Trích đoạn: Người lính
Người lính
EM HÃY LÀ MÂY
Hãy là mây bước ra cùng với gió
Biết phận mình anh chỉ ở ngoài hiên
Gió thét gào khi đã nổi cơn điên
Đêm giá buốt gió càng thêm lồng lộn…
Hãy bước ra xin đừng cố trốn
Mây hãy cùng gió cuốn đi xa
Gió của em mãi mãi không nhà
Mây với gió ngọn lửa tình muôn thuở…
Hãy bước ra xin em đừng bở ngở
Bỏ then cài gió cũng chẳng vào đâu
Gió của em sẽ vẫn mãi thét gào
Dẫu cánh cửa trái tim em không khép…
Hãy là mây để cùng anh bước tiếp
Tiếc nuối gì căn phòng trống cô đơn
Hãy là mây luôn bên gió dỗi hờn
Mây với gió bay về miền sâu thẳm…
NGÀN NĂM MÂY GIÓ MÃI SONG HÀNH
Kể từ độ gió về nơi xa mãi
Mây âm thầm nhớ gió đến ngẩn ngơ
Đêm năm canh nơi phòng vắng mây chờ
Nhưng gió cứ hững hờ xa mây mãi
Mây và gió ngàn năm nay vẫn phải
Cứ bên nhau không thể thiếu bao giờ
Trong xanh thẳm bầu trời cao vắng gió
Biết làm sao mây đi hết đoạn trời
Hãy hiểu dùm mây hởi gió yêu ơi
Đã trở về hãy cùng mây dong rủi
Gió hãy vào cho mây quên buồn tủi
Bỏ then cài mây hé cửa lòng chờ
Anh hiểu và khẳng định mình là gió
Thì len vào từng ngỏ ngách tim mây
Mình song hành nhàn du khắp đó đây
Hằng sống mãi vui nhìn trời vô định.
Nhật Quỳnh
_____________________________________
Ta không thể làm thay đổi hướng gió Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2008 18:39:42 bởi Quỳnh Muội >