Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
-
06.09.2007 04:38:03
Trích đoạn: Tôn Nữ Thảo My Kính gởi bác Lá Hỏi nhỏ, hỏi to bác có phải hồi xa xưa ấy, bác cũng...quá trời, nên bị phản đối. Bây giờ hồi tưởng lại bác ấm a ấm ức phải không. Nên bác mới gán cho một tên tuyệt đẹp là..."Chằn lửa". Thảo My xin ngả nón kính phục chị đã giữ gìn được bước chân quê, và được bác Lá đặt cho một mỹ danh : CHẰN LỬA Gái ngoan gìn giữ bước chân quê.(*) " Chằn lửa" những ai nổi máu dê. Xàm sở như ong non ngứa nọc (**) Hung hăng ham húc cái sừng dê Tao nhân phong nhã tình chân thật. Mặc khách chân tình ghét tính dê Xin hỏi một câu trong nữ giói. Người yêu của bạn mặc tình dê??? Thảo My (*) Bước chân quê Thảo My chôm của thi hữu nào đó trên trang thơ này. Thảo My quên mất bút hiệu của thi hữu, thành Thực xin lỗi (**) Thảo My cũng chôm ý của nữ sĩ HXH Chuyện xa xưa theo tâm lý thì ít ai chịu nói thật. Vì những người mà trước có bản lĩnh thua kém thì nay hay thổi phồng sự việc để giả tạo rằng hồi nhỏ mình là « macho ». Người khác thì lúc nhỏ dê xồm, dê cụ oai hùng nhưng giờ phải ém bớt để tránh những cơn thịnh nộ của mụ chằn lửa không ngần ngại trừng phạt « hồi tố » cho những tội lỗi ngày trước. « Chằn lửa » là danh từ có sẵn trong dân gian để chỉ cấp bậc cao nhất của họ nhà Chằn, cũng như « dê xồm » dành gọi các bậc khả kính của họ nhà « dê ». Chẳng ai kém ai. Nên có bài thơ sau đây : DÊ XỒM CHẰN LỬA… Dê xồm chằn lửa húc nhau chơi Tám lạng nửa cân cụng đả đời Dê trẻ dê già hơn nước rút Chằn em chằn chị giỏi tay bơi Hai đồi núng nính rồng lên xuống Ba góc lim dim cọp đứng ngồi Tàn cuộc khó phân ai thắng bại Dê xồm chằn lửa húc nhau vui ! Lá chờ rơi Kính gởi bác Lá Thảo My cám ơn bác cho nhiều ý kiến quá độc đáo. Thảo My xin sửa " Chỉ vì trên trán có sừng dê" Thảo My thích chữ " CÓ" bởi vì nó là bản sắc, đương nhiên phải có. Thảo My cũng tuân theo ý của bác bài này tặng riêng huynh Trần Mạnh Hùng, đây là ý riêng của bác Lá không phải của Thảo My. Huynh có nhột cứ lôi bác Lá ra mà khảo tội, Thảo My vô can. Nhưng mà có đúng không huynh, những kinh nghiệm bản thân của các vị tiền bối ( Bác Lá ) đều đúng sự thật 100% , Thảo My tin lắm, huynh không tin cứ hỏi bác Lá. Kinh Thảo My Kính gởi bác Lá Kính thưa bác Lá Đúng là họa vô đơn chí. Phước bất trùng lai. Số là cuối năm ngóai tui có ý định về VN khỏang dăm ba tháng, trước trốn lạnh , sau thăm bạn hữu vì thế mọi thứ ngọai thân nhà cửa, xe cộ, máy móc vừa bán vừa tặng hết sạch sành sanh, như bác biết ở cái xứ Tây, Mỹ này vật dùng mua rồi bán không ai mua dù rằng cũ 3, 4 tháng, ví dụ cái truyền hình mới mua 5, 6 trăm đồng ( dollar ) xài có nửa năm bán vài chục khó như lên mặt trăng, gọi bạn bè tặng với điều kiện mang đến tận nhà để mấy thằng nhóc có thích thì tụi nó mới nhận, không thì làm ơn mang về. Nghe tụi nó mặc cả như vậy cơn giận đâu ập tới hét lên trong điện thọai rằng " Thà tao vứt thùng rác còn sướng hơn " chúng nó cười hì hì. Cho nên đến bây giờ tui hòan tòan vô sản, cũng không còn ý định về thăm nhà nữa ( nói nhà cho nó oai , nhà của ông Bô, bà Bô bị tịch thu sau chuyến vượt biên ) bây giờ cũng không vào được internet thường xuyên nữa, năm thuở mười thì, mèo cào được một, hai, giờ là tối đa. Đó là cái họa thứ nhất. Sau đây là cái họa thứ hai: Số là bác muốn ăn thì mời bác cứ tự nhiên, tại sao bác lại gắp cho tui, theo kinh nghiệm và quan sát tỉ mỉ những " bạn quý "gắp cho mình, họ gắp cho mình tòan là xương không à!!! Nhai thì sợ gãy răng, nuốt không vô, nhổ ra thì ê mặt bạn bè đành phải ngậm bồ hòn làm vui , họ khóai lắm vì lọai được một địch thủ , họ nghĩ rằng cũng háu ăn như họ. Khi họ gắp mời mình, họ đã nhắm rồi món mà họ khóai khẩu ,họ dại gì gắp miếng ngon mời mình, mình đang há miệng mắc quai, họ một mình một chợ tha hồ đớp, hít. Bác Lá ơi, đã mang giòng máu dê xồm, ai cũng hiểu bác một thời anh hùng hiển hách ( thông qua những bài thơ kén vợ thả dê của bác ) bây giờ bác nỡ lòng nào gán tiếng cho tui!!! Thế này là thế nào. Tui rất ư là oan " Thị Kính " bác hãy gióng một tiếng chuông thiên mụ giải oan cho tui chứ, không thì tui mang tiếng mọc thêm vài cọng râu dê thì khốn. Viêc bác dê ai quá trớn gặp phải chằn lửa thì ráng chịu, sao lại đá phạt góc qua tui, bác không có tâm hồn DÊ thượng chút nào. Chúc bác trên con đường dê cụ, dê xồm của bác luôn luôn thăng tiến, làm ăn phát tài, mở thêm nhiều phòng, phòng 3 phòng 4 và phải dự trữ nhiều thuốc V, hoặc Tam tinh Hảu Cẩu. Thân Hùng Một dân oan đang kiếu nại trước hội đồng dê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2007 04:49:36 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|