đôi dòng thơ thẩn...
Thay đổi trang: << < 949596 > >> | Trang 94 của 108 trang, bài viết từ 1396 đến 1410 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
diên vỹ 15.02.2013 11:18:19 (permalink)
0
anh KG, cho dv fá xíu nghen !





14 tháng hai,

14 tháng hai,
anh tặng em đóa hoa bằng câu chữ
lễ tình nhân em muốn hoa thiệt cơ
để em đem khoe khắp cùng thiên hạ
rằng em cũng có được người mơ

14 tháng hai,
anh tặng cho em vần thơ
nhưng ...em chỉ muốn cùng người yêu dạo phố
36 đóa hồng nhung thay anh thố lộ
và tình yêu bắt đầu từ ánh mắt, bàn tay ...

14 tháng hai
em ngồi lại nơi đây
thiên hạ ngoài kia khoát lên mình màu đỏ chói
họ nhìn nhau đắm đuối
em thì ...chỉ có bóng đêm

14 tháng hai
câu chữ của anh dịu êm
em càng thấy nỗi buồn từ ngọn gió
trăng cũng sầu nên giấu mình nơi đâu đó
14 tháng hai ...
ừ ...! 14 tháng hai ...!

diên vỹ
feb.14, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2013 11:32:08 bởi diên vỹ >
Kiều Giang 15.02.2013 18:12:13 (permalink)
0
ANH MUỐN TAN VÀO BIỂN EM


Em tưởng anh ghiền câu chữ lắm sao
Anh cũng muốn ghiền ánh mắt, nụ cười và hơi thở em nữa chứ !
Anh cũng muốn bất chấp, quay lại hôn em trên đường phố
Và dưới bóng trăng, anh muốn thấy em cười

Anh cũng muốn đặt vào tay em 36 đóa hồng tươi
Và bất giác em rùng mình im lặng
Vì mắt anh đang thét gào bao con sóng
Những con sóng đợi chờ yêu em...

14 tháng hai, anh lại phải ngồi đây
Tay ôm những đóa hồng chết héo
Có lẽ vì những đóa hồng cũng nhớ
Những đóa hồng, cũng như anh, yêu em

Đêm nay anh cũng sống với bóng đêm
Trong thao thức, gửi buồn theo gió
Ngoài kia giữa trùng dương con sóng vỗ
Anh muốn tan vào biển em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2013 21:37:23 bởi Kiều Giang >
diên vỹ 19.02.2013 13:32:32 (permalink)
0
qua rồi ngày 14 tháng hai

qua rồi ngày 14 tháng hai
những câu chuyện tình tan vào trong nắng
chỉ còn ở đây chữ câu thầm lặng
thương nhớ về nhau hay đã vội quên

chưa biết người, nên chẳng thể gọi lấy tên
chỉ câu chữ ngày đêm ghi viết
khoảng cách như gần, lại như xa biền biệt
như con sóng ào về rồi vội ngược ra khơi

nắng bên người vẫn một màu tươi
nơi ta ở con phố giờ không gió
vẫn những cành khô nghiêng mình bên ngỏ
chờ đợi gì ..có phải một ngày xuân ?

diên vỹ
feb. 19, 2013




diên vỹ 19.02.2013 13:33:23 (permalink)
0
chẳng thèm làm ký ức của anh

em chẳng thèm làm ký ức của anh đâu
vì trong đó em chỉ là phần rất nhỏ
những trang ký ức từng làm hoen đôi mắt đỏ
em lẫn tận đâu đâu... trong ngăn kéo cuộc đời

bốn mươi lăm năm, anh vẫn nhớ đến người
thì một kiếp còn lại cho em bao mấy
vẫn hiểu một thoáng ngày xưa ai thèm nghi ngại
nhưng yêu rồi ...em chẳng làm ký ức của anh đâu

sáng nhớ anh, trưa lại cứ tìm nhau
trong khoảng mộng là đất trời chung hai đứa
đừng để em một mình bên ngăn đời lần nữa
ký ức rồi thì cũng phai thôi ...

em không thèm làm một áng mây trôi
bay qua đời anh ở một lần tương ngộ
hay như biển ngàn năm sóng vỗ
nhớ thương con thuyền từ một bến xa xôi

ký ức rồi thì cũng phai thôi
em chẳng muốn mình tan nhanh như thế
bốn mươi lăm năm anh vẫn nhớ người ứa lệ
sao trăm năm cuộc đời anh chẳng chịu có riêng em ?

diên vỹ
feb. 19, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2013 13:35:02 bởi diên vỹ >
Kiều Giang 20.02.2013 16:51:32 (permalink)
0
TRÊN ĐỒI THIÊN THU



Nhớ mong cũng chỉ nhớ mong
Câu thơ - người dẫn đi vòng mà thôi
Thời gian - nước chảy hoa trôi
Bóng câu, vó ngựa, riêng tôi giật mình...

Dẫu rằng chẳng nợ ba sinh
Tơ lòng đẫm nguyệt, chút tình ai vương
Làm sao trách được vô thường
Chênh vênh sầu rụng bên đường phố mây

Dấu đời hạt bụi trên vai
Biết trăm năm ấy còn ai với mình
Tay ôm duyên nghiệp lặng thinh
Nghiêng đời chuốc cạn sắc - không cùng người

Dù mai về cõi luân hồi
Tấc vàng gửi lại trên Đồi Thiên Thu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2013 21:45:01 bởi Kiều Giang >
Kiều Giang 20.02.2013 21:18:13 (permalink)
0
EM ĐÂU CHỈ LÀ KÝ ỨC CỦA ANH !


Anh đâu muốn em chỉ là ký ức của anh
Anh muốn yêu em - tận cùng xương thịt
Yêu tiếng cười và yêu nước mắt
Yêu vầng trán ưu tư và cả nét my hiền

Anh muốn em là của riêng
Đêm đêm anh đưa tay tắt đèn cho em ngủ
Sẽ dán môi lên nhau, để em không nói nữa
Mỗi lần em giận anh.

Anh muốn mình là con chiên
luôn nép đầu trong lòng "chúa"
Anh muốn, anh là dải lụa
suốt đời giữ ấm thân em

Hay anh xin làm một ngọn nến, cũng nên !
Để soi theo bước chân em trên đường tối
Và những khi lòng em đang bối rối
nghĩ về khoảnh khắc trống rỗng không anh.

Bao giờ, anh cũng mơ được ở bên em
Những giây phút ấy ! Ôi trần gian diệu vợi
Khi chúng ta hôn nhau, không nói
cả không gian như sụp đổ dưới chân mình.

Thế mà bây giờ anh vẫn phải xa em
Để nghe trái tim yêu se thắt
Để nghe thời gian dài dằng dặc
Trên đời anh và trên đời em...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2013 16:49:08 bởi Kiều Giang >
Huyền Băng 21.02.2013 10:24:00 (permalink)
0
Ngông!

Ghé qua em với chút tình ngông dại
Tôi và em đánh mất bao con đường
Nói rằng thương, ừ ... cứ là thương ...
Theo cánh gió bay vào vùng miên viễn
Tình đơn sơ như cánh hoa điên điển
Như con nước lớn ròng theo dòng chảy thời gian
Có chút mênh mang có gì sâu lắng
Rồi cũng tan theo vạt nắng cuối trời
Em tôi, sáng hôm nay thơ thẩn đừng bên đời
nghe ai hát những lời tình tự
thả trôi mộng để cố quên mọi sự
nhưng mộng đời thật sự vẫn song song
Thôi thì ta, chấp nhận mối tình ngông
không đoạn kết, không trang ký ức ...!

Huyền Băng


Xuân Đông 21.02.2013 11:46:17 (permalink)
0


Trích đoạn: diên vỹ

chẳng thèm làm ký ức của anh

em chẳng thèm làm ký ức của anh đâu
vì trong đó em chỉ là phần rất nhỏ
những trang ký ức từng làm hoen đôi mắt đỏ
em lẫn tận đâu đâu... trong ngăn kéo cuộc đời

bốn mươi lăm năm, anh vẫn nhớ đến người
thì một kiếp còn lại cho em bao mấy
vẫn hiểu một thoáng ngày xưa ai thèm nghi ngại
nhưng yêu rồi ...em chẳng làm ký ức của anh đâu

sáng nhớ anh, trưa lại cứ tìm nhau
trong khoảng mộng là đất trời chung hai đứa
đừng để em một mình bên ngăn đời lần nữa
ký ức rồi thì cũng phai thôi ...

em không thèm làm một áng mây trôi
bay qua đời anh ở một lần tương ngộ
hay như biển ngàn năm sóng vỗ
nhớ thương con thuyền từ một bến xa xôi

ký ức rồi thì cũng phai thôi
em chẳng muốn mình tan nhanh như thế
bốn mươi lăm năm anh vẫn nhớ người ứa lệ
sao trăm năm cuộc đời anh chẳng chịu có riêng em ?

diên vỹ
feb. 19, 2013


@Bài thơ hay quá. Cảm ơn tác giả sáng tác nhé.

xd
diên vỹ 28.02.2013 14:52:18 (permalink)
0
dv cám ơn bạn Xuân Đông ghé thăm .

chị HB, anh KG, dv từ hỗm rày đi ra rồi lại đi vào mà thơ không về ....khổ ghê, nên đành thiếu nợ chữ nghĩa với anh và chị nhé ...!

chúc mọi người vui !
Kiều Giang 03.03.2013 10:44:37 (permalink)
0
YÊU EM CÓ PHẢI LÀ NGÔNG?


Em ơi, yêu em có phải là ngông?
Từng khoảnh khắc,
cõi lòng, sao nói hết
Con tim yêu, chưa bao giờ biết mệt
Dẫu phải theo em đi mãi muôn trùng

Anh yêu em - tím ngắt bờ môi hôn
Mùa nhung nhớ - sẽ làm mòn vách đá
Rượu giao bôi ta pha thêm huyết đỏ
Anh uống cùng dòng lệ của trăm năm

Anh yêu em, nào phải mối tình ngông
Trái tim anh đau thắt mùa hoang phố
Từng đêm thẳm - bóng em kề bên gối
Bến mơ chiều - em rũ tóc nguyên trinh

Cả đời anh, tình câm khóc hư vô
Anh chôn kín dấu hoang mồ quá khứ
Mùa nhan sắc, sao em tàn nhẫn thế
Buổi mai hồng - ngồi nhớ mảnh thiên thu

Nay anh về, đời như vẫn hoang vu
Sợi tóc em bồng - như không như có
Nỗi nhớ ngàn năm - hồn anh mở cửa
Em vẫn chưa về? Đời chìm giữa cơn mơ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2013 17:13:53 bởi Kiều Giang >
diên vỹ 06.03.2013 10:24:50 (permalink)
0
có phải là tình yêu không anh

có phải là tình yêu không anh
hay tất cả chỉ là phút giây nông nổi
con tim say ...sao hiểu được đời
ta chật vật giữa năm dài tháng rộng
tình yêu ư ?
đã bao kẻ khóc cười ..!

có phải là tình yêu không anh ?
hay thêm lần ngộ nhận
để chờ mong hoá giọt mắt rơi
ta cùng chữ xoay vòng nỗi nhớ
khoảng cách đôi tim
khoảng cách ta - người ...!

có phải là tình yêu không anh ?
sao cơn đau quen thuộc quá
đã bao lần tim nghe nhói vì mong ?
cứ tưởng rất thân
nay hoá thành xa lạ
như sóng biển muôn trùng
ai giữ được mà trông

có phải là tình yêu không anh
để ta ngờ mình hạnh phúc
và thương đau chưa bầu bạn bao giờ
con tim cứ như là ngày thơ ấy
nhìn mây trời cũng ao ước vu vơ ....!

mar. 05,2013
diên vỹ


diên vỹ 06.03.2013 10:34:40 (permalink)
0

ta cứ quên

ta cứ quên mình là mây lơ lững
chẳng xác hồn để được yêu thương
ta cứ quên mình là gió thoảng
bay ngang đời, ai thấy được mà vương

ta cứ thế thường hay đãng trí
nhớ chuyện xưa mà ngỡ hôm nay
ta cứ thế thường tin vào nhân thế
mà quên cuộc đời luôn cứ đổi thay

ừ thì cứ tin một lần để khóc
cứ quên thôi để luôn thấy đời tươi
giọt nước mắt đâu là gì đáng ngại
tưới vào đời cho cây cỏ reo vui ...!

mar. 05,2013
diên vỹ

diên vỹ 06.03.2013 10:52:49 (permalink)
0

thì ta

thì ta về lại với dòng thơ
mặc trái tim đau, mặt tình hờ
ngày mai âu chỉ là giấc ảo
kiếp người bất quá một cơn mơ

thì ta về lại cùng con chữ
vết đời bình lặng bước qua song
ta đợi bốn mùa luân phiên đổi
mặc tình nhân thế có và không

thì ta về lại cùng ký ức
khoảnh khắt buồn - vui đậm tim lòng
cố xóa ! mà không ta giữ lại
đã là ký ức ai đếm đong ...

thì ta về lại làm mây trắng
mặc nhân gian bao chuyện khóc cười
ta sẽ vẽ khung trời cổ tích
và đương nhiên ....
- không có dấu chân người ...!


<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2013 10:55:16 bởi diên vỹ >
Huyền Băng 06.03.2013 23:30:17 (permalink)
0



ta cứ quên

ta cứ quên mình là mây lơ lững
chẳng xác hồn để được yêu thương
ta cứ quên mình là gió thoảng
bay ngang đời, ai thấy được mà vương

ta cứ thế thường hay đãng trí
nhớ chuyện xưa mà ngỡ hôm nay
ta cứ thế thường tin vào nhân thế
mà quên cuộc đời luôn cứ đổi thay

ừ thì cứ tin một lần để khóc
cứ quên thôi để luôn thấy đời tươi
giọt nước mắt đâu là gì đáng ngại
tưới vào đời cho cây cỏ reo vui ...!

mar. 05,2013
diên vỹ


      Ta đã quên!

      Ta đã quên mình là ai đây nhỉ!
      Đứng bên đời ngó năm tháng làm chi?
      Ta đã trải qua bao nhiêu niên kỷ
      Tìm kiếm gì, hay ôm những tình si !

      Đất có lở vì giọt châu ai rớt
      Ta xa vời đâu hiểu được nguồn cơn
      Ta bất lực nhìn em buồn vô vọng
      Gởi về em một xíu gió mơn...

      Nương cánh gió ta nghe em thủ thỉ
      Nghe xong rồi ta lại cứ quên
      Làm sao nhớ để ủi an tri kỷ
      Giúp em cười, tìm thanh tú mắt mi !!!

      Huyền Băng
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2013 23:38:41 bởi Huyền Băng >
Kiều Giang 07.03.2013 10:55:35 (permalink)
0
  TRONG ĐỜI, ĐÃ CÓ LẦN ANH YÊU EM
Rồi anh sẽ trở về trò chuyện với hư không
Không có em, cũng chẳng có hình có ảnh
Chỉ có anh với những ngày mơ mộng
Mộng cả hình hài với những vần thơ em
 
Anh cũng không biết có phải là tình yêu hay không,
Nhưng anh hiểu ngọn sóng cồn dữ dội
Anh đâu có còn những phút giây nông nổi?
Chỉ có nỗi buồn chìm xuống… mênh mông
 
Em ơi, mình chưa có gì để cho nhau
Chưa biết cả nụ cười, ánh mắt
Anh chỉ yêu em với những lời thơ da diết
Đang vươn mầm mãnh liệt giữa hồn anh
 
Như thế có phải là tình yêu không em?
Anh chẳng t dối lừa khi nghĩ về điều ấy
Giữa đại dương đời anh, con sóng dậy
Con sóng ngàn đời vẫn bạc tóc chờ nhau
 
Anh chưa bao giờ dám hẹn mai sau
Chỉ có điều, trái tim yêu có thật
Và anh nghĩ rằng mình đang hạnh phúc
Hạnh phúc với một bóng hình anh tưởng tượng mà thôi!
 
Nếu ngày mai, anh có trở về với hư không
Không có em và không có những vần thơ cháy bỏng
Em ơi, cũng chẳng có gì ân hận
Anh hạnh phúc một đời, vì có lần đã yêu em…
 





<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2013 16:23:47 bởi Kiều Giang >
Thay đổi trang: << < 949596 > >> | Trang 94 của 108 trang, bài viết từ 1396 đến 1410 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9