đôi dòng thơ thẩn...
lời ru cho tim
ta cứ tìm về cảm xúc rất xưa
nơi trăng cũng chỉ còn là ảo ảnh
dẫu biết nhân thế dần xoay, lòng người ấm lạnh
buồn vui một thời đâu thể cứ mang theo
ta lại cứ tìm về dù biết mưa nắng gieo neo
anh vẫn thế điềm nhiên trong cuộc sống
ta vẫn thế ngang qua nhiều ước vọng
có ước vọng nào chạm được đôi tay ?
thiên hạ vẫn say
như ta có bao giờ biết tỉnh
thở dài cùng đêm mặc ngày mai trăm điều toan tính
có toan tính nào dự phần của trái tim ?
sau bão giông, là những cảnh bình yên
sóng ngang ngược cũng trở về lặng lẽ
ta chống chọi vơí mình để rồi khe khẽ
hát lời ru cho tim khỏi giấc trở trăn
diên vỹ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2013 12:14:48 bởi Huyền Băng >
TÌNH MÌNH ĐÂU QUÁ CHẬT VỚI THIÊN THU. Đêm qua những bão táp của hồn em thổi thốc vào ký ức anh làm trốc gốc những cây đại thụ cắm sâu vào tâm thức . Em bảo rằng tình yêu không có thực, chỉ vu vơ những ngôn từ mà thượng đế đã đánh lừa khi bảo anh đưa chiếc xương sườn số bảy. Chúng ta đã không nhận ra nhau nếu không có con rắn của nỗi đau tri thức ,
và vườn địa đàng mới thật là cõi lạc phúc yêu thương. Bây giờ những cơn sóng trần ai phủ lên đầu anh và em cùng tiếng thét của cõi ta-bà không bao giờ ngưng nghỉ. Tiếng thời gian thầm thỉ suốt mùa trăng. Em gói trọn cô đơn nhốt vào sầu muộn, trăm năm một cõi tủi hờn. Anh bây giờ còn tiếng hát rong bay theo tiếng gió, mà trời cao bỏ ngõ thiên đường, gửi về em một chút văn chương của thời ly loạn, nhọc nhằn áo cơm khốn khó. Thương cho con chim ở trong lồng son ký ức, đang ngước mắt nhìn sáng rực cõi trời xanh. Em ơi, anh sẽ làm những ánh sao trời, đêm đêm đi nhặt hết những âm thanh từ thuở hồng hoang để gửi cho em chỉ một lần thoáng hiện trong đời anh mà để lại mối sầu vạn kỷ, trong khi những cánh hoa sẽ hát lời tuyệt mỹ của tình em. Ta sẽ đưa em về cõi vô thức xa xăm, nơi ấy tình yêu sẽ âm thầm lặng lẽ, chỉ có tiếng hót của loài chim vô ưu, hát bên dòng sữa mẹ chảy giữa trời xanh. Thôi nhé em, hãy cho anh chút âm thanh của mùa vui trái đất, tình của chúng mình đâu quá chật với thiên thu... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2013 16:23:13 bởi Kiều Giang >
ngang qua đời nhau ....
trăng khuyết lại tròn
sáng và chiều cứ luân phiên đi đến
như anh và ta dù lơ đễnh
vẫn phải ngang qua để trọn kiếp người ....
bám vào một niềm vui
hy vọng ngày mai hạnh phúc
thơ anh viết để ta còn biết nơi này là thật
không ảo hư trong góc khuất riêng mình
cùng dìu nhau qua kiếp nhân sinh
đời dài - ngắn biết lấy chi đong đếm
ngày bên anh nắng xuân ngọt lịm ?
đêm bên ta sao vẫn đứng chờ mong
mặc tình yêu có thật hay không
ta chẳng thiết phải cần câu minh chứng
mặc cuộc đời kia có ngược xuôi, lận đận
ta vẫn là ta sau bao năm tháng cuộc đời
mai ra phố ngang qua anh ....có lẽ
lạ và quen cũng ngần ấy mà thôi
câu thơ nhớ giăng đầy trời thương nhớ
sâu tận đáy lòng ...ai giấu được trái tim côi ?
diên vỹ
may 20, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2013 20:05:10 bởi diên vỹ >
ta bây giờ ....
những cơn say khi tỉnh hoá ra đau
những cái nhớ không tận cùng càng thêm nhói
thiên hạ quanh ta vẫn bình yên hay trong lòng bão nổi
chỉ riêng tháng ngày cứ mặc chuyện nhân gian
có mong gì ngoài một sự bình an
nhưng yên tĩnh lòng càng thêm dậy sóng
đâu đó bên đời nắng xuân lồng lộng
trời vẫn cao, và đất vẫn còn xanh
đâu đó bên đời ta còn có được anh ?
hay thế kỷ trước đã ngăn đôi dòng nhớ
thời gian vẫn đều nhịp thở
chỉ riêng ta quên chạy với cuộc đời
sau lưng ta một khoảng mộng rơi
đường trước mặt mịt mờ không lối
hồn thơ không tuổi
riêng ta thì đã quá nửa đời trôi ...
nỗi sầu bây giờ không chỉ nhớ nhung thôi
mà chất chứa niềm riêng khó tả
thèm một thuở đầu ngẩn cao, tâm chí thoả
ngang dọc cùng đời mấy khi biết phiền ưu ....
ta bây giờ chỉ còn biết vu vơ
thở ra những đống muộn phiền vặt vãnh
....
diên vỹ
may 20, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2013 19:50:57 bởi diên vỹ >
GIÓ SẼ NỐI LỜI Ta về cuốc sỏi trồng hoa Chờ mai mệnh số, có mà tặng em Em xa biền biệt muôn rằm Vầng trăng chết đuối đã trăm năm rồi Trên lưng nhật nguyệt ta ngồi Mai sau bạc tóc qua cầu đón em Em cười, nói với vầng trăng: Đời mơ chú cuội chị hằng đấy thôi Ngày vui cười sũng vành môi Bây giờ cười giữa dòng trôi tháng ngày Ta ôm tiền kiếp xuống đời Trăm năm vàng đá đem mời nguyệt hoa Thì thôi cùng với giang hà Chảy vào biển thẳm, trôi qua nghìn trùng Bóng em chìm giữa bão bùng Bóng ta chìm xuống vô thường mắt xanh Tóc em ngày ấy hiền lành Đưa tay ta chải mây xanh cuối trời Mai sau gió sẽ nối lời Mây chìm đá nổi một đời ru em... KG 30/5/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2013 10:06:06 bởi Kiều Giang >
LẶNG LẼ SUỐI NGÀN Viết cho DV Ta làm một gã hát rong lang thang trong tầng ảo giác đi tìm em mờ cõi thiên thu Chênh vênh một kiếm khách mù nghe hơi thở em qua lời của gió... thiên đường bỏ ngõ mênh mông Ta đi tìm em bên bờ trăng Trong nỗi bâng khuâng của đêm ba mươi u tịch ta yêu khu rừng em như yêu vầng trán thiên thần Ta ôm chặt tháng năm bềnh bồng khao khát Em mở dần sa mạc giữa hồn ta Ta đi tìm lại quê hương em giấu trong tim em đứng giữa thiên thanh phẩm hạnh trắng ngần ta mân mê nếp áo thanh tân trong hồn em trinh bạch đâu có ai hay nỗi cô đơn lại lớn mãi trong hồn Vầng trăng sầu muộn chết cuối hoàng hôn Thây trôi đi tìm em nơi biển thẳm Tình ta muôn dặm lặng lẽ suối ngàn Ta ngồi đếm chiều hoang gió thổi bay đi những ước mơ chưa kịp tượng hình em chỉ cho ta một sợi nắng bình minh ta giấu ở bên kia bờ viễn vọng mai này ướt sũng những mùa trăng… KG 8/6/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2013 23:23:51 bởi Kiều Giang >
hỏi ...!
hỏi những chiếc lá xanh vì sao vàng úa
hỏi sợi nắng cuối ngày sao bỗng nhiên tan
như em
như anh ...
phố bây giờ đâu nữa ngày xuân
gió bên anh hẳn không còn dịu mát
như trời
như đất ...
luân phiên bốn mùa
ta hết nhớ
lại mong ....!
thèm làm mây một kiếp đi rong
để không hiểu được thế nào là chờ đợi
hay hoá thân bên bờ cát bụi
vương chút hơi người một thoáng ngang qua
giấc mơ giờ cũng đã rất xa
điều thầm ước hoá thành bọt sóng
thở cùng đêm để nghe bao hy vọng...
mà kiếp người không đủ ...chờ nhau ...!
diên vỹ
jun. 14, 2013
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2013 02:44:15 bởi Huyền Băng >
em sống nửa đời
em sống nửa đời không tìm được một tình yêu
nên lắm lúc nhìn bên song ...chợt ước
giá như là mây một đời xuôi ngược
bến nhớ không màng
bến đợi chẳng mong
em sống nửa đời mà cứ như không
đôi tay trắng cả giấc mơ cũng trắng
ngoài song bao nhiêu sợi nắng
rượt đuổi nhau về phía mặt trời xanh
kiếp người thật mong manh
bao tia mắt chạm nhau, lặng tiếng
chợt thèm về với biển
để cô độc một góc trời chờ đợi cánh buồm nâu ...!
em sống nửa đời không niếm nổi vị đau
nên suốt kiếp vẫn là kẻ ngang qua , tạm bợ
không hiểu được nỗi đau của một tình yêu tan vỡ ....
chiều sâu của tim người .... có hơn biển hay không ?
diên vỹ
jun. 14, 2013
chỉ còn lại biển ...
anh biết không ....
lâu rồi em chưa về thăm lại biển
để đôi chân trần chạm con sóng hồn nhiên
và thích được nhìn đôi mắt gió
ngang qua cuộc đời cho em hết bình yên
anh biết không ...
trăng bên này vẫn sáng
và bình minh sương vẫn long lanh
nhưng cuộc sống không còn hơi thở nữa
bởi vô ý một lần quên lấy lại từ anh ...!
và anh cứ như ngàn sao xa tít
em trông mong, em mòn mỏi ...rồi tan
anh không đến ...
em chỉ còn lại biển ...
mang giấu một nỗi niềm ...hy vọng được bình yên ..!
diên vỹ
jun. 14, 2013
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2013 02:46:01 bởi Huyền Băng >
chưa tỉnh cơn mơ ...?
nếu tình yêu có thật ở trần gian
sao em và anh hoá thành xa lạ
vẫn đôi mắt sầu đời, để trái tim em trợt ngã
thu chưa về sao da diết nhớ mong
tình yêu có thật hay không ?
hay tất cả chỉ là ngộ nhận
tưởng như có, lại hoá không
ngỡ là mơ ....rồi thất vọng ...
tình yêu tan về miền sương khói hư vô ...
đêm em ngồi nghe tiếng gió đơn cô
dưới chân cỏ là côn trùng than thở
mình yêu nhau khi nào ?
.....sao chừng như nhung nhớ
lật lại trang đời em tìm thấy bóng anh ...!
ngày xưa, nắng ấm, trời xanh
so cùng biển anh sâu hơn lòng biển
những cánh buồm có hướng đi và đến
riêng em - anh ta ngược mãi cũng nhau ...
tình yêu đang ẩn núp ở đâu
để tim em một mảnh đời lạc mất
hay anh đã tan trong đời thật
và em chưa tỉnh cơn mơ ...?
diên vỹ
jun. 14, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2013 14:34:50 bởi diên vỹ >
anh và đời thật
nơi anh ở là những con số
em cộng trừ hoài không chạm được cùng anh
biết là mong manh
biết là vô vọng
nhưng hơi thở còn, ta còn giấc mộng phải không ?
nhận ra anh ở giữa đám đông
em đành đứng bên đường lặng lẽ
có những thứ không cần có trong tay ....
....không cần thêm gam màu tô vẽ
bình dị cùng đời đủ để làm vui
trời nơi em mây trắng buông trôi
gió không mát như ngày xuân thuở nọ
tia mắt anh dịu lòng hoa cỏ
em có mơ gì ...?
....sao mãi ngóng trông ...!
ngay lúc này ...anh có nhớ em không ?
hay mọi thứ đã đi vào quên lãng ...
xếp lại một ngày ..em đi tìm dĩ vãng
nơi nụ cười chưa hề có hư hao
cuộc đời trôi ...em vẫn đứng đó ước ao
dù rằng biết ngày mai rất khác
mọi thứ trong đời thật ...
sao dễ dàng phai nhạt quá đi thôi ...!
diên vỹ
jun. 15, 2015
hỏi thăm anh !
bên anh nắng hay đang mưa thế ?
mùa nơi em đã hết ngày xuân
đôi giọt nắng ngọt ngào thuở trước
giận hờn ai thiêu cháy trần gian
bên anh lá xanh màu mộng ước
hoa cỏ còn khoe sắc hay không ?
nơi em ở dòng đời lặng lẽ
sáng và chiều mây cứ bước rong
bên anh nhớ còn vương giấc ngủ
mộng có về giữa ngón tay đan ?
nơi em ở dòng đời tư lự
mặc sáng - chiều nắng gió thở than
anh vẫn uống cà phê buổi sáng ?
giấc nửa khuya có thức nghe mưa ?
con đường nhỏ mỗi ngày ra biển
vẫn lặng thầm cùng sóng đón đưa ?
diên vỹ
jun. 15, 2013
em nhớ anh !
em nhớ anh, thiên hạ cũng nhớ anh ...
hai cái nhớ ...hỏi có gì là khác ...
nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt ...
nhớ điên cuồng con chữ bật thành thơ ...
em nhớ anh, nên ngày cứ vu vơ
câu chữ xếp thành những điều mơ ước
hạ đã về, thu của mai nhẹ bước
em lại vào nhặt lá nhớ thương anh ...
tình yêu luôn là một màu xanh
dù trăm tuổi cũng chỉ ngần lý đó
vai nặng nợ đời, nên chữ thành câu đem ngỏ
nhớ thương thì có phân biệt chi đâu ....
em nhớ anh ....ngày tháng cứ tiếp nhau
mai chồng chất hoá thành tương tư mất ...
thiên hạ biết yêu, lại được yêu tình yêu thật ...
riêng em thì ...chỉ có chữ ....để mơ ...!
diên vỹ
jun. 15, 2013
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2013 02:38:45 bởi Huyền Băng >
hỏi ...!
hỏi những chiếc lá xanh vì sao vàng úa
hỏi sợi nắng cuối ngày sao bỗng nhiên tan
như em
như anh ...
phố bây giờ đâu nữa ngày xuân
gió bên anh hẳn không còn dịu mát
như trời
như đất ...
luân phiên bốn mùa
ta hết nhớ
lại mong ....!
thèm làm mây một kiếp đi rong
để không hiểu được thế nào là chờ đợi
hay hoá thân bên bờ cát bụi
vương chút hơi người một thoáng ngang qua
giấc mơ giờ cũng đã rất xa
điều thầm ước hoá thành bọt sóng
thở cùng đêm để nghe bao hy vọng...
mà kiếp người không đủ ...chờ nhau ...! DV/ 14/6/2013 NÓI VỚI EM… Nếu chiếc lá xanh trên cành chiều nay không vàng úa thì lấy đâu màu mắt lụa đang lung linh trên gương mặt yêu thương của em để anh đắm đuối lặng nhìn. Nếu mặt trời không tắt hoàng hôn thì làm gì có ánh bình minh trên tay em cho anh nâng niu buổi sáng và anh được hôn lên chút tình lãng mạn của đêm Phố bây giờ chẳng cần mùa xuân vì tóc mùa thu của em là tác phẩm tuyệt vời của tạo hóa. Anh đi trong thương nhớ ngàn đời vì tóc ấy mùa thu. Không biết em có nghe được tiếng thở dài của anh khi anh thấy những nếp nhăn trên vầng trán em, nhớ mong nuối tiếc. Em đẹp như ánh sao băng đang nghĩ mình thua thiệt, giữa trời xanh. Vâng , tất cả đều mong manh. Mong manh như tình yêu của anh đang hòa trong hơi thở của đất trời từng giây phút kiếm tìm em. Anh muốn là mây lang thang trong bầu trời đêm để hiểu hết nỗi cô đơn của những ngày không em giữa trần gian trơ trọi Cánh buồm anh nghiêng chao trong biển em màu mắt biếc Cát bụi nào tha thiết giữa trần gian Và những chiều, những sáng không em, thì ai hiểu được con tim anh lúc nào ngã gục, nhớ thương nặng cả đất trời… Thuyền tình anh lênh đênh giữa biển khơi đêm nay khi ánh sao cuối trời vụt tắt anh vẫn nhủ thầm có những bóng hình xa lắc đợi chờ nhau. KG 15/6/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2013 08:44:50 bởi Kiều Giang >
dv cám ơn đôi dòng thơ của SA và anh KG nhé .
ru đời nhau
đời cứ thế tiếp ngày lại tháng
tình bao nhiêu để đong đếm hở anh ....
ta có lúc sầu dâng thành núi
phiền muộn cuộc đời ...tìm chữ để than ....
anh nơi đó, tận bên kia trái đất
mặt trời và trăng cũng phải chia nhau
ta đâu thể như tình nhân khác
dìu dắt đi qua những thương đau ...
mai tình sẽ hóa thành dĩ vãng
anh sẽ còn lật lại tìm vui
hay quá khứ là điều tuyệt vọng
nhìn lại đời đôi giọt lệ rơi ...
sáng nay nắng về xuyên qua cửa
trời bên anh đã phủ màn đêm
ta ao ước được làm cánh gió
ru đời nhau trong mộng ấm êm
diên vỹ
jun. 17, 2013
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: