Khi không nghĩ đến người dưng
Khi không lại nhớ quá chừng đến ai
Khi không thao thức đêm dài
Khi không tim lại mệt nhoài nhịp nhanh
Lại đau như lá lìa cành?
Lại buồn như gió mong manh bao chiều?
Tim ơi quen với cô liêu
Xin đừng mong mỏi những điều xa xôi
Mộng ước là mộng ước thôi
Xin đừng say đắm để rồi buồn tênh
Chữ tình khó hiểu mông mênh
Bến bờ chẳng đỗ lênh đênh đi tìm
Cây lặng mà gió chẳng kìm
Gió đưa gió đẩy cánh chim bão bùng
Nhớ càng cao ngất không trung
Nhớ càng như biển trập trùng sóng lên.
Có lẽ mình hơi...điên!