Đã nhiều lần dạo và đọc thơ của Thi sỹ Hoàng Thị, nhưng chưa dám vào.
Hôm nay, nhân thấy các "ánh trăng biết nói" trong thơ đẹp quá,
NL xin phép được lưu bút lại đây một "ánh trăng... ba-lô" cho vui.
Hy vọng NL sẽ không làm Nhà thơ cùng các thi hữu khác
(trong đó có Huynh Vịt Hồng nữa, hihi...) bị... "mất hứng".
Trân trọng!
Người lính
TẢN MẠN VỀ TRĂNG VÀ NGƯỜI
Trăng rằm cái mặt căng tròn
Càng về cuối tháng chẳng còn tí ti
Kể từ mùng một trăng đi
Đến ngày giữa tháng chả khi nào gầy...
Đời trăng ngẫm cũng thiệt hay
Đời người một vệt từ ngày sinh sôi
Đến khi bỏ hết, rong chơi
Muốn quay trở lại, hỡi ôi, bao giờ?
Người lính - 11.5.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2009 07:01:28 bởi Người lính >