Gửi...
-Trần Quốc Bảo-
Cô đơn dẫn tôi đi tìm niềm vui
Phía những người lao động bằng trí óc
Họ trẻ trung, năng động, họ đủ đầy gai góc
Cầu tiến vươn lên trong nghị lực phi thường
Trong công việc họ là những tấm gương
Tận dụng trí tuệ để phấn đấu cùng đời
Tôi- thú thật như hạt bụi rất nhỏ nhoi
Như đứa trẻ nuôi hoài mà chửa lớn
Gác hết mọi thế sự,chẳng so đo thiệt hơn
Mãi đi rong với đam mê nhàn nhã
Thả thuyền giấy cho lòng mình yên ả
Sương khói cuộc đời phủ lấp lối phù du
Khi về với riêng tư tự do họ nắm giữ
Quyền ngôn luận bình đẳng như nhau
Chẳng phân biệt giai cấp,chẳng phân chia hèn giàu
Rất bình dị, giản đơn và vui vẽ
Cô đơn bỏ tôi lại với những người trẻ
Tôi được tới nhiều nơi chưa từng tới
Nhịp tim run run,giọng ca tôi chấp chới
Sợ cuộc vui tàn cô đơn lại dẫn về
Biết bao giờ mới họp lại người ơi!
9-1-2006
Kính tặng các anh chị trong buổi họp của Phòng tán dóc.Chúc các anh chị luôn vui, khoẻ và thành đạt,một năm mới nhiều hứa hẹn và đầy tốt lành vạn an,vạn an...