Người lính - GỞI BẠN DẠO VƯỜN THƠ
MẸ ƠI...!
sáng nay Mẹ đã xa rồi
Mẹ về với chốn đất trời bao la
chúng con vừa mới mất Cha
giờ ngồi khóc Mẹ sơn hà biệt ly
con đường khắc nghiệt phải đi...!
Người lính
(02h00 thứ hai 01.12.2008 - 05.11.Mậu Tý)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2008 23:55:27 bởi Người lính >
MẸ ƠI...! sáng nay Mẹ đã xa rồi Mẹ về với chốn đất trời bao la chúng con vừa mới mất Cha giờ ngồi khóc Mẹ sơn hà biệt ly con đường khắc nghiệt phải đi...! Người lính (02h00 thứ hai 01.12.2008 - 05.11.ậu Tý) Xin chia buồn với người lính về sự mất mát to lớn này. Mất Cha con ăn cơm với cá Mất Mẹ con liếm lá đầu đường ( tục ngữ ) Một đời tóc bạc lưng còng Một đời thầm lặng vì chồng vì con Một đời lo lắng khổ buồn Một đời lưu tấm lòng son vĩnh hằng... kimrbl
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2008 16:27:55 bởi kimrbl >
Trích đoạn: Người lính
MẸ ƠI...!
sáng nay Mẹ đã xa rồi
Mẹ về với chốn đất trời bao la
chúng con vừa mới mất Cha
giờ ngồi khóc Mẹ sơn hà biệt ly
con đường khắc nghiệt phải đi...!
Người lính
(02h00 thứ hai 01.12.2008 - 05.11.ậu Tý)
Xin thành thật chia buồn cùng “Người Lính” Có gì buồn hơn mất mẹ kính yêu? Vâng, em hiểu anh đau lòng rất nhiều! Chúc bác sớm tiêu diêu miền cực lạc. TV
Trích đoạn: Người lính
MẸ ƠI...!
sáng nay Mẹ đã xa rồi
Mẹ về với chốn đất trời bao la
chúng con vừa mới mất Cha
giờ ngồi khóc Mẹ sơn hà biệt ly
con đường khắc nghiệt phải đi...!
Người lính
(02h00 thứ hai 01.12.2008 - 05.11.ậu Tý)
QM xin được chia cùng Người lính nỗi buồn ngày Mẹ vĩnh viễn ra đi, đời có hợp thì có tan, có sinh thì có tử là chuyện xảy ra rất thường tình trong cuộc sống.
Dẫu biết thế nhưng không ai tránh khỏi đau lòng khi phải chia tay người Mẹ thân yêu. Chỉ với 5 câu thơ của Người lính mà lòng mãi xót xa.
MẸ ĐÃ XA RỒI
Sáng nay Mẹ đã đi xa
Chuyến đi mãi mãi băng qua cuộc đời
Nỗi đau nói chẳng thành lời
Vắng Mẹ tất cả đất trời bơ vơ
Một lần ly biệt Mẹ ơi
Đau lòng con đến bao giờ mới nguôi !...
1-12-2008
Nhật Quỳnh
______________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2008 14:58:35 bởi Quỳnh Muội >
MẸ ƠI...! sáng nay Mẹ đã xa rồi Mẹ về với chốn đất trời bao la chúng con vừa mới mất Cha giờ ngồi khóc Mẹ sơn hà biệt ly con đường khắc nghiệt phải đi...! Người lính (02h00 thứ hai 01.12.2008 - 05.11.ậu Tý) * * *
Mẹ đi , đi mãi không về
Con thương nhớ mẹ tái tê trong lòng
Khói hương gửi chốn hư không
Cầu mong mẹ cõi vĩnh hằng phiêu diêu …
Xin phép Anh cho em được thành kính thắp ba nén hương lòng để cầu xin cho Vong Linh Bậc Thân Mẫu được an lành nơi coĩ vĩnh hằng
Thành thật chia buồn cùng gia đình Anh và quý quyến.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2008 14:34:23 bởi banglang07 >
TRONG MƠ ĐI TÌM ... Giữa đêm mộng ta ảo Ta đi tìm tình yêu Tìm sớm lại tìm chiều Tình yêu sao chẳng thấy Đêm chiêm bao ngọ nguậy Giấc ngủ chẳng tròn canh Thao thức giữa năm canh Giấc mơ không tìm thấy Đêm nào cũng như vậy Rất nhiều ngày qua đi Chuyện tình rất lâm li Người phụ nữ đi tìm Nửa còn vuơng còn xót Mà vẫn luôn được gọi Nửa đời lạc trong ai Mơ sẽ thấy một ngày Phong Linh 1/12/08 *Ghé qua thăm huynh, chúc huynh vui và thường xuyên ghé qua thăm muội nhé
Xin chia sẻ cùng huynh Muội không có tình thương của ba từ nhỏ, muội ở với dượng nuôi, và hình như tình cảm gia đình trong muội thật mơ hồ, ngày muội học lớp 5 cô giáo cho một bài văn viết về gia đình, trong bài văn đó muội vẫn còn nhớ một đoan như sau ; _....Em không mơ điều gì cho gia đình,... vì từ nhỏ em không biết một cuộc sống gia đình đầy đủ mẹ và ba như thế nào, nhưng em thấy ghen tị lắm với những bạn có ba, em chưa bao giờ được nghe ba kể chuyện, và mẹ, mẹ em thì bận lắm, vì vậy em không có một bài văn kể về gia đình đầm ấm , em chỉ xin kể về mẹ, có thể cô sẽ không cho em điểm cao như các bạn, nhưng em rất tự hòa về mẹ, còn ba, em chưa bao giờ tự hào mà chỉ có oán hận... Và huynh biết không, sau bài văn đó muội đã nghỉ học và không quay lại trường nữa, không biết những người có học họ sẽ chia sẻ như thế nào về sự mất mát của huynh , còn muội, muội không biết nói,không biết riễn đạt cảm xúc, có lẽ muội chỉ có cảm xúc riêng thôi, còn viết lên cảm xúc , hay lời lẽ để làm hài lòng một ai đó thì thật là khó, muội chỉ biết khóc, muội đã khóc, khóc để chia sẻ nỗi đau mất mát cùng huynh ... * Đây là một trong những bài thơ mà muội đã viết tặng mẹ, chỉ cách đây mấy hôm thôi, tặng huynh nhé ! MẸ Con nhớ mẹ nên gọi về nhà Nghe mẹ nói con òa lên tiếng nấc Thương mẹ già cả đời lận đận Vậy mà nay con đã thật xa nhà Lúc mẹ ốm đau không tấm bánh / tấm quà Con gái ngoan giờ thành hư quá Đôi mắt mẹ già giờ thì mờ lóa Ai sẽ ngồi xâu chỉ mẹ vá chăn Phương trời tây, lòng mãi khắc băn khoăn Thân nhỏ bé biết làm sao khỏi nhớ Mẹ ơi mẹ ! quê nhà mẹ ở Có nhớ không, nỗi nhớ con xa ? Mẹ hãy nhìn tiếp những ngày đã qua Con gái mẹ đang chờ trên phía trước Con xa quê mang theo lời nguyện ước Khi con trở về ... Mẹ sẽ hết tảo tần, sớm nắng, chiều sương Nước mắt lo, sợ, khóc nhớ và thương Rồi sẽ khô trên hai khoé mắt Đông về rồi _ trời đông sẽ lạnh Mẹ mặc thêm nhiều, áo ấm mẹ ơi Phong Linh 29/11/08
Trích đoạn: Người lính
MẸ ƠI...!
sáng nay Mẹ đã xa rồi
Mẹ về với chốn đất trời bao la
chúng con vừa mới mất Cha
giờ ngồi khóc Mẹ sơn hà biệt ly
con đường khắc nghiệt phải đi...!
Người lính
(02h00 thứ hai 01.12.2008 - 05.11.ậu Tý)
Anh Ngươi lính ơi, QM gởi đến anh một bài thơ chia sẻ nữa, bài nầy viết cách nay mầy hôm, nhân lần Mẹ QM đau nặng phải nằm viện, Tưởng như QM đã mất Mẹ lần ấy, bài thơ viết lên một cảm xúc rất thật lúc Mẹ uống thuốc giảm đau nằm ngủ say trên giường bệnh đó anh ạ.
Xin chúc linh hồn Thân Mãu được sớm về nơi cỏi vĩnh hằng. MÃI CON RẤT CẦN CÓ MẸ ĐỂ THƯƠNG YÊU
( MẸ NẰM VIỆN )
02
( Viết trong lần Mẹ nằm bệnh viện Vạn Hạnh )
Chín mươi tuổi Mẹ lần đầu nằm viện
Cơn bệnh già hành suốt đêm trường
Bốn đứa con gái Mẹ hết lòng thương
Nay đã có dịp đo lường tình cảm
Trên thành phố bọn chúng con ba đứa
Cứ thay phiên nhau sớm tối ra vào
Mẹ yên lòng trong những lúc ốm đau
Ba nơi quê nhà có chị Hai kề cận
Đêm bệnh viện ngước trông trời cầu khẩn
Xin ơn trên phò luôn hộ Mẹ hiền
Qua cơn đớn đau trăn trở liên miên
Xin từng đêm Mẹ yên bình giấc ngủ
Mẹ nằm đây tấm thân già tiều tụy
Chiếc áo ngày nào nay rộng mãi ra
Cho lòng con nặng thêm nỗi xót xa
Muốn chia đớn đau mà nào đâu được
Chiếc khăn nóng con khẻ lau mặt Mẹ
Chạm tay vào đôi gò má nhô cao
Những ngày bệnh đau Mẹ ốm làm sao
Lau đôi mắt hủn sâu lòng con quặn thắt
Mẹ nằm viện con có đêm nào ngon giấc
Cứ trộm nhìn ghi hình ảnh đêm nay
Cứ sợ dại Mẹ sẽ ra đi ngay
Cứ sợ ngủ quên sáng ra không còn Mẹ
Nhớ tháng trước Mẹ hãy còn mạnh khỏe
Con vui đùa: Mẹ khỏe sống trăm năm
Mẹ cười vui: Sống chi nhiều các con khổ
Sống cở bây giờ cũng được thôi con
Con biết Mẹ nhớ vườn trầu nhiều lắm
Cũng không an lòng lại nhớ đến Ba
Cứ nhắc con gọi điện thoại về nhà
Xem Ba của con có còn đang khỏe
Cuộc chồng vợ bảy mươi năm có lẻ
Mẹ thương Ba bởi lên sáu mồ côi
Đời gian khổ cùng sẻ chia ấm lạnh
Vất vả ruộng đồng nắng sớm mưa mai
Và cứ như thế bảy mươi năm hòa thuận
Hết lòng thương sống trọn nghĩa trọn tình
Cùng vì con vượt hơn cả hy sinh
Nay già sống tròn cái nhân cái nghĩa
Mẹ là vầng trăng đêm luôn sáng tỏ
Là bầu trời nắng ấm sởi lòng con
Biết thời gian chẳng còn bao lâu nữa
Con giật mình thản thốt giửa đêm khuya
Con sợ ngày con tiển Mẹ ra đi
Một chuyến đi chẳng hẹn ngày trở lại
Rồi từ đấy con không còn Mẹ nữa
Lấp làm sao đầy khoảng trống Mẹ ơi
Vẫn biết trước tre già cho măng mọc
Sinh lão bệnh tử cũng lẻ đời thường
Mai về sau trong cuộc nắng mưa luôn
Đau lòng lắm khi đời không còn Mẹ
Con vuốt mái tóc bạc phơ thật khẻ
Cảm nhận ấm nồng xuyên suốt thịt da
Mẹ đang nằm ngủ mà hình như cũng đã
Vui trong lòng không ngăn được lệ sa
Các con Mẹ nay cũng già lụm khụm
Đứa Út bây giờ cũng xấp xỉ sáu mươi
Ngừơi ta hỏi : Sao chỉ người già nuôi bệnh
Mẹ chỉ cười...Vì tôi cũng đến chín mươi
Tình mẫu tử chợt khơi nguồn sống động
Hôm nay còn có Mẹ khỏi bơ vơ
Con chợt thấu hiểu một điều dể hiểu
Mãi con rất cần có Mẹ để thương yêu.
Nhật Quỳnh ______________________________________
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2008 22:24:41 bởi Quỳnh Muội >
Mạc Nhân Sơn thành kính xin chia buồn và cầu nguyện hương hồn mẹ của bạn
sớm về miền cực lạc. THÀNH KÍNH PHÂN ƯU
LỜI CẢM TẠ
Xin chân thành gởi tới:
kimrbl - trongvan - Quỳnh Muội -
banglang07 - nguoiphunu ditimtinh -
Chân Trời Tím - Mac Nhan Son - Liên Thơ -
venus4t.vns_hnu - bietaiaibiet…
lời cảm tạ của Gia đình Người lính.
Sinh ly – tử biệt
Con đường oan nghiệt
Ai cũng phải qua
Cảm tạ thi hữu gần xa
Gởi lời san sẻ đậm đà tình thân...!!!
Người lính
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2008 06:08:26 bởi Người lính >
Trích đoạn: Người lính
MẸ ƠI...!
sáng nay Mẹ đã xa rồi
Mẹ về với chốn đất trời bao la
chúng con vừa mới mất Cha
giờ ngồi khóc Mẹ sơn hà biệt li
con đường khắc nghiệt phải đi...! Người lính
(02h00 thứ hai 01.12.2008 - 05.11.Mậu Tý) Muôn đời con đòi có mẹ...
Thương tặng chị em Minh Đức...
Con vẫn biết một ngày mẹ được thanh thản ra đi
Xếp lại gánh giang sơn việc nhà việc nước
Chữ “Vì” nhẹ cánh vỗ bay cao
Để lại cho con khoảng trời tăm tối
Vầng trăng rằm khuất núi mờ xa...
Lòng con vẫn mãi thiết tha
Níu áo mẹ giậm chân kêu trời đất
Cho con còn thấy mẹ nằm yên
Lay lắt dù chỉ hơi thở nhẹ
Ai cũng dỗ con ngoan hãy bằng lòng xa mẹ
Để mẹ nhẹ bước theo ba
Đến trước giờ mẹ đi xa
Con vẫn một mực đòi có mẹ
Dẫu con thấu đáo bao nhiêu là chuyện
Muôn đời con không chịu xa mẹ đâu
Quy luật cuộc đời con chấp nhận mọi điều
Riêng với mẹ con muôn đời níu áo
Con nũng nịu ...con cứ luôn vòi vĩnh ...
Mẹ sống đời sống mãi với con thôi...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
23 giờ 35 phút đêm đầu tiên của tháng cuối năm 2008
[sm=heartbeat.gif]Người lính thân mến!
Thật bất ngờ lần đầu vào trang thơ của bạn lại chứng kiến nỗi đau không gì tả nổi của người con khi mãi mãi xa mẹ và cảm nhận hơi ấm tình thi hữu chia sẻ với bạn khiến Liên Thơ xúc động nhớ về những ngày người mẹ thân yêu của mình nằm viện vì bị tai biến và những ngày trước lúc mẹ ra đi...tháng 6 năm 2004...
Xin cho mình lặng lẽ cùng bạn thắp nén hương lòng dâng những người mẹ cả cuộc đời quên mình chỉ biết sống với một chữ “Vì” và cầu chúc cho linh hồn Mẹ được ngậm cười nơi chín suối...[sm=heartbeat.gif] [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/3C6780D78723456EA2D42351365E8BA8.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2008 00:19:34 bởi Liên Thơ >
Trích đoạn: Người lính
MẸ ƠI...!
sáng nay Mẹ đã xa rồi
Mẹ về với chốn đất trời bao la
chúng con vừa mới mất Cha
giờ ngồi khóc Mẹ sơn hà biệt ly
con đường khắc nghiệt phải đi...!
Người lính
(02h00 thứ hai 01.12.2008 - 05.11.ậu Tý)
Thưa Người lính! Venus vừa vào diễn đàn và biết được tin về gia đình Người lính! Sinh - Lão - Bênh - Tử của đời người khó tránh khỏi! Vòng xe luân hồi vẫn đều quay! Venus xin chia buồn đến gia đình Người lính và mong Người lính bớt đau buồn, sớm ổn định và công tác tốt!
------------------------------------------
Cảm tạ thi hữu gần xa
Gởi lời san sẻ đậm đà tình thân...!!!
-------------------------------------------
Người lính
HAI VÌ SAO SÁNG
Mẹ bay vào chốn vô cùng
Mẹ hòa vào giữa muôn trùng trời cao
Hóa thân thành một vì sao
Mẹ tìm, mẹ hỏi sao nào là Cha…
Hai vì tinh tú chói lòa
Gặp nhau giữa chốn bao la đất trời…
Chúng con bước tiếp trên đời
Sao Cha, Sao Mẹ sáng ngời đường con…
Dầu cho sông cạn, đá mòn
Cha Mẹ vẫn còn sống mãi trong tim…
Chúng con rồi sẽ đi tìm
Khi vòng nghiệt ngã nhấn chìm dương nhân
Tìm lại bóng dáng song thân
Tìm lại ngọn núi vút tầng mây xanh
Tìm lại biển cả yên lành
Tìm lại câu hát dỗ dành “ầu ơ”…
Hai vì tinh tú bạc phơ
Dõi theo từng bước con thơ dưới trần
Cha Mẹ đã hết phong trần
Chặng đường còn lại là phần đời sau
Nhủ lòng hãy nén thương đau
Phải ngẩng cao đầu trước lúc đoàn viên…
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2008 23:58:51 bởi Người lính >
Người lính
HAI VÌ SAO SÁNG
Mẹ bay vào chốn vô cùng
Mẹ hòa vào giữa muôn trùng trời cao
Hóa thân thành một vì sao
Mẹ tìm, mẹ hỏi sao nào là Cha…
Hai vì tinh tú chói lòa
Gặp nhau giữa chốn bao la đất trời…
Chúng con bước tiếp trên đời
Sao Cha, Sao Mẹ sáng ngời đường con…
Dầu cho sông cạn, đá mòn
Cha Mẹ vẫn còn sống mãi trong tim…
Chúng con rồi sẽ đi tìm
Khi vòng nghiệt ngã nhấn chìm dương nhân
Tìm lại bóng dáng song thân
Tìm lại ngọn núi vút tầng mây xanh
Tìm lại biển cả yên lành
Tìm lại câu hát dỗ dành “ầu ơ”…
Hai vì tinh tú bạc phơ
Dõi theo từng bước con thơ dưới trần
Cha Mẹ đã hết phong trần
Chặng đường còn lại là phần đời sau
Nhủ lòng hãy nén thương đau
Phải ngẩng cao đầu trước lúc đoàn viên…
Một mai...
Cha mẹ như hai vì sao sáng
Một góc trời tây đợi chúng mình
Một mai trái tim yêu ngừng đập
Mình dắt nhau về mái ấm tuổi thơ ...
Nguyên lành hạnh phúc tình thân ngọt bù...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
16 giờ kém 25 phút, 4/3/12/2008
Người lính thân mến, trước nỗi đau của kiếp người mọi ngôn từ đều trở nên trống rỗng.Liên Thơ chỉ thể biết chúc bạn có sức khoẻ để vượt qua những tháng ngày đau buồn nhất này của cuộc đời. Gửi đến trang thơ bạn nỗi cảm thông sâu sắc và đôi dòng tâm sự của Liên Thơ...Liên Thơ xúc động vô cùng trước bài thơ rất hay với hình ảnh thơ rất đẹp và đắt về sự ra đi của song thân rất hợp với suy nghĩ của mình .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 20:14:37 bởi Liên Thơ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 13 bạn đọc.
Kiểu: