Thơ Chế Lan Viên
rockman 05.04.2007 23:21:22 (permalink)





Vài nét về Chế Lan Viên


Chế Lan Viên tên thật là Phan Ngọc Hoan. Ông sinh ngày 14/1/1920 tại Đông Hà (Quảng Trị). Lấy bút danh họ Chế, nhà thơ đã nổi tiếng khi mới tròn tuổi 17 với tập thơ đầu tay "Điêu tàn".
Nói như nhà phê bình văn học Hoài Thanh, tập thơ Điêu tàn ra đời như một niềm kinh dị trong thi đàn đương đại!
Trong bài giới thiệu tập tiểu luận Những bước đường tư tưởng của tôi - tác giả Xuân Diệu - đăng trên báo Văn học tháng 9/1958, nhà thơ ký bút danh Thạch Hãn (tên một con sông tỉnh Quảng Trị quê ông). Nhiều bài báo in trên báo Thống Nhất xuất bản ở Hà Nội trước tháng 5/1975, ông cũng ký bằng bút danh này.
Từ năm 1959 đến năm 1963, Chế Lan Viên làm biên tập báo Văn học (nay là báo Văn nghệ), phụ trách chuyên mục Nói chuyện văn thơ, trả lời bạn đọc về công việc bếp núc văn chương. Khi ấy, ông ký tên là Chàng Văn. Năm 1961, Nhà xuất bản Văn học đã cho xuất bản hai tập Vào nghềNói chuyện văn thơ tác giả Chàng Văn.
Trong mục Nụ cười xuân trên báo Văn học, Chế Lan Viên có hai bài viết ngắn đả kích Mỹ Diệm là Ngô bói KiềuLý luận Đờ Gôn ký tên Oah (tức Hoan).

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2007 23:42:36 bởi rockman >
#1
    rockman 05.04.2007 23:23:51 (permalink)






    Bay theo đường dân tộc đang bay






    Cuối năm bay đi đâu
    Mòng két ơi mòng két
    Tiếng kêu lừng gió rét
    Đổi hình ngang sông sâu

    Đổi hình ngang sông sâu
    Một cánh chim rơi chết
    Cả đàn bay, bay tiếp
    Ngỡ như anh bận lòng.

    Xanh màu sứ điệp trùng
    Đỏ dòng sông nước xiết
    Trắng màu mây thiêm thiếp
    Trắng màu mây như không.

    Trận chiến còn quyết liệt
    Bờ sú xanh mải miết
    Nên chim bay bay tiếp
    Bận lòng không bận lòng
    Mặc kẻ rơi nửa chừng
    Cho kẻ rơi nửa chừng
    Mặc những người giã biệt
    Cho những người giã biệt
    Khi vang lừng gió rét
    Đội hình bay ngang sông.

     

    [
    #2
      rockman 05.04.2007 23:26:49 (permalink)





      Cành đào Nguyễn Huệ






      Hẳn nhớ Thăng Long, hẳn nhớ đào ?
      Mai vàng xứ Huế có khuây đâu ?
      Đào phi theo ngựa về cung nhé!
      Nở cạnh đài gương sắc chiến bào.
      #3
        rockman 06.04.2007 23:41:26 (permalink)
        Ai? Tôi!

        Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng
        Chỉ một đêm, còn sống có 30
        Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó ?
        Tôi!

        Tôi - người viết những câu thơ cổ võ
        Ca tụng người không tiếc mạng mình
        trong mọi cuộc xung phong.
        Một trong ba mươi người kia ở mặt trận
        về sau mười năm
        Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ

        Quán treo huân chương đầy, mọi cỡ,
        Chả huân chương nào nuôi được người lính cũ!
        Ai chịu trách nhiệm vậy ?
        Lại chính là tôi!

        Người lính cần một câu thơ
        giải đáp về đời,
        Tôi ú ớ.
        Người ấy nhắc những câu thơ tôi làm người ấy xung phong

        Mà tôi xấu hổ.
        Tôi chưa có câu thơ nào hôm nay
        Giúp người ấy nuôi đàn con nhỏ
        Giữa buồn tủi chua cay vẫn có thể cười.

        #4
          rockman 07.04.2007 20:45:49 (permalink)




                 Cháo vịt






          Vịt gầy chưa đầy cân
          Làm thịt ngày dân đói
          Bữa ăn không tiếng nói
          Cả nhà im mà ăn.
          #5
            rockman 07.04.2007 20:48:21 (permalink)





            Bánh vẽ






            Chưa cần cầm lên nếm, anh đã biết là bánh vẽ
            Thế nhưng anh vẫn ngồi vào bàn cùng bè bạn
            Cầm lên nhấm nháp.
            Chả là nếu anh từ chối
            Chúng sẽ bảo anh phá rối
            Ðêm vui
            Bảo anh không còn có khả năng nhai
            Và đưa anh từ nay ra khỏi tiệc...
            Thế thì đâu còn dịp nhai thứ thiệt?
            Rốt cuộc anh lại ngồi vào bàn
            Như không có gì xảy ra hết
            Và những người khác thấy anh ngồi,
            Họ cũng ngồi thôi
            Nhai ngồm ngoàm...
            #6
              rockman 07.04.2007 20:50:56 (permalink)





              Canh cá tràu






              Canh cá tràu mẹ thường hay nấu khế
              Khế trong vườn thêm một tý rau thơm
              Ừ, thế đó mà một đời xa cách mẹ
              Ba mươi năm trở lại nhà, nước mắt xuống mâm cơm
              #7
                rockman 08.04.2007 23:47:29 (permalink)





                Chia






                Em đi về phía ấy
                Anh chia cho nỗi buồn
                Chia cho cơn mưa nhỏ
                Và nắng quái chiều hôm

                Một cái hôn ban sáng
                Thành cơn mưa buổi chiều
                Chia cho cơn mưa ấy
                Ðể xa rồi em yêu.

                Tia nắng ấm gần nhau
                Xa nhau thành nắng quái
                Chia làm gì nắng ấy
                Ðể xa rồi em đau.
                #8
                  rockman 08.04.2007 23:50:17 (permalink)

                  Chớ hái hoa trong bệnh viện

                  Em đến. Mùa xuân. Hoa viện đẹp
                  Tiễn em, muốn tặng đóa hoa chơi
                  Chớ hái! Phòng bên anh bạn ốm
                  Trông hoa hàng tháng để khuây người
                  #9
                    rockman 08.04.2007 23:52:55 (permalink)





                    Côn Sơn






                    Côn Sơn thơm mùi hoa dại
                    Thơm từ thời Nguyễn Trãi đến thời ta
                    Giữa trưa vắng trắng ngời chân núi
                    Như oan khiên lọc rồi nay đã kết thành hoa.
                    #10
                      rockman 08.04.2007 23:55:41 (permalink)
                      Dã tràng có ích

                      Dã tràng xe cát biển đông
                      Nhọc lòng mà chẳng nên công cán gì
                      (Ca dao cổ)


                      Con dã tràng nghe tôn giáo bể
                      Nghe sấm truyền của sống giảng hư không
                      Dã tràng vẫn làm thơ, mặc kệ
                      Vê hạt cát thời gian, chọi lại với Vô Cùng

                      Sao lại bảo "dã tràng nhọc sức vô công"?
                      Chính bể ngoài kia mới là vô tích sự!
                      Là sóng đó rồi tan thành bọt đó
                      Đổ qua có sắc màu mà đổ lại hóa hư không
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2007 23:57:24 bởi rockman >
                      #11
                        rockman 08.04.2007 23:59:10 (permalink)






                        Đêm Tàn





                        Ta cùng Nàng nhìn nhau không tiếng nói
                        Sợ lời than lay đổ cả đêm sâu,
                        Đôi hơi thở tìm nhau trong bóng tối,
                        Đôi linh hồn chìm đắm bể u sầu.

                        Chiêm nương ơi, cười lên đi, em hỡi!
                        Cho lòng anh quên một phút buồn lo!
                        Nhìn chi em chân trời xa vòi vọi
                        Nhớ chi em sầu hận nước Chàm ta?

                        Này, em trông một vì sao đang rụng;
                        Hãy nghiêng mình mà tránh đi, nghe em!
                        Chắc có lẽ linh hồn ta lay động
                        Khi vội vàng trở lại nước non Chiêm.

                        Lời chưa dứt bóng đêm đà vụt biến!
                        Tình chưa nồng, đã sắp phải phôi pha!
                        Tình trần gian vừng ô kia đã đến
                        Gỡ hồn Nàng ra khỏi mảnh hồn ta!


                        #12
                          rockman 09.04.2007 00:01:50 (permalink)





                          Ðêm xuân sầu






                          Trời xuân vắng, cỏ cây rên xào xạc
                          Bóng đêm luôn hoảng hốt mãi không thôi.
                          Gió xuân lạnh, ngàn sâu, thời ca hát
                          Trăng xuân sầu, sao héo, cũng thôi cười.

                          Trên đồi lạnh, Tháp Chàm sao ủ rũ
                          Hay hận xưa muôn thủa vẫn chưa nguôi ?
                          Hay lãnh đạm, Hời không về Tháp cũ,
                          Hay xuân sang, Chiêm nữ chẳng vui cười ?

                          Bên Tháp Vắng, còn người thi-sĩ hỡi,
                          Sao không lên tiếng hát đi ngươi ơi ?
                          Mà buồn bã, âu sầu trong đêm tối,
                          Ngươi vẫn nằm há miệng đớp sao rơi ?
                          #13
                            Huyền Băng 10.04.2007 21:25:30 (permalink)

                            Những bài thơ của Chế Lan Viên xin tham khảo ở đây:
                             
                            Thơ CHẾ LAN VIÊN

                             

                            HB
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2007 21:50:55 bởi Huyền Băng >
                            #14
                              Chuyển nhanh đến:

                              Thống kê hiện tại

                              Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                              Kiểu:
                              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9