đôi dòng thơ thẩn...
tầm thường như em
tầm thường như em sao anh lại mong yêu
để câu nhớ cứ rơi vào đêm lẽ
ngoài kia vẫn muôn màu muôn vẻ
anh tìm kiếm gì ở góc khuất riêng em ?
biết không anh, khi câu nhớ chạm vào tim
cũng là lúc em chẳng nhận ra mình được nữa
tia mắt xa xôi,
niềm yêu như ngọn lửa
em tự thiêu mình trong câu nhớ của anh
tầm thường như em , nên tình cũng rất mong manh
bởi em chẳng có gì để nuôi tình yêu sống
câu nhớ chạm tim đã nghe đau giấc mộng
anh bảo yêu mà em thấy giọt mắt rơi
tầm thường như em nên chỉ biết ngắm mây trôi
đếm thời gian bên khung cửa đời thinh lặng
anh chợt đến long lanh như tia nắng
có khi nào tình cũng chợt nhiên ngưng ?
diên vỹ
feb. 07, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2013 12:15:02 bởi diên vỹ >
sẽ có tìm nhau
đừng ngạc nhiên khi trái tim em đập nhanh đến thế
có lẽ nó đã chạy đi từ hằng trăm thế kỷ ...
chỉ để tìm anh ...!
có hay không chuyện tình của nhân gian
những kẻ kêu nhau chỉ nhìn nhau hạnh phúc
nghĩ về anh ở mọi nơi mọi lúc ...
có điều gì sao ta cứ gọi là "yêu "
anh thấy không mây từng sợi cô liêu
đời lắm lúc buồn hơn ngày đông giá
nhưng trong mắt của những đôi nhân tình mọi thứ đều mới lạ
kể cả những ngôn từ rất bình dị , giản đơn ...
tình yêu có bắt đầu ở nụ hôn ?
hay cái nhớ ẩn hình trong từng câu chữ viết
mai đời phân ly cách biệt
lật trang chữ này ta sẽ có tìm nhau ?
diên vỹ
feb. 08, 201
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2013 16:36:05 bởi diên vỹ >
..
Đừng bao giờ nghĩ là mình " tầm thường " nhé em.
Xạo á. đăng sơn.fr
tầm thường như em
tầm thường như em sao anh lại mong yêu
để câu nhớ cứ rơi vào đêm lẽ
ngoài kia vẫn muôn màu muôn vẻ
anh tìm kiếm gì ở góc khuất riêng em ?
biết không anh, khi câu nhớ chạm vào tim
cũng là lúc em chẳng nhận ra mình được nữa
tia mắt xa xôi,
niềm yêu như ngọn lửa
em tự thiêu mình trong câu nhớ của anh
tầm thường như em , nên tình cũng rất mong manh
bởi em chẳng có gì để nuôi tình yêu sống
câu nhớ chạm tim đã nghe đau giấc mộng
anh bảo yêu mà em thấy giọt mắt rơi
tầm thường như em nên chỉ biết ngắm mây trôi
đếm thời gian bên khung cửa đời thinh lặng
anh chợt đến long lanh như tia nắng
có khi nào tình cũng chợt nhiên ngưng ?
diên vỹ
.....................................................................
DV ơi, bài thơ của em hay lắm. Vì thế mà anh phải mắc nợ em !
XIN MẮC NỢ EM
Dẫu thế nào,
anh cũng vẫn yêu em
Không cần biết em tầm thường
hay em cao sang quyền quý
Có lẽ anh đã yêu em từ muôn ngàn thế kỷ
Nên con sóng vô tư, mà con sóng vẫn bạc đầu?
Ngày anh yêu em
biển sóng cũng reo vui
Rừng lá thêm xanh, một đời nhung nhớ
Ngày anh yêu em,
mạch sống tinh khôi
Mùa trăng bên song cũng đứng chờ
Ngày anh yêu em,
anh gọi gió xa xôi
Chiều xuống bên sông rối bời vạt nắng
Hãy trả đi em,
những giấc hoang đời cay đắng
Để về trong nhau cho thắm áo xuân ngời
Em có bao giờ tầm thường đâu
Có phải những vần thơ em
làm anh say từ muôn kiếp trước
Và đã lâu rồi, đường trần gian anh âm thầm bước
Anh biết tình yêu trong em
xanh mượt núi đồi
Xin bàn tay em
đừng làm cho vạt nắng trôi
Để anh nhìn theo, một đời mộng mỵ
Anh đứng lại đây, xin cho anh mắc nợ
Mắc nợ tình em, mắc nợ cuộc đời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2013 21:24:54 bởi Kiều Giang >
VU VƠ CHIỀU CUỐI NĂM
Chiều cuối năm anh len vào giấc mơ
Để tìm em nơi chân trời vắng
Ở nơi ấy chắc chiều nay thưa nắng
Và em tôi cũng thương nhớ vô bờ ?
Chiều cuối năm anh ngắm áng mây xa
Có cánh mai vàng lung linh trong gió
Ta muốn gửi hồn mình về em nơi đó
Em bây giờ có buồn nhớ như ta ?
Chiều cuối năm ta đi tìm chút niềm tin
Khi chen giữa phố đông người xa lạ
Dòng người kia đang đổ về muôn ngả
Có ngả nào là ngả của em ?
Chiều cuối năm, ta thương từng sợi tóc em
Cùng ánh mắt đang say mềm trong gió
Và đêm nay xin hồn em mở cửa
Để anh về tình tự cùng em
( Chiều cuối năm Nhâm Thìn 2012 )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2013 23:25:54 bởi Kiều Giang >
chiều cuối năm
chiều cuối năm anh đi ngang qua phố
ngắm đào - mai rực nở giữa trời xuân
em viễn xứ một năm hai lần tết
chẳng hiểu lòng còn có những buâng khuâng ?
chiều cuối năm phố lặng im nghe gió
mây nặng lòng rải hạt khắp trần gian
quê của mẹ buồn vui trăm năm đó
em xứ người đôi lúc cũng xốn xang
chiều cuối năm anh đi tìm thương - nhớ
hương của xưa ? hay mộng ở ngày mai ?
em giấc ngủ ngàn năm quên tỉnh thức
gác bỏ chuyện đời đi tìm một cơn say
chiều cuối năm bỗng nhiên đời hoá ngắn
xuân của em còn lại được bao lần ?
tương ngộ đó giờ hoá thành dĩ vãng
một mình bên đời, lần nữa đón xuân sang
diên vỹ
feb. 10, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2013 23:54:33 bởi diên vỹ >
mai anh đi ...
ngày mai này anh lại ra đi
thư buổi sáng ai cho em lời thương nhớ
buổi trưa còn ai chọc cho em mắc cỡ
và lời yêu ai sẽ nói để em vui
khoảng cách bây giờ đã rất xa xôi
mai anh lại càng đi xa hơn nữa
dù anh từng hứa
sẽ nhớ em ở mỗi bước chân
những lúc quá xa , người ta sẽ hết còn thân
đi cùng biển anh nhập hồn vào quá khứ
mà thời ấy mẹ và cha chưa gặp gỡ
hỏi làm sao em có để anh thương
anh chưa đi mà lòng đã vấn vương
chưa xa cách mà đã nghe thấy nhớ
một mình em với đêm - ngày trăn trở
mai anh về sẽ vẫn còn yêu ?
diên vỹ
feb. 12, 2013
ANH ĐÂU CÓ NƠI NÀO ĐỂ ĐI !
Dù bầu trời bao la và mặt đất mênh mông
Ngày tháng cứ qua và dòng đời cứ chảy
Và em thì biền biệt ngàn trùng nơi ấy
Nhưng anh cũng đâu có nơi nào để đi !
Rồi một ngày anh nhập vào nỗi buồn riêng của núi
Đứng nhìn mây và nhìn những bước chân em
Thiên hạ đi qua có ai còn hỏi:
Hỡi núi kia, ngươi đợi đến bao giờ ?
Rồi có một ngày trời đất cũng bơ vơ
Anh tìm khắp, mang theo sự dại khờ của núi
Nhưng cũng chưa chắc anh gặp được người con gái
Để nghe em nói lời giản đơn nhất trên đời
Có bao giờ người muốn nói yêu tôi
Xin cho tôi được tắm một lần trên dòng sông em chảy
Để con tim yêu, ngủ ngàn năm thức dậy
Em đến khi nào - là em của tôi?
Em ơi, anh cũng chẳng còn có nơi nào để đi
Trời không nắng, dẫu mùa xuân, nhưng rất lạnh
Em ở đó, anh ở đây - hiu quạnh
Đến bao giờ, anh có một chút hơi ấm nơi em !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2013 21:29:25 bởi Kiều Giang >
câu chữ anh - em
em bất quá chỉ là áng mây trên nền trời hư ảo
lơ lững nhìn đời bằng ký ức hôm qua
đêm với ngày cũng chỉ là bóng tối
mai xác thân về cùng cát bụi
hồn mây em từ đó cũng tan ....
chữ đôi câu lòng lại hoang mang
điều hư - thực đôi khi bối rối
không biết cây cỏ bên đời có ngóng đợi
hay xuân đến thì ...cứ mặc kệ xuân
góc tim con người thường có lắm buâng khuâng
nhưng được - mất đã chẳng là điều cần thiết
chữ xếp đôi câu khi lạnh lùng, khi da diết
ân tình này ta biết đặt tên chi ?
anh chẳng có nơi nào để đến - đi
ước mơ em cũng nằm im trong ký ức
quay về đời thực
ta còn gì ngoài câu chữ hở anh ?
diên vỹ
feb. 13, 2013
hỏi
những lúc mây bay về cùng núi
em tự hỏi
vì sao anh yêu em ...?
hỏi để được nghe từng câu chữ dịu êm
hỏi để trái tim chất chồng lên nỗi nhớ
hỏi để vịn vào trăm ngàn cái cớ
tất cả gom lại thành một chuỗi chờ mong
buổi sáng nay anh có nhớ em không ?
ừ cứ hỏi để được nghe lời lập lại
khi yêu, chẳng phải người ta biến thành khờ dại
dù giải thích trăm lần, em vẫn không hiểu nguồn căn
buổi sáng nay ...anh có nhớ em chăng ?
trời ạ ! em lại quay về thời con nít
đâu rồi viên kẹo ngọt ngào và những trò đùa tinh nghịch
mà tất cả bắt đầu từ phía của anh yêu ...
diên vỹ
feb. 13, 201
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2013 23:28:24 bởi diên vỹ >
ly cà phê sáng nay
sáng nay ly cà phê chẳng khác bao nhiêu
mà vị ngọt hình như tăng gấp bội
có phải khi pha cà phê quá vội
nên phần đường em đã tự bỏ thêm ?
hay bởi vì câu nói dịu êm
anh thường bảo : " nhớ em trong ly cà phê buổi sáng "
để hương cà phê dù mang vị đắng
em vẫn nghe sao ngọt đến vô cùng
vẫn cứ muốn hỏi rằng " anh có nhớ em không ? "
nếu một mai câu trả lời sai ý
(em sẽ khóc như cái thời còn bé tí
mẹ không cho quà, hay ba chẳng chịu dắt đi chơi )
cứ tưởng là tình sẽ chẳng còn nữa trong đời
bởi ký ức đã rất dầy trong ngăn nhớ
chợt một áng mây cũng đủ làm trăm cái cớ
để em ngỡ ngàng khi nhận biết mình yêu
sáng nay ly cà phê chẳng khác bao nhiêu
nhưng cái nhớ hình như tăng gấp bội
chợt thèm nghe câu anh nói
mãi yêu em cho đến tận ngày sau ....
diên vỹ
feb. 13, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2013 05:29:28 bởi diên vỹ >
ngày chỉ 24 tiếng thôi ...
mình nhớ nhau rồi lại tìm nhau
ngày 24 tiếng hình như rất thiếu
mãi nói yêu...... mà con tim sao chẳng hiểu
cứ nhớ hoài , cứ mong mỏi , kỳ khôi
một ngày chỉ 24 tiếng thôi
sao không 36 hay là 48
chia ba phần cho cuộc đời dùng tạm
còn lại một phần không đủ để nhớ thương......
ngày bắt đầu với ly cà phê ngát hương
trưa đơn độc lại tìm về ly cà phê buổi sáng
chiều theo dòng đời tiễn mặt trời sang bên kia địa cầu lẫn tránh
cầm ly cà phê lại nhớ đến anh ...!
ngày 24 tiếng qua thật nhanh
câu thơ chưa đủ nhớ mong,
tình thư chưa thoả lòng ngóng đợi
ngày 24 tiếng thôi, em hờn luôn thượng đế
đã sinh ra loài người,
sao còn tạo khoảng cách làm chi ?
ghét ông trời ghê ...!
diên vỹ
feb. 13, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2013 05:08:08 bởi diên vỹ >
lễ tình nhân
trời ạ ! ngày mai lại là "lễ tình nhân "
một năm ôi sao lắm những ngày lễ hội
nhìn đám đàn ông mà thấy tội
em may mắn làm đàn bà, nên chẳng phải lo
"lễ tình nhân , anh sẽ tặng hoa ? "
em cười bảo:
"em là thằng con trai " tặng chi thứ ấy ...
hoa rồi sẽ héo tàn, em không thèm nhận lấy
và bởi ngày nào ...chẳng lễ tình nhân ...
hôm nay nhớ anh, mai cũng sẽ nhớ anh
cần chi đợi đến ngày 14 tháng hai mới yêu đâu chứ
lễ tình nhân người ta bày đủ thứ
gấu nhồi bông, trái tim đỏ ....lung tung ...
mỗi ngày của em đều là lễ tình nhân
quà tặng từ anh là những dòng nhung nhớ
buổi sáng thức dậy biết mình còn hơi thở
là tình yêu còn hiện hữu trên đời ...
thư cho anh từ một góc chân trời
và nhung nhớ sẽ hoà cùng mây bay về một hướng
dưới bầu trời bình yên, ta cùng chia hưởng
hạnh phúc trần gian khi ta biết yêu thương ...!
diên vỹ
feb. 13, 2013
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2013 09:07:21 bởi Huyền Băng >
EM LÀ TÌNH YÊU CỦA ANH
Người ta yêu là yêu mắt , yêu môi, yêu mùi hương tóc
Còn anh yêu em, chỉ mỗi tiếng hát của thơ
Thế mà anh đã yêu đến dại khờ
Hình như thơ em nhiệm mầu, ma lực.
Có lẽ không bao giờ em tin được phải không
Em cho đó là những giây phút ngông của chữ nghĩa
Còn anh ,không còn nghi ngờ gì nữa
Anh chỉ đắm chìm vào thời khắc của thơ em
Vâng, anh yêu em, cứ như trong mơ, ngàn đời anh đợi
Anh mơ thấy em ngồi hát giữa ngàn hoa
Môi em rung theo tiếng đàn vút lên diệu vợi
Và mắt em đang nhìn về nơi anh
Anh mơ thấy em về cùng với vầng trăng
màu áo em xanh ngà ngọc
Anh thấy em cười trên môi và trên mắt
Ôi những phút giây diệu kỳ cùng hương sắc em cho
Em ơi, anh yêu những điều em đang yêu và ghét những điều em ghét
Em yêu bầu trời và yêu những dòng sông
Yêu mùa đông và dòng đời chảy xiết
Em yêu loài người và yêu những số kiếp long đong
Em cũng biết yêu những vầng trán nhăn
đang suy tư về kiếp người đau khổ
Trần gian hỡi, sao trần gian vẫn còn có chỗ
cho một lũ đao phủ dối lừa
Anh yêu em vì em biết yêu những thân mảnh đời bơ vơ
Đói khát, trần vai, không được loài người chia cơm áo
ngày Tết trong nhà không có gạo
lang thang hành khất đầu đường
Anh yêu em vì em biết yêu thương
Những đứa trẻ không có mẹ cha,
không có trường để học
Đêm đông này đói rét
cứ lang thang về nơi vô tận - không nhà
Anh yêu em vì em ghét thói xa hoa
một lũ thế quyền, ôm nhau sống trên mồ hôi nước mắt của đồng loại
chúng đang nghênh ngang làm băng hoại
con người.
Anh yêu em, thật giản đơn thôi
vì anh yêu biển thẳm sâu và yêu núi cao vời vợi
Anh yêu em - một tấm lòng nhân hậu
Biết yêu loài người và cũng biết yêu anh. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2013 07:59:45 bởi Kiều Giang >
NỤ HỒNG VALENTINE CHO EM
Dù ta có bị kéo lê cho đến chết
Trước khi bị giết,
ta vẫn gọi tên em.
Hỡi Thánh Valentine
Xin gửi cánh hồng này lại cho em .
Hỡi tên bạo chúa Claudius
Ngọn sóng tình yêu sẽ giội trên đầu ngươi
Ngươi phải chết để loài người được sống
Để cho tình yêu trên thế gian chín mọng
Nở trên cành hồng lung linh sáng nay
Hỡi người em gái xa xăm
Xin ngàn năm em nằm trong vòng tay của thánh VALETINE
Như hôm nay
Em nằm trong hồn anh.
Bây giờ anh run rẩy hôn lên cành hồng
Như hôn lên vầng trán thông minh của em
Em ở đâu, có nghe lời anh nói?
Anh cất giữ trái tim này, xin gửi lại cho em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2013 11:11:36 bởi Kiều Giang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: