Đời thơ
Thay đổi trang: << < 127 | Trang 127 của 127 trang, bài viết từ 1891 đến 1903 trên tổng số 1903 bài trong đề mục
Nguyễn Văn Thái 1949 1 ngày và 12 giờ (permalink)
0
M Ơ   C H I Ề U
 
 
Ngày xuân vui hội say thơ
Âm thầm dệt mộng thêu mơ duyên mình
Tình chung nhung nhớ bóng hình
Hương yêu ngan ngát, đinh ninh trong lòng
 
Gửi em nỗi nhớ niềm mong
Ái ân tha thiết len dòng đời trôi
Cốm xanh nhuần nhụy hương đời
Ấp ui sen lá dậy ngời thương yêu
 
Tri âm cầm sắt mơ chiều
Em tươi hoa nắng phiêu diêu xuân tình
Đá vàng vững tạc niềm tin
Vần thơ hương thắm lung linh sắc màu
 
Nguyễn Văn Thái
11-2-2014*1532
*
 
H O À I   N I Ệ M
 
 
Xuân xa thăm thẳm vấn vương
Đàn chim ríu rít sân trường ngày nao
 
Ngày thu bóng rợp trời cao
Búp bàng đua trổ cành sao hẹn mùa
 
Hè sang đỏ phượng trường xưa
Mái chiều hoài niệm cơn mưa giã từ
 
Đông hàn ấp ủ ngày dư
Mỏng manh hoang gió tưởng như một mình.
 
Nguyễn Văn Thái
12-2-2014*1535
 *
 
R U   E M   V À O   G I Ấ C   M Ơ   C H I Ề U
 
 
Em vào giấc ngủ đêm mưa
Ngoài kia có ngọn gió đùa luyến quanh
Rằng sao em vẫn buông mành
Cho heo hút vắng, con oanh mỏi lời
 
Đã ngàn xa cách trùng khơi
Lại sầu thăm thẳm nhạt vơi chén tình
Bao giờ qua ải u minh
Duyên tơ se thắm chúng mình đắm yêu!
 
Ru em vào giấc MƠ CHIỀU
Nắng xuân nồng ấm ấp iu hương hồng.
 
Nguyễn Văn Thái
12-2-2014*1536
 *
 
V À O   V Ư Ờ N   T H Ơ
 
Đắm xuân chiều cháy lòng thơ mơ mộng
Hồn phiêu diêu giữa muôn tía mây hồng
Nhìn ngoái lại nhận rõ phận đục trong
Chí tang bồng trùng khơi đua sóng vỗ
 
Nhặt nắng cuối mùa tô son hoa nở
Cho thanh cao dáng hạc giữa trắng bay
Thẳm tâm can châu báu tự giãi bày
Dòng nhựa sống chứa đầy hương ánh sáng
 
Gõ con chữ du dương thành bản nhạc
Thay ồn ào dồn nghẹn đoạn trần ai
Lắng cõi tâm chắt lọc chất vàng mười
Kho của quý mỗi ngày thêm gom góp
 
Trải lòng mơ triền cỏ tơ mướt mắt
Khoảng trời xanh sóng lượn lướt cánh cò
Hồn lan nhuộm vàng rực vạt đồng thơ
Màu no ấm nồng ngời bông lúa chín
 
Thời - gian - lười, ru ta niềm sâu kín
Cuốn tầng mây óng ả khúc trời chiều
Nhìn đắm đuối nền xanh mắt - con diều
Vào mộng mỵ như chưa từng được thế.
 
Nguyễn Văn Thái
12-2-2014*1537
*
 
L Ờ I   T H Ư Ơ N G
 
 
Lời thương gió luyến hiền hòa
Duyên xuân thơm ngát tươi hoa bốn mùa
Sông tình mái đẩy nhặt thưa
Buồm trăng chở mộng hương xưa mặn nồng
 
Dây tơ nối một chữ đồng
Vườn  xuân Nắng ấm đượm nồng trời quê
Núi non cách trở đường về
Lòng mơ gần mãi, lời thề khắc ghi
 
Tình chung đằm thắm yêu vì
Sông Tương lệ đắng, vườn thi ngấn sầu
Trắng trời cánh sẻ về đâu...
Quê hương mong mỏi, tươi mầu sắt son!
 
*15/16-2-2014*1539b
Nguyễn Văn Thái – TGV (Chữ nghiêng)
*


 
 
 
 
 
Nguyễn Văn Thái 1949 1 ngày và 9 giờ (permalink)
0
K I Ê N   T R I N H
 
 
Ngại gì sức yếu tuổi cao
Đường xa trắc trở chẳng nao lòng già
Tình thơ nghĩa bạn thiết tha
Nguyên tiêu - sinh nhật, bao la nghĩa tình
 
Tình hoa đắm đuối kiên trinh
Tâm đời son sắt hết mình vì thơ
Nắng vương còn thắm mộng mơ
Họa thơ - hoa cỏ say ngơ ngẩn người.
 
Nguyễn Văn Thái
16-2-2014*1546
*
 
D U Y Ê N   S Ố
 
Nhập hồn thơ vương vít
Ta định nghĩa tình duyên
Nắng trải miền u minh
Bói lời yêu trong mộng
 
Cứ xanh miền hoài vọng
Đắm màu hoa thiết tha
Say hương đến đậm đà
Tằm ươm dâu kết kén
 
Một làn thơm gió luyến
Cũng đủ ngây tim hồng
Dịu nỗi nhớ niềm mong
Những ngày mơ trong ảo
 
Dâng cho nhau tất cả
Không chỉ những giấc mơ
Ngoài ta, gió ru hờ
Tỏa hương cười bất tận
 
Đường đời như định mệnh?
Ta hỏi mặt trời vàng!
Tình chiều ngỡ tào khang
Trùng phùng chung duyên số.
 
Nguyễn Văn Thái
17-2-2014*1547
*
 
L Ụ C   B Á T   Đ Ờ I   N G Ư Ờ I



Thu tàn xao xác lá rơi
Ngoái trông đắng lệ giọt đời khóc than

Thiên thai vỡ tiếng non ngàn
Đã như sầu hận hợp tan bể tình

Bốn mùa chìm nổi u minh
Trầm luân một kiếp câu kinh mượn cầu

Cao xanh xanh mãi tầng cao
Bóng câu cát bụi lắng vào cõi không.

Nguyễn Văn Thái
17-2-2014*1548
*
 
T Ì N H   T H Ơ



Người thơ thảo bút hương lời
Nét hoa thêu vẽ rạng ngời tình thơ
Đời thơ - như lạc rừng mơ
Liêu xiêu khúc nhạc ngẩn ngơ trông vời

Khen người lưu dấu tình đời
Làn xuân giăng giải giục chồi mơn non
Lẵng hoa - hương sắc tâm hồn
Khơi niềm tri kỷ lời khôn tỏ trần

Giá nào mua được tri ân
Nắm tay thơ phú dệt vần tình thâm.

Nguyễn Văn Thái
17-2-2014*1551
*
 
S I N H   N H Ậ T   T H I   Đ À N
 
 
Thủ đô hương nắng đậm đà
Nguyên tiêu nồng thắm ngàn hoa tươi mầu
Tình thơ nghĩa bạn thân yêu
Trao nhau nghĩa khí giữa chiều mộng mơ
 
Về vui bát ngát vườn thơ
Câu thương câu nhớ làm ngơ ngẩn lòng
Nhủ tình tạc dạ gói mong
Năm sau đến hẹn lại trong một nhà
 
Bạn về vương vấn lòng ta
Nhớ nhau vun đắp vườn hoa thi đàn.
 
Nguyễn Văn Thái
17-2-2014*1552
*
 
V Ề   Đ I   E M !
 
 
Về đi em cho mặt trời ngủ sớm
Bước chân chiều không cô lẻ triền đê
Mùi mây thơm rạo rực khung trời quê
Chìm trong nhau khi hoàng hôn kịp tắt!
 
Về đi em ấp tim hồng tha thiết
Mọng làn môi hôn trọn hết kiếp người
Vòng tay êm ghì ấm gọn cuộc đời
Cạn bể tình sóng tan về bờ nhớ!
 
Về đi em cháy nồng nàn hương lửa
Tuyết không mùa và mưa cũng thôi bay
Trăng ngọc ngà vằng vặc chốn thiên thai
Vườn địa đàng chín thơm ngon trái cấm!
 
Về đi em men xuân tình ủ ấp
Rượu quỳnh tương chung cạn đẫy chén tình
Sợi tơ hồng cổ tay kết nuột xinh
Giữa trần ai tròn vành miền ân ái!
 
Nguyễn Văn Thái
19-2-2014*1553
*
 
 
 
 
 
 
 
 
Nguyễn Văn Thái 1949 1 ngày và 6 giờ (permalink)
0
N G À Y   K H Ô N G   N Ắ N G



Một ngày nắng mải đi xa
Khung trời mây kín để ta xe buồn
Xuân vừa mới chớm chồi non
Mong manh hong sợi tơ son nuột nà

Giọt xuân rả rích hiên nhà
Điện - không, hiu quạnh la đà hồn thơ
Ảo tình hoang hoải xa mơ
Bờ sông lạnh lẽo bến xưa gió ngàn

Nỗi buồn ôm cả mênh mang
Một ngày không nắng đi ngang bến tình!

Nguyễn Văn Thái
25-2-2014*1557
*
 
E M   C Ó   S A N G   S Ô N G ?
 
 
Em ơi! Nhà anh bên sông
Qua cầu sang gặp má hồng quê đây
Nhà anh ao rộng cá gầy
Vườn mênh mông lắm nhưng cây chưa trồng
 
Cuối ngày em có sang không
Xuống đò anh chở qua sông cho gần
Cầu xa, xe cộ chen chân
Con đò khỏa sóng tần ngần bến mơ.
 
Em về anh đón anh đưa
Trầu cau thắm đỏ hương xưa mặn nồng
Muộn chiều đâu kể cải ngồng
Sau mưa rực ánh cầu vồng đan tay.
 
Nguyễn Văn Thái
27-2-2014*1558
*
 
S Ắ T   C Ầ M
 
 
Ngỡ ngàng chụm lại giọt xuân
Ba sinh mượn dịp nợ nần trả nhau
Thơ nồng quyện thắm trầu cau
Dẫu xa thăm thẳm, ảo màu duyên tơ
 
Sắt cầm bởi ngọt hương xưa
Nôi sinh - khuê các, sao khuê ru hồn
Phù sinh cùng chốn càn khôn
Con tim đồng điệu sóng cồn tâm linh
 
Ước đời giọt nắng lung linh
Dòng sông trầm lắng đẫm tình phù sa
Mùa khơi ngọt trái thơm hoa
Câu thơ mơ mộng ngân nga cõi lòng
 
Đan tay thêu nhớ dệt mong
Nhân gian ấp ủ tình chung đẹp ngời .
 
Nguyễn Văn Thái
28-2-2014*1561
*
 
Đ À N H   T H Ô I
 
 
Đành thôi...
chiều muộn chơi vơi
Cánh hoa ấy héo
vòm trời ngẩn ngơ
Dòng thương bong bóng dệt mưa
Ngoảnh nhìn sợi nắng
lơ thơ
thêu buồn
 
Đành thôi...
bó gối hoàng hôn
Bờ xa...
đăm đắm
thả hồn phiêu diêu
Mắt đờ...
vạc ảo liêu xiêu
Heo may
dọc vạt sông chiều
mặn môi
 
Đành thôi...
thôi phải đành thôi!
Thì ra kiếp số
buộc tôi
một mình.
 
Nguyễn Văn Thái
29-2-2014*1562
*
 
T Ì N H   Q U Ê
 
 
Thương quê
hơi rạ đêm đông
sao mai chải tóc mẹ bồng lo toan
bờ tre cuốc vọng nắng chang
lũ sông chiều lụt nước tràn trong mưa
 
Yêu quê
chiều lộng vi vu
cánh cò cõng nắng, võng ru trưa hè
lúa đồng vờn sóng xanh đê
gót mơ vẫy gió hút về ngõ thơm...
 
Tình quê
tím lịm hoàng hôn
sông xanh mơ mộng ru hồn sương lam
mênh mông diều mọng không gian
vần thơ nhuần nhị hương lan ngây tình.
 
Nguyễn Văn Thái
3-3-2014*1569
*
 
 
 
 
 
0
 
R U   T Ì N H
 
Ru hời con sóng lòng ngân...
Bến mơ nắng lụa giọt xuân chan hòa
Mùa yêu ngọt trái thơm hoa
Buồm tình đỏ cánh khơi xa... cập  bờ
 
Tình cầu bảy sắc cung thơ
Khung trời đằm thắm tiếng tơ ấm trầm
Lắng nghe xuân khúc yêu thầm
Vòng tay lồng ấp êm dằm lửa hương
 
Nguyễn Văn Thái
3-3-2014*1571
*
 
T H Ô I   M À
 
Thôi mà, đừng để thuyền trôi
Tơ duyên ngần ấy đủ khơi diệu tình
Hải đăng còn ánh lung linh
Bến yêu khắc khoải nhịn thinh mong hoài!
 
Thôi mà, xuân vẫn còn dài
Miền xanh kỷ niệm gót hài đẫm thu
Hoàng hôn giăng tím tươi màu
Thương con sóng khát bạc đầu lênh đênh!
 
Thôi mà, nuối nhớ chi hình
Hương vương gối mật đôi mình đêm mơ
Rêu phong cũng chẳng thể mờ
Tình chung men đậm câu thơ - rượu còn!
 
Thôi mà, hoa nắng thay buồn
Lá vàng về cội khơi tuôn xanh dòng
Hóa nguồn nước mạch sâu trong
Cây đời ngưng đọng hương lòng rưng rưng!
 
Thôi mà, dẫu “khúc tơ chùng”
“Cung thương lỡ dịp phiếm dừng dở dang”
Sao trời lấp lánh huy hoàng
Bên nhau giấc mộng mơ màng... mãi yêu!
 
Nguyễn Văn Thái
4-3-2014*1574
*
 
H O À I   N I Ệ M   T H E O   M Ù A
 
 
Xuân xa thăm thẳm vấn vương
Đàn chim ríu rít sân trường ngày nao
 
Ngày thu bóng rợp trời cao
Búp bàng đua trổ cành trao trông hè
 
Hè sang đỏ phượng trường quê
Mái chiều hoài niệm vân vê dây thiền
 
Đông về thao thức tình riêng
Heo may se lạnh giữa miền nhớ nhung
 
Nguyễn Văn Thái
5-3-2014*1584
*
 
T H Ầ Y     P H Á N
 
Nghe thầy
triết tự “TT”*
“Tương tư”
tôi ngậm
bùa mê
đêm lành
 
“Đành thôi”
thày phán “đòi Thanh”
Hai tay tôi mỏi
năm canh
một mình
 
Thu Giang”
thày giữ
nguyên hình
“Thôi đành”
thầy lại loanh quanh
“Thanh đòi”
 
Trời ơi tôi hiểu ý rồi
Thầy rằng
“cố đấm ăn xôi”
í mà !
 
Nguyễn Văn Thái
5-3-2014*1585
*
 
T H Ế   L À
 
Thế là trời đất - xanh trong
Vườn mơ lại biếc xuân nồng như xưa
La đà mây lả gió đưa
Trăng khoe bóng lá trúc lùa quyện nhau
 
Thế là tan biến giọt sầu
Mênh mang biển lặng thắm màu xanh êm
Miên man sóng khẽ hôn mềm
Ru mơ bờ cát mịn thêm dấu tình
 
Thế là soi tỏ bóng hình
Hồ thương lóng lánh chúng mình sánh đôi
Lời oanh thánh thót bên đời
Cung buồn không nốt nhạc rơi rớt lòng
 
Thế là tay chụm gom đong
Tưới chăm tươi tốt vườn hồng lia chia
Bên nhau nắng sớm sương khuya
Điền viên thanh bạch đề huề yêu thương

Thế là trong cõi vô thường
Đông qua, xuân diệu cát tường hằng mong
Nắng thêu vuông gấm qua song
Hương trăng vương thoảng khuê phòng... đêm yêu
 
Nguyễn Văn Thái
7-3-2014*1589
*
 
 
 
 
 
 
0
E M   B Ê N   A N H
 

Xuân về thơm cánh thiệp hồng
Giàn trầu mơ nõn cau trồng mộng hoa
Trời quê pháo nổ hôm qua
Mùa hăng rơm mới ngân nga lời thề...
 
Em về tắm mát bến mê
Ngắm trăng rằm tỏ đêm hè xôn xang
Nghiêng nghiêng vò nước giếng làng
Thả hồn theo cánh cò sang đồng chèo...
 
Thuyền về bến cội cắm neo
Du dương diều sáo giữa nghèo - thơm - vui
Hằng ngây mây tóc hương mùi
Chân quê, yên ả, ngọt bùi yêu thương.
 
Nguyễn Văn Thái
9-3-2014*1590
*
 
T H Ă M   Q U Á N   X Ư A
 
 
Chiều sương chân lạc quán xưa
Ngập ngừng vương vấn cổng thưa nắng tà
Cửa hàng im, sợi nhện sa
Vườn um xanh cỏ, chim sà mái hiên
 
Chỉ còn trong tưởng ánh huyền
Hương vương - mơ lại đoàn viên ngày nào
Trùng phùng ước rợp trời sao
Giọt thương giọt nhớ thấu bao nghĩa tình
 
Gót rời tâm dạ đinh ninh
Nghe như mõ vọng giữa thinh không chiều.
 
Nguyễn Văn Thái
9-3-2014*1591
*
 
N G Ô N   N G Ữ   M Ù A
 
 
Xuân đến giục cành tơ non lá biếc
Hoa đua màu hương quyện gió ong xe
Nắng khơi trong dòng nhựa sống tràn trề
Tình trời đất - vân vi tròn trái nở
 
Hạ gợi mời nồng nàn như muôn thuở
Nhụy trinh nguyên hương lửa thỏa rực hồng
Chút khát lòng cơn hạn ước mưa dông
Lời tạo hóa trong trang tình định mệnh
 
Ủ yêu thương men thu tươi kỷ niệm
Gió heo may xe ngọt sắc xanh trời 
Hồ trong veo in bóng gió liễu khơi
Lá có phai... vàng mơ thềm trầm tích
 
Thôi đành nhé nghe ngậm ngùi thiên luật
Mùa đông dài hiu quạnh nỗi thương đau
Vương không gian một chút nắng nhiệm màu
Mong mãi sáng cho ngàn sau xanh lá
 
Và bất tận, cùng vòng quay tạo hóa.
 
Nguyễn Văn Thái
11-3-2014*1592
 *
 
T H U   X A
 
 
Thu xa nhạt nắng vườn xưa
Giang xanh mờ ảo, rây mưa giăng sầu
Vũ tình dang dở - dòng ngâu
Thương vầng trăng khuyết hiên lầu ngẩn ngơ
 
Hương Xưa thưa vắng câu thơ
Tơ vương nhung nhớ tình mơ phương đoài
Đượm mầu cầm sắt ru hoài
Sắc thu đằm thắm đơn sai tấc lòng.
 
Chiều tà thao thiết dòng sông
May vương khơi sóng mênh mông tình đời.
 
Nguyễn Văn Thái
13-3-2014*1595
*
 
H U Y Ề N   D I Ệ U   G I Ấ C   Đ Ờ I



Huyền vi 
trời đất nở hoa
Khúc nhôi nào tỏ
oa oa chào đời

Phù sinh
dâu bể
khóc cười
Tấm thân cát bụi
ngậm ngùi
u minh

Hai tay vo miệng
bẩm sinh
Hư vô
rồi lại đăng trình
hư vô.

Nguyễn Văn Thái
15-3-2014*1602
*
 
 
 
 
 
 
0
N G À Y   M A I   E M   V Ề
 
 
Ngày mai em về
Ngàn hoa nở rộ
Nồng nàn hương mơ
 
Ngày mai em về
Rộn ràng chim hót
Cả ngày lúi lo
 
Ngày mai em về
Bếp hồng rực lửa
Ngất ngây vần thơ.
 
Ngày mai em về
Vườn hồng rực rỡ
Thắm tình tơ duyên.
 
Nguyễn Văn Thái
!7-3-2014*1603
*
 
T Â M   Đ Ắ C


Chiều buông thanh thản dòng trôi
Chút hương chắt lại - mật đời mai sau
Tri tâm thấu tỏ bóng câu
Càng trân quý trọng sắc màu xuân xanh

Vân vi tâm rạng ngọn ngành
Vin sang câu chữ chuyền cành hái hoa
Khảm lòng vui, tự ngâm nga
Ngấu men thơ ngọt la đà tà huy

Nhớ quên - quên nhớ cũng chi
Thả hồn với áng tình thi vui vầy
Hồng quân muôn thuở vần xoay
Hư không trở lại một ngày hư không

Thiền lòng sắc sắc - không không!
Nửa câu lục bát đã mênh mông tình

Nguyễn Văn Thái
17-3-2014*1605
*
 
G I Ấ C   M Ơ
 
 
Lúng liếng đắm
Lúng liếng say
Chỉ mình - ta với ngập đầy sắc xuân
 
Say sưa mát
Say sưa ngân
Ấp ui hương nắng phù vân tình chiều
 
Ngỡ ngàng!
Giấc mộng - tình yêu
Nhìn ta... xa lạ...
vào chiều tâm giao
 
Nồng nàn nhớ
Nồng nàn trao
Khơi xanh hương lửa dâng trào đêm đêm
 
Trăng thơm ngát lịm ru mềm
Xây mộng êm đềm...
sâu lắng tình thơ.
 
Nguyễn Văn Thái
18-3-2014*1607
*
 
H O À I   X Ư A
 
 
Xưa còn nhà đất mái tranh
Tênh hênh trống tuếch... trời xanh gió lùa
Đêm xuân lắng ếch gọi mùa
Ngày vui chim hót đong đưa sớm chiều
 
Xuân về nhịp khúc tình yêu
Hòa cùng trời đất, nhiễu điều giá gương
Làng quê đồng bãi đồi nương
Bài ca cuộc sống du dương tháng ngày
 
Hoài xưa… ngẫm ngợi, giãi bày…
Nghe trong lồng ngực chút say men còn
Sóng xô bến cũ sói mòn
Nhìn xa đồng lúa xanh rờn phù sa.
 
Nguyễn Văn Thái
20-3-2014*1608
*
 
N G Ẫ M   K H I   A N H   V Ề
 
 
Anh về yên giấc bên cha
Trong lòng đất mẹ đậm đà tình quê
Hết rồi phiêu dạt lê thê
Bát cơm manh áo nhiêu khê kiếp người
 
Anh về tro sứ - hình hài
Đêm qua mưa gió chuyển lay đất trời
Còn đây ân nghĩa cuộc đời
Xám mây, đất ướt, những lời sẻ chia...
 
Hồng quân dưng dửng cắt lìa
Đường thu hai ngả chung rìa u minh
Thương ôi! Xong kiếp phù sinh
Xa xăm thấp thoáng bóng mình mai sau!
 
Hay trong cõi tạm, bể dâu
Hương đồng gió nội thắm sâu tình đời!
 
Nguyễn Văn Thái
21-3-2014*1609
(Tro cốt bác Nhuận đưa về quê)
*
 
 
 
 
 
0
E M   V Ề
 
 
Em về nắng tỏa xôn xao
Vườn thơ vào vụ ngạt ngào hương mơ
Biển tình mây trắng vương tơ
Gió thơm em thả ngẩn ngơ nhân tình
 
Em về trăng rạng tươi xinh
Thanh thanh hơn trước, mái đình vươn cong
Giếng làng trong lại thêm trong
Vầng trăng tròn vạnh gọn lòng đêm thu
 
Em về đằm thắm làn ru
Nắng tươi xuân ấm tan mù mây đông
Du dương chiều mộng ngây lòng
Dịu êm mái lá đượm nồng lửa hương
 
Em về là những yêu thương.
 
Nguyễn Văn Thái
23-3-2014*1610
*
 
R U   L Ò N G



Lời lạ buồn... anh ngây sửng sốt
Chạnh lòng nghe nhói buốt tim hồng
Khung trời vần vũ chiều đông
Nhẽ đâu mưa đổ... chén nồng còn hương?

Chiều tối xuống buông sương lạnh giá
Dáng em buồn hiu hắt trông thâu
Thương em vò võ đêm sầu
Đồng không mông quạnh mắt ngầu tóc xơ

Nào ai biết chữ ngờ cơ sự
Vội ra đi lữ thứ xứ người
Hoài thương lệ xót ngậm ngùi
Thầm mai đến hẹn lại bùi ngọt mơ

Thỏa sao nỗi bơ vơ lỡ hẹn 
Âu yếm ru em bịn rịn lòng
Dòng sông quê mẹ lại trong
Đôi chim tình tự
tròn vòng trời thơ.

Nguyễn Văn Thái
26-3-2014*1614
*
 
N G H I Ê N G
 

Em nhìn, nghiêng cả nắng chiều
Sóng dâng nghiêng ngả tình phiêu biển hồ
Cốm thơm nghiêng đượm sắc thu
Tình yêu nghiêng hết mây mù cho đông

Vàng sân nghiêng nắng chờ trông
Sen tươi nghiêng cánh gió lồng ngồng vươn
Chao nghiêng chiếc lá thu vờn
Vai anh nghiêng cả mộng tròn duyên tơ


29-3-2014*1620
Nguyễn Văn Thái – Thu Giang Vũ(chữ nghiêng
*
 
L A N   H À I   N Â U
 
Nâu non điểm trắng trang đài
Tà vươn vạt mỏng đôi hài xinh xinh
Trâm cài em đậm chữ tình
Màu vàng hạnh phúc chúng mình với nhau

 
Hài xinh đượm sắc tươi nâu
Dáng ong mẫn cảm đậu lầu nhị hoa
Cánh xòe vẫy gió ngân nga
Lan khoe nhụy thắm, mơ tòa thiên nhiên
 
30 -3- 2014*1621
Thu Giang Vũ (Chữ nghiêng) - Nguyễn Văn Thái
*
 
N I Ề M   N H Ớ
 
 
Vui là Niềm Nhớ có tên
Sánh đôi con nắng rạng lên mơ màng
Gần - quên, xa - lắng dịu dàng
Hồn vương mây trắng ngó sang phương đoài
 
Dặt dìu niềm nhớ theo ai
Vấn vương âu yếm hình hài cõi yêu
Bóng câu gọi với bóng câu
Thời gian trên sóng nhiệm màu vần thơ
 
Tỉnh say, say tỉnh đợi chờ
Đa mang như thể mối tơ ban đầu.
 
Nguyễn Văn Thái
31-3-2014*1623
*
 
T I Ế N G   Đ À N   T H Ơ
 
 
Nghe rạo rực
lời ai ngân thánh thót ?
Giữa ảo huyền
vương vọng khói sương bay
 
Hồn thơ phiêu
lung linh những làn mây
Nghe trong gió
thoảng sen hương phảng phất
 
Có hay chăng
tơ đồng hòa nhịp khúc
Nợ duyên thơ
trả nhau cõi phù sinh
 
Ánh trăng lên
mộng mị giấc điệp tình
Thân thương quá
ấp ĐỜI THƠ viên mãn.
 
Nắng diệu huyền khơi hồn thơ phiêu lãng!
 
Nguyễn Văn Thái
31-3-2014*1625
*
 
 
 
 


 
 
 
0
 
T Ì N H   T H Ơ



Đường chiều se nắng dệt vần thơ
Vớt ánh thu vàng thỏa mộng mơ
Thời gian chan chứa hương tri giác
Trong thẳm sâu tình ngân tiếng tơ 

Đồng vọng lòng ai nhịp khúc đàn
Bên đời thơ ấy giấc mê hoang
Dâng thêm xao xuyến hồn thi sĩ
Sâu lắng dòng thương lóng lánh vàng

Vũ điệu tình thơ đẹp mãi đây
Đời vui phơi phới nghĩa đong đầy
Xuân dòng xanh thắm tươi hồng nắng 
Vườn hạnh tỏa hương, đức ngát dày

Chim ca thánh thót vút trời mây...

Nguyễn Văn Thái
5-4-2014*1632
*
 
V Ẫ N   C Ò N



Vẫn còn vương vấn vơi đầy 
Hương thơm ngây ngất những ngày ấm êm
Vầng trăng ngà ngọc ánh đêm
Quỳnh tương nồng cạn lịm thềm riêng tư

Vẫn còn say đấy mà như
Lả lơi men lạ chơi đùa gió mây
Heo may mùa héo lắt lay 
Trôi trong hoang hoải lạc bay xanh ngàn 

Nắng phai chiều nhạt đa mang
Tà dương sương khói mơ màng cuối thu.
 
Nguyễn Văn Thái
5-4-2014*1633
*
 
G I Ấ C   M Ơ


Chiều sương chân mỏi kiến bò
Bỗng dưng gió thổi âu lo đêm về...
Quán tranh thấp thoáng sơn khê
Hình như ngọn khói thầm thì cùng mây

Cửa mành cánh mỏng cánh dầy
Hương lan qua giậu ru ngây khách đường
Nghe chim lích chích ngoài nương
Vầng trăng ẩn hiện sau tường tầm xuân

Ngạt ngào vẫy gió tiên thần
Sáng vầng trăng tỏ quây quần đào hoa
Bồng bềnh cõi mộng thật xa
Hồ mơ liễu rủ la đà bến xưa

Bỗng nhiên trời nổi gió mưa
Giật mình tỉnh giấc say sưa giữa ngàn
Đêm đen run rẩy bàng hoàng
Cõi tiên đâu có... đêm hoang một mình!
 
Nguyễn Văn Thái
7-4-2014*1636
*
T Ừ   N G À Y   Ấ Y
 
Từ ngày ấy nắng chiều nồng ấp ủ
Ảnh hình em tít tắp ở chân trời
Dòng thu trong khơi gợn sóng heo may
Mây vương vấn hoàng hôn lan ánh tím
 
Từ ngày ấy miên man niềm lưu luyến
Thầm yêu thương thao thiết giọt tim hồng
Hoa thánh thiện rực rỡ quyện hương mong
Em gần lắm ! Mặc trùng dương xa cách
 
Từ ngày ấy vần thơ tình đượm sắc
Cầu vồng hoa cong khát vọng đôi bờ
Dẫu ngày - đêm vẫn cùng một giấc mơ
Trời mênh mông ngân dài cung nhung nhớ
 
Từ ngày ấy hồn thơ ngân lai láng
Hát ru lòng thơm tỏa ngát hương xưa
Nắng tươi trong cây xanh mướt nõn tơ
Chim líu ríu gọi bình minh thanh khiết
 
Từ ngày ấy câu thơ đan khăng khít
Ước mơ chiều tím biếc nở vườn trăng
Cõi riêng riêng mật ngọt thỏa bướm ong
Ghép sáng - tối thành một ngày trọn vẹn.
 
Nguyễn Văn Thái
10-4-2014*1645
*
 
G I Ả I   T H  Í C H   L Ờ I   K H U Y Ê N
 
 
“Thức lâu mới biết đêm dài
Ở lâu mới biết con người có nhân”
 
 
Mắt nhìn ngoài vỏ toàn phần
Hay chăng tia nắng tươi vân bảy làn?
 
Tai nghe xuôi ngược cung vang
Không tường âm sắc sao sàng nhạc hay!
 
Nhịp tim ngân cõi đời này
Bao nhiêu cung bậc đổi thay vô thường!
 
Nông sâu nào tỏ dòng thương
Một hôm thuyền khảm đo lường độ sai!
 
“Thức lâu mới biết đêm dài
Ở lâu mới biết con người có nhân”
 
Nguyễn Văn Thái
14-4-2014*1647
*
 
 
 
 
 
0
C H I Ề U   N G H I Ê N G



Nghiêng sông soi khoảng trời chiều
Xanh trong dõi bóng cánh diều nghiêng mây
Vắng em nghiêng dáng sân gầy
Mơ chim ríu rít nghiêng cây tự tình.

Nắng soi nghiêng bóng chúng mình
Nón nghiêng bay tóc quyện tình thơm hương
Em nghiêng tay hái hoa hường
Cài nghiêng trên áo để thương suốt đời.


Nguyễn Văn Thái
14-4-2014*1648
NVT – TGV (Chữ nghiêng)  
 *
 
N H Ậ N   T H Ư   E M
                  
 
Khấp khởi thầm rì rào reo con suối
Tiếng chim rừng thánh thót hót đâu đây
Gió nhẹ lay ru mơn man nắng sớm
Mở lá thư em hồn nhẹ nhàng mây
 
Mầu mực tím của ngày xưa nét chữ
Mùi đất thơm trưa chống lũ quê nhà
Ôi ! Bóng dáng tà xanh chiều thu ấy
Như đẫm tình quê mẹ mới hôm qua
 
Phía trời kia vẫn mịt mù bom lửa
Đường xe lăn ngập bụi đất, thác ghềnh
Biết cuộc đời anh có em - một nửa
Chiến trường xa xe vững tiến quân hành
 
Mặt trời hồng tròn xoe anh đứng bóng
Lá thư xanh gấp ủ ấm lồng tim
Cuối con đường lung linh vầng mây trắng
Ngào ngạt hương rừng thấp thoáng cánh chim
 
Gió du dương ngả nghiêng đường dốc đá
Cánh võng em... ngây ngất ánh chiều tà.
 
*16-4-2014*16650
(Nhớ lại kỷ niệm xưa)
*
 
N G H I Ê N G   L Ò N G

Nghiêng nghiêng nghe hát. Thật hiền!
Câu thơ thắm thiết diệu huyền nghiêng trao
Tấm tình đồng điệu nghiêng chào
Nghiêng đông thổi gió cánh đào hồng tươi

Trời nghiêng xin nguyện một lời
Nghiêng lòng giãi tỏ khúc nhôi cái tình
Thơ nghiêng đo nghĩa tâm minh
Nghiêng đời tìm đủ nửa mình trong thơ.

Nguyễn Văn Thái
17-4-2014*1652
*
 
T H Ư Ơ N G   T R Ă N G
 
 
Thương trăng mông quạnh đêm sầu
Mây kia vin gió loang mầu mặt gương
Buồn ta muôn đỗi trùng dương
Ngân Hà một dải dặm trường chia ly
 
Hỏi ai sẻ núi phân kỳ
Hỏi ai ghép nối thành thùy tơ vương
Dây đàn cùng gẩy cung thương
Câu thơ chở mộng đêm sương giấc lòng
 
Thương trăng, bó gối bên song
Xa xôi rọi sáng mơ mòng bóng tôi.
 
Nguyễn Văn Thái
18-4-2014*1654
*
 
“T Ự   S Ự”
 
 
Từ bậc ba chín nhìn về chân dốc
Thấy sởn da gà gió quẩn bốn phương
Một mặt trời lừng lững khắp ngả đường
Cơn gió chướng phồng gan tia cực tím
 
Thang độc đạo chỉ có lên không xuống
Giữa chơi vơi gió cuốn cũng buộc lòng
Khung trời con đâu biết đến mênh mông
Người mê muội bởi khói sương che khuất
 
Vào cái ngày đời nửa cười nửa khóc
Đi tận cùng chỉ thấy những thương đau
Trời đất vô duyên hoa cỏ nát nhàu
Cái vô lý: Đỉnh cao chỉ một “Ghế”
 
Từ tự thuở sinh ra cõi trần thế
Duy nhất kia là nguồn gốc tương tàn
Bày con chiên lâm cảnh ngập oan khiên
Và xương máu ngổn ngang bãi rác thải
 
Ngọn cỏ thân ta tìm lời an ủi
Dịp mùa về con cháu biết mùi quê
Thấy cây trứng gà còn tán sum suê
Lá rụng ít, nhiều?  Sân nhà rêu bám?
 
Một mình ta tự sự buôn chất xám
Tiêu thời gian của vợ soạn bữa cơm!
Chút viên mãn bởi mình hãy còn hơn
Bao kẻ khổ qua trưa lo bữa tối!
 
Nguyễn Văn Thái
19-4-2014*1655
 *
 
T Ì M   E M
 
 
Tìm em rẽ lối câu thề
Trăng lòng lúc tỏ lúc mê mẩn buồn
Tình chung tô vẽ vuông tròn
Tươi giòn con nắng, thắm son môi hồng
 
Tìm xưa khúc lặng dòng sông
Thương em một thuở hương lòng trinh nguyên
Tơ hồng se mối tình duyên
Ghé vai chia nỗi muộn phiền em mang
 
Xa rồi những mối tình tan
Vấn vương chi nữa đa đoan tơ vò!
Chiều mơ khoan nhặt bóng đò
Trăng khơi ngân nhịp sóng xô dập dìu.
 
Nguyễn Văn Thái
20-4-2014*1659
 


 
 
0
M Ơ   M À N G ...


Kìa em! Hoa nở tươi mơn
Bướm vàng láy nắng dập dờn đồi son
Mỏng manh sương khói vườn hồng
Hương ngàn thoang thoảng anh mong đợi tình

Bên hồ thơ mộng lều xinh
Trang tranh sơn thủy lung linh ánh chiều
Xanh trong hai ngả hàng cau
Đôi chim tình tự... thắm mầu hồng hoa

Nửa mơ nửa thực la đà
Bồng bềnh mây ảo... vỡ òa giấc say.
 
Nguyễn Văn Thái
21-4-2014*1662
*
 
N G À Y   Ấ Y   C Ẩ M   X U Y Ê N
 
 
Tiếng lòng ai giục giã chiều - thương - tôi
Dĩ vãng dần hiện về theo nỗi nhớ
Một thời tuổi xanh ngời trong khói lửa
Nhớ Quê hương da diết phía chân trời...
 
Cẩm Xuyên trong tôi lưu dấu một thời
Bên vành lái mùi xăng nồng hăng ngái
Chiều heo may thả hồn thơ bên suối
Vọng trong lòng: “Người con gái sông La”...
 
Cẩm Xuyên đời tôi - một bản hùng ca
Ấm mái tranh, ngọt lòng miếng nhút mít
Tết xa nhà lần đầu đời lính chiến
Thơ vẫn vang ngân về khúc khải hoàn...
 
Sâu lắng trong tôi lồng lộng gió lào 
Xa đồng đội quạnh hiu trông lũ suối
Mắt ngút ngàn dòng xe về hướng núi
Nỗi khát khao mộng ước khoảng trời mơ...
 
Cẩm Xuyên ơi! Ba chín năm đã xa
Trời thanh bình đất mướt xanh mầu lá
Ước in bước một lần miền quá vãng
Tự khảm lòng xao xuyến nhớ ngày qua!
 
Nguyễn Văn Thái
21-4-2014*1663
(Cảm tác qua bài : Gửi quê mẹ Cẩm Xuyên
của tác giả Hoa Trong Bão trong vnthihuu)
*
 
H Ẹ N   H Ò
 
 
Sang chiều mượn nắng nghiêng cây
Níu nghiêng nhành liễu che mày chờ anh
Hồ nghiêng trăng tỏ tròn vành
Mây thưa nghiêng bóng chúng mình bên nhau

Trăng tà hồ lặng nghiêng cầu
Sương nghiêng lóng lánh sắc màu tình chung
Ngân Hà nghiêng tựa dòng sông
Màn sao nghiêng vãi mênh mông bầu trời.
 
Anh nghiêng
đón ánh tình ngời
Vần thơ
nhung nhớ...
cùng vời vợi xa...
 
Nguyễn Văn Thái
22-4-2014*1664
*
 
H Ọ P   Đ Ồ N G   M Ô N   C Ấ P   I I
 
 
Giữa ồn ào, tản mạn
Bày sẻ gọi tìm nhau
Về một thời phượng lửa
Và mái trường đỏ au
 
Nay tóc màu sương bạc
Gọi chung là: Ông, Bà
Ta về miền kỷ niệm
Được mang tên: Mày, Tao
 
Cứ vô tình con tạo
Mà vần xoay! Mặc đời
Lá dần rụng về cội
Mình vội đi tìm nhau
 
Ngày gặp vui như hội
Tặng nhau những trận cười
Lúng liếng chùm hoa nắng…
Cũng chỉ cần thế thôi!
 
Rủ về với dĩ vãng
Thêm sâu lắng cuộc đời
Còn bao mùa xuân nữa
Còn bao lần gặp vui?
 
Rồi lại là: Ông, Bà...
Hòa dòng đời trôi... trôi...
 
Nguyễn Văn Thái
23-4-2014*1668
*
 
N G À Y   K H Ô N G   T H Ơ
 
 
Ngày dài...
chán ngắt trong tôi
Muốn Nàng - Mơ đến
cho tôi yêu nàng!
 
Đắng lòng
chẳng thấy nàng sang
Tình người nhạt thếch
bẽ bàng tôi đau!
 
Càng mong
tim xót nát nhàu
Người ơi
có thấu nỗi sầu
không thơ?
 
Nguyễn Văn Thái
26-4-2014*1669
 
 
 


 
 
0
P H I Ê U   B Ồ N G
 
 
Hạ nồng
gió lộng triền sông
Long lanh mặt nước
ánh dòng sông quê
 
Sóng xô
dồn dập bến mê
Ran ran tiếng dế
đêm hè
cỏ thơm
 
Ngọc ngà
chân khỏa dòng mơn
Vòng tay tròn mộng
tóc vờn
mọng môi
 
Sương ngân
từng giọt bồi hồi
Nụ cười
gió lộng
dòng trôi
phiêu bồng.
 
Nguyễn Văn Thái
26-4-2014*1670
*
 
M Ơ   R U
 
 
Nắng sang dốc ngả chiều rồi
Giấc hoa thánh thiện, bóng ngồi canh thâu
Tình say âu yếm hồng lâu
Cõi tiên thoảng gió nhiệm mầu lời ru
 
Ngàn xanh tỏ rạng trăng thu
Lửa tim ngời sáng tình so sắc màu
Tưởng mềm gối mộng anh hầu
Hồn đôi con bướm sang cầu tìm hương
 
Lời ru nồng đượm yêu thương
Ươm đêm thanh ngát thắm phương chung tình
Êm say ngà ngọc lung linh
Sao hoa rực rỡ, bình minh tươi hồng.
 
Nguyễn Văn Thái
28-4-2014*1671
*
 
H Ư Ơ N G   T H U
 
 
Chim trời biệt cánh mây hoang
Biền sông heo hút gió ngàn trống tênh
Ngoảnh trông xót tỏ ngọn ngành
Can qua kiếp cỏ mà thành bể dâu
 
Xót xa mặt nước u sầu
Vầng dương chưa kịp ánh màu hồng thêm
Nghe hương gió thoảng qua thềm
Thương ai tuyết trắng lạnh mềm bờ vai
 
Cành thu đan tiếng chim cài
Tơ hồng óng ả vương hoài tháng năm.
 
Nguyễn Văn Thái
29-4-2014*1672
*
 
M Ộ N G   -   Ư Ớ C



Ước gì em là nàng thơ
Để anh gom lại vần chờ đợi em
Giấc hoa vẽ mộng bên thềm
Dưới vầng trăng sáng ru mềm lòng anh


Cùng nhau nghiêng dưới trời xanh
Em - Thơ tròn vạnh trăng thanh bên đời
Nhịp triều êm ả đầy vơi
Biển ru tình sóng chân trời yêu thương

Sắt cầm - mộng ước vấn vương
Câu thơ bảy sắc thiên đường tình chung

*30-4-2014*1674
TGV (Chữ nghiêng) - NVT
*
 
L Ạ N H
 
Giọt mai víu cánh hoa lan
Miên man mây xám trời đang chuyển mùa
Rót lòng vài giọt mưa thưa
Ru làn sương lạnh đêm ùa nhớ nhung
 
Thấy đôi bướm quyện tương phùng
Con tim chợt nhói, lạnh lùng bóng ai
Bướm vàng giỡn nỗi liêu trai
Biết đâu sâu thẳm tình ai chạnh lòng
 
Sụt sùi nghe lạnh rớt ròng
Tim côi hiên vắng ngóng trông xa vời
Vọng về nơi ấy chân trời...
Tiếng chuông gọi cửa
bồi hồi...
Nắng mai.
 
Nguyễn Văn Thái
1-5-2014*1675
*
 
C H I Ề U   B Ế N   M Ơ
 
 
Chiều xuân nắng quyến mơn sông
Thả con thuyền mộng ấm nồng em bên
Tròng trành
say sóng
ngấm men
Hương đưa ngây ngất
lịm
nền mặt hoa
 
Dịu êm
mây nước hiền hòa
Buông lơi mái đẩy du ca dập dìu
Vọng không diều thổi thinh tiêu
Miên man
lớp lớp khát yêu
đôi bờ
 
Hoàng hôn sương tím bến mơ
Êm đềm sóng lượn quyện thơ đôi mình.
 
Nguyễn Văn Thái
1-5-2014*1676
 
 
 
 
 
 
0
R Ằ M   T R Ă N G
 
 
Đêm nay chưa phải đêm rằm
Cõi riêng được ngắm trăng rằm tình tôi
Trời thương không có mây trôi
Không sương che khuất nụ cười gương trong
 
Nhìn trăng thỏa nỗi khát mong
Ánh trăng dịu sáng nhuộm lòng vàng tơ
Mơ màng hồn lạc rừng mơ
Trọn đêm tôi với người thơ tự tình
 
Đêm nay trăng tỏ lung linh...
 
Nguyễn Văn Thái
2-5-2014*1677
 *
 
E M   -   Q U Ỳ N H
 
 
Ngóng em
se lạnh ngày ươn
Hồ nghi bướm trắng lạc vườn người dưng
Giọt buồn tơ nhện chưa ngưng
Ngờ ai quên cả đêm trăng cuộc tình...
 
Chợt nhìn ong lượn hoa xinh
Đường hương se cánh nhuộm mình nhụy hươm
Vô tình
mai nảy quả thơm...
Cơn mưa ráo hoảnh
vàng ươm nắng ngời
 
Đêm hương
khoe đóa hoa cười
Vằng trăng lên tỏ
quỳnh ngời tuyết trinh!
 
Nguyễn Văn Thái
3-5-2014*1680
*
 
H È   S A N G
 
 
Em gọi ta
ta đi không ngoảnh lại
chắc em buồn
thêm nợ một cơn mưa
 
Tiếng ve rên
hè sang
khát oi rền rĩ
Em vẫn xa vời...
chỉ thầm thĩ trong tim
 
Luồn vòm cây vẳng vọng tiếng chim
Hoàng hôn cao xanh
mơn man gió
Thuở xuân thì...
ngây ngất!
 
Hè đi!...
 
*4-5-2014*1683
*
 
E M !
 
Ngày cứ thế
em đi
cho tồn tại
Mơ về đêm
mong đợi ánh trăng lên
Thoáng mát
anh
vời vợi
ngôi sao nháy
Giấc mơ em hôn mãi ánh mặt trời
 
Sớm tinh khôi
ngào ngạt
đón mời!
Rền nhị gió
níu hương lan đẫm nắng
Se mật ngọt cho tình thêm sâu lắng
Vuông sân nhà
trong sáng
những chùm hoa...
 
Em
ong say hoa!
đời thêm bản tình ca
Tuyệt diệu!
 
Nguyễn Văn Thái
6-5-2014*1684
 *
 
H Ì N H   N H Ư
 
 
Hình như lạc giữa vườn mơ
Khói sương còn đặc, nắng chưa rõ màu
Xuân, hè lưỡng lự mùa giao
Heo may níu kéo, mưa rào chờ rơi?

Hình như rượu đã nhạt hơi
Sáng đèn toát lạnh bóng đôi mặt tường
Vội vàng thả gượng nụ hương
Đông vừa hé rạng cửa tuông gió lùa
 
Hình như vương vấn tích xưa
Ngẩn ngơ mở cánh, xót mùa xuân qua
Bướm đà lỡ mộng đời hoa
Qua mưa còn lạnh, nhạt nhòa đồi xanh
 
Hình như vương mắc cái danh
E tia nắng chiếu gập ghềnh hoàng hôn
Bên kia núi vẫn chon von
Mượn lời của gió dập dồn mây xa
 
Hình như ta cũng khác ta
Khư khư giữ ống cũng là... Hình như!
 
Nguyễn Văn Thái
7-5-2014*1685
 *
 
M Ộ T   T Ấ M   L Ò N G
 
 
Chiều rồi nắng vẫn còn tươi
Thêm xanh ngát lá hoa ngời sắc hương
Vần thơ trọn vẹn yêu thương
Tình hoa canh cánh vấn vương trong lòng
 
Câu thơ vẫn tỏ sắc hồng
Trái tim tha thiết khát mong nghĩa tình
Tận lòng dốc sức bình sinh
Vườn Lan muôn vẻ lung linh diễn đàn
 
Dẫu thân năm tháng phai tàn
Nắng qua đỉnh dốc mỏng làn sương bay
Gom hương trí sáng vào đây
Thắm tình thân ái trọn đầy niềm vui.
 
Nguyễn Văn Thái
7-5-2014*1686
 
 
 
 
 
 
 
0
H A I   B Ờ   M Ư A
 

Hải đăng
biển mộng tôi tìm
Bão dông
mù mịt
nổi chìm con sông

Phận đời
hai phía
lập công
Chia bờ
một dải
khúc lòng đều đau
 
Cội nguồn giọt máu
như  nhau
Cao xanh
hỏi mãi... đau đầu
Đời con!

Người đi
người mất
người còn
Lệch chênh
hai nửa nước non
Sao đành!

Mơ về chung cõi an bình
Hai bờ mưa lạnh
thấu tình dòng sông.
 
Nguyễn Văn Thái
7-5-2014*1687
*
 
Đ Á   V Ọ N G   P H U
 
Bước mây ngược gió nghìn trùng
Tháng năm dầu dãi đi cùng núi sông
Trung trinh vòi vọi  mắt trông
Em tên là đá vọng chồng, bồng con
 
Thinh không gió vuốt không mòn
Mặc vần con tạo tạc tròn tình thê
Ước trời đừng vẩy tê tê
Nắng vàng ươm mộng đề huề bên nhau...
 
Tượng người huyền bí non cao
Nhân gian khôn khéo yểm vào niềm mơ.
 
Nguyễn Văn Thái
8-5-20141690
*
 
Ư Ớ C   L À


Ước trời đừng nổi heo may
Mùa xuân được trọn tháng ngày khát mong
Nắng tươi vàng sợi tơ hồng
Óng sang hè với rực nồng nàn hơn
 
Ước về Chợ Lách Cái Mơn
Cùng em thuyền lướt Hàm Luông Cổ Chiền
Hoa thơm cây cảnh sầu riêng...
Vần thơ đan quyện trang tình miên man
 
Ước là chiều muộn phượng loan
Nắng thêm tươi nắng xua tan mây sầu
Nghĩa tình cầm sắt bền lâu
Tươi xanh vườn hạnh đượm màu Hương Xưa.
 
Nguyễn Văn Thái
9-5-2014*1691
*
 
G Ọ I   M Ẹ !


Mẹ xa hai mốt mùa đông
Bấy mùa thay lá, nước sông thay màu
Con tim vẫn thắm giọt đào
Sữa dòng chiu chắt ngọt ngào mẹ cho

Bến xưa neo bóng con đò
Mơ màng sóng vọng câu hò mẹ ru 
Khói sương - hình mẹ vàng thu 
Quyét chiều lá rụng co ro bên Người

Tâm nhang con gọi: Mẹ ơi!

Nguyễn Văn Thái
10-5-2014*1693
 *
 
Đ Ã   M U Ộ N   C H Ư A ?
 
 
Thuở biết đi ta vào nhầm lối ngõ?
Định hướng đời khác với đóa hướng dương
Rêu mọc xanh đường lên đền thờ Tổ*
Để bây giờ vương vấn: Đã muộn chưa
 
Vào cuộc đời đường mây ta tìm kiếm
Chót quên đi dòng máu của riêng mình
Ngôi sao kia đã gieo lòng huyễn hoặc
Nắng bình minh thắc mắc: Đã muộn chưa!
 
Khi biết yêu tình đầu ta lầm lỡ
Chuyện Mỵ Châu chưa đọc lúc xuân thời
Kiếp duyên nợ đôi vai gầy phải gánh
Hận trong lòng tự hỏi: Đã muộn chưa?
 
Giá phải trả: Nửa thân mình nhức buốt
Ta phân tâm trong thân yếu sức còm
Tên trộm cướp đặt một chân bậu cửa
Thời gian đâu ngồi hỏi: Đã muộn chưa!
 
Nguyễn Văn Thái
11-5-2014*1694
*Đền thờ các vua Hùng
*
 
 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 127 | Trang 127 của 127 trang, bài viết từ 1891 đến 1903 trên tổng số 1903 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9