Đời thơ
Thay đổi trang: << < 127128129 | Trang 129 của 129 trang, bài viết từ 1921 đến 1924 trên tổng số 1924 bài trong đề mục
0
N G Ẫ U   H Ứ N G
 
 
Gió vi vu đợi người chưa thấy
Lẳng lặng sương trong rót hạt sầu
 
Anh đi bói mộng giữa ngàn dâu
Thả sợi tơ hồng ràng thệ ước
 
Ta hẹn nhau từ muôn kiếp trước
Ước mơ đầy sóng dậy trùng khơi
 
Đêm - ngày kết mộng thắm đôi nơi
Son sắt duyên thơ tình vũ trụ 
 
Ngọt giọng vui đời hòa tiếng thở
Bên nhau mặc bão nổi mưa giông
 
Nâng niu thắm ngát đỏ bông hồng
Lấp lánh pha lê miền cát gió
 
Nguyễn Văn Thái
10-11-2014*1859
Thu Giang Vũ(Chữ nghiêng)-Nguyễn Văn Thái
*
 
V À O   Đ Ô N G
 
 
du dương sáo vọng tầng không
vòm mây lất phất ướt bông cúc tàn
đồng xa se lạnh mơn man
bến sông heo hút gợi vàn sóng xưa
 
sân thu lấm tấm sàng mưa
buổi mai nắng hẩy nhạt vừa khô hong
heo may lay nhẹ cánh hồng
thoảng hương hoa mộc ngây lòng đông sang
 
bờ xanh thảng chút ngỡ ngàng
vào đông se sắt mơ màng thu qua.
 
Nguyễn Văn Thái
13-11-2014*1861
*
 
D Â N G   H O A   T Ặ N G   T H Ầ Y
 
 
Nụ cười mãn nguyện biết bao
Phút giây hạnh phúc ngọt ngào là đây
Hoa tươi xinh kính tặng thầy
Tấm lòng con trẻ thơ ngây ngát hồng!
 
Hương nhuần sắc thắm khiết trong
Tình sâu nghĩa nặng dày công ơn thầy
Miệt mài trí mẫn tâm đầy
Trái tim nhân hậu tháng ngày ấp iu
 
Con đò dầu dãi sớm chiều
Chở bao khát vọng đẹp giàu quê hương
Bến bờ ươm mộng yêu thương
Tương lai rạng rỡ - thiên đường mai sau
 
Hoa thơm dâng thầy kính yêu
Khắc trong tâm khảm những điều dạy khuyên!
 
Nguyễn Văn Thái
14-11-2014*1862
*
 
V Ề   T R Ư Ờ N G   X Ư A   N G À Y   2 0   -   1 1
 
 
Nắng còn níu cánh thu vương
Đã đông đâu lỡ ngả đường phân ly
Gió se chút lạnh “xuân thì”
Rung rinh tóc liễu rầm rì trời xanh
 
Ngập vào ngào ngạt hương thanh
Giữa rừng hoa nắng ngọt lành tình thân
Hồn say như bấc lâng lâng
Ngấn rưng ngọc lệ trào dâng nỗi niềm
 
Tình yêu từ lửa trái tim
Cái tâm đức hạnh vững thềm nghĩa nhân
Cờ hoa thắm đỏ rợp sân
Đón thầy cô giáo nghênh tân nắng hường
 
Ngày vui đoàn tụ về trường
Nồng trang kỷ niệm
yêu thương đậm đà.
 
Nguyễn Văn Thái
2011-2014*1865
*
 
 
D Ò N G   S Ô N G   T H Ơ
 
 
dòng sông thơ gợn sóng
vô thủy mạch đầu nguồn
cô đơn con suối chảy
xanh thắm một dòng tuôn
 
lượn quanh như dải lụa
bao thác với bao ghềnh
ngậm ngùi con bãi nổi
tiếc nuối thời lênh đênh
 
trăng ngần lồng ánh nước
sóng dạt dào reo khơi
hoàng hôn lên sắc tím
hương tỏa ngát bên đời
 
dòng sông thơ mãi chảy
như cuộc tình trăm năm
thả hồn ta dõi bóng
mơ mộng ngắm trăng rằm…
 
Nguyễn Văn Thái
25-11-2014*1868
 
 


 
0
T R Ò N   V Ẹ N   V Ò N G   M Ơ
 
 
tròn vẹn vòng mơ bồng bềnh trái đất
tỏa lung linh vầng nhật nguyệt bên đời
như muôn thuở nhuần hương sắc sinh sôi
con tim hát ngân khúc tình bể ái
 
mặt trời hồng khỏa khói sương hoang dại
ru hồn nhau mơ mộng nhịp cầu thơ
dòng sông xanh thao thiết ngát đôi bờ
cánh buồm đỏ luyến làn mây lữ thứ
 
búp hồng thơm tươi thanh qua sương gió
cánh rung rinh reo giọt nắng vườn tình
đài pha lê lấp lánh đóa hoa xinh
bình minh rạng xua tan màn đêm tối
 
ngưỡng bông sen ngần hương hồ đồng nội
nghĩa nhân văn canh cánh vọng cửa thiền
cõi trần ai gom nhặt hạt yêu thương
nhú mầm xanh vĩnh hằng tràn nhựa sống
 
mặt đất thơm… tròn vòng mơ - mãi ước!
 
Nguyễn Văn Thái
26-11-2014*1869
*
 
T Ì N H   T H Ơ
 
Thôi nào!
ta lạc mùa say
Cất trang kỷ niệm
để ngày phiêu du
Thả hồn lên cánh vàng thu
Hát reo theo gió
mây mù loãng tan
 
Tình thơ
ngát đóa em - anh
Trăng đưa lối mộng
ngọt lành trao nhau
Kỳ cùng
chung nỗi bể dâu
Trần ai quên tuổi
đẹp câu thâm tình
 
Nào em!
ươm thắm mầm xanh
Một mai…
hoa trái
mướt cành
ngọt, hương.
 
Nguyễn Văn Thái
2-12-2014*1872
 *
 
T H Ư Ơ N G   C Á N H  
Q U Ỳ N H   H Ư Ơ N G
 
 
Giọt giao mùa tí tách màn đêm
Hồn lạnh giá mơ màng viễn xứ
Nỗi mất buồn dư âm lữ thứ
Quê hương xa vời vợi nghìn trùng
 
Ý thiên cơ huyền bí khôn cùng
Vận nước non trong khuôn định mệnh
Chất xám mờ, trái tim hoảng loạn
Cỏ thân ta gió quất tơi bời
 
Hát lời ru yên dạ cho người
Gửi nắng quê ấm trời tuyết trắng
Chút nghĩa tình êm đềm nỗi vắng
Lên câu thơ thi vị dòng đời
 
Dạo vườn mơ cùng bạn tâm khơi
Hát khúc tình trăng vàng dịu sáng
Hòa nhịp đời hương hồng đượm ngát
Ấp buồm thơ bến mộng vui cười!
 
Nguyễn Văn Thái
6-12-2014*1873
*
 
N G Ờ   Đ Â U
 
 
Nhìn trăng
đẹp nỗi riêng mình
Đêm thanh
vằng vặc cuộc tình mát trong
Ta đi
Trăng dõi theo cùng
Ngờ đâu
trăng đắm tình chung dương trần
 
Nỗi niềm tắm táp sông Ngân
Heo may cuộn vạt mây vần vũ mưa
Dòng trôi nhạt ánh nắng đưa
Đứng bên bờ lở tình thưa thớt lòng
 
Đâu rồi tha thiết với mong
Cánh buồm ngút mắt sang sông…
chiều rồi !
 
Nguyễn Văn Thái
7-12-2014*1874
 *
 
G I Ã   T H U
 
 
Nén lòng
để “giấc ngủ” yên
Con tim ấy ngọt niềm riêng đoạn sầu!
Vô tâm
lỡ chạm vết đau
Trắng đen
bộc bạch
đoạn sầu thành ba :
Sầu này - suối thẳm lặng xa
Sầu này - nhàu nát cánh hoa úa màu
Sầu này - ách khoác tội đồ
Nàng thơ xinh đẹp cơ hồ lọ lem
 
Dằn lòng!
xin lỗi con tim
Mải mê trăng
lỡ lim dim
đọa đầy
Thương con nai lạc rừng gầy
Cành thu lá rụng
tan bầy
Gĩa thu!
 
Nguyễn Văn Thái
9-12-2014*1875
 
 
 
 
 
0
R U   T Ô I
 
ru tôi một áng thơ buồn
chiều vơi thanh thản thả hồn phiêu linh
em yên đẫy cuộc phù sinh
hát lời than cũ khóc tình ngày xưa
 
vô tâm đất sổi ươm mơ
đông sang ngấm lạnh bấy giờ thấu đau
đong đưa em giấu tình sầu
tim tôi lỡ tội, bạc màu hồn thơ
 
trời đông lất phất bụi mưa
mộc lan e nụ, vườn thưa nắng vàng.
 
Nguyễn Văn Thái
11-12-2014*1877
*
 
N Ỗ I   N I Ề M   N G H E   K È N   Đ Á M   M A
 
 
tàn thu lá úa về nguồn
nắng vàng chững lại đời buồn héo hon
 
tiếng kèn gió đẩy lên non
lời thương da diết càn khôn sụt sùi
 
tiễn đưa vĩnh biệt con người
lệ rơi thấm lạnh ngậm ngùi đêm sương
 
trời nghiêng đất lở vấn vương
luân hồi bể khổ xót thương phận mình
 
vọng tâm mõ nguyện chân kinh
khổ đau chắt gạn nghĩa tình nhân luân.
 
Nguyễn Văn Thái
12-12-2014*1878
*
 
G I Ã I   B À Y …
 
 
tưởng rằng vào giấc ngủ say
quên đi huyễn hoặc cả ngày lẫn đêm?
cho trang cổ tích mượt êm
người mơ với những hôn mềm tình xưa
 
tòa sen tỏa ngát hương đưa
chắp tay tâm nguyện, lòng thừa ân trên
đất bằng lắng nỗi chông chênh
nắm tay em, lại lênh đênh biển tình
 
vô tư bày biện niềm riêng
nào hay giọt đắng ngấm men lên sầu
cành đông sùi sụt giọt ngâu
ơn trời! Ô Thước bắc cầu vừa xong
 
nắng mai hong sợi tơ hồng
đôi chim ríu rít  bềnh bồng nhành mơ
 
Nguyễn Văn Thái
13-12-2014*1879
*
 
N G H Ĩ   Đ Ế N   C H Á U   C O N
 
 
nghĩ đến cháu con trong đêm khó ngủ
năm canh trường những chuyện chẳng vào đâu
xen lẫn buồn vui luẩn quẩn lo âu
lạnh sương khuya đếm canh cùng gà gáy
 
nghĩ đến cháu con những ngày nắng cháy
nồng nặc hơi đường nhựa bốc, trường xa…
tất tả thời gian trong cuộc bôn ba
dòng phù sinh cuốn theo bao hoài vọng
 
nghĩ đến cháu con những ngày mưa lạnh
buốt giá trời đông gió rít run cây
đường mưu sinh thúc giục bước chân gầy
nắng ngày mai thêm dài đêm ngái ngủ
 
nghĩ đến cháu con cuộc đời dâu bể
sự tồn - vong đâu thể chắc lòng tay
hạt bụi u minh lần bước mơ ngày
ta ở đâu trong thiên hà huyền bí…
 
nắng nhạt dần…
miên man dòng suy nghĩ…
níu cánh thơ ôm mây thỏa giấc chiều!
 
Nguyễn Văn Thái
16-12-2014*1883
*
 
L  U N G   L I N H   Á N H   S Á N G…
 
 
… Chuông thánh ngân nga
hồn sóng
lâng lâng…
Không gian bao la ngàn sao lấp lánh
Cánh buồm đỏ một vòng trôi quyến luyến
Khúc tri âm đằm thắm lạc vườn thơ
 
Đồng vọng câu kinh ru giấc mộng mơ
Hương gió mát tĩnh lòng xanh cây cỏ
Đắm mơn man đất nồng nghe hơi thở
Vầng ban mai tươi rói ngát mùa hoa
 
Trong nắng tinh khôi hòa điệu bài ca
Lòng ngưỡng vọng du dương câu kinh thánh
Ân mãi ghi tâm
lung linh ánh sáng…
Giữa mơ màng
gom ấm…
dẫu nhỏ nhoi.
 
Nguyễn Văn Thái
21-12-2014*1885
 
 
 
 
 
 
0
T I Ế N G   C H U Ô N G   M Ù A   Đ Ô N G
 
 
Vọng tiếng than từ lòng lữ khách
Rét tràn về tí tách mưa rây
Thương con chim nhỏ lạc bày
Cánh buồn vỗ mỏi gió gầy trời đông
 
Thấu bấy mùa qua đông ngóng đợi
Tuyết trắng rơi vời vợi cội nguồn
Mưa tuôn đẫm lệ hoàng hôn
Chân trời mù mịt mây buồn giăng giăng
 
Vẳng vọng nghe chuông ngân thánh thót
Xao xuyến lòng thao thiết dòng sông
Lung linh ngọn nến - cậy mong
Thiên đường trải rộng vườn hồng rộ hoa
 
Trách mãi chi can qua thế cuộc
Mở rộng lòng thân thuộc trước sau
Bình yên nhân nghĩa - nguyện cầu
Cùng nhau vui hội nhiệm màu tình quê
 
Nguyễn Văn Thái
22-12-2014*1888
*
 
C H Ê N H   C H A O
 
 
Giấc xuân đã vãn theo chiều
Bến yêu gió lộng yếm điều buông lơi
Nép vai thủ thỉ thưa lời
- “Tình đầu hồi lại hẹn mời tâm giao…”
 
Thoảng cơn gió lạnh
chênh chao
Con tim hờn tủi
nao nao se buồn
Tự dưng trống trải tâm hồn
Đường về mưa đổ bồn chồn sầu vương
 
Nói sao dâu bể tình trường
Mông lung huyền bí khôn lường vân vi.
 
Nguyễn Văn Thái
24-12-2014*1889
*
 
T Ô I   Đ Ã   “ C H Ế T ”
 
 
Tôi đã “chết” nếu không gian màu đen
trí lú lẫn không phân điều phải trái
dòng sông trôi qua những vùng hoang dại
chẳng nghĩ mình đang khật khưỡng cơn say
 
Tôi đã “chết” sau đọc câu thơ hay
mà trước đó hồn tôi không cảm thấy
Ơi những tâm hồn diệu kỳ biết mấy!
lọc “kim cương” trong không khí hàng ngày
 
Tôi đã “chết” khi mê muội phơi bày
lòng chập choạng chọn giữa người và thú
trước những khổ đau cuộn mình say ngủ
mắt vô hồn nhìn lấp lánh muôn hoa
 
Tôi đã “chết” với năm tháng phôi pha
theo vô thường trống không lòng trắc ẩn
mùa băng giá bọc trái tim vô cảm
sa mạc cằn khô cạn suối tình yêu.
 
Nguyễn Văn Thái
26-12-2014*1890
*
 
R É T   V Ề !
 
 
Em đi thì rét mưa về
Trời u ám bủa bốn bề liêu trai
 
Lạnh trùm mái ướt mưa hoài
Gió run vòm lá cành xoài rũ hương
Sân màng ánh trắng mờ gương
Cửa toang gió giá thấu xương, cóng đờ
 
Chờ em cóng cả hồn thơ
Dòng hiu hắt giá ngắt bờ sông quê
Lòng buông mù mịt sơn khê
Mai ngày còn rét lạnh về nữa không?
 
Ngày mai rét còn rét không?
Trời thì đã vậy chỉ mong hơi người
Lạnh ngoài đâu buốt lạnh đời
Có em có giọt nắng khơi tỏa hồng!
 
Nguyễn Văn Thái
28-12-2014*1892
*
L Ầ N   Đ Ầ U
 
 
Lần đầu ai chả ngây thơ!
Đầu tiên ra biển tìm mơ chân mình
Đăm đăm mãi với đất liền
Bỗng dưng ngẩng mặt… biển rinh ngang mày
 
Lần đầu giây ấy cầm tay
Tưởng con lật đật đang say với tình
Thế là tất thảy tươi xinh…
Tình yêu là vậy một mình mình ai!
 
Lần đầu ai chẳng chơi vơi
Một hôm em nói rằng thôi anh à
Thất thần cả mấy tuần qua
Lâng lâng lơ lửng la đà cùng mây…
 
Lần đầu nửa tỉnh nửa say!
Biết nhau đâu, đã ấm tay ngộ người
Vô duyên thêm thẹn với đời
Hèn sang - lầm lẫn để cười mãi sau
 
Cái gì cũng có lần đầu
Chỉ duy cái chết lần sau không còn.
 
Nguyễn Văn Thái
29-12-2014*1893
 
 
 
 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 127128129 | Trang 129 của 129 trang, bài viết từ 1921 đến 1924 trên tổng số 1924 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9