đôi dòng thơ thẩn...
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 108 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
diên vỹ 10.06.2006 19:19:01 (permalink)
0
á trời...! điệu này chắc dv phải mở cuộc điều tra rồi...:)

mà ngộ nha,...diên vỹ là tên của hoa mà...sao...hihih lienhoangco kêu = cây đàn, làm dv cứ mắc cười mãi...:) ừ....thì..để dv ráng viết vài câu coi như là...:) chào người lạ nghen...:)


chờ đấy ....! :)
diên vỹ 10.06.2006 19:30:53 (permalink)
0
lienhoangco ơi,


có vài đoạn cho lienhoangco rồi đấy hihihih :) đọc cho vui thui nha ....! :)

ok ...nhạc trống nổi lên ...và bắt đầu nà .....:




người lạc bước hay cố tình lạc bước
lạ và quen ....nghĩa cũng gần nhau
dòng thơ gởi ....hình như .....quen lắm
để ta thử tìm ...trong ký ức xem sao ....! :)

người đến từ đâu?
từ nỗi lòng đêm vắng?
hay cái nhớ tím màu ....?
câu viết gởi như có đôi lời ....muốn nhắn
ơ ...! ta tìm ra rồi ....nhưng hỏng nói đâu ....! :)


đêm qua gặp, hình như nghìn đêm gặp
trong giấc mơ, trong tiềm thức phải không ?
ừ người hãy cứ là kẻ lạ
để lòng ta ...tập biết " ngóng mong ..."
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2006 19:32:29 bởi diên vỹ >
lienhoangco 10.06.2006 19:47:16 (permalink)
0

hoa ơi trời cũng có tên,

ta xin làm gió ru mềm đến bên,

góp thêm mấy ngọn phong êm,

chờ trăng vàng đến gọi tên cho nàng,

chiều nay không bước lang thang,

ngồi đàn thành tiếng gởi ngàn đến thương,

chiều nay bỏ dấu phố phường,

phố ơi, Net ới có còn đó không,

chiều ni ta không hẹn lòng,

mà sao cứ đứng lâng lâng cả chiều,

chỉ xin một chút đìu hiu,

về trong gian tối thấy điều dễ thương.
diên vỹ 11.06.2006 21:14:17 (permalink)
0
em và anh ...


em và anh ...
bắt đầu bằng một con đường ...
tưởng như những chung - riêng không bao giờ tách ...
để một ngày cơn mưa đời tưới sạch
trần trụi với mình ....ta mới biết .....mất nhau ...
anh chạy theo những ước muốn vút cao
em lầm lũi với niềm thương còn sót
năm tháng dần trôi
cuộc đời cay - ngọt ...
hai con đường ....giờ chẳng thể ...chạm nhau ...

***

những câu hỏi vì sao
được hai mình phân - tách ...
chợt mới hay ...tận cùng ngỏ ngách
hai tâm hồn như thể rất xa ....
anh là anh của những người ta
em là kẻ bên đời lặng lẽ
có những mơ yêu chỉ nghĩ thôi, không dám vẽ
sợ nét cọ ngoằn ngoèo
sợ đôi tay vụng làm hư ...

***
ngày tiếp ngày cứ thế vô tư
em không có trong cuộc đời anh hiện hữu
mình gặp nhau ...
đôi câu nhắn nhủ
có khi mơ chạm giấc một lần
những tâm tình, những cảm xúc thật thân ...
chợt vô ý ...
hoá thành xa hơn trước ...
em với anh ..
hai con đường rất ngược
giao điểm của đời ....hình như chẳng thể .....có nhau ....
hai con đường cứ đi mãi về đâu ?
(dầu có lúc thèm hoà thành một...)

***

có phải vì em.... là người không tốt
hay vì anh...quá khao khát cuộc tình
anh kiếm tìm,
em mặc....
lặng thinh...
ta lại nữa, bậc xa
xa nhiều hơn trước ....!
hai con đường trái ngược ....
giao điểm của đời ...hình như chẳng thể .....!
buồn không?


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 10:09:51 bởi diên vỹ >
lienhoangco 11.06.2006 23:24:18 (permalink)
0
[embed][/embed]

      anh chưa là của người ta,

      chỉ chờ và đợi đã bao lần rồi,

      ngày cứ thế dần trôi,

      cứ như không phải, không là của nhau,

      thôi hãy biết lấy từ đầu,

      biết đâu còn có ngày sau tìm về,

      chỉ về trông ngóng với hồn quê,

      thấy đời thân thiết có chi mà buồn,

      đôi câu em làm thật thương,

      ngày sau có giận nhớ nhường cho qua,

      biết sao mà nói bây giờ,

      trong thơ thanh đó ta biết chờ ở xa,


      .................................



      Diên Vỹ à, biết là bài này không phải viết cho mình,nhưng mình có phải làm cho bạn

      buồn thì đừng giận nhé.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2006 23:35:22 bởi lienhoangco >
silhouette 12.06.2006 06:35:24 (permalink)
0


Trích đoạn: diên vỹ

hihihi....hong hong có á , tại thích làm thơ nên thích tìm cái buồn :) Silhouette khoẻ chứ.?..:)


thx DV, silh vẫn khỏe. DV ?? :) ..khg có buồn thiệt huh ?? nếu vậy,


có bao giờ..
người thấy mình đang tỉnh trong mơ
đang quay cuồng trong ý nghĩ kỳ lạ
như vội vã nhưng lại buông thả..
để rồi cuối cùng đứng giữa khoảng không

có bao giờ..
người có cái cảm giác phập phồng
như đang qua một quãng đường hoang vắng
gío vi vu, văng vẳng tiếng ai oán
như những nấc nở từ các hồn hoang

có bao giờ..
người thấy mình thơ thẩn, lang thang
giữa ngàn vạn người nhưng không một tiếng động
cái im lặng của không còn sự sống
rồi tự hỏi, người đã chết hay ta (?!)

có bao giờ..
người muốn bỏ tất cả - đi thật xa..
đến một nơi không ai biết tới
phiền muộn ở đời không tài nào với
một thế giới chỉ có mình, bướm ..và hoa

có bao giờ, xung quanh chỉ là... ..!?!

:)
lienhoangco 12.06.2006 16:47:07 (permalink)
0
[embed][/embed]

      Bên ta lúc ấy là chiều,

      nhưng khi lên máy em cũng ra trừng trừng,

      ta biết em cũng thấy ta,

      nhưng thôi giả bộ như là không quen,

      có người đôi mắt lệ hằng,

      nhìn ta không nữa, hởi nàng mắt xanh,

      mắt chi mà ướt tung mành qua đây,

      ta chơi một thoáng mơ này,

      Không ?..ta sẽ trao nàng một cành hoa,

      rằng loài hoa đó không tên

      trên thân mọc vẽ qua đồi cát sim,

      lâu lâu gát mộng qua miền

      chỗ ai thường để sương buồn rơi đêm,

      rơi trên một tấm nhung huyền,

      cho ta vớt lấy hồn thiên đem về...


      ...........................................



      dienvy à thêm một bài nữa cho dv đọc bớt buồn nghe.

diên vỹ 12.06.2006 22:14:01 (permalink)
0
silhouette,

cám ơn bài thơ của bạn nghen..."có bao giờ...?" hong hở...hmmm có chút chút chứ :) dv đang bị nhức đầu nên tìm chữ hong ra nè, để dv đi ngủ thêm 1 giấc nữa, chiều hay mai thế nào rồi cũng sẽ có 1 bài thơ đáp lại cho bạn nhé :)


lienhoangco,

trời đất, bạn ơi ....! hihih ừ hỏng biết nói sao luôn ....:) đêm qua thức vì có 1 số việc nên dv hong có vào reply thơ hay chữ nào cho bạn hết .....rất mong bạn xí xóa nà, .....và cám ơn bài thơ của bạn nhá :) , bây giờ thì dv hết viết thơ nổi rồi , chắc phải đợi nay mai thì có thể ...

chúc bạn vui :)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 14:05:45 bởi Huyền Băng >
Nguyên Đỗ 12.06.2006 22:47:08 (permalink)
0
Gặp Nhau Một Thoáng


Em tìm anh mỗi tối
Anh tìm em mỗi ngày
Gặp nhau chưa kịp nói
Em đã vội đi ngay

Sáng nay tình cờ gặp
Nói những chuyện buồn vui
Ngồi bên nhau một chặp
Chia tay hồn ngậm ngùi

Biết bao giờ em nhỉ
Chung đường tay nắm tay
Tỏ hết tình tri kỷ
Chẳng thẹn thùng thế này

Anh tìm em mỗi tối
Em tìm anh mỗi ngày
Gặp nhau bao chuyện nói
Đi rồi vẫn như say

Nguyên Đỗ

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 08:07:39 bởi diên vỹ >
Nguyên Đỗ 12.06.2006 23:59:41 (permalink)
0
Lạc Bước

Anh lạc bước trên quãng đường rong ruổi
Gặp em ngồi trong bóng mát cây xanh
Ngựa anh phi đua với gió xuân lành
Ghì cương ngựa vội vàng anh thi lễ

Người đẹp thế sao một mình lạ nhi
Tiên nữ xinh hay công chúa lạc chân
Em mỉm cười nói nhẹ, "Chỉ thường dân
Xóm em sống ở đằng kia, công tử!"

Anh lắc đầu, "Anh chỉ là lãng tử
Đi lang thang hành hiệp giữa trần gian
Kiếp giang hồ bay nhảy với mây ngàn
Chứ đâu phải con quan hay vương tướng!"

Rót trà xanh, em e dè như ngượng
"Xin mời chàng, ly trà cuối ngày đây
Chính tay em tự nấu bán hằng ngày
Còn sót lại, xin chàng đừng chê trách!"

Anh cầm lấy ly trà xanh thơm phức
Uống một hơi, ngon ơi quá là ngon
Muốn hỏi em, liệu bình kia có còn
Em biết ý, rót thêm một ly nữa...

Theo em về, đem củi vào nhóm lửa
Cha mẹ em nói chuyện hỏi han thăm
Các người như đang kén rể âm thầm
Anh từ tốn cứ trả lời răm rắp

Cứ như thế cuộc vấn đàm một chặp
Cơm nước xong em dọn sẵn mâm cơm
Giản dị ngon cùng đủ vị hương thơm
Trong đôi mắt bao nhiêu là tình ý

Nguyên Đỗ
silhouette 13.06.2006 05:56:45 (permalink)
0

Trích đoạn: diên vỹ

silhouette,

cám ơn bài thơ của bạn nghen..."có bao giờ...?" hong hở...hmmm có chút chút chứ :) dv đang bị nhức đầu nên tìm chữ hong ra nè, để dv đi ngủ thêm 1 giấc nữa, chiều hay mai thế nào rồi cũng sẽ có 1 bài thơ đáp lại cho bạn nhé :)



người uống thuốc đi rồi đi nghỉ
đừng nghĩ nữa cho bớt cơn đau
dùng giấc ngủ xoa dịu nỗi sầu
đừng bận tâm những gì ta hỏi
vớ vẩn - lời nói
ta hay hỏi những dòng ngược xuôi
trong tiềm thức chẳng đầu, không đuôi
ùh, ta vậy đó..
hay tưởng tượng suy nghĩ xa vời
hay ngước nhìn thách thức ông trời
ta ương ngạnh lắm.. :) -
và thêm tánh hiếu kỳ, nên thích thì làm thôi..!!

*hy vọng DV mau hết nhức đầu* :)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 14:08:43 bởi Huyền Băng >
diên vỹ 13.06.2006 09:28:47 (permalink)
0


có bao giờ, xung quanh chỉ là... ..!?!


hihih thắc mắc nghen silhouette...có bao giờ, xung quanh chỉ là....là gì hở..hihi :)

có bao giờ .....


có bao giờ, xung quanh chỉ là ...
thơ với mộng để cuộc đời bớt lẻ
hay có thể mình cứ hoài là con trẻ
không nhận ra đời có quá nỗi phiền ưu

sao đất trời lại có những ngày thu?
để lá rụng làm sầu cây cỏ!
như ta - người ...!
ừ có những điều không thể tỏ!
nên âm thầm, nên lặng lẽ hồn đau ...

ngày tiếp ngày, tháng nối theo nhau
mùa lại đến, mùa lại đi vội vã
như ta - người, đời chia hai ngả
hụt hẫng, kiếm tìm, ...
xa mãi
hoài xa ....!


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 10:13:34 bởi diên vỹ >
diên vỹ 13.06.2006 10:07:24 (permalink)
0

ta biết em cũng thấy ta,
nhưng thôi giả bộ như là không quen,


á ...trời ...!

trời "ảo ảnh" (net)


bên đó, người lang thang dạo nét
bên này, ta có biết chi đâu
cớ sao người lại trách nhau
rằng quen, rằng lạ ...ta nào biết hay ...

trời "ảo ảnh", con người ảo ảnh
ta bóng ma của những đêm sâu
cùng trăng, cùng gió nghêu ngao
khi thì mơ mộng, khi sầu lặng thinh

ngày bao buổi buồn vui trộn lẫn
đêm chỉ mong thanh thản với lòng
nào ta có biết ai mong
ai chờ, ai đợi , ai trông ....đâu nà ...!
Hải Triều Tiên Sinh 13.06.2006 10:21:06 (permalink)
0


Trích đoạn: diên vỹ

ngày mai này

ngày mai này đám cưới người xa
mà sao mắt tự dưng hoen lệ
mây chiều nay sao buồn đến thế
có phải là mây cũng lẻ loi

bài thơ xưa đặt ở bờ môi
như ôn lại những lần kỷ niệm
tình vào tim, làm sao giấu giếm
nên môi sầu, nên mắt ướt vì ai

trăn trở vào đêm, ngày dài uể oải
thu đến rồi, cây khóc lá không ?
tay rung rung cầm tấm thiệp hồng
những tên, chữ rạch vào lòng đau nhói .

09/02/04

_______________________________________________________________________________

"ngày mai này đám cưới người xa
mà sao mắt tự dưng hoen lệ"
Thật bất ngờ khi DV đã dùng từ không giống những nhà thơ khác, "đám cưới người xa" là ở đâu? Người đã xa ta, hay là người đang ở phía xa? Câu thơ là một sự đan cài giằng xé, niềm vui, nỗi buồn cứ quyện hoà âm ỉ. Liệu rằng hai đối cực này, bên nào sẽ giành ưu thế, điều này có lẽ chỉ một mình DV hiểu. Đôi mắt hoen lệ kia, là của em hay của anh, sự phủ định đã chuyển thành khẳng định, nhưng sự khẳng định vẫn lại là không chắc chắn, tất cả vẫn cứ chông chênh như chen nhau trong con đường nhỏ hẹp. Cái đối cực ấy mỏng manh như sợi tóc, vỡ oà, tan chảy cả 2 bên. Giọt nước mắt ấy tượng trưng cho tình yêu? Cho thù hận? Hay chỉ giản đơn là một lời chúc phúc an lành? Chợt nhớ tới vần thơ của Puskin: "Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em", tác giả DV liệu có vươn tới để hoà điệu cùng suy nghĩ này của Puskin không? Có lẽ. Nhưng tình cảm là một điều thật khó có thể nói cho đến tận cùng, ghét đấy, rồi yêu đấy. Cái khoảnh khắc ấy chỉ nhỏ như một sợi tóc mà thôi.
"mây chiều nay sao buồn đến thế
có phải là mây cũng lẻ loi"
Đến đây thì DV thú nhận rồi, DV đang lẻ loi, như mây trời vậy? Nhưng DV ơi, liệu rằng mây có lẻ loi không? Đặc biệt hơn, mây thì chẳng bao giờ biết rằng mình lẻ loi hay quần tụ cả. Lăng kính của cảm xúc đã làm hồn thi nhân chống chếnh mất rồi, mây lẻ loi, mây cô quạnh vì mây không biết tỏ cùng ai, không biết tâm sự cùng ai, cứ trôi, trôi mãi, lặng lẽ. DV đó, phải không?
Một câu hỏi tu từ: "mây chiều nay sao buồn đến thế?". Chỉ là "chiều nay", còn trong những thời khắc khác, mây đâu có như vậy. Nỗi buồn chợt đến, chợt đi, mối tình chìm sâu trong ký ức chiều nay được thổi bùng lên, rộn rã, uất nghẹn trong tận cùng sâu thẳm của cõi lòng.
"bài thơ xưa đặt ở bờ môi
như ôn lại những lần kỷ niệm
tình vào tim, làm sao giấu giếm
nên môi sầu, nên mắt ướt vì ai"
Thực sự, tính nhạc của đoạn thơ này không có gì nổi bật, nghe trúc trắc, đưa người đọc vào một sự xáo trộn về ngôn ngữ. Song, mạch cảm xúc lại liền mạch xiết bao. Phải chăng DV cố tình đưa ta vào mê hồn trận ấy để bật lên khúc nhạc của yêu thương, san sẻ. "Bài thơ xưa đặt ở bờ môi", nếu là những vần thơ mở đầu, ta gọi là bất ngờ, đến đây, ta phải gọi là sửng sốt, một ý nghĩa táo bạo của người con gái. Và một sự thú nhận của những chàng trai khi đọc tới đây. Bài thơ có cánh ấy phải chăng là những lời yêu thương được thoát ra từ những bờ môi ấm nồng của những cặp tình nhân đang trao nhau những nụ hôn tình ái. Đẹp và thơ xiết bao. Nhưng cái đẹp lại luôn ẩn tàng trong mình sự khắc nghiệt của cái mong manh, dễ vỡ. Để vỡ rồi, làm đau đớn tim nhau.
"Tình vào tim, làm sao giấu giếm", DV ơi, hãy cứ tin như DV vẫn hằng tin, chàng trai ấy cũng đâu có thể giấu được lòng mình, bởi con tim yêu của hàng tỷ người trên trái đất này đều không thể khác nhau, không thể giấu giếm được những trái tim yêu khác, đặc biệt là trái tim đã cùng mình hoà điệu. Một lời oán trách thật nhẹ nhàng nhưng đầy tính nhân văn.
"trăn trở vào đêm, ngày dài uể oải
thu đến rồi, cây khóc lá không ?
tay rung rung cầm tấm thiệp hồng
những tên, chữ rạch vào lòng đau nhói"
Tôi thích bài thơ giá như có thêm một đoạn nữa, bởi tôi thường tha thẩn đi tìm những cái khác người. Mở đầu bài thơ là 2 từ "ngày mai", kết thúc bài thơ, DV đưa ra cụm từ "đau nhói". Có lẽ tôi lẩn thẩn thật rồi, nhưng suy tính thiệt hơn, cái "trăn trở" ấy, cái "uể oải" ấy, nỗi "đau nhói" ấy mới thật sự là cảm xúc thật lòng của trái tim yêu.
Có lẽ, DV chưa thể quên được bài thơ đặt ở bờ môi, chắc chắn DV cũng không thể quên ngay được những tên, những chữ ở "tấm thiệp hồng". Cái nhói đau ấy sẽ làm ta buồn cho tới tận ngày sau, nhưng cái nhói đau ấy cũng làm ta nhớ, ta thương, và ta yêu hơn cái cõi người mà ta đang dấn bước.
_______________________________________________________________________________
Chào DV. Cho HT mạn phép gọi DV là nhân vật chính của bài thơ này nha, bởi xét cho cùng nếu gọi là một cái gì khác thì đâu còn là thơ của DV nữa phải ko? Lang thang, chộp được bài thơ này của DV, thấy hay hay, đưa vào một vài lời bình luận, có khen hãy khen nhiều, có chê, mong chê ít. CP chờ thư.






diên vỹ 13.06.2006 10:24:53 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Anh tìm em mỗi tối
Em tìm anh mỗi ngày
Gặp nhau bao chuyện nói
Đi rồi vẫn như say

Nguyên Đỗ



ND ơi, thế là hỏng có ngủ hén...cứ tìm nhau tìm nhau.. !

ừ thì ...!

mình quen nhau chắc đã từ muôn kiếp
nên .....ừ thẹn thùng, em hỏng nói đâu!
ai biết được chắc trêu em dữ lắm
nên ....chỉ lặng nhìn mây gió trên cao

mà hỏng biết lòng anh ...có thấy nhớ
chớ em thì ....,ừ ..thì có gì đâu
chỉ con tim, nó lắm nỗi u sầu
khi anh đến, rồi anh đi vội vã

hỏng biết khi đêm về, anh nhớ em không hở
chứ lòng em ...,
ừ thì ..,cũng có nhớ chi đâu
chỉ là đi đứng sầu sầu ...
mong tìm, mong gặp .... ,
dẫu một tiếng chào ....cũng vui ..

:)










Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 108 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9