Vô sắc am
Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 75 bài trong đề mục
huyennguyen 18.05.2006 12:37:04 (permalink)
0
Không có gì ghê gớm.
Hahaha, comay khiêm tốn quá.

Lưng lửng chơi đùa
Nửa chừng phiêu lãng đãng
Mơ màng nghe tiếng chân hạ thu sang...


Có những cuộc chơi nào chỉ hết mình mới ló ra một khúc điêu linh? Lộ ra một anh hoa phát tiết?

Nguyên.
#46
    BĂNG NGUYỆT 18.05.2006 17:32:38 (permalink)
    0

    Đối bài của BN:

    Đẫm trời tím
    Say tình ngọt lịm
    Hương đời thoảng chiếm tim


    Trời mưa gió
    Người xa đâu đó
    Ta mơ chốn tự do...


    Lưng lửng chơi đùa
    Nửa chừng phiêu lãng đãng
    Mơ màng nghe tiếng chân hạ thu sang...


    Sóng biển lao xao
    Một đời ôm bờ cát
    Cô bé ngồi mơ màng nghe thu hát...


    Nửa đêm hé cửa dòm khe
    Nửa vầng trăng khuyết nhăm nhe chân trời
    Tháng năm bèo bọt cõi đời
    Ngắm vầng trăng khuyết dạo chơi bên mình


    Hét lên cho hết bất bình
    Càng gào càng thét thấy mình càng đau
    Trăng non vì cớ làm sao
    Chưa lên đã phải lặn mau thế này...



    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2006 17:44:30 bởi BĂNG NGUYỆT >
    #47
      Vô sắc 18.05.2006 22:12:39 (permalink)
      0

      Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

      Trời mưa gió
      Người xa đâu đó
      Ta mơ chốn tự do...


      Đời bão dông
      Tình thoảng hư không
      Ai nhớ phút hoang hồng


      Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
      Sóng biển lao xao
      Một đời ôm bờ cát
      Cô bé ngồi mơ màng nghe thu hát...


      Câu hát ngọt ngào
      Trọn kiếp ru hồn đất
      Người đời khóc bẽ bàng theo duyên mất...


      Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
      Hét lên cho hết bất bình
      Càng gào càng thét thấy mình càng đau
      Trăng non vì cớ làm sao
      Chưa lên đã phải lặn mau thế này...


      Nỗi niềm dấu kín trong tim
      Nó đau nhức nhối đâu chìm được đâu
      Thoả lòng muốn thét đôi câu
      Thả lời hoang phế chuyến tàu nhân gian
      Trăng non đã vượt qua ngàn
      Ai làm trăng sớm nát tan lặn dần
      Chưa lên đã vội dừng chân
      Ánh vàng mất dạng... đời phần tối đen
      #48
        Co_may 19.05.2006 21:51:21 (permalink)
        0
        Con mong học Bác một nghị lực không mệt mỏi
        Một tình yêu đất nước, yêu giống nòi
        Một tấm lòng bao dung và nhân hậu
        Một tâm hồn trong sáng ánh trăng soi

        Bao năm tha hương không kể hạnh phúc mình
        Bác ra đi để tìm đường cứu nước
        Bác hạnh phúc khi chúng con vui trước
        Và ấm lòng khi dân tộc mãi mạnh giàu

        Yêu con người, thông cảm nỗi thương đau
        Cùng nhịn bữa cơm giúp đồng bào khỏi đói
        Để thắp sáng lên ánh bình minh chói lọi
        Từ sao vàng cờ đỏ nước Việt Nam

        Người ra đời đã có việc để làm
        Khe nước kia tắt ngay lời than khóc (*)
        Việc của người giúp dân nghèo khó nhọc
        Tìm con đường chân lý xoá khổ đau

        Tư tưởng người giờ rọi sáng năm châu
        Hồ Chí Minh cả địa cầu đều biết
        Người – hoá thân của linh hồn đất Việt
        Con yêu người, như dân tộc Việt Nam

        Hãy cho con thoả nguyện một niềm tham
        Cho con học được Người phần tư tưởng
        Lý tưởng cuộc đời ngày ngày con vẫn hướng
        Theo chân Người, con mong lắm Bác Hồ ơi

        Đêm xa nhà, xa tổ quốc chơi vơi
        Con nhớ về Người, nhớ về ngày sinh nhật
        19-5 con chúc Người hoàn tất
        Rọi sáng địa cầu tư tưởng Hồ Chí Minh

        (*) trong Sấm của Trạng Trình - Nguyễn Bỉnh Khiêm có câu:
        “Bó Đái thất thanh
        Nam Đàn hoá thánh”
        Năm Bác ra đời, khe Bò đái nước không chảy nữa, không còn tiếng nước chảy nữa.
        Lúc đầu mọi người cho đó là cụ Phan Bội Châu, nhưng sau này cụ Phan Bội Châu cũng đính chính là không phải cụ, đó là ứng vào Bác, khi Bác của chúng ta ra đời.


        Cỏ may viết bài này trong ngày sinh nhật Bác. Mong bày tỏ được phần nào tình cảm của mình đối với Bác kính yêu!
        #49
          BĂNG NGUYỆT 08.08.2006 15:37:48 (permalink)
          0

          Xa xôi
          Trăng chiếu đồi hoang
          Cố nhân có thấu huy hoàng lãng quên

          Hoạ theo bài của Basho:
          Chập chờn
          thân đóm dường như
          tiền thân đã gọi kiếp phù du mang


          By VÔ SẮC

          bn đem vô nhà VS nè....post lại rồi bn del bài của bn nha...(lâu ghê mới thấy về thăm vntq đó hà)
          #50
            saochoihelen 08.08.2006 15:48:21 (permalink)
            0


            Trích đoạn: Vô sắc

            Muối mặn, liệu tình người có mặn?
            Em có biết đâu cái hương vị của tình yêu
            Người bảo em: người muốn nó mặn nhiều
            Mặn nghĩa tình …?! hay mặn dòng nước mắt ...?!



            Muối mặn và tình người cũng mặn
            Em muốn biết hương vị của tình yêu
            Em không sợ sự mặn mà trong anh
            Em chỉ sợ nó nhạt dần như nước
            Vì anh ơi khi ấy nước mắt mặn hơn nhiều






            Em chưa từng nếm thử vị mặn mà nước mắt
            Nên cũng không dám chắc rằng tình mình có mặn hơn
            Em chỉ biết khi dòng nước mắt chảy
            Em nghe nhạt môi mình mà mặn ở trái tim
            Vì em biết kể từ giây phút ấy
            Anh ướp muối tình mình cho nó mãi tươi nguyên






            #51
              saochoihelen 08.08.2006 16:12:27 (permalink)
              0


              Trích đoạn: Co_may

              Tại sao anh không nói yêu em?

              Ôi con gái, dịu dàng ôi con gái
              Nữ tính kia để trai mãi mềm lòng
              Cả bốn mùa đều khắc khoải nhớ mong
              Mong được một ngày thốt lên từ yêu đấy

              Ôi con trai, sao mà ngây ngô vậy?
              Em đợi sao? Anh lại sợ, rụt rè …
              Sợ tiếng yêu anh thốt không người nghe
              Sợ lỡ làng con tim mình vỡ nát …

              Hình của em trong mắt anh như đang hát
              Làm nảy lên con tim đập rộn ràng
              Liếc phút giây rồi đánh mắt sang ngang
              Cũng chỉ tại một điều ngây thơ quá

              Hãy cùng anh, uống từng giây phút lạ
              Để con tim hoà điệu một nhịp đàn
              Tình lặng câm nhưng chẳng chút dối gian
              Không cần nói mà như ngàn lần nói …







              "Ôi con gái, dịu dàng ôi con gái"
              Anh chỉ sợ chạm vào sẽ trúng những nhánh gai
              Vì con gái muôn đời vẫn thế
              Đẹp dịu dàng mà gai nhọn bao quanh

              Như hoa hồng em tỏa sắc rạng ngời
              Cho vô tình ai đó vịn nhành hoa
              Gai lại xướt vào tận trái tim yêu
              Nên anh sợ rồi tim anh sẽ nát

              Vì em đẹp dịu dàng mà cũng rất nhiều gai
              Nên anh chỉ nhẹ nhàng anh nhìn ngắm
              Và có thể với em anh hèn yếu
              Nhưng anh sợ chạm vào sẽ nát cả hương yêu

              Có thể lắm trong anh - em vĩnh cửu
              Nhưng anh sợ,
              Cố tay với dành những gì không thể
              Để cuối đường tình còn anh với....vết gai.

              #52
                saochoihelen 08.08.2006 16:22:18 (permalink)
                0


                Trích đoạn: Co_may

                Em mơ mãi ngày tròn vầng trăng khuyết
                Nhưng anh xa rồi, chỉ tuyết phủ tình em
                Tay khẽ nhịp tơ gảy điệp khúc cũ mèm
                Thanh điệu lạc một mình em cô lẻ

                Hỏi ngày mai, tìm được điều mới mẻ
                Để em khỏi nghe khúc ngang trái cuộc đời
                Để nụ cười tươi thắm đậu trên môi
                Để em khỏi đợi chờ trăng tròn vẹn



                Anh vẫn biết em yêu trăng vành vạnh
                Vẫn không hiểu gì sao tuyết trắng phủ tình em
                Anh đã cố gửi vào em nắng ấm
                Ánh mặt trời soi rõ những mảnh đen... tình vụn

                Em vẫn thế cố chấp và ngang nghạnh
                Cứ níu giữ hoài vùng tuyết trắng trong em
                Anh muốn thấy nụ cười em trọn vẹn
                Tròn như vần trăng vành vạnh em đã yêu
                #53
                  Vô sắc 08.08.2006 23:57:09 (permalink)
                  0


                  Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT


                  Xa xôi
                  Trăng chiếu đồi hoang
                  Cố nhân có thấu huy hoàng lãng quên

                  Hoạ theo bài của Basho:
                  Chập chờn
                  thân đóm dường như
                  tiền thân đã gọi kiếp phù du mang


                  By VÔ SẮC

                  bn đem vô nhà VS nè....post lại rồi bn del bài của bn nha...(lâu ghê mới thấy về thăm vntq đó hà)

                  Hiiiiiiii, VS lười làm BN bận rồi! Thank & Sorry! (Tốc độ viết ở vntq khủng khiếp quá nên room trôi đi rất nhanh)

                  Tặng BN ngày gặp lại nè nhân lễ Vu Lan:

                  Lung linh
                  Trăng sáng hiên nhà
                  Vu Lan một bóng Hằng Nga mãi chờ ...
                  #54
                    Vô sắc 09.08.2006 00:13:44 (permalink)
                    0


                    Trích đoạn: saochoihelen


                    Trích đoạn: Vô sắc

                    Muối mặn, liệu tình người có mặn?
                    Em có biết đâu cái hương vị của tình yêu
                    Người bảo em: người muốn nó mặn nhiều
                    Mặn nghĩa tình …?! hay mặn dòng nước mắt ...?!


                    Muối mặn và tình người cũng mặn
                    Em muốn biết hương vị của tình yêu
                    Em không sợ sự mặn mà trong anh
                    Em chỉ sợ nó nhạt dần như nước
                    Vì anh ơi khi ấy nước mắt mặn hơn nhiều

                    Em chưa từng nếm thử vị mặn mà nước mắt
                    Nên cũng không dám chắc rằng tình mình có mặn hơn
                    Em chỉ biết khi dòng nước mắt chảy
                    Em nghe nhạt môi mình mà mặn ở trái tim
                    Vì em biết kể từ giây phút ấy
                    Anh ướp muối tình mình cho nó mãi tươi nguyên

                    Tình có thể mặn mà như hạt muối
                    Và biết đâu có vị chát giống như thường
                    Giọt tình nồng theo giọt lệ sầu thương
                    Làm héo úa đôi môi toàn vị chát

                    Muối cả đời dù một hay nhiều hạt
                    Vẫn ngàn năm mằn mặn giúp ích đời
                    Muối mặn mà làm giọt máu hồng tươi
                    Nuôi nhịp đập con tim yêu nóng hổi

                    Nếu không mặn thì tình thành bối rối
                    Muối xa rồi chỉ khoảng tối trước mặt nhau
                    Trong thế gian này đầy dẫy sắc màu
                    Hãy tìm muối để cho tình thêm mặn

                    p/s: chắc gặp... sao chổi harley rồi . Xin chào mừng vô am!
                    #55
                      saochoihelen 09.08.2006 09:21:42 (permalink)
                      0


                      Trích đoạn: Vô sắc


                      Tình có thể mặn mà như hạt muối
                      Và biết đâu có vị chát giống như thường
                      Giọt tình nồng theo giọt lệ sầu thương
                      Làm héo úa đôi môi toàn vị chát

                      Muối cả đời dù một hay nhiều hạt
                      Vẫn ngàn năm mằn mặn giúp ích đời
                      Muối mặn mà làm giọt máu hồng tươi
                      Nuôi nhịp đập con tim yêu nóng hổi

                      Nếu không mặn thì tình thành bối rối
                      Muối xa rồi chỉ khoảng tối trước mặt nhau
                      Trong thế gian này đầy dẫy sắc màu
                      Hãy tìm muối để cho tình thêm mặn

                      p/s: chắc gặp... sao chổi harley rồi . Xin chào mừng vô am!




                      hic không đâu mà sao chổi harley sức tàn phá mạnh hơn nhiều nếu mà lao vào đây thì không còn ai sống nổi đâu , em la sao chổi helen nên dể thương lắm lắm



                      Em không thấy tình ta có mặn mà
                      Nhưng nếm được sao thật nhiều đắng chát
                      Chắc tại em lỡ tay nêm muối biển
                      Nên tình cứ chát hoài mà chẳng mặn mà chi

                      Anh biết đấy nụ cười và nước mắt
                      Mới tạo thành những vị mặn thương yêu
                      Tình em anh sao toàn là muối biển
                      Nên cái mặn mà dường như vay mượn ở trong ta

                      Những chua cay dường như là rất thật
                      Nên có cố mặn mà tình lại đắng chát hơn
                      #56
                        BĂNG NGUYỆT 11.08.2006 18:59:12 (permalink)
                        0

                        Tặng BN ngày gặp lại nè nhân lễ Vu Lan:

                        Lung linh
                        Trăng sáng hiên nhà
                        Vu Lan một bóng Hằng Nga mãi chờ ...



                        Cảm ơn VS nhân ngày VLan nha...bn có chụp mấy cái hình về hoạt cảnh Mục Kiền Liên mà size to quá chưa biết cách resize cả 1 cd nên lười chưa post lên dd được nè..


                        Ngậm ngùi
                        Đêm thức bơ vơ
                        Nghe sương rơi lạnh xa xôi đợi chờ.......


                        Câu hát ngọt ngào
                        Trọn kiếp ru hồn đất
                        Người đời khóc bẽ bàng theo duyên mất...


                        Hồn thơ vương vất
                        Lạc mất chốn tịnh tâm
                        Nghe đời giông bão một mình trầm ngâm...
                        #57
                          Vô sắc 24.08.2006 22:15:49 (permalink)
                          0


                          Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

                          Cảm ơn VS nhân ngày VLan nha...bn có chụp mấy cái hình về hoạt cảnh Mục Kiền Liên mà size to quá chưa biết cách resize cả 1 cd nên lười chưa post lên dd được nè..


                          Ngậm ngùi
                          Đêm thức bơ vơ
                          Nghe sương rơi lạnh xa xôi đợi chờ.......

                          ...

                          Hồn thơ vương vất
                          Lạc mất chốn tịnh tâm
                          Nghe đời giông bão một mình trầm ngâm...

                          resize cả 1 CD? VS cũng mù tịt à!!! Chỉ mách BN nếu lần sau chụp ảnh kỹ thuật số, nếu mình không muốn rửa ảnh cỡ lớn thì chỉ nên đặt kích thước ảnh chụp nhỏ thôi (vì máy chấm (.) cao tương đương với ảnh cỡ càng to, trong khi thực tế mình toàn rửa kiểu 10x15 ko cần thiết mà post hay lưu thì cũng tốn bộ nhớ hoặc mất công resize.

                          Cô liêu lạc bước trời chiều
                          Hoàng thiên mấy độ nắng thiêu đốt lòng
                          Có xa mới nhớ cùng mong
                          Quên đi chẳng đặng, cô phòng hoang vu
                          Cuộc đời vốn nẻo phù du
                          Nên lòng phiêu lãng mặc dù muốn quên


                          p/s: thôi thì tiện thể BN nói về Mục Kiều Liên thì VS post ra cái tích vậy:

                          Rằm tháng bảy AL còn được gọi là Rằm Trung Ngươn, theo Phật giáo, đó là ngày Phật dạy thiết lễ Vu Lan Bồn

                          Vu Lan Bồn là tiếng phiên âm từ tiếng Phạn: Ullambana, Ullam là Vu Lan, Bana là Bồn, người Tàu dịch nghĩa là: Giải đảo huyền, tức là cởi trói người bị treo ngược, ý nói cứu vớt những kẻ đau khổ nặng nề.

                          Ngài Mục Kiều Liên, đệ tử của Đức Phật Thích Ca, tu hành chứng được quả A-La-Hán, đạt được Lục Thông (6 phép Thần thông), tưởng nhớ đến công ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ, Ngài liền dùng thần nhãn thấy được mẹ đang bị đọa làm Ngạ quỉ nơi Âm phủ, thân thể ốm gầy tiều tụy, bụng lớn đầu to, cổ nhỏ như ống chỉ, không ăn uống gì được nên suốt năm chịu đói khát luôn luôn. Ngài Mục Kiều Liên thương xót mẹ quá nên Ngài vận thần thông đem bát cơm đến dâng cho mẹ. Bà mẹ vì quá khao khát nên khi cầm được chén cơm thì lòng ích kỷ nổi lên, sợ người khác cướp giựt, lấy tay trái che giấu chén cơm, tay mặt bốc ăn. Bởi lòng tham lam độc ác trong tiền kiếp nổi bừng lên nên khi đưa cơm vào miệng, thì cơm hóa thành lửa, bà chẳng ăn được, vẫn phải chịu đói khát.

                          Ngài Mục Kiều Liên thấy thế thì hết sức đau buồn, kêu khóc thảm thiết. Ngài đến bạch hỏi Đức Phật Thích Ca, cầu xin Đức Phật dạy cách cứu độ thân mẫu.

                          Đức Phật Thích Ca dạy rằng:

                          - Này Mục Kiều Liên, mẹ của ông do lòng tham lam độc ác, tạo ra tội lỗi nặng nề, trải qua nhiều kiếp, nay bị đọa vào ác đạo làm loài ngạ quỉ, nên không thể một mình ông cứu độ được. Mặc dầu lòng hiếu thảo của ông lớn lao nhưng không làm sao chuyển được hoàn cảnh, chẳng khác gì một chiếc thuyền con không thể chở nổi một tảng đá lớn.

                          Vậy ông phải nhờ oai thần của chúng tăng trong mười phương, đức lớn như biển, mới cứu độ mẹ ông được giải thoát.

                          Ta nay vì ông, chỉ dạy phương pháp cứu độ cha mẹ ông thoát khỏi các điều đày đọa khổ sở nơi cõi Âm phủ.

                          Này Mục Kiều Liên! Ngày rằm tháng 7 là ngày tự tứ của chư tăng trong mười phương, sau 3 tháng an cư kết hạ, tinh tấn tu hành. Ngày ấy cũng là ngày hoan hỷ của chư Phật vì thấy chư tăng tiến bộ rất nhiều trên đường tu học, các nghiệp được thanh tịnh, ba món vô lậu học được tăng trưởng, công đức thêm nhiều và đến ngày viên mãn. Vậy ông nên nhân ngày ấy làm lễ Vu Lan Bồn để báo hiếu cho cha mẹ ông, và cầu xin cho mẹ ông được giải thoát khỏi nơi ác đạo.

                          Ông hãy sắm đủ các món hương trăm mùi, năm thứ trái cây, cùng nhang dầu đèn nến, giường chiếu, mùng mền, quần áo, thau rửa mặt, khăn lau tay, tóm lại là đủ bốn món cúng dường quí báu trong đời, rồi ông phải thân hành đi rước các vị đại đức cao tăng trong mười phương, hoặc những vị thiền định trong núi rừng chứng được bốn quả Thánh, các vị kinh hành dưới cội cây được sáu phép thần thông tự tại như hàng Thanh văn, Duyên giác, các vị Thánh tăng, hoặc Thập Địa Bồ Tát thị hiện làm Tỳ Kheo, v.v....Ông phải thành tâm kính lễ trai tăng, cúng dường và thỉnh cầu chư tăng chú nguyện cho linh hồn mẹ ông được thoát khổ. Nhờ công đức chí thành chú nguyện, linh hồn của mẹ ông sẽ được siêu thoát, cũng như tảng đá dù nặng ngàn cân, song nhiều người khiêng thì dời nó đi đâu cũng được.

                          Ngài Mục Kiều Liên vâng theo lời Phật dạy, đến ngày rằm tháng 7 làm lễ Vu Lan, nhờ đó mà thân mẫu của ông được thoát kiếp ngạ quỉ, siêu thăng về cõi giới lành.

                          Sau khi thấy phép Vu Lan có kết quả tốt đẹp, Ngài Mục Kiều Liên hết sức vui mừng, bạch hỏi Đức Phật Thích Ca:

                          - Bạch Thế Tôn, thân mẫu của đệ tử nhờ công đức Tam bảo và oai thần của chư tăng, nên được thoát kiếp ngạ quỉ khổ não. Vậy về đời sau, trong hàng Phật tử, nếu có người muốn làm lễ Vu Lan Bồn nầy để cứu độ cha mẹ của họ trong hiện tại hay trong nhiều kiếp trước, chẳng biết có được không?

                          Đức Thế Tôn dạy rằng:

                          - Quí lắm! Nầy Mục Kiều Liên, đời sau nếu có được các Tỳ Kheo, vua, thái tử, các quan, hàng tam công cho đến thứ dân, vì lòng hiếu thảo, muốn đền đáp công ơn cha mẹ hiện tại hay quá khứ, thì cứ ngày rằm tháng 7 mỗi năm, là ngày Phật hoan hỷ, làm lễ Vu Lan nầy, để cúng dường trai tăng. Nhờ công đức của chư tăng chú nguyện, cha mẹ hiện tại được tăng long phước thọ, khỏi những điều tai họa khổ não, còn cha mẹ đời trước thì khỏi khổ ngạ quỉ, được sanh vào cõi Nhơn Thiên, hưởng phước vui vẻ không cùng.

                          Khi đó Ngài Mục Kiều Liên và bốn chúng đệ tử đều hoan hỷ vâng làm.

                          Và từ đó về sau, mỗi năm cứ đến ngày rằm tháng 7 âm lịch, các hàng Phật tử có hiếu đều làm lễ Vu Lan để đền đáp công ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ.

                          * Còn theo Nho giáo Ngày rằm tháng bảy ÂL là lễ "Trung nguơn Địa Quan Thánh Đản" hay cũng gọi là Trung nguơn Địa Quan Xá Tội.

                          Tương truyền Địa Quan là vua Thuấn.

                          Nho giáo chọn ngày rằm tháng 7 âm lịch làm ngày kỷ niệm Thánh đản của vua Thuấn.

                          Vua Thuấn là một vị Thánh vương của nước Tàu thời thượng cổ, Ngài nổi tiếng là người con hiếu thảo, đứng đầu Nhị thập tứ Hiếu.


                          ==> Tóm lại, ngày rằm tháng 7 tức là rằm Trung nguơn, Nho giáo và Phật giáo đều định cho là ngày con báo hiếu cha mẹ.

                          - Nho giáo thì khuyên chư nhu cúng lễ: Địa Quan Xá Tội, Ngu Thuấn Đại Đế, tức là cúng và cầu nguyện vua Thuấn xá tội cho cha mẹ, để cha mẹ được thoát khỏi các cảnh khổ não nơi cõi Âm phủ.

                          - Phật giáo thì Đức Phật Thích Ca dạy các Phật tử làm lễ Vu Lan Bồn, trai tăng cúng dường chư Đại Đức, Tỳ Kheo, tăng ni, để nhờ chư tăng ni chú nguyện cho cha mẹ được thoát khỏi các cảnh đày đọa khổ não nơi cõi Địa ngục.


                          Tuy nhiên, theo 1 số tôn giáo khác thì ngày rằm tháng 7 ÂL là ngày cúng cho các vong hồn, các binh sỹ tử trận. Nó còn gọi là lễ cũng cô hồn hay Xá tội vong nhân.
                          #58
                            Vô sắc 25.08.2006 08:18:05 (permalink)
                            0
                            Thét lên cho hết bất bình
                            ĐƯờng trần gió bụi điêu linh kiếp người
                            #59
                              Co_may 25.08.2006 08:56:08 (permalink)
                              0
                              Đường đời như ánh mây trôi
                              Lắng nghe thánh thót lệ rơi trong lòng
                              Thẳng ư hay phải vẽ vòng?
                              Thả xuôi trong tấm gương cong kiếp người
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 75 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9