Đời thơ
Thay đổi trang: << < 130 | Trang 130 của 130 trang, bài viết từ 1936 đến 1938 trên tổng số 1938 bài trong đề mục
0
Đ Ư Ờ N G   X A
 
 
Trải dặm đường xa tìm thuở trước
Năm xưa dấu ấn bước quân hành
Bạt ngàn rừng thảm cây xanh
Bâng khuâng mình với mong manh phận người
 
Thấm một thời bom rơi đạn nổ
Giọt nắng xuân loang lổ lá rừng
Hiểm nguy gian khổ đã từng
Nào hay ý chúa liệu chừng can qua
 
Biết người ngóng đếm hoa héo úa
Khúc ru buồn rỉ rả ve khan
Trông trăng chia sẻ quan san
Đường khuya ôm bóng xôn xang tơ trời.
 
Nguyễn Văn Thái
28-4-2015*1992
*
 
N Ắ N G   V À N G   Đ Ư Ờ N G   X A
 
 
Anh sải bước đường xa mượt nắng
Gió reo vui sắc vẻ tươi nồng
Bước chân cỏ dệt làn hương đượm
Thêm dịu dàng thơ mộng biếc sông
 
Mong nhạn, níu thinh không huyết lụa
Quan san vơi vợi nẻo mây tầng
Bằng lăng xao xuyến khơi mùa tím
Lặng khúc ngây say nắng trải vàng
 
Huyền diệu hương may thoang thoảng ngát
Rung rinh liễu động mặt hồ trong
Bạc đầu biển sóng ngàn năm khát
Mơ mãi xuân tươi thắm đóa hồng.
 
Nguyễn Văn Thái
3-5-2015*1993
 *
 
T Ả N   M Ạ N   T R O N G  
N G H Ĩ A   T R A N G  T R Ư Ờ N G   S Ơ N
 
 
Ngược dòng tìm dấu chân xưa
Đạn - bom - máu - lửa, nắng mưa một thời
Xuân xanh ngấm đỏ sắc đời
Triều dâng sóng thác ngợp trời cờ sao…
 
Chốn xưa dãi nắng nôn nao
Bạt ngàn xanh mắt, lao xao tiếng rừng
Tìm đâu nơi cũ đã từng
Trùng trùng điệp điệp đất bừng sinh sôi
 
Mênh mang rừng lộng vòm trời
Thinh không “… trói cột” vẳng lời diết da
Bâng khuâng khói quyện với hoa
Dâng hương rưng lệ, nhạt nhòa, mung lung
 
Rừng xanh rừng đỏ xen cùng
Lạnh lùng năm tháng một vùng sơn khê
Thoảng khi cơn gió não nề
Cây hương nghi ngút bộn bề tâm can
 
Năm ngàn nước chảy, quan san
Điệp trùng vắng lặng ngày khan, đêm buồn
Đội hình gom cụm cội nguồn
Suối thiêng reo vọng ru hồn đơn côi
 
Đứng đây trộn lẫn khóc, cười
Giữa rừng, xao xuyến phận người xót xa.
 
Nguyễn Văn Thái
6-5-2015*1995
*
 
B Ạ N   V À O   H Ộ I   T H Ơ   Q U Ê   T Ô I
 
 
Xuân đã chín hạ tiếp nguồn ươm lửa
Vườn cúc làng khoe sắc nắng vàng hươm
Gọi hoàng hôn mơ ủ giấc mây hồng
Khơi dòng biếc dõi dải cò ngút mắt
 
Vào hội thơ quê tôi, tình bạn thắm
Ngọt vần thơ câu hát cất thành lời
Khúc tri âm trầm bổng dịu cung đời
Giọt quỳnh tương vui chén hà …lai láng
 
Tôi chợt nhớ câu xưa đời thường nhắc
Đâu đất lành chim về đậu quanh năm
Lòng tự dưng tuổi nhỏ với trăng rằm
Hồn lâng lâng con diều bồng lên gió
 
Bạn về đây góp thêm hồng ngọn lửa
Đất quê tôi thêm đượm hạt phù sa
Hoa thanh hương tỏa ngát đẹp quê nhà
Trái đã chín thêm ngon lành tươi mát
 
Trọn vòng tay ấm nghĩa tình khao khát
Cốm xanh thơm quyện ngậy lá hương sen
Mầm non mơn mướt nắng dậy mùa xuân
Chiều nồng hạ ve du dương bản nhạc 
 
Khen hồng quân khéo trúc mai sắp đặt 
Trà Tào Khê* ta nâng tụng chúc nhau
Kết vườn đào tâm đắc nghĩa thâm giao
Lung linh mãi bài thơ khơi sóng biếc.
 
Nguyễn Văn Thái
9-5-2015*1997
(*) Loại trà uống vào minh mẫn
*
 
G I Ấ C   C H I Ề U   Q U Ê
 
 
Tựa bến quê hương diễu cảnh tà
Vi vu sáo vọng bóng mây xa
Nồm nam lộng thổi xô con sóng
Rinh rích ve kêu khúc nhạc ca
 
Lẳng lặng cau xanh tỏa biếc ngời
Hương thơm thoảng ngát khắp muôn nơi
Thuyền xưa ngắm bóng dòng sông cội
Ước vọng buồm trăng lộng biển khơi
 
Víu sợi tơ trời khát cuộc yêu
Suối sâu lắng tạc mãi khuôn chiều
Bing bang* chót lỡ hai đầu lạc
Đẫm mộng trăm năm giấc phiêu diêu.
 
Nguyễn Văn Thái
12-5-2015*1998
(*) Vụ nổ sinh ra vũ trụ
 


 
 
 
 
0
T H Ơ   V À   T Ô I
 
 
Túi thơ - tôi gói vui buồn
Nhân tình thế thái, “càn khôn” - dốc chiều
Áo phàm hồn mộng phiêu diêu
Chắt tinh mật ngọt, biết điều mà quên…
 
Nhập “thiền” như bổng bay lên
Say cơn điếu đổ… thoát miền phù vân
Bâng lâng mây, gió, tiên, thần
Lung linh huyền ảo
Tuyệt trần
Mình - thơ
 
Lặng thầm thêu dệt ước mơ
Tiếng chim thánh thót cung tơ lòng mình
Đường chiều nuột nắng thủy tinh
Nghĩa tình sâu nặng gia đình, quê hương
 
Hoàng hôn ủ mái yêu thương
Tôi, em cùng với thơ vương… diệu huyền!
 
Nguyễn Văn Thái
12-5-2015*1999
 *
 
C H I Ê M   B A O
 
 
Tựa như chạm giấc chiêm bao
Thầm mơ bến mộng ngọt ngào tình yêu
Ấp vai vương sợi nắng kiều
Tơ trời giăng nhủ cả chiều thiên thai
 
Vần thơ chắp cánh tình bay
Đồng hồ chậm lại ngây say lối về
Dặm trường rong ruổi niềm mê
Áo tình nhân khoác bốn bề lặng im
 
Phập phồng khép mở buồng tim
Khi làn gió thoảng khi chìm đắm hương
Lặng tờ… thấp thoáng sông Tương
Nghe câu “để đấy” tình vương thêm tình
 
Ve ngân rộn rã sân đình
Lòng nghe dìu dặt tiếng xuân tâm hồn.
 
Nguyễn Văn Thái
16-5-2015*2001
 *
 
Đ Ợ I   E M
 
 
Nắng nôn nao bóng rủ gốc đa làng
Con đường vắng lối cỏ mòn xa tít
Cây bằng lăng* vào mùa hoa đua tím
Gió hắt hiu cánh xác pháo nhẹ rơi
 
Chân trời xa dải mây trắng trôi trôi
Thinh không vọng tiếng kêu - chim tu hú?
Ve inh ả vườn gầy thưa thớt lá
Bụi tre làng da diết cuốc kêu sương
 
Mái hoàng hôn lơ lửng khói nhẹ vương
Đêm dần lắng rung rinh bông Cát Cánh**
Trăng lẫn vào khói sương mây lãng đãng
Dải Ngân Hà lấp lánh một vì sao
 
Còi rời ga gợi nỗi nhớ khát khao
Con tàu mãi tới phương trời thăm thẳm
Góc sân mơ xòe dần bông Quỳnh trắng
Hương vào đêm thanh mát đến ban mai…
 
Nguyễn Văn Thái
17-5-2015*2002
(*) biểu tượng cho sự chung thủy buồn man mát chia ly
(**) biểu tượng tình yêu thầm lặng kiên trì  thủy chung
 *
 
V Ề   V Ớ I   C H Â N   Q U Ê (*)
 
 
Tình thơ đượm nắng ve ngân
Trái tim nồng giục bàn chân dặm trường
Sắc vàng trải mượt con đường
Chân Quê vẫy gọi thân thương nghĩa tình
 
Ngấu men nôn nóng lòng mình
Phượng hồng đua nở lung linh khoe màu
Mười năm hương sắc đằm sâu
Chân Quê dung dị xứng câu “hương đồng…”
 
Ra về níu vạt nhớ mong
Canh cua cà pháo đãi lòng người quê
Cháy hồn giữ trọn câu thề
Tình thơ Nguyễn Bính - Chân Quê giữ gìn.
 
Nguyễn Văn Thái
18-5-2015*2003
(*) CLB thơ Hải Phòng
*
 
M Ơ   T Ư Ở N G
 
 
Vu vơ giữa nắng hè oi
Ngày buông man mác nhớ ai mơ lòng
Vấn vương với dải tơ hồng
Gió lay chấp chới bềnh bồng tương tư
 
Khẽ khàng trăng ló cành thu
Nối câu bỏ ngỏ… phiêu du cõi tình
Men nồng ủ ngấu rượu quỳnh
Bến mơ ước hẹn rung rinh sóng thuyền
 
Tình xưa - xa ngái câu nguyền
Cánh chim chới với chông chênh tháng ngày
Bộn lòng những đắng cùng cay
Trái tim vẫn đỏ - nỗi này em qua
 
Xuân khơi sợi nắng chiều tà
Thêm tươi mướt lá la đà ru nhau
Vườn thơ thoang thoảng hương cau
Chẽ tròn quả ngọt, lá trầu em xanh?
 
Nguyễn Văn Thái
19-5-2015*2004
 *
 
Ơ I   T Ì N H  !
 
 
“Tình ơi sao lắm chua cay”
Sơn khê cách trở, lá lay lắt cành
Trùng khơi mù mịt mây xanh
Khói sương phố ảo loanh quanh đoạn đời
 
Thả hương rỡn bướm ong cười
Thơ trong tay áo tránh lời thị phi
Lòng vòng giấu cái vân vi
Được anh được ả mất gì ai đâu
 
Con tim nghẹn chén rượu sầu
Vọng lòng tiếng cuốc, qua cầu gió bay
Ru tình một chút men say:
- Chúa cầm lời hứa, gói ngày vào thơ.
 
Nguyễn Văn Thái
21-5-2015*2005
 
 
 
 
0
T R Á C H   L À 
 
 
Trách là ngày đã sang chiều
Cho con nắng khát ít nhiều nhạt phai
 
Trách là sông chẳng còn dài
Gặp nhau bến mộng đã hoài thiên thu
 
Trách là chắn lối lãng du
Giậu đời khe khắt cầm tù con chiên
 
Trách là lỡ muộn cái duyên
Câu thơ khắc khoải triền miên tìm vần.
 
Nguyễn Văn Thái
24-5-2015*2007
*
 
Đ Ổ I     M À U
 
 
Sương giăng cho luống rối bời
Còn mơ tình cũ ? Mãi lời thở than!
Chạnh lòng dặm bước quan san
Nỗi mình vơ vẩn, bẽ bàng duyên sau
 
Né đời sao khéo đổi màu!
Ghẹo vui cùng bướm để sầu cho ai?
Theo mây che giấu hình hài
Gió đưa khắp nẻo có phai câu thề?
 
Gạt sầu vào chén đam mê
Tặng nhau một đóa Păng - xê cuối chiều.
 
Nguyễn Văn Thái
24-5-2015*2008
*
 
B Ả N   “ X Ô   -   N Á T ” *   T Ì N H   Y Ê U
 
 
Tình vào say theo mây trời vần vũ
Sấm ì ùng xao xuyến nỗi lòng khuya
Đất trời đắm lặng chìm khúc tình mơ
Thuở hồng hoang đã sẵn lời của chúa!
 
Men câu thơ vào động duyên kì ngộ
Hát cùng em say đắm nốt nhạc yêu
Gió du dương thẫm thĩ giấc mơ điều
Thoa dịu êm đêm hồng thanh hương ngát
 
Ấp iu tình ngọt ngào đầm giọt khát
Vườn địa đàng tha thiết mộng uyên ương
Giữa tròn trăng sáo vọng hát du dương
Hương thanh vắng… cùng lắng nghe nhịp thở
 
Trăng đã tỏ tình xanh tươi muôn thuở
Mở lòng khơi nguồn trong tựa giếng làng
Lộng mây chiều đỏ tím lựng không gian
Xuôi yên ả vần thơ hòa sóng biếc.
 
Nguyễn Văn Thái
25-5-2015*2009
(*) Bản nhạc gồm 3 đến 4 chương khác nhau về nhịp điệu và tính chất, nối tiếp với nhau
*
E M   Ở   Đ Â U
 
 
Miền sóng nắng xa xanh
Miết bờ yêu từng lớp
Lòng ngân nga thầm kín
Tha thiết… em ở đâu?
 
Đành chậm hẫng nhịp cầu
Bóng dài thơ day dứt
Đường cong dài xa tít
Thương nhớ… em ở đâu?
 
Mơ nắng gió bên nhau
Vui vầy cùng biển biếc
Giỡn mình hoa sóng tuyết
Trọn vẹn… em ở đâu?
 
Không một chút gợn màu
Biển vẫn mênh mông lắm
Biển không sóng biển chết
Rằng em ở tim anh!
 
Nguyễn Văn Thái
28-5-2015*2010b
*
 
G I Ấ C   R U   C H I Ề U
 
 
Biển về dậy sóng ru em
Dịu cơn nắng hạ êm đềm dòng mơ
Hương tình như thuở ban sơ
Vườn ươm đã nụ vương tơ dậy thì
 
Trái yêu ngọt đượm lịm mi
Cõi thiên thai ấy lòng ghì lửa hương
Xuân tình chan chứa yêu thương
Gió đưa lên ngọn thiên đường khát mong
 
Chiều buông quyến luyến tơ hồng
Trần ai quên lãng bềnh bồng hoàng hôn
Trang đài ngây ngất hương son
Mềm môi quỳnh đắm nước non ánh tà
 
Vườn xuân nở đóa hồng hoa
Ảo huyền bóng lá ngọc ngà ru say.
 
Nguyễn Văn Thái
29-5-2015*2011
 
 
 


 
 
 
Thay đổi trang: << < 130 | Trang 130 của 130 trang, bài viết từ 1936 đến 1938 trên tổng số 1938 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9