G   N H Ớ
 
 
Hai vành nôi khoe sắc biệt riêng đường
Chỉ chung nghe tiếng ru hời - mẹ hát
Anh và em hai ngả đời duyên nợ
Thuở hàn vi như nỗi hẹn sâm thương
 
Se duyên thầm kết tím biếc tình yêu
Lòng tri ân ngưỡng cao xanh tâm khát
Nối bờ Ngân ánh cầu vồng bảy sắc
Dạo vườn thơ mãn nguyện giấc mơ chiều
 
Gửi lời thương nhờ tia sáng sao siêu
Dẫu trùng dương, lệch hai miền sáng tối
Đón trăng lên ươm vàng tình ngời ngợi
Trái tim nồng hương lửa ngỡ là mơ
 
Mộng sắt cầm hồn quyến dệt vần thơ
Cùng đắm đuối phía chân trời tươi rói
Nào ai nhớ ngõ rêu tình mòn lối
Những nụ hôn cánh gió ngát hương hồng.
 
Nguyễn Văn Thái
18-12-2013*1459
(Tặng mùa giáng sinh)
*


 
 
 
 


 
0
C Ó   E M
 
Đẹp ngày
đỏ miếng trầu têm
Trả hồng đôi má
dạ mềm tơ vương
Vườn trăng thơ tỏ lối nương
Thuyền buồm đỏ nợ trùng dương mấy mùa
 
Có em - nắng khỏa đêm mưa
Bước chân bịn rịn đổ thừa nhớ nhung
Sáng say
chiều những ngóng mong
Có chim lạ hót... chạnh lòng yêu tin
 
Vần thơ gửi gắm niềm tin
Cây thề - tùng bách xanh triền bể dâu
Hương Tương thơm mãi ngàn sau
Giang trường vũ khúc thắm mầu phù sa.
 
Nguyễn Văn Thái
20-12-2013*1464
*
 
T Ì N H   Đ Ầ U
 
 
Cô giáo xếp cho cùng bàn
Tình cờ ngày đầu đến lớp
Ngày vui chung mưa chung nắng
Chung cùng quyển vở sang trang
 
Tình cờ hôm ấy ngõ xuân
Hoa xoan bám đầy vai áo
Long lanh ... giật mình, lảng tránh
Chân trời thấp thoáng chim bay
 
Tình cờ chân bước ngang qua
Pháo hồng nổ ran, mây khói
Nghẹn lòng dồn lên, không nói
Quay về trốn vội cơn mưa
 
Tình cờ trên con phố xưa
Tiếng rao hàng hoa mệt mỏi
Nhìn nhau... con tim bối rối
Chia tay lặng lẽ... tình đầu.
 
Nguyễn Văn Thái
22-12-2013*1467
*
 
Đ Ị N H   N G H Ĩ A
 
 
Em là bầu trời mùa thu xanh biếc
Là ngọc ban mai thánh thót vườn mơ
Là dòng sông ấp iu chiều quê tím
Là biển lúa vàng sóng mượt nắng trưa
 
Em là lửa thắp trường tồn cuộc sống
Là nôi xuân phồn thực của giống nòi
Là bếp hồng bốn mùa vui đầm ấm
Là trầm tích quê hương lắng muôn đời
 
Em là tứ gợi thơ tình vạn ý
Là linh hồn của những bản tình ca
Là nhân chứng chỉ ra con quỷ dữ
Là nguyên do sinh phát cuộc tương tàn
 
Em là lâu đài tình yêu tráng lệ
Là tổ uyên ương ấp ủ trái tim
Là hương đất ươm xanh tươi cây trái
Là đóa hồng thơm ngát mãi đời anh.
 
Nguyễn Văn Thái
23-12-2013*1468
 *
 
E M   V Ề   N O   E N
 
 
Em dự Lễ Giáng sinh
Heo may lòng ôm ấp
Ta ngày đông thêm giá
Hội vui vơi tuyết dày
 
Gió đưa về nụ hôn
Hương thơm ru dịu ngọt
Nồng nàn mềm nỗi nhớ
Tình si quên liêu trai
 
Em hòa nhịp yêu thương
Bếp nồng reo ánh lửa
Tình đoàn viên chan chứa
Ơn Chúa, được an bài ...
 
Rét qua miền heo may
Vàng ươm tươi nắng ấm
Trải lòng thơ cùng hát
Ru nhau vào niềm say
 
Hái chùm hoa anh thảo
Ta dâng tình trao nhau.
 
Nguyễn Văn Thái
24-12-2013*1471
 *
 
I M   L Ặ N G
 
 
Họ chỉ thấy sắc màu
Lời đối thoại thành vô nghĩa
Họ cần lắm sẻ chia giúp đỡ!
 
Ôm ân hận cả đời
Khi không nghe điều dạy bảo
Cha nhìn tôi không nói lời nào
 
Hạnh phúc đến ngọt ngào
Lần đầu mùa xuân nhã ý
Đôi nhân tình đưa mắt nhìn nhau
 
Có một ngày mọng căng
Thần dân nghiến chặt hàm răng
Bão dông đến vỡ òa cơn im lặng.
 
Nguyễn Văn Thái
27-12-2013*1477
*
 
 


 
 
 
 
 
0
N H Ì N   Ả N H
 
 
Em đứng đây tươi bất tận bông cười
Đóa hoa ngần với mùa xuân mãi nở
Thơ mở lòng đón anh vào hò hẹn
Xanh lá xinh rạo rực tỏa hương mơ

Ánh chiều vàng lòng anh roi rói tươi 
Gọi xuân tình trải hoàng hôn tím đỏ
Tình yêu đó say hương trời bát nhã
Cánh diều thơ vi vút giữa ngày xuân

Nơi tự tình em cười đón tình nhân
Biển dâng sóng, trăng ngần say điệp khúc
Mộng trăm năm nghẹn buồng tim ngây ngất
Trận cuồng phong ào ạt vỗ bờ yêu

Anh cuộn gió êm dịu giấc hoang chiều
Câu thơ nối đôi bờ sông tình ái
Xây ước mơ trong rừng mây sương khói
Mặt trời lên hồng nỗi nhớ về nhau

Lặng trong tim... nhìn đóa hoa nắng yêu
Qua hương gió gửi em chiều hôn tím.
 
Nguyễn Văn Thái
28-12-2013*1478
(Cảm tác nhìn ảnh TGV)
*
 
 
V Ì   T Ô I   L À   Đ Ấ T
 
 
Vì tôi là đất
không biết ngày sinh
có chung tính nết
tuy nhiều dáng hình
 
Vì tôi là đất
vạn thuở âm thầm
chỉ cho không nhận
mầu xanh tháng năm
 
Vì tôi là đất
nảy nở cây đời
sinh sôi hoa trái
phận đời đất tôi
 
Vì tôi là đất
ấp ủ hồn người
quê hương nguồn cội
đấy là tình tôi
 
Nguyễn Văn Thái
28-12-2013*1479
 *
 
Y Ê U   E M
 
 
Nghe lời đau thắt buồng tình
Rối bời! Biết tỏ nỗi mình cùng ai?
Lời tim đâu dám đơn sai
Đêm buồn khắc khoải, canh dài vấn vương
 
Biết là tuyết lạnh lầu thương
Gió xe rầu rĩ, má hường lệ chan
Ngày sầu nẫu dạ buốt gan
Con tim hoang hoải, thau vàng hoài nghi
 
Cao xanh thấu hiểu vân vi
Gửi khăn hồng thấm giọt mi khuê phòng
Bên em ngọt mộng trùng phùng
Xót xa, cay đắng, lạnh lùng... anh mang
 
Ru em nồng ấm đài trang
Ái ân cùng nhịp cung đàn đầy vơi
Bể dâu mấy nỗi phận đời?
Muộn màng! Vàng đá thêm tươi xuân lòng.
 
Nguyễn Văn Thái
29-12-2013*1480
*
 
“B Ờ M   T Ô I”
 
 
“Bờm tôi” sinh ở xa quê
Thuở Tây xua lính tràn về quê hương
Lọt lòng đã sẵn tính cương
Tây sắp đuổi tới... ẩm ương bú nằm
 
 “Bờm tôi” kiên nhẫn kiếp tằm
Đã đi phải đến, đã làm là say
Đường mây rèn trí từng ngày
Xây nên cơ nghiệp, đôi tay mọi nghề
 
“Bờm tôi” chơi với bạn bè
Thầy bói gọi bảo không chê điều gì
Hiềm là thẳng tính nam nhi
Nhất là mất việc ra đi cũng đành
 
“Bờm tôi” chẳng hám lợi danh
Tu tâm tích đức để dành cho con
Chiều về ngả mũ hoàng hôn
Say lòng con chữ thả hồn vào thơ.
 
Nguyễn Văn Thái
29-12-2013*1495
*
 
 
T Ô I   K Ể   T Ì N H   T Ô I
 
 
Tôi kể cho nghe giấc mộng vàng
Cuối mùa thu ấy chớm đông sang
Có con chim hót rừng mơ thắm
Thoảng gió heo may gợi xốn xang
 
Tôi ghé vườn xuân nhẹ gót chân
Lắng nghe thánh thót ẩn trong ngần
Rừng xanh chìm mộng đan tơ nắng
Hương lạ đưa về bên suối ngân
 
Tôi khỏa ban mai đẫm giọt sương
Long lanh hạt lụa đọng bên đường
Bông hoa anh thảo khoe vàng óng
Ngan ngát hơi rừng tỏa nức hương
 
Tôi đẫm mình say trong ngất ngây
Hương dâng nồng thắm gió ru cây
Xanh mơ con suối vòng eo lượn
Lóng lánh dòng thơ chan chứa đầy
 
Ngột ngạt làn hơi trải giấc vàng
Hồn mê lạc gió giữa mênh mang
Con chim rỉa cánh trông xinh lắm
Nắng chảy loang tình vạt cỏ hoang.
 
Nguyễn Văn Thái
31-12-2013*1496
*
 
 
 
 
 
0
E M   Đ I   T Ắ M   N Ắ N G
 
 
Em đi tắm nắng miền xa
Nỗi niềm trống vắng phòng hoa lạnh lùng
Vườn thơ hiu quạnh nhớ nhung
Câu thơ ngơ ngác lạc vùng heo may
 
Hồn thơ ướt cánh thân gầy
Úa vàng vạt cỏ tính ngày đợi mong
Chiều trông nước chảy xuôi dòng
Cánh chim vời vợi xa trông mịt mờ
 
Chân trời nhân ảnh lơ mơ
Rượu tăm bóng lặng ngóng chờ trăng lên.
 
Nguyễn Văn Thái
8-1-2014*1498
*
 
V Ẫ N   M Ã I   L À   E M
 
Chắc là thế, trời sinh em, định mệnh ?
Đường chim câu nửa cánh đã rã rời
Cánh đồng thi thênh thang miền từ thiện
Ươm hồn thơ sẵn có tự lòng nôi
 
Thuở vô tư trần gian chưa thắp lửa
Khỏa đục trong dòng chảy mãi ngây thơ
Say câu hát trải lòng xanh phố ảo
Em đi về theo nhịp nắng điệp phơi
 
Em nhảy múa bờ xa vờn sóng vỗ
Thả làn hương vẫy khắp nẻo phương trời
Găm tia nắng gợi khơi men mới lạ
Nở mầu hoa gây say ngất mắt cười
 
Có một mùa xuân em về phía biển
Đã một lần đùa sóng ướt đôi chân
Lưng trời lên mây vầng đen cuồn cuộn
Bão tạt lòng, trắng toát trút mưa ngần
 
Vẫn là em cuối con đường định mệnh ?
Mầu hoàng hôn đỏ rực áng tình mơ
Níu hồn thơ theo gió ngàn xưa đợi
Đẫm biển anh, ồ ạt sóng vỗ bờ.
 
Nguyễn Văn Thái
11-1-2014*1504
*
 
N U Ố I   T I Ế C ?
 
 
Khi tóc em bạc
Là anh bay lên
Nhìn em dương trần
Theo làn khói biếc
 
Bao là nuối tiếc
Thả mây non xanh
Kìa ai loanh quanh
Bên bông hoa nhỏ
 
Hương còn vương đó
Nhạt nhòa chênh vênh
Ta vào hư không
Người còn im lặng
 
Trùng dương khuất vắng
Một đời ta mong!
 
Nguyễn Văn Thái
14-1-2014*1505
*
 
K H Á T   K H A O
 
 
Cỏ non gặng giọt sương đêm
Bờ khuya tiếng rế ru mềm tình xa
Đông tàn nằng nặc trăng ngà
Mênh mang tĩnh mịch tiếng gà giục canh
 
Nôn nao se mối tơ mành
Khát khao thủ thỉ yến anh bên đời
Hờn lòng thuyền lạ bến vời
Xót xa mây trắng chân trời gió đưa
 
Vườn xuân lắng đọng hương xưa
Dấu son đậm nét dẫu mưa phũ phàng
Rừng thu nắng dệt mộng vàng
Ru em say giấc mơ màng tình yêu.
 
Nguyễn Văn Thái
16-1-2014*1506
 *
 
Ấ M   L Ò N G
 
 
Nghe em hát anh mơ về xứ lạ
Sải triền non lóng lánh giọt sương mai
Cỏ mướt xanh, rực hoa thắm đan cài
Hương ngào ngạt, rộn ràng không gian hót
 
Mùa Xuân về chồi xanh tươi roi rói
Nắng trải mềm tỏa ấm áp trời quê
Hương mộc lan khơi gợi ngát hồn thơ
Làn mây trắng vờn bay êm nỗi nhớ
 
Lắng lời yêu con tim hồng thầm hứa
Đóa mai vàng không lỡ hẹn mùa xuân
Nắng hồng tươi má em thắm đào ngần
“Vòng tay ấm” hương tình say lên mật.
 
Nguyễn Văn Thái
22-1-2014*1512
*
 
T I Ễ N   B I Ệ T   A N H
 
 
Nghe tin báo giật mình đau nhói
Buổi chiều đông u tối trong lòng
Chợt cơn gió lạnh ngang đồng
Ngỡ ngàng… hiu quạnh... buốt... trông xa vời
 
Nào ai ngỡ anh đi xa vội
Cháu con đang khấp khởi vào xuân!
Ôi thôi hẫng hụt muôn phần
Tết này ngưỡng vọng quây quần bên ai!?
 
Thế là hết!
Từ nay còn lại:
Tiếng cười anh, sảng khoái giữa đời
Bạc phơ mái tóc, da mồi
Trái tim nhân hậu, nụ cười bao dung
 
Trọn tình nghĩa, tận trung thờ phụng
Ấm chân hương… lắng đọng cội nguồn
Anh “về” sau chót “con đường”
Nhìn em khuất trước đoạn trường ruột gan
 
Ôi đau xót tâm can cày đảo
Chốn dương trần con cháu bơ vơ
Thời gian hình bóng mịt mờ
Ngày vui sum họp bao giờ cùng anh?
 
Nén đau, trước anh linh xin nguyện
Cùng cháu con nghĩa ven, trọn tình
Hồn anh vui cõi vô hình
Siêu sinh tịnh độ - đinh ninh tâm lòng.
 
Nguyễn Văn Thái
27-1-2014*1516
(Khóc bác Nguyễn Đình Nhuận )
*
 
 
 
 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 124125126 | Trang 126 của 126 trang, bài viết từ 1876 đến 1889 trên tổng số 1889 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9