D Ố C Tôi sinh…
vượt dốc
gập ghềnh
Thuở đầu
dốc ẵm
bồng bềnh ầu ơ
Vượt qua
con dốc ngây thơ
Vịn cha vịn mẹ
võng mơ tháng ngày
Trèo lên những đỉnh - mê say
Bàn chân tứa máu bàn tay chai sần
Kiên tâm qua dốc xuân xanh
Lớn lên từng bậc công danh đường đời
Dốc đời đã vậy, dốc tôi?
Ngẫm xem
năm tháng kết hồi
mình?
hay?…
Trập trùng đỉnh dốc đường mây
Tắm trong ánh sáng rạng xây đường trần.
Nguyễn Văn Thái
3-4-2015*1967
*
T Ì M V Ề D Ấ U X Ư A Thiết tha tiếng sáo trời quê
Mơ màng chão chuộc vọng về ao khuya
Ngược dòng đẫm mộng ngày xưa
Bâng khuâng ta với tuổi thơ giấc ngần
Tiếng chim líu rúi vòm xanh
Vầng đông gieo ngọc mát lành vườn thu
Cỏ non ràn rạt lưỡi bò
Lúa thì con gái, cánh cò giăng dây
Triền đê gió lộng diều bay
Đỏ hoe hoa gạo rắc đầy quầng son
Ríu ran gọi bạn quây tròn
Chiều buông mây tím, lam vòng khói vương
Trăng lên soi tỏ đêm trường
Vẳng nghe tiếng dế đằm sương gọi tình
Thoảng hương hoa bưởi khiết trinh
Liêu xiêu giấc mộng ru mình xuyến xao
Điền viên vui chốn thanh tao
Ngất ngây nghe lá lao xao hương đời…
Nguyễn Văn Thái
4-4-2015*1968
*
C H Â N D U N G M Ộ T H Ọ C T R Ò Chiều nay xuân rộn đường đê
Triền sông sải cánh say mê gió vần
Trời cao lồng bóng cờ xanh*
Đại bàng vươn cánh Thiên - Trần - Vũ** bay
Thăng trầm bao nỗi đường mây
Can qua, bão táp … dạn dày tuyết sương
Bôn ba muôn nẻo can trường
Kinh bang tế thế - chủ trương tâm lòng
Tuần Vường linh tự bến sông
Tâm vàng, đức sáng, phúc hồng là đây
Chí trai giãi với cao dày
Tình chung, nghĩa cử khen thay anh hào
Tình duyên khúc khuỷu ba đào
Thẳng ngay dứt gánh chát chao*** bạc tình
Đá vàng mẫu tử đinh ninh
Sang chiều thiện ác hiển minh cõi này
Tri ân sâu nặng nghĩa thầy
Bể dâu thế cuộc chẳng thay đổi lòng
Cửu trùng bày tỏ tâm trong
Mai sau xanh thắm ngọt dòng về khơi
Cuộc đời ai thấu khúc nhôi
Nghĩ đi ngẫm lại quy hồi là Tâm!
Nguyễn Văn Thái
5-4-2015*1970
*Lá cờ biểu tương coog ty Hợi **Tên công ty ***Gia dối tráo trở (Về Trần Duy Hợi ) * T H A N H M I N H Cùng em viếng mộ thanh minh
Chiều xuân cạn nắng, rung rinh ngô đồng
Mây trời vần vũ tiết đông
Tiếng kêu tu hú… tẻ lòng bâng khuâng
Nén hương thắp tỏ tình chân
Vấn vương khói tỏa… thấy ngần ấy thôi
Người thân khuất biệt xưa rồi
Còn trong tâm tưởng những lời cầu xin
“Tiền vàng”* hóa lửa cầm tin
Tạ công ơn nghĩa giữ yên thanh bình
Định thần tay chắp nghiêng mình
Lá ngô vẫy gió thanh minh cho lòng.
Nguyễn Văn Thái
6-4-2015*1971
*Tiền vàng mã * T H A N H M I N H N H Ớ K Ỷ N I Ệ M V Ề M Ẹ Ầu ơ…lòng mẹ ru đằm
Lịm trong lửa đạn, bú nằm…mẹ thương
“Giang sơn” - một gánh tha hương
Đẻ tôi bến Đọ* giữa đường chạy Tây…
Phượng hồng hoa đỏ hây hây
Líu lô chân sáo, tháng ngày mẹ mong
Sao mai lấp lánh hừng đông
Vẫy con… mẹ chải hương lòng thềm hoa...
Chẳng nề bom dội, đường xa
Lo con thơ dại xa nhà đầu tiên
Bống kho, cơm nắm, gạo tiền…
Sân ga bóng lặng ưu phiền quặn trông…
Ngày về một sáng tươi hồng
Dẫn con nhờ bạn bên sông “tìm” người…
Nhân duyên là chuyện của trời!
Mẹ thương tôi quá vội lời “hỏi xin”
Giữa thời đất nước chưa yên
Tôi đi chinh chiến, mẹ quên cau trầu
Tiễn con qua bến sông sầu
Giọt thương ấp lại chín chiều đầy vơi…
Thanh minh khói tỏa đồng khơi
Lá ngô lay gió, con ngồi định tâm
Mẹ ơi nhận nén hương thơm
Thay điều hiếu đễ con đơm chưa đầy .
Nguyễn Văn Thái
7-4-2015*1972
* Ngã Ba Đọ huyện Đông Hưng tỉnh Thái Bình