Trích đoạn: lá chờ rơi
Trích đoạn: Người lính
Sao y của Sư huynh Trần Mạnh Hùng
XƯỚNG KÍNH MỜI
Hương Sắc Tình Yêu
(Màu Nho?)
Đã sửa lại
Có rất nhiều lần em ngỏ ý
Tình yêu anh chọn sắc hương nào???
Em thương nhất sắc xanh hy vọng
Em thích nhiều màu tím mộng mơ
Và ghét tệ hồng cay vị ớt
Cũng yêu nhiều trắng nhạt tầm tơ
Tình yêu anh thích màu nào nhỉ???
Anh chọn MÀU NHO lắm ngẩn ngơ.
Trần Mạnh Hùng
Người lính "mở hàng" đây!
"Cóc xanh" ai chê trách
MÀU NHO thích: nổi hạch!
MÀU ĐÒ mê: tệ hơn!
(Xin lượng thứ... lượng thứ!!!)
Phan Văn Nhớ
MÀU ĐÒ
(xin đừng đọc thành ra là màu... đỏ, nhé!)
đã nhiều lần anh đà tỏ ý
trong tình yêu anh thích nhất màu đò
em ngại ngần... dẫu cưới cũng chẳng cho
anh tiu nghỉu... màu nho thì cũng thế
em ghét ớt (yêu vị cay của quế?)
em yêu rừng (ghét lá rụng đầy sân?)
ở bên nhau em chẳng chịu ngồi gần
em sợ lắm cái màu đò lắm mộng!
Ông già quê không biết từ « màu đò » nói cái gì, nên chỉ xin họa hầu :
KHI YÊU NHAU Không hiểu lời nhưng dường như hiểu ý Bởi tình yêu hay gắn bó với con đò Khi yêu nào riêng nhận với riêng cho Mà tất cả cho nhau rồi nhận đủ. Khi yêu nhau yêu mùa thu lá đổ Dệt lời thơ gợi nhớ trải vàng sân Nhớ ai xa rồi nhớ những khi gần Mắt trong mắt đưa nhau vào cõi mộng ! Lá chờ rơi 16/12/08
Cảm ơn Thủ trưởng đang... "chờ rơi" đã giải đáp ấm ức trong lòng NL gần hai tuần nay khi ghé vô thăm nhà!
Hèn gì Thầy Trần Mạnh Hùng chẳng thèm họa lại bài thơ "Màu đò".
Người miền Nam không nhiều người hay lẫn lộn "o" với "u" (lính lại thuộc phe "số ít" mới chết).
Lính cũng cẩu thả khi gởi đăng bài mở hàng cho bài thơ xướng
của Thầy Trần Mạnh Hùng -vì lính nghĩ chắc mọi người sẽ hiểu, sẽ cười chấp nhận. Ai dè...!
Thủ trưởng đang... "chờ rơi" và Thầy Trần Mạnh Hùng hãy xem đây là một "tai nạn cóc xanh".
NL rất vui khi biết mình gieo vần rất nhanh khi làm thơ con cóc.
NL rất mê thơ Đường (nhưng quá sợ các câu 3-4 và 5-6) nên muốn vào các trang thơ Đường luật học hỏi.
NL mạn phép có thơ rằng:
đầu thơ đã có đôi dòng
"cóc xanh" người trách thì đành bó tay
"màu nho" đọc ngược nghe... hay
"màu đò" đọc ngược rõ "tài" miền trong
thơ lính viết rất thật lòng
giao lưu là chính đèo bòng với ai
sẽ còn trách lính dài dài
nhưng xin người chớ "bái bai" lính buồn!
Người lính