Đời thơ
Thay đổi trang: << < 127128129 | Trang 129 của 129 trang, bài viết từ 1921 đến 1928 trên tổng số 1928 bài trong đề mục
Nguyễn Văn Thái 1949 1 ngày và 1 giờ (permalink)
0
N G Ẫ U   H Ứ N G
 
 
Gió vi vu đợi người chưa thấy
Lẳng lặng sương trong rót hạt sầu
 
Anh đi bói mộng giữa ngàn dâu
Thả sợi tơ hồng ràng thệ ước
 
Ta hẹn nhau từ muôn kiếp trước
Ước mơ đầy sóng dậy trùng khơi
 
Đêm - ngày kết mộng thắm đôi nơi
Son sắt duyên thơ tình vũ trụ 
 
Ngọt giọng vui đời hòa tiếng thở
Bên nhau mặc bão nổi mưa giông
 
Nâng niu thắm ngát đỏ bông hồng
Lấp lánh pha lê miền cát gió
 
Nguyễn Văn Thái
10-11-2014*1859
Thu Giang Vũ(Chữ nghiêng)-Nguyễn Văn Thái
*
 
V À O   Đ Ô N G
 
 
du dương sáo vọng tầng không
vòm mây lất phất ướt bông cúc tàn
đồng xa se lạnh mơn man
bến sông heo hút gợi vàn sóng xưa
 
sân thu lấm tấm sàng mưa
buổi mai nắng hẩy nhạt vừa khô hong
heo may lay nhẹ cánh hồng
thoảng hương hoa mộc ngây lòng đông sang
 
bờ xanh thảng chút ngỡ ngàng
vào đông se sắt mơ màng thu qua.
 
Nguyễn Văn Thái
13-11-2014*1861
*
 
D Â N G   H O A   T Ặ N G   T H Ầ Y
 
 
Nụ cười mãn nguyện biết bao
Phút giây hạnh phúc ngọt ngào là đây
Hoa tươi xinh kính tặng thầy
Tấm lòng con trẻ thơ ngây ngát hồng!
 
Hương nhuần sắc thắm khiết trong
Tình sâu nghĩa nặng dày công ơn thầy
Miệt mài trí mẫn tâm đầy
Trái tim nhân hậu tháng ngày ấp iu
 
Con đò dầu dãi sớm chiều
Chở bao khát vọng đẹp giàu quê hương
Bến bờ ươm mộng yêu thương
Tương lai rạng rỡ - thiên đường mai sau
 
Hoa thơm dâng thầy kính yêu
Khắc trong tâm khảm những điều dạy khuyên!
 
Nguyễn Văn Thái
14-11-2014*1862
*
 
V Ề   T R Ư Ờ N G   X Ư A   N G À Y   2 0   -   1 1
 
 
Nắng còn níu cánh thu vương
Đã đông đâu lỡ ngả đường phân ly
Gió se chút lạnh “xuân thì”
Rung rinh tóc liễu rầm rì trời xanh
 
Ngập vào ngào ngạt hương thanh
Giữa rừng hoa nắng ngọt lành tình thân
Hồn say như bấc lâng lâng
Ngấn rưng ngọc lệ trào dâng nỗi niềm
 
Tình yêu từ lửa trái tim
Cái tâm đức hạnh vững thềm nghĩa nhân
Cờ hoa thắm đỏ rợp sân
Đón thầy cô giáo nghênh tân nắng hường
 
Ngày vui đoàn tụ về trường
Nồng trang kỷ niệm
yêu thương đậm đà.
 
Nguyễn Văn Thái
2011-2014*1865
*
 
 
D Ò N G   S Ô N G   T H Ơ
 
 
dòng sông thơ gợn sóng
vô thủy mạch đầu nguồn
cô đơn con suối chảy
xanh thắm một dòng tuôn
 
lượn quanh như dải lụa
bao thác với bao ghềnh
ngậm ngùi con bãi nổi
tiếc nuối thời lênh đênh
 
trăng ngần lồng ánh nước
sóng dạt dào reo khơi
hoàng hôn lên sắc tím
hương tỏa ngát bên đời
 
dòng sông thơ mãi chảy
như cuộc tình trăm năm
thả hồn ta dõi bóng
mơ mộng ngắm trăng rằm…
 
Nguyễn Văn Thái
25-11-2014*1868
 
 


 
Nguyễn Văn Thái 1949 1 ngày và 1 giờ (permalink)
0
T R Ò N   V Ẹ N   V Ò N G   M Ơ
 
 
tròn vẹn vòng mơ bồng bềnh trái đất
tỏa lung linh vầng nhật nguyệt bên đời
như muôn thuở nhuần hương sắc sinh sôi
con tim hát ngân khúc tình bể ái
 
mặt trời hồng khỏa khói sương hoang dại
ru hồn nhau mơ mộng nhịp cầu thơ
dòng sông xanh thao thiết ngát đôi bờ
cánh buồm đỏ luyến làn mây lữ thứ
 
búp hồng thơm tươi thanh qua sương gió
cánh rung rinh reo giọt nắng vườn tình
đài pha lê lấp lánh đóa hoa xinh
bình minh rạng xua tan màn đêm tối
 
ngưỡng bông sen ngần hương hồ đồng nội
nghĩa nhân văn canh cánh vọng cửa thiền
cõi trần ai gom nhặt hạt yêu thương
nhú mầm xanh vĩnh hằng tràn nhựa sống
 
mặt đất thơm… tròn vòng mơ - mãi ước!
 
Nguyễn Văn Thái
26-11-2014*1869
*
 
T Ì N H   T H Ơ
 
Thôi nào!
ta lạc mùa say
Cất trang kỷ niệm
để ngày phiêu du
Thả hồn lên cánh vàng thu
Hát reo theo gió
mây mù loãng tan
 
Tình thơ
ngát đóa em - anh
Trăng đưa lối mộng
ngọt lành trao nhau
Kỳ cùng
chung nỗi bể dâu
Trần ai quên tuổi
đẹp câu thâm tình
 
Nào em!
ươm thắm mầm xanh
Một mai…
hoa trái
mướt cành
ngọt, hương.
 
Nguyễn Văn Thái
2-12-2014*1872
 *
 
T H Ư Ơ N G   C Á N H  
Q U Ỳ N H   H Ư Ơ N G
 
 
Giọt giao mùa tí tách màn đêm
Hồn lạnh giá mơ màng viễn xứ
Nỗi mất buồn dư âm lữ thứ
Quê hương xa vời vợi nghìn trùng
 
Ý thiên cơ huyền bí khôn cùng
Vận nước non trong khuôn định mệnh
Chất xám mờ, trái tim hoảng loạn
Cỏ thân ta gió quất tơi bời
 
Hát lời ru yên dạ cho người
Gửi nắng quê ấm trời tuyết trắng
Chút nghĩa tình êm đềm nỗi vắng
Lên câu thơ thi vị dòng đời
 
Dạo vườn mơ cùng bạn tâm khơi
Hát khúc tình trăng vàng dịu sáng
Hòa nhịp đời hương hồng đượm ngát
Ấp buồm thơ bến mộng vui cười!
 
Nguyễn Văn Thái
6-12-2014*1873
*
 
N G Ờ   Đ Â U
 
 
Nhìn trăng
đẹp nỗi riêng mình
Đêm thanh
vằng vặc cuộc tình mát trong
Ta đi
Trăng dõi theo cùng
Ngờ đâu
trăng đắm tình chung dương trần
 
Nỗi niềm tắm táp sông Ngân
Heo may cuộn vạt mây vần vũ mưa
Dòng trôi nhạt ánh nắng đưa
Đứng bên bờ lở tình thưa thớt lòng
 
Đâu rồi tha thiết với mong
Cánh buồm ngút mắt sang sông…
chiều rồi !
 
Nguyễn Văn Thái
7-12-2014*1874
 *
 
G I Ã   T H U
 
 
Nén lòng
để “giấc ngủ” yên
Con tim ấy ngọt niềm riêng đoạn sầu!
Vô tâm
lỡ chạm vết đau
Trắng đen
bộc bạch
đoạn sầu thành ba :
Sầu này - suối thẳm lặng xa
Sầu này - nhàu nát cánh hoa úa màu
Sầu này - ách khoác tội đồ
Nàng thơ xinh đẹp cơ hồ lọ lem
 
Dằn lòng!
xin lỗi con tim
Mải mê trăng
lỡ lim dim
đọa đầy
Thương con nai lạc rừng gầy
Cành thu lá rụng
tan bầy
Gĩa thu!
 
Nguyễn Văn Thái
9-12-2014*1875
 
 
 
 
 
0
R U   T Ô I
 
ru tôi một áng thơ buồn
chiều vơi thanh thản thả hồn phiêu linh
em yên đẫy cuộc phù sinh
hát lời than cũ khóc tình ngày xưa
 
vô tâm đất sổi ươm mơ
đông sang ngấm lạnh bấy giờ thấu đau
đong đưa em giấu tình sầu
tim tôi lỡ tội, bạc màu hồn thơ
 
trời đông lất phất bụi mưa
mộc lan e nụ, vườn thưa nắng vàng.
 
Nguyễn Văn Thái
11-12-2014*1877
*
 
N Ỗ I   N I Ề M   N G H E   K È N   Đ Á M   M A
 
 
tàn thu lá úa về nguồn
nắng vàng chững lại đời buồn héo hon
 
tiếng kèn gió đẩy lên non
lời thương da diết càn khôn sụt sùi
 
tiễn đưa vĩnh biệt con người
lệ rơi thấm lạnh ngậm ngùi đêm sương
 
trời nghiêng đất lở vấn vương
luân hồi bể khổ xót thương phận mình
 
vọng tâm mõ nguyện chân kinh
khổ đau chắt gạn nghĩa tình nhân luân.
 
Nguyễn Văn Thái
12-12-2014*1878
*
 
G I Ã I   B À Y …
 
 
tưởng rằng vào giấc ngủ say
quên đi huyễn hoặc cả ngày lẫn đêm?
cho trang cổ tích mượt êm
người mơ với những hôn mềm tình xưa
 
tòa sen tỏa ngát hương đưa
chắp tay tâm nguyện, lòng thừa ân trên
đất bằng lắng nỗi chông chênh
nắm tay em, lại lênh đênh biển tình
 
vô tư bày biện niềm riêng
nào hay giọt đắng ngấm men lên sầu
cành đông sùi sụt giọt ngâu
ơn trời! Ô Thước bắc cầu vừa xong
 
nắng mai hong sợi tơ hồng
đôi chim ríu rít  bềnh bồng nhành mơ
 
Nguyễn Văn Thái
13-12-2014*1879
*
 
N G H Ĩ   Đ Ế N   C H Á U   C O N
 
 
nghĩ đến cháu con trong đêm khó ngủ
năm canh trường những chuyện chẳng vào đâu
xen lẫn buồn vui luẩn quẩn lo âu
lạnh sương khuya đếm canh cùng gà gáy
 
nghĩ đến cháu con những ngày nắng cháy
nồng nặc hơi đường nhựa bốc, trường xa…
tất tả thời gian trong cuộc bôn ba
dòng phù sinh cuốn theo bao hoài vọng
 
nghĩ đến cháu con những ngày mưa lạnh
buốt giá trời đông gió rít run cây
đường mưu sinh thúc giục bước chân gầy
nắng ngày mai thêm dài đêm ngái ngủ
 
nghĩ đến cháu con cuộc đời dâu bể
sự tồn - vong đâu thể chắc lòng tay
hạt bụi u minh lần bước mơ ngày
ta ở đâu trong thiên hà huyền bí…
 
nắng nhạt dần…
miên man dòng suy nghĩ…
níu cánh thơ ôm mây thỏa giấc chiều!
 
Nguyễn Văn Thái
16-12-2014*1883
*
 
L  U N G   L I N H   Á N H   S Á N G…
 
 
… Chuông thánh ngân nga
hồn sóng
lâng lâng…
Không gian bao la ngàn sao lấp lánh
Cánh buồm đỏ một vòng trôi quyến luyến
Khúc tri âm đằm thắm lạc vườn thơ
 
Đồng vọng câu kinh ru giấc mộng mơ
Hương gió mát tĩnh lòng xanh cây cỏ
Đắm mơn man đất nồng nghe hơi thở
Vầng ban mai tươi rói ngát mùa hoa
 
Trong nắng tinh khôi hòa điệu bài ca
Lòng ngưỡng vọng du dương câu kinh thánh
Ân mãi ghi tâm
lung linh ánh sáng…
Giữa mơ màng
gom ấm…
dẫu nhỏ nhoi.
 
Nguyễn Văn Thái
21-12-2014*1885
 
 
 
 
 
 
0
T I Ế N G   C H U Ô N G   M Ù A   Đ Ô N G
 
 
Vọng tiếng than từ lòng lữ khách
Rét tràn về tí tách mưa rây
Thương con chim nhỏ lạc bày
Cánh buồn vỗ mỏi gió gầy trời đông
 
Thấu bấy mùa qua đông ngóng đợi
Tuyết trắng rơi vời vợi cội nguồn
Mưa tuôn đẫm lệ hoàng hôn
Chân trời mù mịt mây buồn giăng giăng
 
Vẳng vọng nghe chuông ngân thánh thót
Xao xuyến lòng thao thiết dòng sông
Lung linh ngọn nến - cậy mong
Thiên đường trải rộng vườn hồng rộ hoa
 
Trách mãi chi can qua thế cuộc
Mở rộng lòng thân thuộc trước sau
Bình yên nhân nghĩa - nguyện cầu
Cùng nhau vui hội nhiệm màu tình quê
 
Nguyễn Văn Thái
22-12-2014*1888
*
 
C H Ê N H   C H A O
 
 
Giấc xuân đã vãn theo chiều
Bến yêu gió lộng yếm điều buông lơi
Nép vai thủ thỉ thưa lời
- “Tình đầu hồi lại hẹn mời tâm giao…”
 
Thoảng cơn gió lạnh
chênh chao
Con tim hờn tủi
nao nao se buồn
Tự dưng trống trải tâm hồn
Đường về mưa đổ bồn chồn sầu vương
 
Nói sao dâu bể tình trường
Mông lung huyền bí khôn lường vân vi.
 
Nguyễn Văn Thái
24-12-2014*1889
*
 
T Ô I   Đ Ã   “ C H Ế T ”
 
 
Tôi đã “chết” nếu không gian màu đen
trí lú lẫn không phân điều phải trái
dòng sông trôi qua những vùng hoang dại
chẳng nghĩ mình đang khật khưỡng cơn say
 
Tôi đã “chết” sau đọc câu thơ hay
mà trước đó hồn tôi không cảm thấy
Ơi những tâm hồn diệu kỳ biết mấy!
lọc “kim cương” trong không khí hàng ngày
 
Tôi đã “chết” khi mê muội phơi bày
lòng chập choạng chọn giữa người và thú
trước những khổ đau cuộn mình say ngủ
mắt vô hồn nhìn lấp lánh muôn hoa
 
Tôi đã “chết” với năm tháng phôi pha
theo vô thường trống không lòng trắc ẩn
mùa băng giá bọc trái tim vô cảm
sa mạc cằn khô cạn suối tình yêu.
 
Nguyễn Văn Thái
26-12-2014*1890
*
 
R É T   V Ề !
 
 
Em đi thì rét mưa về
Trời u ám bủa bốn bề liêu trai
 
Lạnh trùm mái ướt mưa hoài
Gió run vòm lá cành xoài rũ hương
Sân màng ánh trắng mờ gương
Cửa toang gió giá thấu xương, cóng đờ
 
Chờ em cóng cả hồn thơ
Dòng hiu hắt giá ngắt bờ sông quê
Lòng buông mù mịt sơn khê
Mai ngày còn rét lạnh về nữa không?
 
Ngày mai rét còn rét không?
Trời thì đã vậy chỉ mong hơi người
Lạnh ngoài đâu buốt lạnh đời
Có em có giọt nắng khơi tỏa hồng!
 
Nguyễn Văn Thái
28-12-2014*1892
*
L Ầ N   Đ Ầ U
 
 
Lần đầu ai chả ngây thơ!
Đầu tiên ra biển tìm mơ chân mình
Đăm đăm mãi với đất liền
Bỗng dưng ngẩng mặt… biển rinh ngang mày
 
Lần đầu giây ấy cầm tay
Tưởng con lật đật đang say với tình
Thế là tất thảy tươi xinh…
Tình yêu là vậy một mình mình ai!
 
Lần đầu ai chẳng chơi vơi
Một hôm em nói rằng thôi anh à
Thất thần cả mấy tuần qua
Lâng lâng lơ lửng la đà cùng mây…
 
Lần đầu nửa tỉnh nửa say!
Biết nhau đâu, đã ấm tay ngộ người
Vô duyên thêm thẹn với đời
Hèn sang - lầm lẫn để cười mãi sau
 
Cái gì cũng có lần đầu
Chỉ duy cái chết lần sau không còn.
 
Nguyễn Văn Thái
29-12-2014*1893
 
 
 
 
 
 
 
0
 
R U   T Ô I
 
ru tôi một áng thơ buồn
chiều vơi thanh thản thả hồn phiêu linh
em yên đẫy cuộc phù sinh
hát lời than cũ khóc tình ngày xưa
 
vô tâm đất sổi ươm mơ
đông sang ngấm lạnh bấy giờ thấu đau
đong đưa em giấu tình sầu
tim tôi lỡ tội, bạc màu hồn thơ
 
trời đông lất phất bụi mưa
mộc lan e nụ, vườn thưa nắng vàng.
 
Nguyễn Văn Thái
11-12-2014*1877
*
 
C Á I   C H Ế T
 
 
Tình cờ ta xuất hiện
Chìm nổi bể trầm luân
U minh theo tạo hóa
Trong thế giới nhân quần
 
Gửi lòng bao ước vọng
Ta im lặng một ngày
Trời kia mưa xối xả…
Reo hạt bụi bay bay
 
Vĩnh hằng và hiện hữu
Thần chết quyền vô biên
Tạo thành điều hợp lý
Đến sững sờ, tự nhiên
 
Bằng lòng trong giới hạn
Vui với lẽ công bằng
Còn một giây tồn tại
Chữ Người mãi vinh danh
 
Nguyễn Văn Thái
30-12-2014*1894
*
 
N Ắ N G   Ấ M   M Ù A   Đ Ô N G
 
 
Cùng với bóng mơ màng phố ảo
Cánh chim so sóng gió nghìn trùng
Niềm tin vượt cổng trời biên ải
Sóng dợn thuyền hiu hắt lạnh đông
 
Trời tỏa nắng vàng đường định mệnh
Tiếng tơ đồng ngân khúc tri âm
Cõi lương tâm hướng lòng chân thiện 
Thơ vọng ru sâu đượm nghĩa tình
 
Sải bước quê heo may thoáng mát
Có hương mây ấm áp tình đời
Vườn thơ rực rỡ bông hồng đỏ
Nắng lụa tràn trề trải ấm đông .
 
Nguyễn Văn Thái
4-1-2015*1896
*
C Ó   M Ộ T   M Ù A   Đ Ô N  G
 
 
Mùa đông ấu thơ lọt trong lòng mẹ
Trái tim yêu thương ủ ấm cuộc đời
Thương bao rét manh sồng nâu cóng giá…
Tháng lương đầu con tặng mẹ áo bông
 
Tuổi thơ tôi có mùa đông yêu dấu
Chiếu cuộn tùm hum ổ rạ sum vầy
Mặc rả rích mưa rét buồn rũ lá
Nắng đoàn viên tươi rói ấm tiếng cười
 
Mùa đông năm nao trường đi sơ tán
Cơm trọ cầm hơi, áo sợi - ước ao
Gió vẫn ru cùng mây trời nhuộm nắng
Vọng chân trời ngọn lửa cháy khát khao
 
Có một mùa đông thuở nào khói lửa
Đồng đội ôm nhau đêm rét rừng già
Lửa tin yêu ru nồng say giấc ngủ
Nung chí diệt thù giữa buổi can qua
 
Mùa đông đầu tiên trường quê dạy học
Bến đò xưa đưa đón những chiều tà
Giữa quạnh hiu nghe tiếng chèo khỏa sóng
Đỡ chạnh lòng rét mướt mệt đường xa
 
Có mùa đông khơi dậy những mùa hoa
Cái rét đến càng thêm yêu ngọn lửa.
 
Nguyễn Văn Thái
9-1-2015*1900
*
 
C H I A   S Ẻ   N Ỗ I   Đ A U
 
 
Chị đi 
Mất biệt bóng hình 
Bỏ em ở lại một mình chơ vơ
”….
 
Lời sông
quặn thắt ruột đau
Cuộn lên từ đáy
đục ngầu dòng trôi
Nào ai biết khúc lở bồi
Tránh qua mắt xoáy,
hát lời phù sa!
 
Chị đi
về phía ngàn xa
Để em nức nở chiều tà lẻ loi
Liêu xiêu lạc giữa cõi đời
Đau thương dồn nén đầy vơi nỗi lòng
 
Giọt đời ước đục thành trong
Ru người đắm đuối cảm dòng bi ai.
 
Nguyễn Văn Thái
11-1-2015*1901
*
 
H Ư Ơ N G   Đ Ê M
 
 
Mưa rơi rét giá đêm trường
Côn trùng tấu khúc bi thương não nề
Hương đêm lắng đọng hồn quê
Tơ ngân da diết giãi giề tim côi
 
Tuyết đưa lời gió xa xôi
Ngậm ngùi se thắt những lời tình thâm
Ngắn dài giọt lệ… dư  âm
Tiếng con chim hót âm thầm bụi gai
 
Em ơi tỉnh giấc u hoài!
Thiên duyên kỳ ngộ, duyên hài ấm êm
Dẫu mai nắng tắt bên thềm
Câu thơ thắm sắc tím mềm thời gian.
 
Nguyễn Văn Thái
11-1-2015*1902
*
 
 
 
0
C Ả M   Ơ N    C Á C   C  O N
 
 
Nhờ trời, phúc đức Tổ tiên
Nhà ta ấm mái bình yên đến rày
Khổ công, nhẫn chí, thẳng ngay
Chữ tâm chữ đức đêm ngày - thiện căn
 
Các con thấu hiểu lời răn
Như chim đủ cánh ra ràng bay xa
Xứng công dưỡng dục ngày qua
Hơn bao gấm vóc ngọc ngà con dâng
 
Hàng ngày chuông thoại reo ngân
Thăm cha, gặp mẹ ân cần, chuyện vui
Mẹ, cha trái gió giở giời
Lo toan, săn sóc;  giãi lời tình thâm
 
Một lòng nội ngoại hiếu trung
Không phân nếp tẻ, cúc cung dưỡng đều
Vẹn tình cốt nhục, “nhiễu điều …”
Hết lòng nuôi dưỡng thương yêu con mình
 
Song thân mãn nguyện, đinh ninh
Các con trọn đạo nghĩa tình, thủy chung
Nhớ ơn Trời - Phật bao dung
Con tôi tích đức, ước mong làm Người.
 
Nguyễn Văn Thái
15-1-2015*1903
*
M Á I   C H I Ề U
 
 
Bát nhang ấm nở chân hương
Nắng bình yên tỏa yêu thương, bếp hồng
Cội nguồn xanh thắm vô cùng
Phù sa lấp lánh ắp dòng sông yêu
 
Thắm tình mẫu tử yêu chiều
Nắng mưa chắt mật đượm bầu sữa hơn
Chim non đủ cánh xa vươn
Nụ cười viên mãn, ngát vườn cội quê
 
Gió hương thường nhật đưa về
Tấm lòng hiếu thảo đề huề tình con
Nắng thu ấm áp hoàng hôn
Bến quê thoáng mát ru hồn tiêu dao.
 
Nguyễn Văn Thái
18-1-2015*1904
*
 
V U   V Ơ …
 
 
Thu đi đông chớm mưa lay
Tiếng chim hoang hoải xa bày gọi, thương
Ngày trôi bóng đổi vô thường
Nhìn mây biền biệt vấn vương nỗi lòng
 
Can qua…  khúc lặng hai dòng
Nửa sầu lữ thữ nửa bồng nước non
May còn máu nhuộm màu son
Vườn thơ lộng gió, tình còn chút hương
 
Bao mùa lũ xiết sông Tương
Bờ xa vời vợi tơ vương bến sầu
Thèm mong dư lệ tình ngâu
Chỉ vần thơ bắc nhịp cầu ước xuân
 
Chữ tình chữ nghĩa tri ân
Mộng chi sum họp nối vần ngày - đêm
Nắng chia hai sắc buồn thêm
Câu thơ chia sẻ êm đềm tặng nhau.
 
Nguyễn Văn Thái
20-1-2015*1905
*
 
T R Ẻ   M Ã I   C Ù N G   T R Ă N G
 
 
Tình em trẻ mãi cùng xuân
Đêm thơ thơm gió hương ngần đan sương
Lung linh sao thả tơ vương
Sông khuya lóng lánh dòng gương êm đềm
 
Nồng nàn ấp ủ trong tim
Xua cơn gió lạnh cuốn tìm vu vơ
Cánh bèo nhỡ khuất trăng thơ
Trái tim đánh thức dại khờ lênh đênh
 
Tắm trăng vàng óng niềm riêng
Cùng du cõi ảo lộng miền mây xanh
Tay ôm quyện dẫu mong manh
Tình trong bảy sắc…  mộng lành cho nhau
 
Trọn duyên trầu thắm xanh cau
Trùng khơi sóng cả, chia màu, chiều vơi…
Cánh thơ chắp khoảng xa vời
Phố mơ đẹp mộng tình khơi bốn mùa .
 
Nguyễn Văn Thái
15-1-2015*1912
*
 
H E O   M A Y
 
 
Tràn lòng hiu quạnh heo may
Thổi mùa đông chớm lắt lay cánh tình
Hạt mưa loang nắng thủy tinh
Reo trong tâm khảm lung linh đóa sầu
 
Heo may khao khát tình ngâu
Sông Tương lờ lững, nhịp cầu mỏi mong
Trông vời sóng ruổi mơ mòng
Cánh buồm lay gió ngợp trong sương mờ
 
Lênh đênh ước hẹn bến mơ
Heo may se ngọt thôi ngơ ngẩn lòng
Dặt dìu sóng biếc khơi dòng
Sắc hương khoe tỏa bướm ong hẹn hò.
 
Nguyễn Văn Thái
26-1-2015*1913
 
 
 
 
 
 
0
M Ù A   K H Ơ I
 
 
Sáng thu nắng rải ngân nga
Gió đưa thoang thoảng ruộng xa ruộng gần
Em đang gieo cấy thanh tân
Gương đồng tỏa sáng xanh xuân chân trời
 
Tay đan thảm lúa mùa khơi
Bóng lồng mây sóng ngược trời mênh mông
Đồng làng óng ả thân ong
Thướt tha sợi gió em hong tơ vàng
 
Cảnh tình ru giấc mơ màng
Lâng lâng sương khói thiên đàng mê say
Hồn quê sâu lắng vơi đầy
Chập chờn dáng mẹ thu gầy năm xưa…
 
Cúc cù…  xô nắng vọng trưa
Giật mình ngơ ngác lệ vừa đẫm tay
Dải dây cò trắng sải bay
Bâng khuâng dõi … lẫn tầng mây …  ngút ngàn.
 
Nguyễn Văn Thái
27-1-2015*1914
*
 
L Ờ I   C Ủ A   Đ Ê M
 
 
Nốt nhạc tình* đêm trăng thanh vắng
Dội vào tim nhịp nặng cả hồn
Trời đang trong gió chuyển mưa tuôn
Thao thức mãi màn đêm thăm thẳm
 
Lời của đêm lay lòng trắc ẩn
Tấm tri âm in dấu cuộc đời
Giữa khói sương khát lời tim hát
Thêm tuyệt vời nhuộm sắc sồng nâu!
 
17-1-2015*1915
Thu Giang Vũ (Chữ nghiêng) - Nguyễn Văn Thái
(*) bài thơ TIẾNG GUỐC ĐÊM TRĂNG
*
 
C H I Ê M   N G H I Ệ M
 
 
Bây giờ cách trở núi sông
Sao còn giăng lưới tơ hồng buộc nhau
Buồng the cửa khép, sân rêu
Ngõ vào cỏ ngợp, đèn khêu lụi rèm
 
Đừng cười như khóc mà em
Đem trò diễn xiếc nhá nhem chợ tình
Trăng kia hờ hững lẻ mình
Đường thu đơn độc giữa thinh không buồn!
 
Kín như cái tổ chuồn chuồn
“Xin cơm”  cũng lộ xác khuôn chốn đời…
Vịn nhau - tạo hóa, sinh khơi
Hóa thân ong bướm cuộc chơi dương trần

Ớt cay đỏ mặt tần ngần
Để chiều rũ rượi bần thần cơn say
Ngẫm lời chưa thấu niềm tây
Nửa chân vực thẳm xót bày ruột gan
 
Khiêm nhường gạn lọc lời can
Đường xuân nảy lộc xênh xang bước đời.
 
Nguyễn Văn Thái
28-1-2015*1916
*
 
T Ì N H   E M
 
 
Trinh nguyên áo trắng thuở tơ
Tình yêu thơ mộng - em mơ ngày đầu
Sái duyên sương muối héo trầu
Cau tươi lỡ dịp, vướng sầu đa đoan…
 
Nào hay sa lưới tình gian
Ti - gôn hai nửa, phòng loan nhạt phèo
Chót rồi thuyền phải buông neo
Đục trong nhẫn nhịn phận bèo dạt trôi…
 
Rằng ai thấu tỏ khúc nhôi
Tưởng là mãn cuộc tình đời, bình yên
Muộn mằn quả kiếp nhân duyên
Tình em nghiêng hết khỏa phiền muội xưa!
 
Nguyễn Văn Thái
31-1-2015*1920
*
 
N G H E   K H Ú C   T H Ề M   X U Â N
 
 
Vọng tiếng chim mây khúc nhạc vui
Long lanh hạt nắng sáng tinh khôi
Vương làn gió gợi khơi niềm nhớ
Thoảng ngát lan đưa ngọt giấc đời
 
E ấp tình em đượm lửa nồng
Hoa tươi sắc tím nở vườn mong
Mai vàng hẹn đón bên thềm ước
Lấp lánh sao hoa rộn bến sông
 
Ngân khúc thềm xuân nốt nhạc yêu
Nồng hương lửa mộng - giấc mơ chiều
Xuân về bến hẹn vàng hươm quất
Phơi phới đào hây đỏ má kiều.
 
Nguyễn Văn Thái
7-2-2015*1923
 
 
 
 


 
 
0
B Ứ C   Ả N H   C Ư Ớ I
 
 
Váy hồng kiều dáng kiêu sa
Hây hây má thắm nét hoa rạng ngời
Tặng nhau trọn cả đất trời
Nồng nàn tim đỏ nhịp đời cùng anh
 
Đằm trong hương sắc cỏ xanh
Tình yêu muôn tím nhuộm cành yêu thương
Ngất ngây thưởng khúc thiên đường
Mùa xuân bất tận lửa hương đượm tình…
 
Vào mơ một thuở chuyện mình
Luân hồi ứng nghiệm… lung linh… nhiệm màu!
 
Nguyễn Văn Thái
9-2-2015*1925
 *
 
C H I Ề U   N H A U
 
 
Giao mùa mưa hắt hiu thềm
Phượng hoàng* rũ cánh ngọn mềm, sầu vương
Mờ trăng cạn chén rượu suông
Gửi thơ vào gió neo phương vô tình
 
Gốc đa ngồi cuội với mình
Râm ran trống hội sân đình ngả nghiêng
 
Nguyễn Văn Thái
13-3-2015*1927
(*) Biểu tượng đàn ông cô đơn
*
 
C Ù N G   X U Â N
 
 
Cuối chiều nắng nhạt, phôi phai
Gió thờ ơ vãi rạc rài bờ sương
Dửng dưng dòng quẩn bến thương
Bơ vơ thuyền mục vấn vương u hoài
 
Vọng xa le lói trang đài
Não nùng vuốt tiếng thở dài cành đêm
Dế ngân buốt lạnh qua rèm
Sầu lên úa lá hiên thềm vàng rơi
 
Ngậm ngùi buộc lại chơi vơi
Kẻo lao đao với miệng cười thế nhân
Hoa kia khơi sắc tỏa xuân
Dụ ong bướm lượn thêm nhuần nhị vui
 
Ngập ngừng ngó dậu mùng tơi
Không gai mà thấy cao vời tường chia
Cành vàng lá ngọc thuở chưa…
Lụy phiền!?
Đâu dám dây dưa vướng tình
 
Nghe như vẹt hót không thinh…
Cái tâm cái nghĩa - đinh ninh khảm lòng
Cầm vui chuốt nuột tơ hồng
Hồn thơ vẫn gió bềnh bồng cùng xuân.
 
Nguyễn Văn Thái
13-2-2015*1928
*
 
T H Ề M   X U Â N
 
 
Dòng sông lấp lánh ban mai
Nhành xanh khoe ánh sao cài đong đưa
Thanh ngần dậy tiếng chim đua
Tinh khôi mắt ngọc… thẫn thờ chồi đêm
 
Hoa xòe cánh nắng xuân thềm
Hương đưa ong bướm vui thêm đường tình
Mầm non lộc biếc tươi xinh
Râm ran xuân tỏa lung linh sắc màu
 
Cội nguồn dưỡng dục mai sau
Cháu về đằm thắm tình chiều quê hương
Viếng thăm phần mộ Tổ Tiên
Nén nhang tâm đức… con nương bước trần
 
Bên thềm xao xuyến tần ngần
Bóng câu…! Nắng mỏi ! Bao lần…  xuân thôi?
Gót chiều bến cội thảnh thơi
Khải hoàn ngân khúc…
bồi hồi xuân sang.
 
Nguyễn Văn Thái
16-2-2015*1929
*
 
B Ế N   Đ Ợ I
 
 
Vẳng vọng thinh không
Mơ mòng bến đợi
Hững hờ mây lạnh chân trời
Làn đông quẩn lại mưa rơi cuối chiều
 
Giấc mộng phiêu diêu
Vồng kiều vương vấn
Bến xuân sóng lặng tần ngần
Nửa trơ mớn cạn nửa vần gió mây
 
Dòng chảy đổi thay
Vơi đầy cung quế
Men chiều khúc khuỷu sơn khê
Hay chăng công trạng theo về cùng hoa?
 
Hồn quê đêm vọng canh gà
Miên man bến đợi la đà tình suông.
 
Nguyễn Văn Thái
23-2-2015*1936
 
 
 


 
 
Thay đổi trang: << < 127128129 | Trang 129 của 129 trang, bài viết từ 1921 đến 1928 trên tổng số 1928 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9