Hà Tây Sông Đà núi tản đỉnh non cao
Mãi mãi còn đây tiếng lao xao
Lụa đủ các màu khoe sắc biếc
Ánh lên thêm đẹp dưới trời sao
Chuyển mình Hòa Lạc thành công nghiệp
Ở đó Khoang Xanh gọi khách vào
San cỏ Đồng Mô gôn mời đến
Hà Tây quê lụa vẫn chờ chào
Nào đâu cái giải yếm đào
Lụa Hà Đông tự thuở nào còn đây
Thành xưa thị xã sơn tây
Đúng tầm cửa ngõ phía tây thị thành
Suối Hai Cầu Hiẽ vẫn xanh
Gậy Trường sơn trước tặng anh lên đường
Bây giwowf trăm nhớ ngàn thương
Ba Vì dòng sữa vẫn vương vấn chờ.
Phủ lý Đây rồi Phủ Lý tựa như mơ
Văng vẳng đâu đây những tứ thơ
Yên Đổ Tam nguyên kìa Nguyễn khuyến
vang lên mãi mãi dễ đâu mờ
Vùng đồng chiêm trũng xưa nghèo khó
Nay đã vươn lên chẳng thể ngờ
Dòng Đáy núi soi nhìn nghiêng ngó
Hà Nam ta đó vẫn đợi chờ
Chiêm khê mùa úng đâu còn
Thủy nông ngang dọc cây con đầy nhà
Bê tông đến tận ngõ xa
Đâu đây nghe thấy tiếng khà Tam nguyên
Nổi danh mà lại khan tiền
Ngày nay ai cũng như tiên giáng trần
Của ăn của để bội phần
Lòng người tươi sáng mười phân vẹn toàn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 21:34:29 bởi xuanhong >