MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 41 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 604 bài trong đề mục
HOA HUYỀN 26.11.2007 23:28:05 (permalink)
0



TỰ NHỦ

Đừng nhìn thấy bóng mình to
Đã nhầm tưởng mình vĩ đại
Ở đời người khôn, kẻ dại
Còn do may rủi, thế thời

Biết yêu, ghét, sống... thảnh thơi
Tránh xa bon chen, thua được
Chân thành, đối nhân sau trước
Lương tâm thanh thản suốt đời



Trong khoảng khắc gió giao mùa lành lạnh
Thu đang về trao liệng lá vàng rơi
Ở Saigon nhớ mùi hương hoa sữa
Phảng phất hoàng lan... đau đáu một thời


HOA HUYỀN 22.12.2007 07:01:35 (permalink)
0

 
 
HỌP MẶT TRUYỀN THỐNG
 
Mỗi năm đến hẹn một lần
Anh em đồng chí quây quần bên nhau
Người về trước, kẻ hưu sau
Hoa râm lốm đốm pha màu thời gian
 
Hòan dân từ giã đời quan
Tự hào một thuở gian nan chiến trường
Tuổi xuân trận mạc phong sương
Trọn đời cống hiến coi thường hiểm nguy
 
Biển xa sóng vỗ thầm thì
Ngợi ca người lính tiếc gì máu xương
Một thời kỳ tích con đường
Đi vào huyền thọai quê hương không mờ
 
Đặc công thủy chiến thần cơ
Dìm tàu Mỹ - Ngụy chôn bờ biển đông
Tàu ta dũng mãnh tiến công
Đuổi tàu Ma đốc... Hải Quân tự hào
 
Lời cảnh cáo, sắc như dao
" Biển ta đâu phải cái ao nhà mày "?
Jonsơn ngậm đắng nuốt cay
Điên cuồng phong tỏa bom cày, đạn rơi
 
Hải Quân rà phá nhiều nơi
Tàu vẫn vào bến, ra khơi như thường
Cảng sông, cảng biển thông thương
Tàu, thuyền tấp nập trên đường vào ra
 
Nghĩa vụ giúp bạn... vì ta
Thóat họa diệt chủng lệ nhòa rưng rưng
"Đã từng quấn lá ngủ rừng
Đã từng quấn gió lưng chừng đảo xa"
 
Hân hoan khúc khải hòan ca
Đất nước thống nhất nhà nhà yên vui
Bao nhiêu xương máu chôn vùi
Nhang lòng xin thắp ngậm ngùi tiếc thương
 
Để khi về với đời thường
Bản chất người lính tấm gương vẫn ngời
Sống vui, sống khỏe thảnh thơi
Dồn tâm, góp sức xây đời nở hoa   
 
Đêm đêm thủ thủ ông bà
Tôi còn khỏe chán, tuy già mà ngon
Ân cần khuyên bảo cháu con
Vì Dân, vì nước vẹn tròn hiếu - trung
 
Vang danh lính biển anh hùng
Liệt oanh thời trẻ thủy chung khi già
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2007 01:12:07 bởi HOA HUYỀN >
Nguyên Đỗ 24.12.2007 09:23:07 (permalink)
0
Kính Chúc Anh Hoa Huyền và Gia Đình
Mùa Lễ Giáng Sinh Vui Vẻ
Một Năm Mới Hạnh Phúc

Nguyên Đỗ


MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR



HOA HUYỀN 25.12.2007 01:14:01 (permalink)
0
Cảm ơn anh Nguyên đỗ thật nhiều
 

BĂNG NGUYỆT 25.12.2007 21:51:57 (permalink)
0
hihihi họp mặt vui wá anh HH nhỉ....cảm ơn anh đã ghé chúc mừng GSinh....cũng chúc anh năm mới vạn an,,,thi tứ tuôn tràn ,,,,niềm vui sáng lạng...vạn sự hanh thông hihihihi
HOA HUYỀN 27.12.2007 00:25:35 (permalink)
0
Hoahuyen viết bài thơ này chuẩn bị cho việc tiễn chàng họ chư Đinh Hợi chào đón nàng mùa xuân Mậu Tý - Bài thơ đã được bác Hồ văn Thiện và Laonong tham gia góp ý hoàn chỉnh - Hoahuyen xin chân thành cảm ơn hai lão tiền bối đã yêu mến chỉ bảo





MỪNG XUÂN HY VỌNG

Giao thừa Mậu Tý dạ nôn nao
Đinh Hợi chia tay rất tự hào
Cả nước mừng vui xuân hội nhập
Toàn dân phấn khởi tết bang giao
Thuyền ra biển lớn so tài trí
Bóng đã vào chân đọ thấp, cao
Bản lĩnh doanh nhân non nước Việt
Tự tin ngời sáng giữa ngàn sao

Vui xuân cảnh giác chàng kim trọng
Ỉ thế hung hăng thói hỗn hào
Chớ tưởng Hoàng - Trường ngon dễ nuốt
Đừng mong Á - Việt đẹp đòi bao
Bạch Đằng vùi xác Nguyên Mông(*) ngựa
Gò Đống chôn thây Mãn thạch(**) ngao
"Nam quốc sơn hà..." nơi có chủ
"Tiệt nhiên định phận..." đố bay vào


Hoahuyen
26.12.2007

(*)Sông bạch Đằng : là nơi Ba lần chiến thắng quân xâm lược Nguyên Mông (1258 - 1285 - 1288)
(**) Gò đống đa : là nơi Ngày 3 tháng Giêng năm Kỷ Dậu ( 1789 ) quân Quang Trung vây đồn Hà Hồi , kéo thẳng tới Thăng Long , giết quân giặc ( Mãn Thanh ) chết như rạ ở gò Ðống Ða , các tướng lãnh nhà Thanh như đề đốc Hức thế Hanh , tiên phong Trương Sĩ Long , tả dực Thượng Duy Thăng đều tử trận , Sầm Nghi Ðống đóng quân ở Ðống Ða bị bao vây phải thắt cổ tự vận.





   
 
  
 
 
 



HOA HUYỀN 09.01.2008 16:54:38 (permalink)
0
Just a Bed of Roses
Men rượu tình đời

Rót mãi mà ly vẫn chửa đầy
Rượu đời đang cạn chẳng thèm say
Men xưa lảo đảo dần phai nhạt
Hương cũ lồm cồm thấm đẫm cay
Tay với đâu ngờ mây níu lại
Chân đi cứ ngỡ gió đang bay
Cuộc đời dâu bể trôi nhanh thật
Kề lỗ may ra chạm ngất ngây ?








<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2008 17:18:52 bởi HOA HUYỀN >
HOA HUYỀN 09.01.2008 16:59:54 (permalink)
0


Một nửa vòng tay

Một nửa vòng tay chỉ thế thôi
Mà như núi lửa... rực hồng môi
Nét cong kiều diễn mơ hay tỉnh ?
Khẽ chạm eo thon dạ rối bời !

"Em yêu, anh xiết vòng chưa chặt
Mình thật gần sao vẫn thấy xa...?"
Cũng bởi chim non còn giấu mỏ
Rụi đầu vào ngực mắt nhòe hoa

Nào ai hạnh phúc bằng ta nhỉ ?
Ríu rít bên nhau mắt rạng ngời
Úp mặt vào rơm lòng thổn thức
Giá như là thế chẳng chơi vơi!?

Một nửa vòng tay chỉ thế thôi
Đã bừng thi hứng dậy hồn tôi
Lâng lâng cảm xúc dâng thành sóng
Sẽ mãi theo ta suốt cuộc đời







Hoa huyen vào thăm nhà anh NTT thấy anh có bài thơ hay

CHAT VỚI NGƯỜI YÊU
Tặng Em


Em đâu?

Dạ em đây!
Thế là chát
Nối lại nghìn cây số
Những chiếc hôn nóng dần thành núi lửa
Những giận hờn đông tuyết ở quanh nhau.


Có thể cùng bỏ qua câu chuyện không đâu
Có thể cùng nửa nắng nửa mưa trong phòng chat
Có thể cùng nâng ly có thể cùng nghe nhạc
Có thể cùng đón Tết cùng hát ca
Có thể cùng tặng nhau những đóa hoa
Những ánh mắt nói cười trên màn phẳng
Có thể cùng…
Có thể cùng…
Cay đắng
Cùng OK chăn gối
Có thể cùng…


Em đâu rồi?

??????
Rớt mạng lâu anh ạ!
Ồ em yêu, anh đợi khá lâu mà
Cứ tưởng em vừa ra vườn hái quả
Cứ tưởng em có khách ghé chơi nhà…


Chat một giờ chat qua bữa ăn trưa
Chat thứ bảy chat qua ngày chủ nhật
Chat qua đêm chat vội vàng dăm phút
Chat chông chênh hai đứa hai trời


Rồi lưu kho những cuộc chat dông dài
Rồi xem lại những đắng cay hạnh phúc
Anh lưu tấm hình em lệ ướt
Những vui buồn
Những hò hẹn
Những phôi pha…


Ngủ đi anh

Mai còn đi làm sớm!
À nhớ rồi
Mai em đến cơ quan!
Hôn anh nhé
Ừ, anh hôn em nhé
Chat mà hôn không thể chạm vào môi…


1.1.2008

NGUYỄN TRỌNG TẠO


Hoahuyen đã có comment ở nhà anh NTT - nay xin phép đưa về đây để mọi người cùng thưởng thức :



Thì cũng chát

Anh hả ?
Em đây!
Lâu ngày không gặp
Anh béo hay gầy ?
Hay vẫn mình dây
Như lần em gặp ?


Em hả ?
Anh đây
Giờ béo phây phây
Đầu không còn tóc
Áo ưa kẻ sọc
Nhớ em rất nhiều


Anh vẫn liêu siêu
Ngày ba, bốn trận ?


Dạo này rất bận
Cuối năm em à
Chiều tối hôm qua
Còn đi chấm giải !


Đàn bà con gái
Bây giờ gớm ghê
Anh chớ mải mê
Vào tròng chúng nó ???!!!


Em đừng méo mó
Anh có em rồi
Chỉ một mà thôi
Yên tâm đi nhé
...
Nhưng này cô bé
Tên em là gì ?
Lâu ngày không gặp
Chẳng nhớ tên chi !






<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2008 17:16:11 bởi HOA HUYỀN >
HOA HUYỀN 14.01.2008 20:48:09 (permalink)
0
 
Bài hoạ

Tết về
 
Tết đã reo vang khắp ngõ nhà
Tết đang tràn ngập sắc hương hoa
Tết về trống ngực buông lời hót
Tết đến dây đàn cất giọng ca
Tết ước gia đình luôn thuận thảo
Tết mong non nước mãi an hòa
Tết cầu như ý xuân tài lộc
Tết tặng niềm vui đến trẻ già

 
Tết tặng niềm vui đến trẻ già
Tết gieo cảm xúc dậy hồn ta
Tết mừng khắp nẻo nhiều quân tử
Tết chúc muôn nhà lắm đại gia
Tết đã tin heo xua đuổi quỷ
Tết hy vọng Tý sẽ trừ ma
Tết sau Kỷ Sửu còn hơn Tý
Tết lộc ào về phước thọ đa

 
 
Bài xướng


Xuân  đến              
 

Xuân rải đào, mai đến mọi nhà
Xuân đem hương sắc hiến đời hoa.
Xuân mong đất nước vang lời hát
Xuân muốn quê hương rộn tiếng ca.
Xuân dệt duyên thơ luôn thắm thiết
Xuân tô tình bạn mãi hài hoà
Xuân mừng hội nhập tăng đà tiến
Xuân đến vui tươi trẻ lẫn già
 
Xuân đến vui tươi trẻ lẫn già
Xuân về thi hứng dậy lòng ta.
Xuân bồi no ấm toàn nhân loại
Xuân xoá đói nghèo mỗi quốc gia.
Xuân nhắc tiễu trừ phường giảo quyệt
Xuân khuyên cảnh giác lũ yêu ma.
Xuân gieo hạnh phúc, tình chung thuỷ
Xuân chúc tụng nhau: Phúc - Lộc đa.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2008 20:49:40 bởi HOA HUYỀN >
HOA HUYỀN 15.01.2008 20:20:53 (permalink)
0
Nhân anh Hoàng Tuấn vào thăm có viết cảm nhận rằng:


rất ấn tượng blogs của LÃO nhưng hôm nay mới vào xơi nước được!
trước hết chúc bác mùa này thu được nhiều nông sản hơn năm ngoái..cũng như văn chương nhé

mr. dau ta ka ka
Viết bởi hoàng tuấn — 14 Jan 2008, 14:59

CẢM ƠN ANH

Có lẽ khá lâu không người thăm viếng
Cỏ lên xanh cứ ngỡ nấm mồ hoang ?
Anh Hoàng Tuấn bảo rằng trang ấn tượng ?
Ít người vào mạng nhện đã chăng ngang ?


Chất lãng mạn trẻ tung đâu còn nữa
Lực sắp tàn ta cố níu thời gian
Quy luật đến xoay vòng quay tạo hóa
Lại bắt đầu từ cát bụi đa đoan...




Xin được chúc Bác HVT và các bậc cao niên vào tuổi 70

Tuổi 70


Xuân phong đắc ý lộc non tơ
Nạp phước nghênh tường mãn tứ thơ
Thất thập an khang đà tráng thể
Bách niên giai lão đáo lai chờ
.
Rực rỡ mai, đào khoe sắc thắm
Muôn hoa đua nở đón xuân về
Chúc nhau minh mẫn mần com.net
Dẫu bẩy mươi xuân... gái vẫn mê

 
 
HOA HUYỀN 15.01.2008 20:23:03 (permalink)
0
 Rất cần tỉnh táo

Nếu muốn sông sâu có thể dò
Lòng người nham hiểm dễ gì đo ?
Tâm hồn ngay thẳng không hề sợ
Miệng lưỡi cong queo thật đáng lo
Ghét bạn hòn bi thành... méo mó
Yêu nhau củ ấu cũng... tròn vo
Ở đời nhân đức cần phân biệt
Phải trái công minh chớ nói mò

Đáng ngại gần đây trên weblogs
Nicknem giấu mặt thích bôi tro
Nếu say nói ngược kiêng ăn ốc
Chỉ thú mần xuôi tập mút xò
Nịnh chị Xuân Hương công chút xíu
Trêu anh Chiêu Hổ tội phình to
Hỏi ông Hồ - Thiện sao vầy nhỉ ?
Có phải làng ta sắp mổ bò ???



mnmn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2008 21:14:34 bởi HOA HUYỀN >
HOA HUYỀN 15.01.2008 20:27:15 (permalink)
0
Nhân đọc bài thơ Thầm lặng của Hàn Mặc Tử Lãonong xin có bài bình




Nguyên văn bài thơ
Thầm lặng (1)

Mai(2) tiên nữ! Đọc hồn ta cho rõ:
Đau không rên, chết cũng mặc mình thôi.
Mối tình si đã lỡ vỡ tan rồi
Ta chỉ biết lặng nhìn thiên hạ khóc

Được diễm phúc yên vui nơi điện ngọc
Tiên nữ đừng xa xuống chốn trần gian
Tim hồn ta quằn quại giữa lầm than
Để trở lại những ngày đầy huyết lệ !

(1) Bài thơ này Hàn Mặc Tử viết trong lúc đang ghen tức vì "nghi can" Mai Đình có tình ý với một người bạn của mình
(2) Mai : là tên thường gọi của Mai Đình - người tình của HMT


Lời bình của Laonong

Hàn sĩ đa đoan kêu trời

Hàn Mặc Tử ghen tuông đáng sợ
Nàng Mai Đình mắc nợ... nghi oan
Phận duyên... tiên nữ hồng nhan
Để cho Hàn sĩ đa đoan kêu trời

Ai cũng có một thời dâu bể
Kẻ đa tình đáo để khôn... ngoan
Buông lời đay nghiến ca than
Hỏi lòng ai chẳng nát tan thương tình !

Laonong 





Hàn Mặc Tử (1912-1940)

Nhà thơ với cuộc đời đau thương có một không hai này, tên thật là Nguyễn Trọng Trí, sinh ngày 22-9-1912 ở Lệ Mỹ (Đông Hới). Ông làm thơ từ thuở nhỏ. Lấy hiệu là Phong Trần và Lệ Thanh, trong những năm 16 tuổi. Vốn ở Qui Nhơn từ nhỏ. Cha mất sớm, nhà nghèo. Học đến năm thứ ba ở trường Qui Nhơn, kế đó mắc bịnh hủi, đưa vào nhà thương Qui Hòa rồi mất ở đó, ngày 11-10-1940.

Ông từng chủ trương tờ phụ trương văn chương báo Saigon mới đổi hiệu là Hàn Mặc Tử.

Đã đăng thơ: Phụ Nữ Tân Văn, Saigon, Trong Khuê Phòng, Đông Dương Tuần Báo, Người Mới.

Đã xuất bản: Gái quê (1936), Thơ Hàn Mặc Tử (1959) gồm có: Thơ Đường Luật, Gái Quê, Đau Thương, Xuân Như Ý.

Tất cả các thi phẩm nầy được nhà xuất bản Tân Việt in lại (1959). Càng ngày thơ Hàn Mặc Tử càng được phổ biến rộng và có nhiều người say sưa. Phần nhiều những người mê thơ Hàn Mặc Tử, lớp thanh niên ngày nọ... thường lê thê lếch thếch ở cá hè quán dơ bẩn và điên loạn... họ điên loạn để tỏ ra giống Hàn Mặc Tử, họ bày đặt đau thương khốn đốn, thơ thì dùng chữ cho sáo, cho kêu, tiếc rằng không tìm được một HànMặc Tử thứ hai để cho mình chiêm ngưởng.

Ngày nào còn bình tỉnh tôi chỉ thích đọc thơ Xuân Diệu, thơ Lưu Trọng Lư với những linh hồn sầu mộng muôn đời đó, cũng như những người làm thơ hôm nay... cái nhẹ và cao sâu của Trần Dạ Từ, Đỗ Qui Toàn và những bài thơ lục bát của Trần Đức Uyển vậy... nhưng, lúc tỉnh cũng như lúc điên... giòng thơ Việt với đôi hình sắc lạ thường rẻ thành hai nẻo... cùng hướng vọng về ân sủng của Thượng Đế, chỉ có Huy Cận ngày xưa, không cầu mong Thượng Đế điều gì, vì thi nhân mang cả cái linh hồn trần gian nầy mà trả lại cho Người. Nhưng đến lúc sầu hận điên đảo khôn nguôi, tôi trở về với Ôn Như Hầu... với Chế Lan Viên... và nhất là với Hàn Mặc Tử. Thơ không vốn để vỗ về lấy đau thương của ai cũng không phải để nói lên cái đau khổ, mà để tạo lập một vũ trụ một cõi mới lạ... điều nói của Loài Người cả đấy thôi... thì dù ở đâu, ở hoang đảo nào, ở một thế giới nào đi nữa, chúng ta vẫn cắm lều cô độc, chúng ta vẫn đến cái đỉnh chót vót của tâm hồn tẻ quạnh của ta và chừng đó hoặc là trở về cô độc bằng thái độ sống, nếu không, thì chúng ta sẽ điên, điên như Chế Lan Viên, kinh dị như Hàn Mặc Tử và sau này trên một nguồn đó còn có nhà thơ Viên Linh với Hóa Thân xuất bản vừa rồi.

Nhà thơ đi lọc ánh sáng để gieo vần, đơn độc đẩm mình trong suối ngọc cỏ thơm, trong niềm đau thương xô đẩy đến một thế giới trăng sao lộng lẫy. Thi ca là nguồn suối ở trên cõi siêu hình đảo lộn cả mọi suy tưởng đậm đà của tình nhân gian sầu mộng. Ở đó chỉ có linh hồn thi nhân và trân châu ngọc bích của Thượng Đế. Ở đó sự kỳ lạ được nhà thơ điểm vào óng ánh tinh khí, thực thể trơ thành huyền hoặc lý lẽ cõi đời không có đất nẩy mầm, cõi điên loạn dị thường được soi trong cặp kính của một vì Sáng Thế, được gảy bởi cung đàn thiên tiên bất tuyệt.

Từ lắng nghe niềm đau thương vọt máu của sự tình đến khao khát ân ái của nhục thể, từ lang thang cô đơn ở trong xã hội gọi là chỗ hợp quần này tương trợ và thông cảm này... rốt lại chỉ còn vò võ từng đêm, hoảng hốt và đau buốt xương da từng đêm trong bệnh viện Qui Hòa. Từ cõi bị đày này, thi nhân xưa vẫn là người tiên ở thượng giới cho đến cõi tạm bợ đày đọa này, rồi lại bị đày thêm lần nữa ở một vũng cô liêu cũ vạn đời...

Với niềm đau thương của Hàn Mặc Tử người đời còn có thể nhắc tới. Nhưng tiếc rằng nhắc tới để cảm thấy một cuộc đời rất là say đắm... rất là khốn cùng... rất là thơ mộng!!! Chứ nào ai đã cảm nhận một người đó vượt khỏi cái âm u, hoang lạnh của hư vô bủa vây trùng điệp... đen tối mịt mù như thứ mê hồn trận. Những giờ phút tê điên hồn phách, sượng sùng xương da, ở giữa một căn nhà với ngọn nến, trông ra bốn bể đêm tối bủa vây, bãi tha ma hoang lạnh. Linh hồn kinh dị đến tột cùng, choán ngộp cơ hồ nghẹt thở... đau đớn bốc dậy cùng từng sớ thịt, từng đường gân, từng mạch máu, từng phút từng lo âu và khẩn nguyện.

Như một kẻ lâm vào ác mộng, vũ trụ quay cuồng, vang vọng đến tiếng gọi rợn người của tử thần rình rập. Cựa quậy khôn thoát, cuối cùng thể xác đành ngã gục... đành tê điên, đành tan rả, nhưng linh hồn Người đã đến một nơi cư ngụ bình yên... Trong đời ta, ít nhất là ta đã va chạm một lần với cái chết khủng khiếp, ta mê cuồng và thét gọi; ta điên đảo và bấu víu vào đời sống này một cách vừa bi thảm vừa run sợ. Ít nhất là như thế... ta mới cảm thông với một người trải nhiều ác mộng, luôn luôn thấy bàn tay lông lá của tử thần vương đến chụp xuống đầu cổ, vò bóp xương da. Cuộc chiến đấu bất lực của con người với định mệnh ác nghiệp, cuộc chiến đấu giữa thể xác tanh hôi ghì kéo linh hồn chìm ngập trong đó, và ý chí thi bay vượt lên, điểm linh hồn với cõi trú ngụ mông lung mù mịt của thế giới trăng sao huyền hoặc của tho Người.

Thơ Hàn Mặc Tử không nên đọc trong lúc bình tỉnh vì nó sẽ dẫn ta vào chơi vơi hoang đảo trong đêm biển mù tăm. Nhưng lúc quá đau thương, ta vào cõi thơ của người để mà lảo đảo, hít làn tinh khí trăng sao, của hoa trái thanh tân, nhìn thấy ngất trời tinh đẩu, với nỗi đau đớn lạ thường, cảm giác lạnh tê. Ở đó, ta chịu nhận hồn ta vào cõi vô cùng nọ, ta cùng lùa ánh sáng như lùa một thứ tình mộng, như lù những làn sóng trong ngần của bầu trời tinh mơ, của biển vàng rực rỡ. Ta sẽ vơi bớt nỗi đau đớn mà cảm thấy một hồng ân, bánh mật của Thượng Đế. Và kẻ nào từ chối thứ bánh mật đó, từ chối mọi ân sủng thiêng liêng đó... cũng đứng lên than vãn cõi đời ô trọc làm chi nữa, đừng tìm làm chi nữa hạnh phúc ở trong cõi trần này. Nếu có gan liều phó mặc với triều sóng thời gian đẩy ra khơi mãi thì đừng đọc thơ Hàn Mặc Tử nữa, sẽ tự dựng lấy một thế giới riêng, ở đó mặc tình vùng vẫy.

Nói về thơ Hàn Mặc Tử, ngẫm nghĩ lại, mình không nói được gì cả... bao nhiêu lời từ trước đến giờ như là cây mục, như là cỏ khô... bởi vì thơ người quá ư tràn trề ánh sáng, nhưng lúc tắm trong vùng ánh sáng nọ, thoát nó lại biến mất... lúc ta ngỡ thơ chàng là ánh sáng thái dương thì thơ chàng lại là vầng trăng thiên cổ... lúc ta nắm được linh hồn, nắm được bản chất thơ của Người ở cõi đời này... thì thơ chàng đâu có... mà ta cầm nắm đâu, vì:

Người thơ chưa thấy ra đi nhỉ?
Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ.

Và chân lý mà ta thấy được ở tận cõi xa mù nào... không thể hiểu nỗi nữa!

Trần Tuấn Kiệt

_______________________________________
* Trích Thi Nhân Việt Nam Hiện Đại - Quyển I của Trần Tuấn Kiệt.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2008 20:33:20 bởi HOA HUYỀN >
HOA HUYỀN 18.01.2008 21:53:57 (permalink)
0
 
Download:
Bông hồng tặng cô

[themNhac]http://www.musicwebtown.com/mabuyan/...5657/46257.mp3[/themNhac]
 
Người thầy

[themNhac]http://www.musicwebtown.com/mabuyan/...5657/46268.mp3[/themNhac]
 
 
Nhớ ơn thầy cô
 
[themNhac]http://www.musicwebtown.com/mabuyan/...5657/46280.mp3[/themNhac]

Khoảng lặng phía sau thầy
 
[themNhac]http://www.musicwebtown.com/mabuyan/...5657/46292.mp3[/themNhac]

Trường xưa dấu yêu
 
[themNhac]http://www.musicwebtown.com/mabuyan/...5657/46305.mp3[/themNhac]

Thầy tôi
 
[themNhac]http://www.musicwebtown.com/mabuyan/...5657/46324.mp3[/themNhac]

Thầy cô ơi
 
[themNhac]http://www.musicwebtown.com/mabuyan/...5657/46333.mp3[/themNhac]
__________________

HOA HUYỀN 22.01.2008 21:57:14 (permalink)
0

Mơ đẹp hơn hẳn ngày?

Thời gian dài dằng dặc
Chờ đợi đếm từng giây
Chỉ mong ngày gặp mặt
Ngắm nhìn nhau mê say

Đêm em về bất chợt
Nõn nà trắng thơ ngây
Nét cong nhàu chăn gối
Má hồng đỏ hây hây

Xiết chặt đôi vòng tay
Nụ hôn nồng êm ái
Giật nẩy mình tê tái
Tỉnh cơn mơ rã rời !!!

Đời vẫn thường như vậy
Ai chẳng một lần say
Cõi tiên hay phàm tục
Mơ... đẹp hơn hẳn ngày?


 
 

 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 21:59:51 bởi HOA HUYỀN >
HOA HUYỀN 17.02.2008 17:51:59 (permalink)
0
Em là tất cả cuộc đời anh

Em là tất cả cuộc đời anh
Chỗ dựa tin yêu hưởng phước lành
Tổ ấm nồng nàn xua giá lạnh
Lửa tình rừng rực chẳng tàn canh

Em là tất cả cuộc đời anh
Gió giật, mưa giông lúc bão hành
Vẫn vững tay chèo xô sóng cả
Nhạt nhòa ngấn lệ chảy vòng quanh

Cần chi giận dữ nổi tành hanh?
Mái tóc tôi bà sớm bạc nhanh !
Nhẩm tính đời người bao biến cố
Bên em hạnh phúc nhất đời anh

Mái đầu đã bạc chẳng còn xanh
Ríu rít em lườm... nguýt liếc anh
Xế bóng chiều tà chan vạn phước
Lửa tình trong mắt lại long lanh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2008 11:49:11 bởi HOA HUYỀN >
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 41 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 604 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9