Chiều Tím nhớ ai?
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
  Ai ra núi Ngự ,sông Hương. 
  Cho tôi nhắn gởi ,lời thương một người. 
  Hôm qua còn tiếng nàng cười. 
  Giọng hò máy đẩy ,cùa người tôi yêu? 
   
                     Sông Hương in bóng trăng tròn. 
                    Sao em lại nói, chẳng còn nhớ anh. 
                      Thà rằng em nói không thương. 
                     Anh về ôm hận,vấn vương một mình. 
   
  Em đi không tiếng tạ từ. 
  Bài thơ để lại,làm từ hôm qua. 
  " Không quen mà lại nhớ người" 
  Em đi ,anh ở hai người nhớ nhau. 
   
                         Thôi thì em hãy quay về. 
                         Cho anh được giử ,lời thề năm xưa. 
                          Sông Hương nước cạn ,đá mòn. 
                          Tình ta mãi mãi vẫn còn bên nhau. 
                            
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2009 07:34:41 bởi Hoàng An >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  NHỚ NGƯỜI KHÔNG QUEN   
       
    Không quen cứ nhớ hư không   
    Nhớ vơ nhớ vẩn cho lòng quạnh hiu   
    Nhớ em nhìn áng mây chiều   
    Hiu hiu gió thổi dặt dìu rừng thông.   
       
    Vi vu rơi xác lá hồng   
    Xao lòng nhung nhớ diêu bông úa sầu   
    Hỡi cô áo lụa qua cầu   
    Không quen ta cũng nhìn nhau cúi chào.   
       
    Trời trong xanh biếc một màu   
    Cánh chim lữ thứ lao chao nắng chiều   
    Một mình buồn thiểu buồn thiêu   
    Vạt kêu thanh vắng chín chìu  ruột đau.   
       
    Không quen ta cười chào nhau   
    Ánh mắt xa lạ...lạ sao ưa nhìn   
    Một mình ta nói với mình   
    Xa quê nhớ mãi bóng hình Huế thương.   
       
    Sông Hương chiều xuống mù sương   
    Xa xa thắp thoáng cánh buồm đò ngang   
    Sông sâu dò ý thiếp chàng   
    Miên man nỗi nhớ mắt nàng chiều thu.   
       
    Xưa kia giá đừng hình như   
    Đôi mắt quen quá bây chừ khi xa   
    Không đau lòng nhớ người ta   
    Khi mình cứ mãi biệt xa quê nhà.   
       
    Nhìn lên trăng sáng, ngân hà   
    Vòm sao loé ánh pháo hoa vòm trời   
    Ước gì em hẹn một lời   
    Sông Hương máy đẩy cả đời chờ anh.   
       
    Long lanh đáy nước trong xanh   
    Lòng anh cứ mãi để dành nhớ em   
    Nhớ người chưa lần làm quen   
    Nhưng sao nhớ quá mắt em ấm nồng.   
       
    Hàn Băng
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Han Bang 
   
   
  NHỚ NGƯỜI KHÔNG QUEN   
       
    Không quen cứ nhớ hư không   
    Nhớ vơ nhớ vẩn cho lòng quạnh hiu   
    Nhớ em nhìn áng mây chiều   
    Hiu hiu gió thổi dặt dìu rừng thông.   
       
    Vi vu rơi xác lá hồng   
    Xao lòng nhung nhớ diêu bông úa sầu   
    Hỡi cô áo lụa qua cầu   
    Không quen ta cũng nhìn nhau cúi chào.   
       
    Trời trong xanh biếc một màu   
    Cánh chim lữ thứ lao chao nắng chiều   
    Một mình buồn thiểu buồn thiêu   
    Vạt kêu thanh vắng chín chìu  ruột đau.   
       
    Không quen ta cười chào nhau   
    Ánh mắt xa lạ...lạ sao ưa nhìn   
    Một mình ta nói với mình   
    Xa quê nhớ mãi bóng hình Huế thương.   
       
    Sông Hương chiều xuống mù sương   
    Xa xa thắp thoáng cánh buồm đò ngang   
    Sông sâu dò ý thiếp chàng   
    Miên man nỗi nhớ mắt nàng chiều thu.   
       
    Xưa kia giá đừng hình như   
    Đôi mắt quen quá bây chừ khi xa   
    Không đau lòng nhớ người ta   
    Khi mình cứ mãi biệt xa quê nhà.   
       
    Nhìn lên trăng sáng, ngân hà   
    Vòm sao loé ánh pháo hoa vòm trời   
    Ước gì em hẹn một lời   
    Sông Hương máy đẩy cả đời chờ anh.   
       
    Long lanh đáy nước trong xanh   
    Lòng anh cứ mãi để dành nhớ em   
    Nhớ người chưa lần làm quen   
    Nhưng sao nhớ quá mắt em ấm nồng.   
       
    Hàn Băng
 
  
   (riệng tặng cho người trong mộng)       
 
  Không quen, trước lạ sau quen.  
  Nhớ thì vẫn nhớ ,cần gì phải quen ?.  
  Nhớ em giọng nói dể thương..  
  Mật rót vào lòng ,tê tái tim anh.  
   
  Tơ tình mỏng mãnh như mây.  
  Gió sương đưa đẩy ,anh đây nhớ rồi.  
  Cần gì phải biết mới thương.  
  Oanh vàng thỏ thẽ ,tương tư lâu rồi.  
   
  Em ơi! Đừng réo tên anh.  
  Thì anh chẳng phài , âm thầm vấn vương.  
  Biết rằng tình đó ,gió sương.  
  Anh không mộng mị ,nhớ thương lúc đầu.  
   
  Em không cần hứa chi đâu.  
  Chỉ cần em nói một câu ân tình.  
  Dẩu rằng cách biệt khg gần.  
  sao anh vẫn nhớ, nữa phần của anh 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2009 06:58:11 bởi Hoàng An >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: