M Ơ C H I Ề U Ngày xuân vui hội say thơ
Âm thầm dệt mộng thêu mơ duyên mình
Tình chung nhung nhớ bóng hình
Hương yêu ngan ngát, đinh ninh trong lòng
Gửi em nỗi nhớ niềm mong
Ái ân tha thiết len dòng đời trôi
Cốm xanh nhuần nhụy hương đời
Ấp ui sen lá dậy ngời thương yêu
Tri âm cầm sắt mơ chiều
Em tươi hoa nắng phiêu diêu xuân tình
Đá vàng vững tạc niềm tin
Vần thơ hương thắm lung linh sắc màu
Nguyễn Văn Thái
11-2-2014*1532
*
H O À I N I Ệ M Xuân xa thăm thẳm vấn vương
Đàn chim ríu rít sân trường ngày nao
Ngày thu bóng rợp trời cao
Búp bàng đua trổ cành sao hẹn mùa
Hè sang đỏ phượng trường xưa
Mái chiều hoài niệm cơn mưa giã từ
Đông hàn ấp ủ ngày dư
Mỏng manh hoang gió tưởng như một mình.
Nguyễn Văn Thái
12-2-2014*1535
*
R U E M V À O G I Ấ C M Ơ C H I Ề U Em vào giấc ngủ đêm mưa
Ngoài kia có ngọn gió đùa luyến quanh
Rằng sao em vẫn buông mành
Cho heo hút vắng, con oanh mỏi lời
Đã ngàn xa cách trùng khơi
Lại sầu thăm thẳm nhạt vơi chén tình
Bao giờ qua ải u minh
Duyên tơ se thắm chúng mình đắm yêu!
Ru em vào giấc MƠ CHIỀU
Nắng xuân nồng ấm ấp iu hương hồng.
Nguyễn Văn Thái
12-2-2014*1536
*
V À O V Ư Ờ N T H Ơ Đắm xuân chiều cháy lòng thơ mơ mộng
Hồn phiêu diêu giữa muôn tía mây hồng
Nhìn ngoái lại nhận rõ phận đục trong
Chí tang bồng trùng khơi đua sóng vỗ
Nhặt nắng cuối mùa tô son hoa nở
Cho thanh cao dáng hạc giữa trắng bay
Thẳm tâm can châu báu tự giãi bày
Dòng nhựa sống chứa đầy hương ánh sáng
Gõ con chữ du dương thành bản nhạc
Thay ồn ào dồn nghẹn đoạn trần ai
Lắng cõi tâm chắt lọc chất vàng mười
Kho của quý mỗi ngày thêm gom góp
Trải lòng mơ triền cỏ tơ mướt mắt
Khoảng trời xanh sóng lượn lướt cánh cò
Hồn lan nhuộm vàng rực vạt đồng thơ
Màu no ấm nồng ngời bông lúa chín
Thời - gian - lười, ru ta niềm sâu kín
Cuốn tầng mây óng ả khúc trời chiều
Nhìn đắm đuối nền xanh mắt - con diều
Vào mộng mỵ như chưa từng được thế.
Nguyễn Văn Thái
12-2-2014*1537
*
L Ờ I T H Ư Ơ N G Lời thương gió luyến hiền hòa
Duyên xuân thơm ngát tươi hoa bốn mùa
Sông tình mái đẩy nhặt thưa
Buồm trăng chở mộng hương xưa mặn nồng
Dây tơ nối một chữ đồng Vườn xuân Nắng ấm đượm nồng trời quê Núi non cách trở đường về Lòng mơ gần mãi, lời thề khắc ghi Tình chung đằm thắm yêu vì
Sông Tương lệ đắng, vườn thi ngấn sầu
Trắng trời cánh sẻ về đâu...
Quê hương mong mỏi, tươi mầu sắt son!
*15/16-2-2014*1539b
Nguyễn Văn Thái – TGV (Chữ nghiêng) *