Người lính - GỞI BẠN DẠO VƯỜN THƠ
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 55 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 815 bài trong đề mục
Người lính 12.12.2008 20:46:26 (permalink)
0







Trích đoạn: banglang07


 

Người lính
BẠN TÔI
 
Bạn tôi đã bỏ đi rồi
Bỏ miền sâu thẳm trong nôi ngày nào
Bạn tôi giờ đã bay cao
Bỏ trời kỷ niệm ngọt ngào lời ru
Bạn tôi đang bước viễn du
Bỏ thời tóc bím trăng thu rước đèn
Bạn tôi xa lánh nghèo hèn
Bỏ quên làng xóm tắt đèn có nhau
Bạn tôi đến với sang giàu
Bỏ lại cha mẹ dĩa rau, muối gừng
Bạn tôi nhẹ bước quá chừng
Bỏ rơi nước mắt, dửng dưng miệng đời
Bạn tôi đã bỏ đi rồi
Bỏ mùa hoa cải bồi hồi bên sông…

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2008 21:40:34 bởi Người lính >
Liên Thơ 12.12.2008 21:43:23 (permalink)
0
Người lính
NGẨN NGƠ
Trời đêm hát khúc đoàn viên
bao vì tinh tú tự nhiên họp quần
bên nàng tiên nữ tọa vân
thôi miên thi sĩ dưới trần ngẩn ngơ…
Ngẩn ngơ bóng dáng người mơ
Thẫn thờ dựa cửa vọng trời tương tư
Người ơi... ngôi sao bé nhỏ
Chiếm lĩnh hồn thơ cả bầu trời...
           Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm, 12/12/2008
Người lính thân mến, mình nhớ đến một câu nói của một danh nhân"Cái đẹp sẽ cứu rỗi loài người"!Yêu cái đẹp, ngẩn ngơ trước cái đẹp là phản xạ tự nhiên của con người.Trong bộn bề công việc và lo âu về từng chút nhỏ của cuộc sống mà con người vẫn hướng lòng về cái đẹp là điều đáng quý.
Chúc bạn những ngày cuối tuần vui nhé!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/DED32938F2EC40F58AB3EC1878169C94.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2008 21:51:40 bởi Liên Thơ >
Attached Image(s)
Người lính 12.12.2008 23:50:08 (permalink)
0
http://vn.myblog.yahoo.com/nguoilinh_1968@ymail.com/index?l=f&id=1




Trích đoạn: nguoiphunu ditimtinh
  Sao không thấy
 
Tiếng thở than lạnh lùng phố vắng
Bước chân đi trên phố mùa đông
Em còn đó anh nhớ nữa hay không
Sao không thấy một lần anh ghé đến
 
Phong Linh
11/12/08

 
 
Người lính
TRỄ HẸN
 
 
 
Anh trễ hẹn bông tuyết rơi trách cứ
Tuyết giận hờn trắng cả giấc mơ anh
Thêm một giây tim em hỡi sao đành
Đừng bước vội đau lòng cơn mộng đẹp…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2009 00:51:49 bởi Người lính >
banglang07 13.12.2008 11:14:20 (permalink)
0

Người lính
LẨU HOA
        (Mến tặng tác giả món LẨU HOA đặc biệt)
 
Nàng Hoa tặng món “Lẩu Hoa”
Lần đầu mới thấy (gần xa chưa từng)
Món này thiệt quý quá chừng
Bao nhiêu tinh túy tưng bừng vào đây
 
Ngắm hoa lòng đã ngất ngây
Lẩu hoa chưa nếm đã say men tình
Nàng Hoa quả thật là tinh
Chọn toàn hoa ở quê mình mà thôi
 
Nàng Hoa chắc cháy túi rồi
Mang về từ biển quá trời loài ngon
Nàng Hoa ơi liệu có còn
“Lẩu bằng lăng tím với con cá vàng”?
 
Bao nhiêu thi hữu trong làng
Đang chờ đợi món của nàng tên hoa
Thoáng nghe nhiều tiếng hít hà
Lẩu hoa đã hết, chủ nhà trốn đâu?


     



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55747/03A6E2254B54404188F4A6DB0802951A.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2008 11:25:12 bởi banglang07 >
Attached Image(s)
Lê Thị Như Hằng 13.12.2008 23:38:42 (permalink)
0
 
 
           LÒNG LẠC
 
Anh vừa đến / rồi đi nhanh như gió
Có bên em / mà lỡ chót quên
Ở bên em / lòng lạc về đâu đó
Thương phận buồn / tủi khóc giữa màn đêm
 
                       Phong Linh
banglang07 14.12.2008 06:47:25 (permalink)
0

Người lính

BẠN TÔI
 
Bạn tôi đã bỏ đi rồi
Bỏ miền sâu thẳm trong nôi ngày nào
Bạn tôi giờ đã bay cao
Bỏ trời kỷ niệm ngọt ngào lời ru
Bạn tôi đang bước viễn du
Bỏ thời tóc bím trăng thu rước đèn
Bạn tôi xa lánh nghèo hèn
Bỏ quên làng xóm tắt đèn có nhau
Bạn tôi đến với sang giàu
Bỏ lại cha mẹ dĩa rau, muối gừng
Bạn tôi nhẹ bước quá chừng
Bỏ rơi nước mắt, dửng dưng miệng đời
Bạn tôi đã bỏ đi rồi
Bỏ mùa hoa cải bồi hồi bên sông…

      


Ừ THÔI ….

Ừ thôi , bạn bỏ đi rồi
Tôi về nhặt lại khoảng trời ngày xưa
Tôi về nhặt cánh hoa Mua
Gom vào ký ức mấy mùa nhớ thương
Nhện buồn dệt sợi tơ vương
Tôi buồn – nhìn cánh buồm giương càng buồn
Bạn đi , quên cội , quên nguồn
Quên vùng sỏi đá khô cằn chốn quê
Quên đi cả mảnh trăng thề
Quên màu hoa tím , nẻo về còn xa
Quên bè bạn , quên mẹ cha
Chỉ mơ cuộc sống xa hoa , sang giàu
Bạn đi , bỏ lại nhịp cầu
Thuyền đi bỏ lại bến sâu đợi chờ
Tình người như thực , như mơ
Để tôi lạc giữa bơ vơ chợ đời
Để tôi chua xót ngậm ngùi
Một vùng ảo ảnh tan rồi còn đâu ?
Bạn ơi ! Ngày tháng bên nhau
Ta từng hẹn ước ngàn sau tình nồng
Nay đàn đã đứt tơ đồng
Làm sao nối bản nhạc lòng thuở xưa ?...
BL07





Người lính 14.12.2008 09:12:08 (permalink)
0





Trích đoạn: nguoiphunu ditimtinh

           LÒNG LẠC
 
Anh vừa đến / rồi đi nhanh như gió
Có bên em / mà lỡ chót quên
Ở bên em / lòng lạc về đâu đó
Thương phận buồn / tủi khóc giữa màn đêm
 
                       Phong Linh

 
 
 

 
 
 
Người lính
THOẢNG...
 
chỉ thoảng thôi em giữa chúng mình
anh về thoảng ấm trái tim xinh...
bên em anh thoảng cùng đồng đội...
chỉ thoảng thôi em giữa biển tình!
Người lính 14.12.2008 10:42:19 (permalink)
0







Trích đoạn: Thuỵ Du







Người lính
HỒI ỨC GIỮA ĐÊM TRĂNG



bàng bạc trăng treo ở đỉnh đầu
lả tả sương rơi ướt đêm thâu
nhè nhẹ gió lùa như lay tỉnh
dấu ấn thuở nào ta bên nhau...
 
bất chợt khóc òa chẳng hiểu sao
ong bướm nhìn kìa nín đi mau
bàn tay chai sạn luồn qua tóc
ánh mắt, bờ môi bỗng gặp nhau...
 
cọc cạch xe nghèo có ngại đâu
tung bay mái tóc lướt qua cầu
vòng tay dẫn điện người run bắn
Ô Thước trong lòng sợ mưa Ngâu...
 
sao băng nhắm mắt ước thật mau
một lời non biển vạn ngày sau
trăng dẫu căng tròn hay mảnh khảnh
chung lối đi về ta bên nhau...
 
bàng bạc trăng treo ở tuyến đầu
súng bồng làm bạn với đêm thâu
xa thẳm, mịt mùng em có nhớ
cây đa, bến nước thẹn niềm đau...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2009 21:49:59 bởi Người lính >
Người lính 14.12.2008 12:13:09 (permalink)
0


Người lính
THỊT RAM (Kiểu lính)
 
mua về một miếng thịt to
cắt nhiều miếng nhỏ rồi cho đồ vào
trước tiên một ít nước màu
trộn đều cho thấm (lâu mau tùy người)
tỏi bằm ta bỏ vô thôi
thêm mắm, thêm muối xong rồi thêm tiêu
đường cát đừng có cho nhiều
(nó là thủ phạm tiêu điều món ngon) *
đổ dầu vô chão ram giòn
nhớ cầm đôi đũa đảo tròn, đều tay
khi mùi thơm đã ngất ngây
mắt nhìn thấy giống thịt quay thì dừng
đơn giản mà ngon quá chừng
bún - cơm, bia - rượu tưng bừng một phen
một dĩa rau sống cạnh bên
thi hữu nhấm nháp mà quên sự đời!
-------

(*) đường nhiều khi chiên xào thức ăn rất dễ bị khét...
 

 

 
 
TB:
món ăn đã nấu xong rồi
một ngày chủ nhật đẹp trời lính ta
Trọng Văn công tác ở xa
Thụy Du đi với người ta luôn rồi
chỉ còn lại mỗi lính thôi
lính thì chẳng chịu đơn côi một mình
mong các thi hữu thương tình
ghé vô dùng bữa kẽo mình hư danh
(tham ăn...hihihi...)
Người lính 14.12.2008 12:38:23 (permalink)
0





Trích đoạn: Liên Thơ

Chảy miết...
Trót vay nửa nụ cười đôn hậu

Em dâng  anh tất cả ân tình
Trái tim đập mãi không phút nghỉ
Chảy miết tình em tới biển xanh...
             Lê Minh Liên Thanh Thơ
               Đêm cuối 

   



Người lính
GIỐNG NHAU
 

 
Anh vay em một cuộc đời
Lặng im rồi chợt mỉm cười: “giống anh!”
Em vay anh cánh chim xanh
Anh ngồi tư lự: “chúng mình giống nhau!”
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 18:59:49 bởi Người lính >
Người lính 14.12.2008 13:11:53 (permalink)
0





Trích đoạn: Quỳnh Muội

GIÓ ƠI XIN HÃY CỨ VI VU


Gió cứ thổi mãi cho lòng em rát bỏng     
Trêu làm chi tội kẻ chốn phòng không
Cứ vi vu thổi cho hồn em vừa đủ lạnh
Đủ để nhớ người quay mặt hửng hờ em


Nhật Quỳnh
 
 
Người lính
LỬA TÌNH
 
 
gió thét gào khản giọng ở ngoài hiên
vẫn lặng im... then vẫn cài, cửa đóng
gió mang theo ngọn lửa tình cháy bỏng
vẫn lạnh lùng ôm chặt lấy mùa đông...
Quỳnh Muội 14.12.2008 16:37:03 (permalink)
0

Trích đoạn: Người lính



Trích đoạn: Quỳnh Muội

GIÓ ƠI XIN HÃY CỨ VI VU


Gió cứ thổi mãi cho lòng em rát bỏng     
Trêu làm chi tội kẻ chốn phòng không
Cứ vi vu thổi cho hồn em vừa đủ lạnh
Đủ để nhớ người quay mặt hửng hờ em


Nhật Quỳnh


 
 
Người lính
LỬA TÌNH
 
 
gió thét gào khản giọng ở ngoài hiên
vẫn lặng im... then vẫn cài, cửa đóng
gió mang theo ngọn lửa tình cháy bỏng
vẫn lạnh lùng ôm chặt lấy mùa đông...




 
 XIN HÃY NHẸ VỖ VỀ
 


 
Gió gào thét chi khi ngoài hiên vắng
Hãy vào cùng em hởi gió đông ơi
Hãy mang lửa tình cháy bỏng một thời
Em vẫn đợi nơi nầy từ lâu lắm
 
Hay gió hãy thoảng vào nơi sâu thẳm
Của trái tim từng khát vọng đợi chờ
Xin hãy nhẹ vỗ về em nỗi nhớ
Đến người xa hờ hửng bước chân về .
 
 
 
Nhật Quỳnh
 




________________________________________


Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm




<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 16:42:05 bởi Quỳnh Muội >
Người lính 14.12.2008 20:33:10 (permalink)
0






Trích đoạn: Quỳnh Muội


 XIN HÃY NHẸ VỖ VỀ

Gió gào thét chi khi ngoài hiên vắng
Hãy vào cùng em hởi gió đông ơi
Hãy mang lửa tình cháy bỏng một thời
Em vẫn đợi nơi nầy từ lâu lắm
 
Hay gió hãy thoảng vào nơi sâu thẳm
Của trái tim từng khát vọng đợi chờ
Xin hãy nhẹ vỗ về em nỗi nhớ
Đến người xa hờ hửng bước chân về .

Nhật Quỳnh
 




Người lính
EM HÃY LÀ MÂY





Hãy là mây bước ra cùng với gió
Biết phận mình anh chỉ ở ngoài hiên
Gió thét gào khi đã nổi cơn điên
Đêm giá buốt gió càng thêm lồng lộn…
 
Hãy bước ra xin đừng cố trốn
Mây hãy cùng gió cuốn đi xa
Gió của em mãi mãi không nhà
Mây với gió ngọn lửa tình muôn thuở…
 
Hãy bước ra xin em đừng bỡ ngỡ
Bỏ then cài gió cũng chẳng vào đâu
Gió của em sẽ vẫn mãi thét gào
Dẫu cánh cửa trái tim em không khép…
 
Hãy là mây để cùng anh bước tiếp
Tiếc nuối gì căn phòng trống cô đơn
Hãy là mây luôn bên gió dỗi hờn
Mây với gió bay về miền sâu thẳm…
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2009 21:53:42 bởi Người lính >
Quỳnh Muội 14.12.2008 21:44:02 (permalink)
0

Trích đoạn: Người lính




Người lính
EM HÃY LÀ MÂY





Hãy là mây bước ra cùng với gió
Biết phận mình anh chỉ ở ngoài hiên
Gió thét gào khi đã nổi cơn điên
Đêm giá buốt gió càng thêm lồng lộn…
 
Hãy bước ra xin đừng cố trốn
Mây hãy cùng gió cuốn đi xa
Gió của em mãi mãi không nhà
Mây với gió ngọn lửa tình muôn thuở…
 
Hãy bước ra xin em đừng bở ngở
Bỏ then cài gió cũng chẳng vào đâu
Gió của em sẽ vẫn mãi thét gào
Dẫu cánh cửa trái tim em không khép…
 
Hãy là mây để cùng anh bước tiếp
Tiếc nuối gì căn phòng trống cô đơn
Hãy là mây luôn bên gió dỗi hờn
Mây với gió bay về miền sâu thẳm…
 






NGÀN NĂM MÂY GIÓ MÃI SONG HÀNH
 


 
Kể từ độ gió về nơi xa mãi
Mây âm thầm nhớ gió đến ngẩn ngơ
Đêm năm canh nơi phòng vắng mây chờ
Nhưng gió cứ hững hờ xa mây mãi
 
Mây và gió ngàn năm nay vẫn phải
Cứ bên nhau không thể thiếu bao giờ
Trong xanh thẳm bầu trời cao vắng gió
Biết làm sao mây đi hết đoạn trời
 
Hãy hiểu dùm mây hởi gió yêu ơi
Đã trở về hãy cùng mây dong rủi
Gió hãy vào cho mây quên buồn tủi
Bỏ then cài mây hé cửa lòng chờ
 
Anh hiểu và khẳng định mình là gió
Thì len vào từng ngỏ ngách tim mây
Mình song hành  nhàn du khắp đó đây
Hằng sống mãi vui nhìn trời vô định.
 

 
Nhật Quỳnh
 



_____________________________________
 
Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm




<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2008 18:39:42 bởi Quỳnh Muội >
Người lính 15.12.2008 04:43:16 (permalink)
0






Trích đoạn: banglang07

Ừ THÔI ….

Ừ thôi , bạn bỏ đi rồi
Tôi về nhặt lại khoảng trời ngày xưa
Tôi về nhặt cánh hoa Mua
Gom vào ký ức mấy mùa nhớ thương
Nhện buồn dệt sợi tơ vương
Tôi buồn – nhìn cánh buồm giương càng buồn
Bạn đi , quên cội , quên nguồn
Quên vùng sỏi đá khô cằn chốn quê
Quên đi cả mảnh trăng thề
Quên màu hoa tím , nẻo về còn xa
Quên bè bạn , quên mẹ cha
Chỉ mơ cuộc sống xa hoa , sang giàu
Bạn đi , bỏ lại nhịp cầu
Thuyền đi bỏ lại bến sâu đợi chờ
Tình người như thực , như mơ
Để tôi lạc giữa bơ vơ chợ đời
Để tôi chua xót ngậm ngùi
Một vùng ảo ảnh tan rồi còn đâu ?
Bạn ơi ! Ngày tháng bên nhau
Ta từng hẹn ước ngàn sau tình nồng
Nay đàn đã đứt tơ đồng
Làm sao nối bản nhạc lòng thuở xưa ?...
BL07




Trích đoạn: nha uyen



 

 
Người lính
CON CÒ



 

Giữa đêm thanh vắng em về
Tôi chưa kịp hỏi tràn trề giọt châu
Chồng con em để ở đâu
(hình mấy năm trước bụng bầu rõ to)
Trong đêm nét mặt âu lo
Hằn sâu đôi mắt, ốm o thân mình
Tôi chưa kịp hỏi sự tình
Em đã vội tránh cái nhìn của tôi
“…Chồng em đã bỏ em rồi
Con em cũng vậy lên trời tìm tiên…!”
Em than bởi một chữ tiền
Mà em quay gót đi liền sang Tây
Em mà biết khổ như vầy
Ngày xưa đâu có bỏ ngay xứ mình
Em nhận là kẻ bạc tình
Nổi trôi tìm ánh bình minh xứ người
Bây giờ em đã hiểu rồi
Miếng cơm, manh áo ông Trời đâu cho
Có thân thì phải tự lo
Ở đâu cũng vậy phải bò kiếm ăn
Chờ chồng chỉ đói nhăn răng
Bên Tây nào phải nghĩa nhân giống mình
Chồng em giở thói yêu tinh
Nên em phải sống một mình cô đơn
Ngày đêm chồng chất tủi hờn
Thân người xứ lạ như đờn không dây
Con em bệnh nặng lâu ngày
Không tiền thang thuốc nên bay về trời
Mình em ở giữa cuộc đời
Giàu sang chẳng thấy, tôi đòi nặng mang
May nhờ gặp được họ hàng
Sang Tây du lịch đã mang em về
Em đi qua mấy con đê
Trong lòng nặng trĩu, ê chề niềm đau
Nếu không mơ cảnh sang giàu
Thì em đâu có đổi màu tình yêu
Sa chân em đã hiểu nhiều
Một lần lầm lỡ vạn điều ăn năn
Bây giờ dẫu có khó khăn
Ao nhà em tắm muôn phần khỏi lo
Một hôm em cất giọng hò
Thương cho số phận con cò lao đao
Cành cụt leo ra, leo vào
Cò khác leo tiếp lộn nhào xuống mương!





<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2009 22:12:17 bởi Người lính >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 55 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 815 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9