T I Ế N G C H U Ô N G M Ù A Đ Ô N G Vọng tiếng than từ lòng lữ khách
Rét tràn về tí tách mưa rây
Thương con chim nhỏ lạc bày
Cánh buồn vỗ mỏi gió gầy trời đông
Thấu bấy mùa qua đông ngóng đợi
Tuyết trắng rơi vời vợi cội nguồn
Mưa tuôn đẫm lệ hoàng hôn
Chân trời mù mịt mây buồn giăng giăng
Vẳng vọng nghe chuông ngân thánh thót
Xao xuyến lòng thao thiết dòng sông
Lung linh ngọn nến - cậy mong
Thiên đường trải rộng vườn hồng rộ hoa
Trách mãi chi can qua thế cuộc
Mở rộng lòng thân thuộc trước sau
Bình yên nhân nghĩa - nguyện cầu
Cùng nhau vui hội nhiệm màu tình quê
Nguyễn Văn Thái
22-12-2014*1888
*
C H Ê N H C H A O Giấc xuân đã vãn theo chiều
Bến yêu gió lộng yếm điều buông lơi
Nép vai thủ thỉ thưa lời
- “Tình đầu hồi lại hẹn mời tâm giao…”
Thoảng cơn gió lạnh
chênh chao
Con tim hờn tủi
nao nao se buồn
Tự dưng trống trải tâm hồn
Đường về mưa đổ bồn chồn sầu vương
Nói sao dâu bể tình trường
Mông lung huyền bí khôn lường vân vi.
Nguyễn Văn Thái
24-12-2014*1889
*
T Ô I Đ Ã “ C H Ế T ” Tôi đã “chết” nếu không gian màu đen
trí lú lẫn không phân điều phải trái
dòng sông trôi qua những vùng hoang dại
chẳng nghĩ mình đang khật khưỡng cơn say
Tôi đã “chết” sau đọc câu thơ hay
mà trước đó hồn tôi không cảm thấy
Ơi những tâm hồn diệu kỳ biết mấy!
lọc “kim cương” trong không khí hàng ngày
Tôi đã “chết” khi mê muội phơi bày
lòng chập choạng chọn giữa người và thú
trước những khổ đau cuộn mình say ngủ
mắt vô hồn nhìn lấp lánh muôn hoa
Tôi đã “chết” với năm tháng phôi pha
theo vô thường trống không lòng trắc ẩn
mùa băng giá bọc trái tim vô cảm
sa mạc cằn khô cạn suối tình yêu.
Nguyễn Văn Thái
26-12-2014*1890
*
R É T V Ề ! Em đi thì rét mưa về
Trời u ám bủa bốn bề liêu trai
Lạnh trùm mái ướt mưa hoài
Gió run vòm lá cành xoài rũ hương
Sân màng ánh trắng mờ gương
Cửa toang gió giá thấu xương, cóng đờ
Chờ em cóng cả hồn thơ
Dòng hiu hắt giá ngắt bờ sông quê
Lòng buông mù mịt sơn khê
Mai ngày còn rét lạnh về nữa không?
Ngày mai rét còn rét không?
Trời thì đã vậy chỉ mong hơi người
Lạnh ngoài đâu buốt lạnh đời
Có em có giọt nắng khơi tỏa hồng!
Nguyễn Văn Thái
28-12-2014*1892
*
L Ầ N Đ Ầ U Lần đầu ai chả ngây thơ!
Đầu tiên ra biển tìm mơ chân mình
Đăm đăm mãi với đất liền
Bỗng dưng ngẩng mặt… biển rinh ngang mày
Lần đầu giây ấy cầm tay
Tưởng con lật đật đang say với tình
Thế là tất thảy tươi xinh…
Tình yêu là vậy một mình mình ai!
Lần đầu ai chẳng chơi vơi
Một hôm em nói rằng thôi anh à
Thất thần cả mấy tuần qua
Lâng lâng lơ lửng la đà cùng mây…
Lần đầu nửa tỉnh nửa say!
Biết nhau đâu, đã ấm tay ngộ người
Vô duyên thêm thẹn với đời
Hèn sang - lầm lẫn để cười mãi sau
Cái gì cũng có lần đầu
Chỉ duy cái chết lần sau không còn.
Nguyễn Văn Thái
29-12-2014*1893