Trang thơ Ngô Hữu Đoàn
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 12 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 175 bài trong đề mục
Ngo Huu Doan 16.02.2006 20:49:01 (permalink)
0
Bài 30
ĐÁ VÀ HOA

Đá có khi ra hoa
Hoa có khi thành đá
Em có khi là em
Khi chẳng là ai cả !

Ngô Hữu Đoàn
#31
    Ngo Huu Doan 16.02.2006 20:51:20 (permalink)
    0
    Bài 31
    CHIỀU KHÔNG EM

    Chiều không em ta tiêu điều hoang phế
    Đêm càng sâu cho rệu rã linh hồn
    Ta nhặt hết lời dỗi hờn trách móc
    Nhặt tiếng cười em vội vã bỏ quên
    Nhặt nụ hôn vô tình ta tưởng tượng
    Nhặt tàn phai cho một chuyến yêu đương.

    Ngô Hữu Đoàn
    :Đưa vào TV:
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 21:59:45 bởi Viet duong nhan >
    #32
      Ngo Huu Doan 16.02.2006 20:54:04 (permalink)
      0
      Bài 32
      LỜI CHÚC TỘI LỖI

      Em ơi đừng chúc vội
      Tâm tư anh còn đầy
      Em vô tình gây tội
      Cho người tình thơ ngây

      Em ơi đừng chúc vội
      Dù đêm đã khuya rồi
      Ngày sẽ xa vĩnh viễn
      Cho riêng một người thôi

      Em ơi đừng chúc vội
      Dù chẳng gì khác hơn
      Em hãy về lặng lẽ
      Để em còn trong anh

      Em ơi đừng chúc vội
      Đừng bao giờ vẫy tay
      Đừng nhìn thêm lần nữa
      Lạnh thêm mùa heo may.

      Ngô Hữu Đoàn

      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 22:04:39 bởi Viet duong nhan >
      #33
        Ngo Huu Doan 16.02.2006 20:55:21 (permalink)
        0
        Bài 33
        NHỮNG KỲ THI

        Chiều ấy…
        Một buổi chiều ký ức
        Cây xoan già trụi lá
        Mang trên người dày đặc quả vàng au.
        Ngòai đồng xa vắng
        Mùa gặt qua
        Tiếng vang xa
        Có lẽ của một người đang tra cán cuốc.
        Con đường làng cong queo
        Lầm lũi qua hàng tre rậm rap.
        Đống rác ai đó un ở giữa ngã ba đường
        Khói mờ kéo không gian vào chập chọang
        Một mùi khen khét quen thuôc.

        Chiều ấy …
        Môn cuối cùng của kỳ thi chuyển cấp
        Tôi không ra đồng cùng cha
        Trường làng ở xa
        Con đường bị buổi chiều kéo giãn.
        Tập sách lè tè
        Tôi đi kiểu hồn nhiên nguệch ngọat.
        Trong đám khói nhu nhược
        Cúi đầu theo lời của gió.
        Ở ngã ba đó
        Hình như có bóng người khắc khổ
        Đứng nheo mắt cố nhìn xa.
        Ngỡ ngàng …
        Cha …
        “ Được không con ?”

        ***

        Mấy mùa thi qua
        Con xa trường học
        Nhập môn trường đời
        Sau lời tuyên thệ
        Có tiếng ai động vọng
        Vừa cao vừa thấp
        Vừa xa vừa gần
        “ được… không… con… ?

        từ đó những kỳ thi
        có sắc màu phức tạp
        lần lượt hoặc xô bồ
        có nghĩa hoặc vô nghĩa
        con cũng phải ngồi thi
        con cũng phải nẳm thi …

        từ đó…
        và từ nhiều năm qua
        con di xa
        từ đó …
        những ngày về
        cây xoan không còn sinh nỗi quả
        thân nhầy nhụa nhựa
        từ đó …
        tiếng ai tra cây cuốc gãy
        ở đồng xa
        không còn vang xa
        từ đó …
        đám khói nhu nhược
        mang mùi khét của xác đời quen thuộc
        mãi mãi che mắt người
        nhưng ở ngã ba
        vẫn nghe chảy ra chậm chạp
        một lời gần gần xa xa
        “ đư..ợ…c … khô…ô..n..g… co…o…n…?…?…?…”

        từ đó …
        sau những kỳ thi đời phù phiếm
        sau những lời thề, nếu có
        sau những lời kinh cầu xa tít…
        đều có một lời “gần xa” linh hiển
        đứa con khờ
        đã nguyện mang theo …

        Ngô Hữu Đoàn
        #34
          Ngo Huu Doan 16.02.2006 20:58:53 (permalink)
          0
          Bài 34
          HỠI THÁNH VALENTINE !

          Hỡi những ngày mười bốn tháng hai,
          Hỡi thánh Valentine hỡi ngài có thấu !
          Hỡi dãi Ngân Hà, hỡi sao Bắc Đẩu,
          Hỡi tình yêu trong máu mỗi tim người !

          Con dại khờ con chẳng biết cầu xin
          Cũng chẳng biết những sắc màu đen trắng
          Sao người mang tình yêu đi ban tặng
          Cho cỏ cây, cho sỏi đá ngậm ngùi.

          Con đội ơn Người lúc tình yên vui
          Con thù hận những lần yêu trắc trở
          Con đang sống chỉ vì chưa tắt thở
          Hồn con đâu ? Thánh có biết bao giờ !

          ***

          Anh đã hỏi thánh thần rồi đó em
          Ngài nói rằng chính là ta đánh mất
          Thư nặc danh ngày xưa em không thật
          Những cuộc tình toan tính lẽ hơn thua…

          ***

          Ôi những ngày tình nhân xưa dấu mặt
          Ôi những bài thơ cũ bám rong rêu
          Những cái hôn xếp chồng đang rã rệu
          Chảy mùi men chua chát nỗi yêu đương.

          Hỡi cái ngày thánh đã dạy yêu thương
          Dạy cách tỏ tình, đặt tên lễ hội
          Dựng những hồ thu dựng thêm đời bão nỗi
          Cho êm đềm, cho lặn hụp mù khơi.

          Hỡi thánh thần, yêu nghiệt của ta ơi !
          Ngày lễ đó vừa là ngày sinh nhật,
          Ngày giỗ to cho cuộc tình đã mất,
          Ngày để tang cho những cái hôn đầu !

          Ngô Hữu Đoàn

          r
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:42:32 bởi diên vỹ >
          #35
            Ngo Huu Doan 16.02.2006 21:13:12 (permalink)
            0
            Bài 35
            CÕI ĐỜI VÀ EM

            Đời đã sinh em ra
            Cho em đôi mắt biết
            Đôi tay em nuột nà
            Lời trên môi tha thiết.

            Đời đã sinh em ra
            Cho em nhìn lá cỏ
            Cho em nhìn trời cao
            Em lớn khôn từ đó.

            Đời đã sinh em ra
            Rồi dạy em gian dối
            Lời trên môi điêu ngoa
            Biết chăng em nguồn cội?

            Đời đã sinh em ra
            Thấy ngày qua đêm tới
            Lá xanh và sâu bọ
            Loại trừ nhau em ơi !

            Đời đã sinh em ra
            Ngày kia ra phố chợ
            Một chiều em trong mưa
            Buồn vui vào trí nhớ.

            Đời đã sinh em ra
            Cho đời thêm dối trá
            Em như cỏ và hoa
            Tình sang mùa bổng lạ.

            Đời đã sinh em ra
            Mẹ lại sinh thêm anh
            Để chiều nay tím ngắt
            Giọt sương đầu long lanh.

            Ngô Hữu Đoàn


            r
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:45:10 bởi diên vỹ >
            #36
              Ngo Huu Doan 16.02.2006 21:20:57 (permalink)
              0
              Bài 36
              CHA

              Cha không mớm con ăn từng muỗng cháo
              Cũng chưa lần khóc với nỗi buồn con
              Nhưng sâu thẳm trong làng hơi khói thuốc
              Trong cái nhìn con đã…đọc ra cha !

              Ngô Hữu Đoàn

              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:46:03 bởi diên vỹ >
              #37
                Ngo Huu Doan 16.02.2006 21:29:05 (permalink)
                0
                Bài 37
                BÀI THƠ HAI CÂU

                Mắt trẻ thơ nhìn trời xa xứ
                Tủi, nhớ, buồn, lo... giết thơ ngây !

                Ngô Hữu Đoàn
                (Chạnh lòng khi thấy các em nhỏ phải tha phương kiếm sống ở Sài gòn)
                #38
                  Ngo Huu Doan 16.02.2006 21:34:56 (permalink)
                  0
                  Bài 38
                  BIỂN ĐÊM

                  Biển đêm duyên dáng yêu kiều quá
                  Tóc xõa bềnh bồng thật kiêu xa
                  Đồi Hồng si tình đăm chiêu biển
                  Không hiểu vì sao chẳng nói ra?

                  Chẳng biết hẹn nhau tự thuở nào
                  Mà tình đôi lứa đẹp biết bao
                  Núi dang tay choàng ôm ấp biển
                  Nàng cũng kề môi rất ngọt ngào !

                  Ai bảo em đi nghỉ với ngơi
                  Để anh ghen tuông cả đất trời
                  Để anh nghe hồn người lạnh buốt
                  Thơ thẩn tàn đêm với biển khơi.

                  Sao em không ra làm biển cả
                  Không làm con sóng vỗ gần xa
                  Để anh nâng niu từng ngụm nước
                  Ôm cả vào lòng biển bao la.

                  Sao em không như thuyền ngoài khơi
                  Đèn đem lấp lánh nước ngời ngời
                  Để anh được nhìn em thỏa thích
                  Mà chẳng làm em thẹn em hờn.

                  Sao em không là những vỏ sò
                  Để anh xin làm viên cuội nhỏ
                  Sóng cứ vỗ lên bờ vô thức
                  Vỏ sò nghiêng… cuội nhỏ lăn vào !

                  Biết họ cô đơn cả buổi chiều
                  Chợt lòng rạo rực chợt buồn thiu
                  Chiều nay chẳng giống bao chiều trước
                  Mà giống chiều của kẻ mới yêu.

                  Đêm nay sao muốn gì không rõ
                  Hay muốn làm Núi Đỏ chơ vơ ?
                  Muốn ai kia hãy làm biển cả
                  Để ngàn năm chẳng cách bao giờ.

                  Ngô Hữu Đoàn
                  (Mũi né-Phan Thiết)
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2006 21:36:29 bởi Ngo Huu Doan >
                  #39
                    Ngo Huu Doan 17.02.2006 08:22:44 (permalink)
                    0
                    Bài 39
                    QUÊ HƯƠNG TÔI

                    Quê hương tôi là bờ cõi Việt Nam
                    Nơi sinh tôi con sông dài chảy dốc
                    Bãi cát trắng những đêm trăng thần thoại
                    Những mùa bão dông dệt thành tuổi thơ.

                    Quê hương tôi dãi đất dài Miền Trung
                    Dang đôi tay nối hai miền Nam Bắc
                    Tuổi thơ tôi những đêm nằm tỉnh giấc
                    Đếm xe tàu quê hương đi qua.

                    Quê hương tôi có Sông Trà, Núi Ấn
                    Người quê tôi đã đi khắp mọi miền
                    Quảng Ngãi ơi ! sao mà thân thương thế
                    Chiều ba mươi sao chưa thấy anh về ?

                    Quảng Ngãi ơi !
                    Những đứa con ở hai đầu Nam Bắc
                    Về chưa con ? mẹ đợi bữa cơm nồng
                    Về đây xây công trình ngăn giông bão
                    Xây cho em con thêm một mái trường.

                    Quảng Ngãi ơi !
                    Những đứa con nhiều năm xa xứ
                    Về đi con ? nắng úa đồi đã vàng
                    Về đây xây bình minh cho ngày mới
                    Xây cho em con thêm một cây cầu.

                    Quê hương tôi mẹ đã may áo mới
                    Bạn bè tôi đã hứa hẹn ngày về
                    Tàu sẽ dừng lâu hơn ga Quảng Ngãi
                    Kịp ấm bàn tay với mẹ với em.

                    Ngô Hữu Đoàn
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2006 08:50:08 bởi Ngo Huu Doan >
                    #40
                      Ngo Huu Doan 17.02.2006 08:25:16 (permalink)
                      0
                      Bài 40
                      BÀI THƠ ĐÊM VALENTINE

                      Anh viết cho em bài thơ đêm nay
                      Đêm ngày xưa anh gọi là "cơ hội"
                      Đêm mà đất trời ngày xưa quên tối
                      Để đặt tên riêng cho những cuộc tình

                      Nhớ phút nghẹn ngào buổi tối khai sinh
                      Sau quá dài một mối tình thai nghén
                      Đôi má em những giọt trăng rón rén
                      Chợt vỡ òa... trăng em, trăng anh !

                      Anh viết cho em bài thơ đêm nay
                      Đêm em bảo tình yêu vào lễ hội
                      Đêm ngày xưa mấy tuần em hờn dỗi
                      Đèn thôn quê không tỏ nỗi tháng ngày.

                      Anh viết cho em bài thơ đêm nay
                      Anh không gọi bằng tiếng Tây khó nhớ
                      Anh không có túi kẹo màu rực rỡ
                      Quà cho em là... cái nhớ tơi bời.

                      Trong cái tơi bời anh sẽ gởi em
                      Một ngụm nước từ muôn trùng biển nhớ
                      Một phần lẻ cái hôn đầu trăng vỡ
                      Một lời yêu giữa chữ nghĩa bạt ngàn !

                      Anh viết cho em bài thơ đêm nay
                      Đêm em bảo tình yêu vào lễ hội
                      Đêm mà đất trời ngày xưa quên tối
                      Để đặt tên riêng cho những cuộc tình !

                      Ngô Hữu Đoàn
                      Đêm 14/02


                      Đã đưa vào TV
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 15:55:32 bởi Ngo Huu Doan >
                      #41
                        BĂNG NGUYỆT 20.02.2006 07:51:40 (permalink)
                        0
                        Chào weocom Ngô Hữu Đoàn đến vui với vườn thơ vntq nha, chúc vui với mọi ngày đều như lễ tình nhân cả

                        Valentine 2006

                        Lễ tình nhân về qua
                        Hoa tặng không tới,
                        Gửi quà khó khăn
                        Ai biểu hai đứa cách ngăn
                        Một bờ biển rộng,
                        một đằng trời cao...!

                        Tôi nghe hạnh phúc lao xao
                        Mơn man như những cánh đào ngày xuân
                        Gío qua nơi ấy nhắn chừng
                        Gửi anh luyến nhớ....thắm bừng....môi hôn!
                        13.2.2006 4:22:21
                        #42
                          BĂNG NGUYỆT 20.02.2006 07:54:11 (permalink)
                          0

                          Hỡi thánh thần, yêu nghiệt của ta ơi !
                          Ngày lễ đó vừa là ngày sinh nhật,
                          Ngày giỗ to cho cuộc tình đã mất,
                          Ngày để tang cho những cái hôn đầu !


                          Oh hôm nay là sn của NHD á, chúc vui với ngày lễ tình nhân và sn nhiều wà bánh nha...

                          Tự tặng mình đóa hoa ngày tình nhân
                          Mấy khi yêu mà chẳng muốn đựoc gần
                          Sao hai đứa mỗi ngày xa, xa mãi
                          Tương tư sầu vương vãi,....áng phong vân!

                          15.2.2006 3:58:29

                          #43
                            Ngo Huu Doan 22.02.2006 17:11:36 (permalink)
                            0
                            Oh ! đẹp quá ! Cảm ơn BĂNG NGUYỆT rất nhiều ! Chúc BN thật nhiều sức khỏe và hạnh phúc để có nhiều thơ hay thêm cho VNTQ !
                            #44
                              Ngo Huu Doan 22.02.2006 17:13:23 (permalink)
                              0
                              Bài 41
                              CÔ ĐƠN

                              Bên bờ suối
                              Ngồi trên mỏm đá
                              Hớt một vạt nước
                              Ngắm nhìn…,
                              Nghe ngóng…
                              Rồi thả trôi đi
                              Nhìn theo …
                              Vô vọng !

                              Leo lên đồi núi
                              Dựa lưng vách đá
                              Bốc một viên sỏi
                              Ngắm nhìn…
                              Tủi thân …
                              Bỏ vào túi áo !

                              Ngửa mặt lên trời
                              Để ý một vạt mây trôi
                              Từ từ…từ từ
                              Về nơi vô định

                              Vớ ngẫu nhiên
                              Một nhành cây
                              Đếm từng chiếc lá
                              Buông tay…
                              Nghĩ về một đời người !

                              Những giọt nước kia
                              hoặc đang reo hò
                              cùng bè bạn (giống hệt nhau)
                              hân hoan về biển cả,
                              hoặc đang vật vả
                              cố lội ngược dòng
                              hướng ánh mắt
                              với đôi tay về phía người thi sĩ
                              nhưng giữa một đám xô bồ
                              thôi cũng đành về biển cả
                              vạt mây thững thờ
                              nhìn trần gian
                              bằng con mắt người quân tử
                              rồi bổng chốc
                              biến vào hư không…
                              ngã lưng xuống cỏ
                              ngủ quên…
                              rồi âm thầm… ta chết
                              từng mùa đông qua...
                              những chiếc lá xanh
                              ngã vàng ...
                              rụng lên xác người
                              từng lớp...từng lớp
                              thành bùn, thành đất
                              viên sỏi trong túi áo ngày xưa
                              giật mình
                              bật khóc
                              giữa lòng đất âm u !

                              Ngô Hữu Đoàn

                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 12 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 175 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9