Đất nước bốn nghìn năm Dân ta giữ nước kiên cường quá
Có giặc nhất tề một chí chung
Sát thát kẻ thù đâu có nản
Đâu đâu ta cũng gặp anh hùng
Xa xưa tự thưở xây bờ cõi
Đất tổ ngàn năm vẫn hiếu trung
Non nước rộng dài nay có được
Ơn nhờ người trước biết thu dung
Bền lâu giữ nước nhờ tiên tổ
Bắc thuộc ngàn năm vẫn sắc riêng
Cát cứ cũng thành chung một mối
Mỗi thời luôn có khí thiêng liêng
Nhất tề đứng dậy khi cần đến
Chẳng kể Tộc, Chi chẳng kể miền
Sát cánh bên nhau cùng tiến tới
Giữ sao cho trọn đất rồng tiên
Cháu con tiên lạc cùng nhau tiến
Với đức công xưa đã chất dầy
Muôn thuở lưu danh còn cả đấy
Sống sao cho xứng với đời nay
Cầm cân nảy mực lo gìn giữ
Sắc thái riêng ta nước Việt này
Hòa nhập nhớ cần cân nhắc kỹ
Việt Nam rực sáng giữ trời mây
Mừng cho đất nước Việt Nam mình
Đang tiến trên đà đẩy kế sinh
Kết bạn đa chiều mang lợi lắm
Đương đà vươn tới ánh bình minh
Dân giầu nước mạnh văn minh khá
Bè bạn bang giao cũng thật tình
Đổi mới đi lên đừng có nản
Để đời con cháu vạn lần tinh.
Đồng lòng vượt khó cùng nhau
Ân tình trợ giúp bạn bầu là đây
Công người đi trước ơn dày
Cháu con đã tỏ đường hay lối đời
Giang sơn gấm vọc đẹp tươi
Con rồng cháu lạc sáng ngời niềm tin
Cha ông trước chẳng vô tình
Lấy dân làm gốc dân sinh mới trường
Giữ lề mặc giấy rách bươm
Vạn đời vẫn tỏ tình thương Việt mình
Tạo thành đức độ chúng sinh
Dân tộc mang tính riêng mình là đây
Mặc cho đời cứ đổi thay
Việt Nam vẫn cứ thẳng ngay với đời
Non sông gấm vóc đẹp tươi
Vẫn bừng sáng bởi các thời xưa nay
Cùng soi gương sáng nào đây
Đông tây kim cổ ai hay ai tài
Tiền nhân đã dậy đâu sai
Học nữa học mãi mệt mài là hơn
Nhân dân mãi mãi là trường
Bao bài học quý vẫn đương cần bàn
Một lần ăn quả lộc cây
Nghìn năm vẫn nhớ lộc vay của đời
Nâng cao cuộc sống đẹp tươi
Giầu mạnh là đích mọi người đều theo
Kế sách nghĩ tới dân nghèo
Nghìn năm văn hiến vẫn treo từng nhà
Tiếng cười vang mãi vang xa
Văng vẳng đâu đó giọng ca tiếng đàn
Nước non phong cảnh việt nam
Vần thơ tuyệt tác tự ngàn năm xưa
Tấm lòng xin gửi vần thơ
Chúc Việt Nam tiến đến bờ quang vinh.